古诗词

钟室行题淮阴侯传后

胡应麟

黄河倒流日东转,地坼天摧钟室晚。huáng hé dào liú rì dōng zhuǎn,dì chè tiān cuī zhōng shì wǎn。
志士千秋空扼腕,谁为淮阴明不反。zhì shì qiān qiū kōng è wàn,shuí wèi huái yīn míng bù fǎn。
忆提利剑追重瞳,邂逅关前隆准公。yì tí lì jiàn zhuī zhòng tóng,xiè hòu guān qián lóng zhǔn gōng。
登坛片语定刘项,岂须垓下知雌雄。dēng tán piàn yǔ dìng liú xiàng,qǐ xū gāi xià zhī cí xióng。
井陉战血飞长虹,齐城七十如飘风。jǐng xíng zhàn xuè fēi zhǎng hóng,qí chéng qī shí rú piāo fēng。
当时楚汉在掌握,磊落千言辞蒯通。dāng shí chǔ hàn zài zhǎng wò,lěi luò qiān yán cí kuǎi tōng。
固陵长驱三十万,手挈神器归真龙。gù líng zhǎng qū sān shí wàn,shǒu qiè shén qì guī zhēn lóng。
泰山为砺河为带,欲齐伊吕称元功。tài shān wèi lì hé wèi dài,yù qí yī lǚ chēng yuán gōng。
宁知隆准猜忌主,畏信雄图如畏羽。níng zhī lóng zhǔn cāi jì zhǔ,wèi xìn xióng tú rú wèi yǔ。
旌旗夜入定陶壁,警跸朝行云梦渚。jīng qí yè rù dìng táo bì,jǐng bì cháo xíng yún mèng zhǔ。
朝行云梦夕出迎,天日可照微臣情。cháo xíng yún mèng xī chū yíng,tiān rì kě zhào wēi chén qíng。
纵虎诚难缚虎易,青冥咫尺飞雷霆。zòng hǔ chéng nán fù hǔ yì,qīng míng zhǐ chǐ fēi léi tíng。
列侯朝请亦奚忌,隐若大泽居长鲸。liè hóu cháo qǐng yì xī jì,yǐn ruò dà zé jū zhǎng jīng。
陈豨相过理则有,舍人上变谁当明。chén xī xiāng guò lǐ zé yǒu,shě rén shàng biàn shuí dāng míng。
遂令身首异都市,九族并命咸阳城。suì lìng shēn shǒu yì dōu shì,jiǔ zú bìng mìng xián yáng chéng。
嗟嗟吕姥岂办此,固知汉主行叮咛。jiē jiē lǚ lǎo qǐ bàn cǐ,gù zhī hàn zhǔ xíng dīng níng。
即豨不反信亦族,欲加以罪宁无名。jí xī bù fǎn xìn yì zú,yù jiā yǐ zuì níng wú míng。
呜呼季也实凉德,万古愁云吊钟室。wū hū jì yě shí liáng dé,wàn gǔ chóu yún diào zhōng shì。
史臣徒赞宽大辞,百代枭雄定谁匹。shǐ chén tú zàn kuān dà cí,bǎi dài xiāo xióng dìng shuí pǐ。
君不见三雄死,三吕立。jūn bù jiàn sān xióng sǐ,sān lǚ lì。
厕中爱姬人作彘,掌上佳儿血盈席。cè zhōng ài jī rén zuò zhì,zhǎng shàng jiā ér xuè yíng xí。
天道好还如一日,长信宫深辟阳入。tiān dào hǎo hái rú yī rì,zhǎng xìn gōng shēn pì yáng rù。
愧杀长陵一抔土,冢中强魄无颜色。kuì shā zhǎng líng yī póu tǔ,zhǒng zhōng qiáng pò wú yán sè。
君不见亚父当年赐骸骨,虞姬效死阴陵侧。jūn bù jiàn yà fù dāng nián cì hái gǔ,yú jī xiào sǐ yīn líng cè。
壮士至今犹悼惜,千秋为季宁为籍,嗟乎千秋为季宁为籍。zhuàng shì zhì jīn yóu dào xī,qiān qiū wèi jì níng wèi jí,jiē hū qiān qiū wèi jì níng wèi jí。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

再送汪山人兼寄余督学君房六绝句

胡应麟

一曲君王赐鉴湖,苍生能起谢公无。yī qū jūn wáng cì jiàn hú,cāng shēng néng qǐ xiè gōng wú。
云门寺口青山色,忆对金陵旧酒徒。yún mén sì kǒu qīng shān sè,yì duì jīn líng jiù jiǔ tú。

再送汪山人兼寄余督学君房六绝句

胡应麟

悬圃层城碧海头,何烦徐市说瀛洲。xuán pǔ céng chéng bì hǎi tóu,hé fán xú shì shuō yíng zhōu。
月明天姥三千仞,对挟飞鲸梦里游。yuè míng tiān lǎo sān qiān rèn,duì xié fēi jīng mèng lǐ yóu。

