古诗词

嵩山歌

胡应麟

君不见嵩高之山,高高出天半。jūn bù jiàn sōng gāo zhī shān,gāo gāo chū tiān bàn。
万古扶舆结葱旧,孤标突兀回日星,秀出苍茫界河汉。wàn gǔ fú yú jié cōng jiù,gū biāo tū wù huí rì xīng,xiù chū cāng máng jiè hé hàn。
恍疑帝遣夸娥负中岳,掷向东南镇磅礴。huǎng yí dì qiǎn kuā é fù zhōng yuè,zhì xiàng dōng nán zhèn bàng bó。
又疑巨灵一夜排风雷,空中掣此青崔嵬。yòu yí jù líng yī yè pái fēng léi,kōng zhōng chè cǐ qīng cuī wéi。
仰观宇宙豁,俯瞰沧溟开。yǎng guān yǔ zhòu huō,fǔ kàn cāng míng kāi。
天倾锦绣壁,地涌金银台。tiān qīng jǐn xiù bì,dì yǒng jīn yín tái。
飞鸟不敢度,猿猱为之摧。fēi niǎo bù gǎn dù,yuán náo wèi zhī cuī。
层峦叠崿何奇哉,倒影下坠扶桑隈。céng luán dié è hé qí zāi,dào yǐng xià zhuì fú sāng wēi。
会稽秦望相去但咫尺,赤城天目左右罗列如浮埃。huì jī qín wàng xiāng qù dàn zhǐ chǐ,chì chéng tiān mù zuǒ yòu luó liè rú fú āi。
绝壑迤逦,飞梁萦洄。jué hè yí lǐ,fēi liáng yíng huí。
空青水碧,划然蓬莱。kōng qīng shuǐ bì,huà rán péng lái。
天仙跨鸾鹄,时时下九垓。tiān xiān kuà luán gǔ,shí shí xià jiǔ gāi。
遥峰插天更奇绝,天柱嵯峨象纬列。yáo fēng chā tiān gèng qí jué,tiān zhù cuó é xiàng wěi liè。
云是嵩高列峰三十六,其一飞来堕吴越。yún shì sōng gāo liè fēng sān shí liù,qí yī fēi lái duò wú yuè。
参差太华十丈莲,重叠娥眉万年雪。cān chà tài huá shí zhàng lián,zhòng dié é méi wàn nián xuě。
云中之君纷纷拾瑶草,散发长歌弄明月。yún zhōng zhī jūn fēn fēn shí yáo cǎo,sàn fā zhǎng gē nòng míng yuè。
朝来忽见黄帝车,方明前导昌宇趋。cháo lái hū jiàn huáng dì chē,fāng míng qián dǎo chāng yǔ qū。
七圣尽迷襄城辙,却望天坛寻故庐。qī shèng jǐn mí xiāng chéng zhé,què wàng tiān tán xún gù lú。
顷刻笙歌起岩际,白鹤凌空舞瑶砌。qǐng kè shēng gē qǐ yán jì,bái hè líng kōng wǔ yáo qì。
乃是缑山王子乔,金支翠旗朝玉帝。nǎi shì gōu shān wáng zi qiáo,jīn zhī cuì qí cháo yù dì。
真人一去不复还,玉书灵笈埋空山。zhēn rén yī qù bù fù hái,yù shū líng jí mái kōng shān。
俗流往往轻飞仙,不见此后三千年,少室山人结庐长啸卧其巅。sú liú wǎng wǎng qīng fēi xiān,bù jiàn cǐ hòu sān qiān nián,shǎo shì shān rén jié lú zhǎng xiào wò qí diān。
峰头一室但盈丈,大易黄庭坐相傍。fēng tóu yī shì dàn yíng zhàng,dà yì huáng tíng zuò xiāng bàng。
紫芝空谷纷葳蕤,真气关门浩排荡。zǐ zhī kōng gǔ fēn wēi ruí,zhēn qì guān mén hào pái dàng。
朝飧玉池露,夜濯金屑泉。cháo sūn yù chí lù,yè zhuó jīn xiè quán。
明霞翼我体,白云怡我颜。míng xiá yì wǒ tǐ,bái yún yí wǒ yán。
山灵候余户,跂息不得眠。shān líng hòu yú hù,qí xī bù dé mián。
一行卧此三十载,上元夫人时往还。yī xíng wò cǐ sān shí zài,shàng yuán fū rén shí wǎng hái。
俯视城郭真嚣烦,缟衣素氅何翩翩,乘风几欲凌苍烟。fǔ shì chéng guō zhēn xiāo fán,gǎo yī sù chǎng hé piān piān,chéng fēng jǐ yù líng cāng yān。
胡为羽驾尚踯躅,惆怅孤峰夕阳落。hú wèi yǔ jià shàng zhí zhú,chóu chàng gū fēng xī yáng luò。
仰天大笑寒风生,徙倚青藜望名岳,无乃未践三花诺。yǎng tiān dà xiào hán fēng shēng,xǐ yǐ qīng lí wàng míng yuè,wú nǎi wèi jiàn sān huā nuò。
寄言广成子、浮丘公,吾将跨白鹿、骑苍龙,访尔三十六峰中。jì yán guǎng chéng zi fú qiū gōng,wú jiāng kuà bái lù qí cāng lóng,fǎng ěr sān shí liù fēng zhōng。
横绝具茨凌空同,归来却卧此峰上,千年一视轻鸿蒙。héng jué jù cí líng kōng tóng,guī lái què wò cǐ fēng shàng,qiān nián yī shì qīng hóng méng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

