古诗词

嵩山歌

胡应麟

君不见嵩高之山,高高出天半。jūn bù jiàn sōng gāo zhī shān,gāo gāo chū tiān bàn。
万古扶舆结葱旧,孤标突兀回日星,秀出苍茫界河汉。wàn gǔ fú yú jié cōng jiù,gū biāo tū wù huí rì xīng,xiù chū cāng máng jiè hé hàn。
恍疑帝遣夸娥负中岳,掷向东南镇磅礴。huǎng yí dì qiǎn kuā é fù zhōng yuè,zhì xiàng dōng nán zhèn bàng bó。
又疑巨灵一夜排风雷,空中掣此青崔嵬。yòu yí jù líng yī yè pái fēng léi,kōng zhōng chè cǐ qīng cuī wéi。
仰观宇宙豁,俯瞰沧溟开。yǎng guān yǔ zhòu huō,fǔ kàn cāng míng kāi。
天倾锦绣壁,地涌金银台。tiān qīng jǐn xiù bì,dì yǒng jīn yín tái。
飞鸟不敢度,猿猱为之摧。fēi niǎo bù gǎn dù,yuán náo wèi zhī cuī。
层峦叠崿何奇哉,倒影下坠扶桑隈。céng luán dié è hé qí zāi,dào yǐng xià zhuì fú sāng wēi。
会稽秦望相去但咫尺,赤城天目左右罗列如浮埃。huì jī qín wàng xiāng qù dàn zhǐ chǐ,chì chéng tiān mù zuǒ yòu luó liè rú fú āi。
绝壑迤逦,飞梁萦洄。jué hè yí lǐ,fēi liáng yíng huí。
空青水碧,划然蓬莱。kōng qīng shuǐ bì,huà rán péng lái。
天仙跨鸾鹄,时时下九垓。tiān xiān kuà luán gǔ,shí shí xià jiǔ gāi。
遥峰插天更奇绝,天柱嵯峨象纬列。yáo fēng chā tiān gèng qí jué,tiān zhù cuó é xiàng wěi liè。
云是嵩高列峰三十六,其一飞来堕吴越。yún shì sōng gāo liè fēng sān shí liù,qí yī fēi lái duò wú yuè。
参差太华十丈莲,重叠娥眉万年雪。cān chà tài huá shí zhàng lián,zhòng dié é méi wàn nián xuě。
云中之君纷纷拾瑶草,散发长歌弄明月。yún zhōng zhī jūn fēn fēn shí yáo cǎo,sàn fā zhǎng gē nòng míng yuè。
朝来忽见黄帝车,方明前导昌宇趋。cháo lái hū jiàn huáng dì chē,fāng míng qián dǎo chāng yǔ qū。
七圣尽迷襄城辙,却望天坛寻故庐。qī shèng jǐn mí xiāng chéng zhé,què wàng tiān tán xún gù lú。
顷刻笙歌起岩际,白鹤凌空舞瑶砌。qǐng kè shēng gē qǐ yán jì,bái hè líng kōng wǔ yáo qì。
乃是缑山王子乔,金支翠旗朝玉帝。nǎi shì gōu shān wáng zi qiáo,jīn zhī cuì qí cháo yù dì。
真人一去不复还,玉书灵笈埋空山。zhēn rén yī qù bù fù hái,yù shū líng jí mái kōng shān。
俗流往往轻飞仙,不见此后三千年,少室山人结庐长啸卧其巅。sú liú wǎng wǎng qīng fēi xiān,bù jiàn cǐ hòu sān qiān nián,shǎo shì shān rén jié lú zhǎng xiào wò qí diān。
峰头一室但盈丈,大易黄庭坐相傍。fēng tóu yī shì dàn yíng zhàng,dà yì huáng tíng zuò xiāng bàng。
紫芝空谷纷葳蕤,真气关门浩排荡。zǐ zhī kōng gǔ fēn wēi ruí,zhēn qì guān mén hào pái dàng。
朝飧玉池露,夜濯金屑泉。cháo sūn yù chí lù,yè zhuó jīn xiè quán。
明霞翼我体,白云怡我颜。míng xiá yì wǒ tǐ,bái yún yí wǒ yán。
山灵候余户,跂息不得眠。shān líng hòu yú hù,qí xī bù dé mián。
一行卧此三十载,上元夫人时往还。yī xíng wò cǐ sān shí zài,shàng yuán fū rén shí wǎng hái。
俯视城郭真嚣烦,缟衣素氅何翩翩,乘风几欲凌苍烟。fǔ shì chéng guō zhēn xiāo fán,gǎo yī sù chǎng hé piān piān,chéng fēng jǐ yù líng cāng yān。
胡为羽驾尚踯躅,惆怅孤峰夕阳落。hú wèi yǔ jià shàng zhí zhú,chóu chàng gū fēng xī yáng luò。
仰天大笑寒风生,徙倚青藜望名岳,无乃未践三花诺。yǎng tiān dà xiào hán fēng shēng,xǐ yǐ qīng lí wàng míng yuè,wú nǎi wèi jiàn sān huā nuò。
寄言广成子、浮丘公,吾将跨白鹿、骑苍龙,访尔三十六峰中。jì yán guǎng chéng zi fú qiū gōng,wú jiāng kuà bái lù qí cāng lóng,fǎng ěr sān shí liù fēng zhōng。
横绝具茨凌空同,归来却卧此峰上,千年一视轻鸿蒙。héng jué jù cí líng kōng tóng,guī lái què wò cǐ fēng shàng,qiān nián yī shì qīng hóng méng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

