古诗词

董生行赠中秘董体仁

胡应麟

远游昔登梁父巅,天门突兀摩苍烟。yuǎn yóu xī dēng liáng fù diān,tiān mén tū wù mó cāng yān。
秦碑汉碣半寥落,万家封禅俱茫然。qín bēi hàn jié bàn liáo luò,wàn jiā fēng chán jù máng rán。
忆从苍颉制文字,六书灿烂星辰悬。yì cóng cāng jié zhì wén zì,liù shū càn làn xīng chén xuán。
八百年来阳冰死,邕斯体制谁其传。bā bǎi nián lái yáng bīng sǐ,yōng sī tǐ zhì shuí qí chuán。
董生今年政三十,曳裾笑指长安日。dǒng shēng jīn nián zhèng sān shí,yè jū xiào zhǐ zhǎng ān rì。
论心遇我游侠场,意气翩翩指金石。lùn xīn yù wǒ yóu xiá chǎng,yì qì piān piān zhǐ jīn shí。
自言家住沧海东,曾入禹穴探奇踪。zì yán jiā zhù cāng hǎi dōng,céng rù yǔ xué tàn qí zōng。
门外寒山挂苍玉,青天削出䨥芙蓉。mén wài hán shān guà cāng yù,qīng tiān xuē chū huò fú róng。
朅来挟瑟齐门老,客子形容半枯槁。qiè lái xié sè qí mén lǎo,kè zi xíng róng bàn kū gǎo。
黄金台馆天茫茫,系筑悲歌和穷鸟。huáng jīn tái guǎn tiān máng máng,xì zhù bēi gē hé qióng niǎo。
兴到长镌石鼓文,快剑长戟秋森森。xīng dào zhǎng juān shí gǔ wén,kuài jiàn zhǎng jǐ qiū sēn sēn。
突兀虬龙起幽壑,翱翔鸾鹄回高林。tū wù qiú lóng qǐ yōu hè,áo xiáng luán gǔ huí gāo lín。
金薤琳琅遍筐箧,螺画虫书互惊绝。jīn xiè lín láng biàn kuāng qiè,luó huà chóng shū hù jīng jué。
白石烟销苔藓凝,寒云海冻珊瑚裂。bái shí yān xiāo tái xiǎn níng,hán yún hǎi dòng shān hú liè。
年来徵仲数八分,长沙小篆称通神。nián lái zhēng zhòng shù bā fēn,zhǎng shā xiǎo zhuàn chēng tōng shén。
生也雕虫不自惜,往往制作追前人。shēng yě diāo chóng bù zì xī,wǎng wǎng zhì zuò zhuī qián rén。
偏傍颇肖韩择木,风格时兼蔡有邻。piān bàng pǒ xiào hán zé mù,fēng gé shí jiān cài yǒu lín。
十载都门困旅食,短衣匹马随风尘。shí zài dōu mén kùn lǚ shí,duǎn yī pǐ mǎ suí fēng chén。
吁嗟董生何仆仆,归去犹堪友麋鹿。xū jiē dǒng shēng hé pū pū,guī qù yóu kān yǒu mí lù。
携尊傍我吴山麓,饱看秋潮落天目。xié zūn bàng wǒ wú shān lù,bǎo kàn qiū cháo luò tiān mù。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

再送吴师入洛四绝句

胡应麟

翩翩行旆逐西风,十郡材官指顾中。piān piān xíng pèi zhú xī fēng,shí jùn cái guān zhǐ gù zhōng。
屈指大廷推第一,河南宁羡汉吴公。qū zhǐ dà tíng tuī dì yī,hé nán níng xiàn hàn wú gōng。

再送吴师入洛四绝句

胡应麟

珠履三千各赋才,向来门客尽邹枚。zhū lǚ sān qiān gè fù cái,xiàng lái mén kè jǐn zōu méi。
高牙大纛鸣鞭去,白日遥登古吹台。gāo yá dà dào míng biān qù,bái rì yáo dēng gǔ chuī tái。

再送吴师入洛四绝句

胡应麟

二室东西并拂天,中天楼阁拟云烟。èr shì dōng xī bìng fú tiān,zhōng tiān lóu gé nǐ yún yān。
抽毫绝顶嵩峰上,一线黄河坠槛前。chōu háo jué dǐng sōng fēng shàng,yī xiàn huáng hé zhuì kǎn qián。

再送吴师入洛四绝句

胡应麟

七圣襄城驾不遥,三花紫气拂轻霄。qī shèng xiāng chéng jià bù yáo,sān huā zǐ qì fú qīng xiāo。
遥知问道崆峒后,卤簿相催入圣朝。yáo zhī wèn dào kōng dòng hòu,lǔ bù xiāng cuī rù shèng cháo。

