古诗词

河洛篇督学滕公夜邀斋中谈道命赋

胡应麟

茫茫太始谁开辟,耿耿元精贯三极。máng máng tài shǐ shuí kāi pì,gěng gěng yuán jīng guàn sān jí。
自从河洛生图书,中华首肇文明迹。zì cóng hé luò shēng tú shū,zhōng huá shǒu zhào wén míng jì。
羲皇手抉天地心,罗列八卦标乾坤。xī huáng shǒu jué tiān dì xīn,luó liè bā guà biāo qián kūn。
轩农尧舜复继出,垂衣万古开人文。xuān nóng yáo shùn fù jì chū,chuí yī wàn gǔ kāi rén wén。
夏商体格多浑噩,遗风未散鸿蒙朴。xià shāng tǐ gé duō hún è,yí fēng wèi sàn hóng méng pǔ。
成周一代首尚文,纬地经天传制作。chéng zhōu yī dài shǒu shàng wén,wěi dì jīng tiān chuán zhì zuò。
纷纷侯国隳王纲,宣尼崛起称素王。fēn fēn hóu guó huī wáng gāng,xuān ní jué qǐ chēng sù wáng。
七十二表擅灵异,骖逐五帝驰三皇。qī shí èr biǎo shàn líng yì,cān zhú wǔ dì chí sān huáng。
神游岱宗憩梁父,下瞰日月相吞吐。shén yóu dài zōng qì liáng fù,xià kàn rì yuè xiāng tūn tǔ。
三千弟子咸抠趋,从此儒冠盛东鲁。sān qiān dì zi xián kōu qū,cóng cǐ rú guān shèng dōng lǔ。
穷年赞易评羲周,诗书礼乐勤删修。qióng nián zàn yì píng xī zhōu,shī shū lǐ lè qín shān xiū。
至今大盗屏不发,凛凛鈇钺严春秋。zhì jīn dà dào píng bù fā,lǐn lǐn fū yuè yán chūn qiū。
渊舆资禀实玄奥,独冠诸生闻至道。yuān yú zī bǐng shí xuán ào,dú guān zhū shēng wén zhì dào。
惟时游夏得精华,散入南方布文教。wéi shí yóu xià dé jīng huá,sàn rù nán fāng bù wén jiào。
游梁崛起孟氏贤,乘车列鼎何翩翩。yóu liáng jué qǐ mèng shì xián,chéng chē liè dǐng hé piān piān。
公孙万章不足数,岩岩气象谁其传。gōng sūn wàn zhāng bù zú shù,yán yán qì xiàng shuí qí chuán。
荀卿议论本该博,时乖废死兰陵郭。xún qīng yì lùn běn gāi bó,shí guāi fèi sǐ lán líng guō。
后来蜀国空草玄,白首苍黄坠高阁。hòu lái shǔ guó kōng cǎo xuán,bái shǒu cāng huáng zhuì gāo gé。
河汾自是王佐才,曳裾献策窥蓬莱。hé fén zì shì wáng zuǒ cái,yè jū xiàn cè kuī péng lái。
昌黎夙负斗山望,路途二鸟重低徊。chāng lí sù fù dòu shān wàng,lù tú èr niǎo zhòng dī huái。
千年至道转寥落,重见周程起濓洛。qiān nián zhì dào zhuǎn liáo luò,zhòng jiàn zhōu chéng qǐ lián luò。
紫阳之巅异人出,一扫蓁芜继绝学。zǐ yáng zhī diān yì rén chū,yī sǎo zhēn wú jì jué xué。
我明设教崇成均,十三学政分儒臣。wǒ míng shè jiào chóng chéng jūn,shí sān xué zhèng fēn rú chén。
七经训诂行海宇,仿佛云汉垂星辰。qī jīng xùn gǔ xíng hǎi yǔ,fǎng fú yún hàn chuí xīng chén。