河梁话旧十绝句送左辖吴公之山西

胡应麟

分携二十霜,腾踔九万里。fēn xié èr shí shuāng,téng chuō jiǔ wàn lǐ。
高咏河梁篇,涕泪尽知己。gāo yǒng hé liáng piān,tì lèi jǐn zhī jǐ。

再送左辖吴公十绝句

胡应麟

一代丝纶寄,千秋保障名。yī dài sī lún jì,qiān qiū bǎo zhàng míng。
高牙拥大旆,西入晋阳城。gāo yá yōng dà pèi,xī rù jìn yáng chéng。

再送左辖吴公十绝句

胡应麟

白头徒自新,倾盖俨如故。bái tóu tú zì xīn,qīng gài yǎn rú gù。
蔽芾越东西,棠阴十万户。bì fèi yuè dōng xī,táng yīn shí wàn hù。

再送左辖吴公十绝句

胡应麟

飞鸿游碧汉,尺鲋泳沧浪。fēi hóng yóu bì hàn,chǐ fù yǒng cāng làng。
脉脉穷交意,相看大海旁。mài mài qióng jiāo yì,xiāng kàn dà hǎi páng。

再送左辖吴公十绝句

胡应麟

当年京兆府,一面睹荆州。dāng nián jīng zhào fǔ,yī miàn dǔ jīng zhōu。
讵意飞腾速,鳞符觐玉旒。jù yì fēi téng sù,lín fú jìn yù liú。

再送左辖吴公十绝句

胡应麟

百吏咸趋风,千官竞回席。bǎi lì xián qū fēng,qiān guān jìng huí xí。
人生得意年,天门骋八翼。rén shēng dé yì nián,tiān mén chěng bā yì。

再送左辖吴公十绝句

胡应麟

旬宣既南国,保釐复西土。xún xuān jì nán guó,bǎo lí fù xī tǔ。
著绣还故乡,朱节震华鼓。zhù xiù hái gù xiāng,zhū jié zhèn huá gǔ。

再送左辖吴公十绝句

胡应麟

灵泉汇九漈,澒洞浮苍云。líng quán huì jiǔ jì,hòng dòng fú cāng yún。
飞书乞佳梦,为报九何君。fēi shū qǐ jiā mèng,wèi bào jiǔ hé jūn。

再送左辖吴公十绝句

胡应麟

左淬莫耶锋,右淬干将锷。zuǒ cuì mò yé fēng,yòu cuì gàn jiāng è。
宇宙两神龙,延津当昼跃。yǔ zhòu liǎng shén lóng,yán jīn dāng zhòu yuè。

再送左辖吴公十绝句

胡应麟

楼船济汾河,中流渺云雾。lóu chuán jì fén hé,zhōng liú miǎo yún wù。
耐可鲜荔枝,不到桑干渡。nài kě xiān lì zhī,bù dào sāng gàn dù。

再送左辖吴公十绝句

胡应麟

烨烨承明庐,上考书第一。yè yè chéng míng lú,shàng kǎo shū dì yī。
白首洛阳才,呻吟卧蓬荜。bái shǒu luò yáng cái,shēn yín wò péng bì。

寄陈稚冲一绝

胡应麟

绿发青袍易水涯,东风频过酒人家。lǜ fā qīng páo yì shuǐ yá,dōng fēng pín guò jiǔ rén jiā。
为言上苑三春雪,何似长干二月花。wèi yán shàng yuàn sān chūn xuě,hé shì zhǎng gàn èr yuè huā。

再送茂卿还晋陵四绝句同童山人子鸣作

胡应麟

草色萧条六代宫,故园回首叹飞蓬。cǎo sè xiāo tiáo liù dài gōng,gù yuán huí shǒu tàn fēi péng。
秦淮一夜西风急,落尽芙蓉细雨中。qín huái yī yè xī fēng jí,luò jǐn fú róng xì yǔ zhōng。

再送茂卿还晋陵四绝句同童山人子鸣作

胡应麟

客里黄花别季鹰,清秋残叶洒孤灯。kè lǐ huáng huā bié jì yīng,qīng qiū cán yè sǎ gū dēng。
归帆忆尔江城下,半夜潮声泊广陵。guī fān yì ěr jiāng chéng xià,bàn yè cháo shēng pō guǎng líng。

再送茂卿还晋陵四绝句同童山人子鸣作

胡应麟

楚塞吴关望里赊,遥遥云水接蒹葭。chǔ sāi wú guān wàng lǐ shē,yáo yáo yún shuǐ jiē jiān jiā。
秋山何处幽期近,缥缈峰头一片霞。qiū shān hé chù yōu qī jìn,piāo miǎo fēng tóu yī piàn xiá。