又戏作寄汪六

胡应麟

漫诧莲花似六郎,须髯如戟太昂藏。màn chà lián huā shì liù láng,xū rán rú jǐ tài áng cáng。
若为骑鹤扬州去,十万朱提照画堂。ruò wèi qí hè yáng zhōu qù,shí wàn zhū tí zhào huà táng。

叶明府校士钱塘五绝余邑方大有秋故末首并及焉

胡应麟

曙色兰阴照锦袍,飞樯遥下越门涛。shǔ sè lán yīn zhào jǐn páo,fēi qiáng yáo xià yuè mén tāo。
高秋棘院抡文夜,万树天香入彩毫。gāo qiū jí yuàn lūn wén yè,wàn shù tiān xiāng rù cǎi háo。

叶明府校士钱塘五绝余邑方大有秋故末首并及焉

胡应麟

明远高楼百尺悬,寒光遥夜动龙泉。míng yuǎn gāo lóu bǎi chǐ xuán,hán guāng yáo yè dòng lóng quán。
由来宝剑司空识,紫气行看北斗连。yóu lái bǎo jiàn sī kōng shí,zǐ qì xíng kàn běi dòu lián。

叶明府校士钱塘五绝余邑方大有秋故末首并及焉

胡应麟

紫绶绯袍焕陆离,画堂灯火彻帘时。zǐ shòu fēi páo huàn lù lí,huà táng dēng huǒ chè lián shí。
湖头十里秋风色,两袖天葩上玉墀。hú tóu shí lǐ qiū fēng sè,liǎng xiù tiān pā shàng yù chí。

叶明府校士钱塘五绝余邑方大有秋故末首并及焉

胡应麟

巀嶪双高上紫氛,迢遥三竺架青云。jié yè shuāng gāo shàng zǐ fēn,tiáo yáo sān zhú jià qīng yún。
雄飞好趁仙凫翼,一顾能空万马群。xióng fēi hǎo chèn xiān fú yì,yī gù néng kōng wàn mǎ qún。

叶明府校士钱塘五绝余邑方大有秋故末首并及焉

胡应麟

处处黄云足稻粱,家家秋色贺登场。chù chù huáng yún zú dào liáng,jiā jiā qiū sè hè dēng chǎng。
东南竹箭三千尺,更逐伶伦到上阳。dōng nán zhú jiàn sān qiān chǐ,gèng zhú líng lún dào shàng yáng。

晨发题壁

胡应麟

春风一笑引流霞,占尽扬州十万家。chūn fēng yī xiào yǐn liú xiá,zhàn jǐn yáng zhōu shí wàn jiā。
惆怅碧桃何处落,银屏珠箔寄天涯。chóu chàng bì táo hé chù luò,yín píng zhū bó jì tiān yá。

访汪士能不值吴生留饮狭斜席中漫兴二绝

胡应麟

潭水桃花闭绿萝,一尊其奈片云何。tán shuǐ táo huā bì lǜ luó,yī zūn qí nài piàn yún hé。
何时更发青莲兴,饱听汪郎白雪歌。hé shí gèng fā qīng lián xīng,bǎo tīng wāng láng bái xuě gē。

访汪士能不值吴生留饮狭斜席中漫兴二绝

胡应麟

满蹊花色绣平沙,自在娇莺唤落霞。mǎn qī huā sè xiù píng shā,zì zài jiāo yīng huàn luò xiá。
莫笑杜陵衣尽典,曲江还醉四娘家。mò xiào dù líng yī jǐn diǎn,qū jiāng hái zuì sì niáng jiā。

为沈生题扇

胡应麟

清夜琵琶搊落梅,香山司马玉山颓。qīng yè pí pá chōu luò méi,xiāng shān sī mǎ yù shān tuí。
若为长恨歌成诵,一曲千金意未回。ruò wèi zhǎng hèn gē chéng sòng,yī qū qiān jīn yì wèi huí。

夜同汪六吴三过城西酒楼巨觥飞白堕数十巡旋取余所携金华更酌小奚拨阮二竖子歌弋阳潦倒申旦乃别俳语一绝纪之

胡应麟

潦倒垆头作酒狂,青衫重入少年场。lǎo dào lú tóu zuò jiǔ kuáng,qīng shān zhòng rù shǎo nián chǎng。
那堪醉忆琅琊语,满酌金华听弋阳。nà kān zuì yì láng yá yǔ,mǎn zhuó jīn huá tīng yì yáng。