再送汪山人兼寄余督学君房六绝句

胡应麟

回首南皮旧迹存,当时词客半销魂。huí shǒu nán pí jiù jì cún,dāng shí cí kè bàn xiāo hún。
由来笔札君房妙,一柱灵光镇海门。yóu lái bǐ zhá jūn fáng miào,yī zhù líng guāng zhèn hǎi mén。

再送汪山人兼寄余督学君房六绝句

胡应麟

洞壑潮音阿耨前,金银楼阁太空悬。dòng hè cháo yīn ā nòu qián,jīn yín lóu gé tài kōng xuán。
三生大士容听法,净洗军持供白莲。sān shēng dà shì róng tīng fǎ,jìng xǐ jūn chí gōng bái lián。

再送汪山人兼寄余督学君房六绝句

胡应麟

望气频过大禹陵,甬东城郭近西兴。wàng qì pín guò dà yǔ líng,yǒng dōng chéng guō jìn xī xīng。
天风万斛潮声起,人倚浮图第一层。tiān fēng wàn hú cháo shēng qǐ,rén yǐ fú tú dì yī céng。

衢陆君七旬矣而嗜奕靡倦过余茅堂竟日索诗为别一绝

胡应麟

蚤岁巴邛遇橘仙,枯棋三百思通玄。zǎo suì bā qióng yù jú xiān,kū qí sān bǎi sī tōng xuán。
何当戏叱群羊去,独占青霞洞里天。hé dāng xì chì qún yáng qù,dú zhàn qīng xiá dòng lǐ tiān。

看花湖上人家睹闺中四时障子为题乐府四章

胡应麟

绣户重重闭绿苔,桃花一树晓风来。xiù hù zhòng zhòng bì lǜ tái,táo huā yī shù xiǎo fēng lái。
罗衫乍试娇无力,淡扫春山上玉台。luó shān zhà shì jiāo wú lì,dàn sǎo chūn shān shàng yù tái。

看花湖上人家睹闺中四时障子为题乐府四章

胡应麟

一枕相思梦未成,银屏珠箔画楼明。yī zhěn xiāng sī mèng wèi chéng,yín píng zhū bó huà lóu míng。
石栏杆畔榴花发,相对狸奴坐晚晴。shí lán gān pàn liú huā fā,xiāng duì lí nú zuò wǎn qíng。

看花湖上人家睹闺中四时障子为题乐府四章

胡应麟

万户寒砧接暮笳,征夫何处未还家。wàn hù hán zhēn jiē mù jiā,zhēng fū hé chù wèi hái jiā。
相携女伴瑶台上,五色金盘弄月华。xiāng xié nǚ bàn yáo tái shàng,wǔ sè jīn pán nòng yuè huá。

看花湖上人家睹闺中四时障子为题乐府四章

胡应麟

窗外寒风正袭衣,流黄那复理残机。chuāng wài hán fēng zhèng xí yī,liú huáng nà fù lǐ cán jī。
鸣筝炽炭围炉畔,高卷珠帘看雪飞。míng zhēng chì tàn wéi lú pàn,gāo juǎn zhū lián kàn xuě fēi。

题扇

胡应麟

满空飞雪堕阑干,长信宫中夜不寒。mǎn kōng fēi xuě duò lán gàn,zhǎng xìn gōng zhōng yè bù hán。
自是寿阳妆额蚤,错教人拟落梅看。zì shì shòu yáng zhuāng é zǎo,cuò jiào rén nǐ luò méi kàn。

柳枝词二首

胡应麟

湖上春风万万条,纤枝长学汉宫腰。hú shàng chūn fēng wàn wàn tiáo,xiān zhī zhǎng xué hàn gōng yāo。
凭君莫奏清江曲,无限情人忆板桥。píng jūn mò zòu qīng jiāng qū,wú xiàn qíng rén yì bǎn qiáo。

柳枝词二首

胡应麟

袅娜轻盈拂画楼,佳人金络控骅骝。niǎo nà qīng yíng fú huà lóu,jiā rén jīn luò kòng huá liú。
同心何处真堪结,树树青丝绿水头。tóng xīn hé chù zhēn kān jié,shù shù qīng sī lǜ shuǐ tóu。

戏赠相者吴生

胡应麟

痴绝平生顾虎头,只从丘壑擅风流。chī jué píng shēng gù hǔ tóu,zhǐ cóng qiū hè shàn fēng liú。
由来寸管千秋在,莫诧当年万里侯。yóu lái cùn guǎn qiān qiū zài,mò chà dāng nián wàn lǐ hóu。

楚余生千里过访乞诗四绝以赠其行

胡应麟

握手新知话未央,狂歌深夜舞鱼肠。wò shǒu xīn zhī huà wèi yāng,kuáng gē shēn yè wǔ yú cháng。
兰陵百斛犹堪醉,莫指宜城忆故乡。lán líng bǎi hú yóu kān zuì,mò zhǐ yí chéng yì gù xiāng。