古诗词

嵩山歌

胡应麟

君不见嵩高之山,高高出天半。jūn bù jiàn sōng gāo zhī shān,gāo gāo chū tiān bàn。
万古扶舆结葱旧,孤标突兀回日星,秀出苍茫界河汉。wàn gǔ fú yú jié cōng jiù,gū biāo tū wù huí rì xīng,xiù chū cāng máng jiè hé hàn。
恍疑帝遣夸娥负中岳,掷向东南镇磅礴。huǎng yí dì qiǎn kuā é fù zhōng yuè,zhì xiàng dōng nán zhèn bàng bó。
又疑巨灵一夜排风雷,空中掣此青崔嵬。yòu yí jù líng yī yè pái fēng léi,kōng zhōng chè cǐ qīng cuī wéi。
仰观宇宙豁,俯瞰沧溟开。yǎng guān yǔ zhòu huō,fǔ kàn cāng míng kāi。
天倾锦绣壁,地涌金银台。tiān qīng jǐn xiù bì,dì yǒng jīn yín tái。
飞鸟不敢度,猿猱为之摧。fēi niǎo bù gǎn dù,yuán náo wèi zhī cuī。
层峦叠崿何奇哉,倒影下坠扶桑隈。céng luán dié è hé qí zāi,dào yǐng xià zhuì fú sāng wēi。
会稽秦望相去但咫尺,赤城天目左右罗列如浮埃。huì jī qín wàng xiāng qù dàn zhǐ chǐ,chì chéng tiān mù zuǒ yòu luó liè rú fú āi。
绝壑迤逦,飞梁萦洄。jué hè yí lǐ,fēi liáng yíng huí。
空青水碧,划然蓬莱。kōng qīng shuǐ bì,huà rán péng lái。
天仙跨鸾鹄,时时下九垓。tiān xiān kuà luán gǔ,shí shí xià jiǔ gāi。
遥峰插天更奇绝,天柱嵯峨象纬列。yáo fēng chā tiān gèng qí jué,tiān zhù cuó é xiàng wěi liè。
云是嵩高列峰三十六,其一飞来堕吴越。yún shì sōng gāo liè fēng sān shí liù,qí yī fēi lái duò wú yuè。
参差太华十丈莲,重叠娥眉万年雪。cān chà tài huá shí zhàng lián,zhòng dié é méi wàn nián xuě。
云中之君纷纷拾瑶草,散发长歌弄明月。yún zhōng zhī jūn fēn fēn shí yáo cǎo,sàn fā zhǎng gē nòng míng yuè。
朝来忽见黄帝车,方明前导昌宇趋。cháo lái hū jiàn huáng dì chē,fāng míng qián dǎo chāng yǔ qū。
七圣尽迷襄城辙,却望天坛寻故庐。qī shèng jǐn mí xiāng chéng zhé,què wàng tiān tán xún gù lú。
顷刻笙歌起岩际,白鹤凌空舞瑶砌。qǐng kè shēng gē qǐ yán jì,bái hè líng kōng wǔ yáo qì。
乃是缑山王子乔,金支翠旗朝玉帝。nǎi shì gōu shān wáng zi qiáo,jīn zhī cuì qí cháo yù dì。
真人一去不复还,玉书灵笈埋空山。zhēn rén yī qù bù fù hái,yù shū líng jí mái kōng shān。
俗流往往轻飞仙,不见此后三千年,少室山人结庐长啸卧其巅。sú liú wǎng wǎng qīng fēi xiān,bù jiàn cǐ hòu sān qiān nián,shǎo shì shān rén jié lú zhǎng xiào wò qí diān。
峰头一室但盈丈,大易黄庭坐相傍。fēng tóu yī shì dàn yíng zhàng,dà yì huáng tíng zuò xiāng bàng。
紫芝空谷纷葳蕤,真气关门浩排荡。zǐ zhī kōng gǔ fēn wēi ruí,zhēn qì guān mén hào pái dàng。
朝飧玉池露,夜濯金屑泉。cháo sūn yù chí lù,yè zhuó jīn xiè quán。
明霞翼我体,白云怡我颜。míng xiá yì wǒ tǐ,bái yún yí wǒ yán。
山灵候余户,跂息不得眠。shān líng hòu yú hù,qí xī bù dé mián。
一行卧此三十载,上元夫人时往还。yī xíng wò cǐ sān shí zài,shàng yuán fū rén shí wǎng hái。
俯视城郭真嚣烦,缟衣素氅何翩翩,乘风几欲凌苍烟。fǔ shì chéng guō zhēn xiāo fán,gǎo yī sù chǎng hé piān piān,chéng fēng jǐ yù líng cāng yān。
胡为羽驾尚踯躅,惆怅孤峰夕阳落。hú wèi yǔ jià shàng zhí zhú,chóu chàng gū fēng xī yáng luò。
仰天大笑寒风生,徙倚青藜望名岳,无乃未践三花诺。yǎng tiān dà xiào hán fēng shēng,xǐ yǐ qīng lí wàng míng yuè,wú nǎi wèi jiàn sān huā nuò。
寄言广成子、浮丘公,吾将跨白鹿、骑苍龙,访尔三十六峰中。jì yán guǎng chéng zi fú qiū gōng,wú jiāng kuà bái lù qí cāng lóng,fǎng ěr sān shí liù fēng zhōng。
横绝具茨凌空同,归来却卧此峰上,千年一视轻鸿蒙。héng jué jù cí líng kōng tóng,guī lái què wò cǐ fēng shàng,qiān nián yī shì qīng hóng méng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

