古诗词

董生行赠中秘董体仁

胡应麟

远游昔登梁父巅,天门突兀摩苍烟。yuǎn yóu xī dēng liáng fù diān,tiān mén tū wù mó cāng yān。
秦碑汉碣半寥落,万家封禅俱茫然。qín bēi hàn jié bàn liáo luò,wàn jiā fēng chán jù máng rán。
忆从苍颉制文字,六书灿烂星辰悬。yì cóng cāng jié zhì wén zì,liù shū càn làn xīng chén xuán。
八百年来阳冰死,邕斯体制谁其传。bā bǎi nián lái yáng bīng sǐ,yōng sī tǐ zhì shuí qí chuán。
董生今年政三十,曳裾笑指长安日。dǒng shēng jīn nián zhèng sān shí,yè jū xiào zhǐ zhǎng ān rì。
论心遇我游侠场,意气翩翩指金石。lùn xīn yù wǒ yóu xiá chǎng,yì qì piān piān zhǐ jīn shí。
自言家住沧海东,曾入禹穴探奇踪。zì yán jiā zhù cāng hǎi dōng,céng rù yǔ xué tàn qí zōng。
门外寒山挂苍玉,青天削出䨥芙蓉。mén wài hán shān guà cāng yù,qīng tiān xuē chū huò fú róng。
朅来挟瑟齐门老,客子形容半枯槁。qiè lái xié sè qí mén lǎo,kè zi xíng róng bàn kū gǎo。
黄金台馆天茫茫,系筑悲歌和穷鸟。huáng jīn tái guǎn tiān máng máng,xì zhù bēi gē hé qióng niǎo。
兴到长镌石鼓文,快剑长戟秋森森。xīng dào zhǎng juān shí gǔ wén,kuài jiàn zhǎng jǐ qiū sēn sēn。
突兀虬龙起幽壑,翱翔鸾鹄回高林。tū wù qiú lóng qǐ yōu hè,áo xiáng luán gǔ huí gāo lín。
金薤琳琅遍筐箧,螺画虫书互惊绝。jīn xiè lín láng biàn kuāng qiè,luó huà chóng shū hù jīng jué。
白石烟销苔藓凝,寒云海冻珊瑚裂。bái shí yān xiāo tái xiǎn níng,hán yún hǎi dòng shān hú liè。
年来徵仲数八分,长沙小篆称通神。nián lái zhēng zhòng shù bā fēn,zhǎng shā xiǎo zhuàn chēng tōng shén。
生也雕虫不自惜,往往制作追前人。shēng yě diāo chóng bù zì xī,wǎng wǎng zhì zuò zhuī qián rén。
偏傍颇肖韩择木,风格时兼蔡有邻。piān bàng pǒ xiào hán zé mù,fēng gé shí jiān cài yǒu lín。
十载都门困旅食,短衣匹马随风尘。shí zài dōu mén kùn lǚ shí,duǎn yī pǐ mǎ suí fēng chén。
吁嗟董生何仆仆,归去犹堪友麋鹿。xū jiē dǒng shēng hé pū pū,guī qù yóu kān yǒu mí lù。
携尊傍我吴山麓,饱看秋潮落天目。xié zūn bàng wǒ wú shān lù,bǎo kàn qiū cháo luò tiān mù。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

自淮上挂帆便风一夕遂抵梁下

胡应麟

淮水何汤汤,布帆疾于矢。huái shuǐ hé tāng tāng,bù fān jí yú shǐ。
一夜东南风,吹船七百里。yī yè dōng nán fēng,chuī chuán qī bǎi lǐ。

题章氏园亭四首

胡应麟

偶逐武陵人,移家来绝巘。ǒu zhú wǔ líng rén,yí jiā lái jué yǎn。
日暮碧桃花,沿洄出深涧。rì mù bì táo huā,yán huí chū shēn jiàn。

题章氏园亭四首

胡应麟

长夏懒着冠,经旬闭门睡。zhǎng xià lǎn zhe guān,jīng xún bì mén shuì。
偶来深院中,万朵红云碎。ǒu lái shēn yuàn zhōng,wàn duǒ hóng yún suì。

题章氏园亭四首

胡应麟

何年植此君,苍翠压林杪。hé nián zhí cǐ jūn,cāng cuì yā lín miǎo。
十亩渭川云,山童寒不扫。shí mǔ wèi chuān yún,shān tóng hán bù sǎo。

题章氏园亭四首

胡应麟

绰约孤亭中,梅花斗清绝。chuò yuē gū tíng zhōng,méi huā dòu qīng jué。
高天一万株,乱洒罗浮雪。gāo tiān yī wàn zhū,luàn sǎ luó fú xuě。

吕梁阻风

胡应麟

百尺牵大河,一步一回首。bǎi chǐ qiān dà hé,yī bù yī huí shǒu。
懊恼石尤风,多于故人酒。ào nǎo shí yóu fēng,duō yú gù rén jiǔ。

题卷二首终南山樵

胡应麟

世事了不闻,峰头数椽屋。shì shì le bù wén,fēng tóu shù chuán wū。
斸取华山云,长歌下空谷。zhǔ qǔ huá shān yún,zhǎng gē xià kōng gǔ。

题卷二首终南山樵

胡应麟

家临洞庭口,门对君山色。jiā lín dòng tíng kǒu,mén duì jūn shān sè。
微风卷钓纶,万顷湘潭碧。wēi fēng juǎn diào lún,wàn qǐng xiāng tán bì。

题于生芦雁四图飞

胡应麟

落日燕山道,寒风汉水波。luò rì yàn shān dào,hán fēng hàn shuǐ bō。
碧空秋万里,锦字数行过。bì kōng qiū wàn lǐ,jǐn zì shù xíng guò。

题于生芦雁四图飞

胡应麟

不断征人泪,全消旅客魂。bù duàn zhēng rén lèi,quán xiāo lǚ kè hún。
一天疏雨过,灯影暗长门。yī tiān shū yǔ guò,dēng yǐng àn zhǎng mén。

题于生芦雁四图飞

胡应麟

漠漠秋清月,萧萧野岸风。mò mò qiū qīng yuè,xiāo xiāo yě àn fēng。
寒芦休拣尽,全树上林东。hán lú xiū jiǎn jǐn,quán shù shàng lín dōng。

题于生芦雁四图飞

胡应麟

乍可餐菱荇,那能豢稻粱。zhà kě cān líng xìng,nà néng huàn dào liáng。
数群烟雨外,恍忽似潇湘。shù qún yān yǔ wài,huǎng hū shì xiāo xiāng。

寄居榖元池亭陈生为除室张榻酬以二绝

胡应麟

雪阻燕山道,风寒易水尘。xuě zǔ yàn shān dào,fēng hán yì shuǐ chén。
独怜陈仲子,扫榻待幽人。dú lián chén zhòng zi,sǎo tà dài yōu rén。

寄居榖元池亭陈生为除室张榻酬以二绝

胡应麟

一家犹道路,十日寄并州。yī jiā yóu dào lù,shí rì jì bìng zhōu。
幸借元龙榻,安眠百尺楼。xìng jiè yuán lóng tà,ān mián bǎi chǐ lóu。

九日同庄静父俞羡长登宝所塔

胡应麟

突兀龙山色,登高豁旅愁。tū wù lóng shān sè,dēng gāo huō lǚ chóu。
黄花亦无赖,偏逐少年头。huáng huā yì wú lài,piān zhú shǎo nián tóu。