关中江右两督学,景明献吉真间作。guān zhōng jiāng yòu liǎng dū xué,jǐng míng xiàn jí zhēn jiān zuò。
才名气节天下传,渺渺斯文未有托。cái míng qì jié tiān xià chuán,miǎo miǎo sī wén wèi yǒu tuō。
武夷之山何嶙峋,丹梯百尺连高旻。wǔ yí zhī shān hé lín xún,dān tī bǎi chǐ lián gāo mín。
我师笃生任斯道,挽回一发伸千钧。wǒ shī dǔ shēng rèn sī dào,wǎn huí yī fā shēn qiān jūn。
周情孔思实天纵,玉质金相本梁栋。zhōu qíng kǒng sī shí tiān zòng,yù zhì jīn xiāng běn liáng dòng。
年少亲承明主知,时来却为苍生用。nián shǎo qīn chéng míng zhǔ zhī,shí lái què wèi cāng shēng yòng。
三吴才士集如云,帝遣真儒下汉庭。sān wú cái shì jí rú yún,dì qiǎn zhēn rú xià hàn tíng。
伏生晁错岂知道,丁宽孟喜空谈经。fú shēng cháo cuò qǐ zhī dào,dīng kuān mèng xǐ kōng tán jīng。
一麾暂驻吴山麓,已见清风走南服。yī huī zàn zhù wú shān lù,yǐ jiàn qīng fēng zǒu nán fú。
坐席江声走具区,褰帷海色明天目。zuò xí jiāng shēng zǒu jù qū,qiān wéi hǎi sè míng tiān mù。
鲁国生徒遍品题,当筵彩笔飘虹霓。lǔ guó shēng tú biàn pǐn tí,dāng yán cǎi bǐ piāo hóng ní。
漫拟真人过函谷,共看夫子在关西。màn nǐ zhēn rén guò hán gǔ,gòng kàn fū zi zài guān xī。
王良造父本精识,雷焕张华渺难及。wáng liáng zào fù běn jīng shí,léi huàn zhāng huá miǎo nán jí。
台上俄看万马空,狱中解使双龙出。tái shàng é kàn wàn mǎ kōng,yù zhōng jiě shǐ shuāng lóng chū。
麟符绣钺行高秋,追步琬琰披琳球。lín fú xiù yuè xíng gāo qiū,zhuī bù wǎn yǎn pī lín qiú。
纵横礼乐三千士,缥缈弦歌十二州。zòng héng lǐ lè sān qiān shì,piāo miǎo xián gē shí èr zhōu。
弦歌礼乐连薇省,片善微长劳接引。xián gē lǐ lè lián wēi shěng,piàn shàn wēi zhǎng láo jiē yǐn。
百川齐赴沧海流,抔土同登太行岭。bǎi chuān qí fù cāng hǎi liú,póu tǔ tóng dēng tài xíng lǐng。
泗水尼山迹未湮,升堂入室多奇珍。sì shuǐ ní shān jì wèi yān,shēng táng rù shì duō qí zhēn。
西施尚作浣纱女,和氐犹为抱璞人。xī shī shàng zuò huàn shā nǚ,hé dī yóu wèi bào pú rén。
马卿自昔工铅椠,终军意气空凌乱。mǎ qīng zì xī gōng qiān qiàn,zhōng jūn yì qì kōng líng luàn。
照乘连城世所希,夜光明月谁能辨。zhào chéng lián chéng shì suǒ xī,yè guāng míng yuè shuí néng biàn。
葱葱紫气绕三台,遥见徵书落上台。cōng cōng zǐ qì rào sān tái,yáo jiàn zhēng shū luò shàng tái。
更闻黄阁收桃李,会看青衿出草莱。gèng wén huáng gé shōu táo lǐ,huì kàn qīng jīn chū cǎo lái。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