秋日汝元招集城西李氏高啸台即席赋

胡应麟

百尺阑千挂斗牛,千家帘幕净高秋。bǎi chǐ lán qiān guà dòu niú,qiān jiā lián mù jìng gāo qiū。
慈恩花竹深藏寺,太液芙蕖远入楼。cí ēn huā zhú shēn cáng sì,tài yè fú qú yuǎn rù lóu。
槛外飞云盘野鹤,尊前斜日堕沙鸥。kǎn wài fēi yún pán yě hè,zūn qián xié rì duò shā ōu。
脱巾洗足俱成趣,莫负平原十日游。tuō jīn xǐ zú jù chéng qù,mò fù píng yuán shí rì yóu。

惟寅偶中人言不佞复将南发去住之怀凄然岐路漫成此章

胡应麟

虎将亲提十万师,功成频奏乞归词。hǔ jiāng qīn tí shí wàn shī,gōng chéng pín zòu qǐ guī cí。
宁知巧贝生文锦,不信明珠溷素丝。níng zhī qiǎo bèi shēng wén jǐn,bù xìn míng zhū hùn sù sī。
上将且开黄菊宴,游人先到赤松祠。shàng jiāng qiě kāi huáng jú yàn,yóu rén xiān dào chì sōng cí。
飞霜夜发河桥舫,愁绝乖龙入梦思。fēi shuāng yè fā hé qiáo fǎng,chóu jué guāi lóng rù mèng sī。

别李太保惟寅

胡应麟

一骑西风问故山,淮南丛桂正堪攀。yī qí xī fēng wèn gù shān,huái nán cóng guì zhèng kān pān。
华筵首列三千坐,大厦长依十万间。huá yán shǒu liè sān qiān zuò,dà shà zhǎng yī shí wàn jiān。
出塞功成辽海戍,携家秋尽洞庭湾。chū sāi gōng chéng liáo hǎi shù,xié jiā qiū jǐn dòng tíng wān。
高牙突兀云霄上,清梦频飞玉笋班。gāo yá tū wù yún xiāo shàng,qīng mèng pín fēi yù sǔn bān。

别郭太史美命

胡应麟

午夜西风兴式微,并门黄叶背人飞。wǔ yè xī fēng xīng shì wēi,bìng mén huáng yè bèi rén fēi。
孤云万里还丹壑,列宿中天觐紫微。gū yún wàn lǐ hái dān hè,liè sù zhōng tiān jìn zǐ wēi。
异代汉庭谈结袜,他年周鼎佐垂衣。yì dài hàn tíng tán jié wà,tā nián zhōu dǐng zuǒ chuí yī。
莫愁楚越音书断,何限阳春落海圻。mò chóu chǔ yuè yīn shū duàn,hé xiàn yáng chūn luò hǎi qí。

别沈司空纯父二首

胡应麟

津亭黄叶正纷纷,不断秋声马上闻。jīn tíng huáng yè zhèng fēn fēn,bù duàn qiū shēng mǎ shàng wén。
客子衣装鸿雁队,元戎旗帜鹳鹅军。kè zi yī zhuāng hóng yàn duì,yuán róng qí zhì guàn é jūn。
携归海峤犹春雪,望入河梁几暮云。xié guī hǎi jiào yóu chūn xuě,wàng rù hé liáng jǐ mù yún。
万里孤舟三刹畔,不堪重泊过宵分。wàn lǐ gū zhōu sān shā pàn,bù kān zhòng pō guò xiāo fēn。

别沈司空纯父二首

胡应麟

何限飞霜易水头,木兰舟楫暂夷犹。hé xiàn fēi shuāng yì shuǐ tóu,mù lán zhōu jí zàn yí yóu。
四愁是处羁平子,八咏当年擅隐侯。sì chóu shì chù jī píng zi,bā yǒng dāng nián shàn yǐn hóu。
羽扇论兵朝北塞,胡床携客夜南楼。yǔ shàn lùn bīng cháo běi sāi,hú chuáng xié kè yè nán lóu。
谁言片月关山远,夜夜双龙合斗牛。shuí yán piàn yuè guān shān yuǎn,yè yè shuāng lóng hé dòu niú。

别王文学行父并所知薛生

胡应麟

长啸都门话草莱,骊驹犹傍夕阳裁。zhǎng xiào dōu mén huà cǎo lái,lí jū yóu bàng xī yáng cái。
新诗绝代王摩诘,妙舞倾城薛夜来。xīn shī jué dài wáng mó jí,miào wǔ qīng chéng xuē yè lái。
尺璧故应还楚峤,双珠何日问秦台。chǐ bì gù yīng hái chǔ jiào,shuāng zhū hé rì wèn qín tái。
纱窗绣幕论心地,飞梦时能到绿苔。shā chuāng xiù mù lùn xīn dì,fēi mèng shí néng dào lǜ tái。

次潞河少保赵公太保李公各遣人以绫锦追遗赋谢

胡应麟

焕烂双缄袭彩毫,春风如拂潞河涛。huàn làn shuāng jiān xí cǎi háo,chūn fēng rú fú lù hé tāo。
寒销学士青绫被,艳借元戎赤锦袍。hán xiāo xué shì qīng líng bèi,yàn jiè yuán róng chì jǐn páo。
范叔岂忘归魏思,苏卿宁惮入秦劳。fàn shū qǐ wàng guī wèi sī,sū qīng níng dàn rù qín láo。
江干好伴羊裘客,垂钓三山问六鳌。jiāng gàn hǎo bàn yáng qiú kè,chuí diào sān shān wèn liù áo。

与行父别都门意殊恋恋抵潞水则象先尚未发舟把臂惊讶雄饮浃日言念行父再赠此章

胡应麟

兴尽西风策蹇驴,河梁酬唱未全虚。xīng jǐn xī fēng cè jiǎn lǘ,hé liáng chóu chàng wèi quán xū。
那知流水思君日,正值阳关送客馀。nà zhī liú shuǐ sī jūn rì,zhèng zhí yáng guān sòng kè yú。
中断雁行仍比翼,双缄鱼腹互传书。zhōng duàn yàn xíng réng bǐ yì,shuāng jiān yú fù hù chuán shū。
由来象纬占离合,遮莫寒光射玉除。yóu lái xiàng wěi zhàn lí hé,zhē mò hán guāng shè yù chú。