登钓台四绝

胡应麟

百尺纶竿俯碧流,危阑天半夕阳愁。bǎi chǐ lún gān fǔ bì liú,wēi lán tiān bàn xī yáng chóu。
山灵似识携家意,十里鱼龙送客舟。shān líng shì shí xié jiā yì,shí lǐ yú lóng sòng kè zhōu。

题方山人听秋轩

胡应麟

密甃疏棂翠筱中,碧天遥挂二梧桐。mì zhòu shū líng cuì xiǎo zhōng,bì tiān yáo guà èr wú tóng。
何时自挟蒲团至,坐领阶前万叶风。hé shí zì xié pú tuán zhì,zuò lǐng jiē qián wàn yè fēng。

邦相游烂柯不遂戏为四绝询之

胡应麟

底事双凫向碧空,洞天重叠锁芙蓉。dǐ shì shuāng fú xiàng bì kōng,dòng tiān zhòng dié suǒ fú róng。
虚疑王质云中去,仍见王乔县里逢。xū yí wáng zhì yún zhōng qù,réng jiàn wáng qiáo xiàn lǐ féng。

邦相游烂柯不遂戏为四绝询之

胡应麟

乘风百级上莓苔,樵者峰头唤不回。chéng fēng bǎi jí shàng méi tái,qiáo zhě fēng tóu huàn bù huí。
何似归寻胡伯子,石屏霞谱为君开。hé shì guī xún hú bó zi,shí píng xiá pǔ wèi jūn kāi。

邦相游烂柯不遂戏为四绝询之

胡应麟

当年仙诀妙通神,下子蟠桃十度春。dāng nián xiān jué miào tōng shén,xià zi pán táo shí dù chūn。
一自移居兰水上,烂柯岩畔更无人。yī zì yí jū lán shuǐ shàng,làn kē yán pàn gèng wú rén。

邦相游烂柯不遂戏为四绝询之

胡应麟

一局才从石上看,人间千日已阑珊。yī jú cái cóng shí shàng kàn,rén jiān qiān rì yǐ lán shān。
何如共载溪头酒,剩作平原百遍欢。hé rú gòng zài xī tóu jiǔ,shèng zuò píng yuán bǎi biàn huān。

问喻邦相病四首

胡应麟

闭阁经旬卧起迟,青山长日对支颐。bì gé jīng xún wò qǐ chí,qīng shān zhǎng rì duì zhī yí。
吏人莫讶休文瘦,政是初成八咏时。lì rén mò yà xiū wén shòu,zhèng shì chū chéng bā yǒng shí。

问喻邦相病四首

胡应麟

名姓曾闻在赤城,衙斋一卧万缘轻。míng xìng céng wén zài chì chéng,yá zhāi yī wò wàn yuán qīng。
惟应剩取清羸骨,白日飞凫上太清。wéi yīng shèng qǔ qīng léi gǔ,bái rì fēi fú shàng tài qīng。

问喻邦相病四首

胡应麟

十年归卧茂陵居,长日惟删旧著书。shí nián guī wò mào líng jū,zhǎng rì wéi shān jiù zhù shū。
最是汉庭怜汲黯,病来犹得伴相如。zuì shì hàn tíng lián jí àn,bìng lái yóu dé bàn xiāng rú。

问喻邦相病四首

胡应麟

尔闭高斋送夕阳,余愁肺病卧空床。ěr bì gāo zhāi sòng xī yáng,yú chóu fèi bìng wò kōng chuáng。
何缘对挟飞龙去,万仞青天坐石梁。hé yuán duì xié fēi lóng qù,wàn rèn qīng tiān zuò shí liáng。

七月十五夜小亭玩月

胡应麟

尊酒凭阑客思孤,万家明月对冰壶。zūn jiǔ píng lán kè sī gū,wàn jiā míng yuè duì bīng hú。
不知檐外秋多少,一夜飞霜下井梧。bù zhī yán wài qiū duō shǎo,yī yè fēi shuāng xià jǐng wú。

斋中绘五岳为图称卧游焉各系以诗泰山

胡应麟

玉殿琼楼起太空,扳藤遥上碧云中。yù diàn qióng lóu qǐ tài kōng,bān téng yáo shàng bì yún zhōng。
中宵不辨星河色,万丈天门海日红。zhōng xiāo bù biàn xīng hé sè,wàn zhàng tiān mén hǎi rì hóng。

斋中绘五岳为图称卧游焉各系以诗泰山

胡应麟

拄杖飞萝上百盘,狂吹玉笛和青鸾。zhǔ zhàng fēi luó shàng bǎi pán,kuáng chuī yù dí hé qīng luán。
回看月色千岩吐,不道峰头是广寒。huí kàn yuè sè qiān yán tǔ,bù dào fēng tóu shì guǎng hán。

斋中绘五岳为图称卧游焉各系以诗泰山

胡应麟

远下昆仑度玉华,黄河九曲照三花。yuǎn xià kūn lún dù yù huá,huáng hé jiǔ qū zhào sān huā。
空明洞底无人住,散发中天弄紫霞。kōng míng dòng dǐ wú rén zhù,sàn fā zhōng tiān nòng zǐ xiá。

斋中绘五岳为图称卧游焉各系以诗泰山

胡应麟

太华三峰削不成,巨灵高掌矗咸京。tài huá sān fēng xuē bù chéng,jù líng gāo zhǎng chù xián jīng。
相携玉女朝天去,朵朵莲花足下生。xiāng xié yù nǚ cháo tiān qù,duǒ duǒ lián huā zú xià shēng。