永叔舟中同王山人石父较奕作

胡应麟

天末归心堕钓纶,青鞋能复恋红尘。tiān mò guī xīn duò diào lún,qīng xié néng fù liàn hóng chén。
仙槎此夜偕王质,旅店何年卧积薪。xiān chá cǐ yè xié wáng zhì,lǚ diàn hé nián wò jī xīn。
满座星辰寒照客,半窗风雨夜留人。mǎn zuò xīng chén hán zhào kè,bàn chuāng fēng yǔ yè liú rén。
无论甲子须臾事,笔底桃花万树春。wú lùn jiǎ zi xū yú shì,bǐ dǐ táo huā wàn shù chūn。

次夕饮酣永叔得句云柝声频入夜霜寒余为足成一律时仲子弼侍坐而余于司空为年家

胡应麟

柝声频入乱霜寒,灯烬交飞片月残。tuò shēng pín rù luàn shuāng hán,dēng jìn jiāo fēi piàn yuè cán。
词赋千秋携玉树,风期三世见金兰。cí fù qiān qiū xié yù shù,fēng qī sān shì jiàn jīn lán。
宁亲海甸驱驰急,送客河桥去住难。níng qīn hǎi diān qū chí jí,sòng kè hé qiáo qù zhù nán。
回首烂柯吾旧宅,石门天际候青鸾。huí shǒu làn kē wú jiù zhái,shí mén tiān jì hòu qīng luán。

潞河南发永叔黄门虚所乘舟以见待赋谢二章

胡应麟

北上青冥问紫宸,东归沧海话垂纶。běi shàng qīng míng wèn zǐ chén,dōng guī cāng hǎi huà chuí lún。
那知锦缆登仙客,犹恋绨袍谒帝人。nà zhī jǐn lǎn dēng xiān kè,yóu liàn tí páo yè dì rén。
万里长风吹浪日,千山晴雪渡江晨。wàn lǐ zhǎng fēng chuī làng rì,qiān shān qíng xuě dù jiāng chén。
豪游是处堪河朔,底事平原话浃旬。háo yóu shì chù kān hé shuò,dǐ shì píng yuán huà jiā xún。

潞河南发永叔黄门虚所乘舟以见待赋谢二章

胡应麟

携手双星散玉函,故人憔悴百花潭。xié shǒu shuāng xīng sàn yù hán,gù rén qiáo cuì bǎi huā tán。
多情落日停丝笮,无恙西风入布帆。duō qíng luò rì tíng sī zé,wú yàng xī fēng rù bù fān。
大泽鱼龙天上下,清溪凫雁地东南。dà zé yú lóng tiān shàng xià,qīng xī fú yàn dì dōng nán。
联舻且角新题句,何限江枫逐夜谈。lián lú qiě jiǎo xīn tí jù,hé xiàn jiāng fēng zhú yè tán。

林计部天迪招饮达曙作时舟次清源关下

胡应麟

华馆邀宾驻玉骢,当筵霞色照新丰。huá guǎn yāo bīn zhù yù cōng,dāng yán xiá sè zhào xīn fēng。
西园公子留明月,东海词人擅大风。xī yuán gōng zi liú míng yuè,dōng hǎi cí rén shàn dà fēng。
十道帆樯飞挽外,千门弦管啸吟中。shí dào fān qiáng fēi wǎn wài,qiān mén xián guǎn xiào yín zhōng。
匆匆把袂南州去,肠断清源驿路枫。cōng cōng bǎ mèi nán zhōu qù,cháng duàn qīng yuán yì lù fēng。

是夕伶人奏剧客有以救蛇获报者戏于席上赋此呈林君

胡应麟

千帆晴色下高舂,锦席华镳夜过从。qiān fān qíng sè xià gāo chōng,jǐn xí huá biāo yè guò cóng。
尘榻久悬徐孺子,角巾长垫郭林宗。chén tà jiǔ xuán xú rú zi,jiǎo jīn zhǎng diàn guō lín zōng。
青云是处披文豹,紫雾何年化白龙。qīng yún shì chù pī wén bào,zǐ wù hé nián huà bái lóng。
愁绝吴枫江路远,飞霜寒彻曙天钟。chóu jué wú fēng jiāng lù yuǎn,fēi shuāng hán chè shǔ tiān zhōng。