秋夕纪梦十绝

胡应麟

芙蓉一枕自徘徊,恍惚钧天帝子台。fú róng yī zhěn zì pái huái,huǎng hū jūn tiān dì zi tái。
长啸八公携手去,万峰云色驾蓬莱。zhǎng xiào bā gōng xié shǒu qù,wàn fēng yún sè jià péng lái。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

足蹑安期两赤虬,飞行忽到海西头。zú niè ān qī liǎng chì qiú,fēi xíng hū dào hǎi xī tóu。
青山一片昆仑顶,乱落星河满蒯缑。qīng shān yī piàn kūn lún dǐng,luàn luò xīng hé mǎn kuǎi gōu。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

晓入瑶池殿里行,珠帘斜卷月华明。xiǎo rù yáo chí diàn lǐ xíng,zhū lián xié juǎn yuè huá míng。
天姝十万花如绮,不省何人是智琼。tiān shū shí wàn huā rú qǐ,bù shěng hé rén shì zhì qióng。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

十五神鳌戴白云,三山长揖魏元君。shí wǔ shén áo dài bái yún,sān shān zhǎng yī wèi yuán jūn。
不须远问灵飞箓,玉佩金珰尽秘文。bù xū yuǎn wèn líng fēi lù,yù pèi jīn dāng jǐn mì wén。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

永夜银河送客槎,吹笙遥赴阿环家。yǒng yè yín hé sòng kè chá,chuī shēng yáo fù ā huán jiā。
狂抛织女支机石,携手扶桑万尺霞。kuáng pāo zhī nǚ zhī jī shí,xié shǒu fú sāng wàn chǐ xiá。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

龙蹻泠泠踏紫烟,罡风吹向大罗天。lóng juē líng líng tà zǐ yān,gāng fēng chuī xiàng dà luó tiān。
白云满地秋如水,十二琼楼独自眠。bái yún mǎn dì qiū rú shuǐ,shí èr qióng lóu dú zì mián。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

一局王乔对未残,飞书何处到青鸾。yī jú wáng qiáo duì wèi cán,fēi shū hé chù dào qīng luán。
骑龙夜赴西池会,三百明星乱玉盘。qí lóng yè fù xī chí huì,sān bǎi míng xīng luàn yù pán。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

玉榜琼楼次第开,梯仙灵境乍徘徊。yù bǎng qióng lóu cì dì kāi,tī xiān líng jìng zhà pái huái。
花前舞罢山香曲,万朵红英落绛台。huā qián wǔ bà shān xiāng qū,wàn duǒ hóng yīng luò jiàng tái。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

树树桃花玉洞前,成都卖药已千年。shù shù táo huā yù dòng qián,chéng dōu mài yào yǐ qiān nián。
秋来跨鹤腾空去,月满仇池第一天。qiū lái kuà hè téng kōng qù,yuè mǎn chóu chí dì yī tiān。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

缥缈群仙列上清,天都齐送佩环声。piāo miǎo qún xiān liè shàng qīng,tiān dōu qí sòng pèi huán shēng。
归来莫道无人见,两袖霞光罩赤城。guī lái mò dào wú rén jiàn,liǎng xiù xiá guāng zhào chì chéng。

嘲小杜

胡应麟

花压虹桥水压城,玉箫吹月到天明。huā yā hóng qiáo shuǐ yā chéng,yù xiāo chuī yuè dào tiān míng。
当时自少挥毫客,可道青楼横得名。dāng shí zì shǎo huī háo kè,kě dào qīng lóu héng dé míng。

夜登金华绝顶慨然有怀作步虚词五章

胡应麟

两袖明星拂绛河,天风吹客上嵯峨。liǎng xiù míng xīng fú jiàng hé,tiān fēng chuī kè shàng cuó é。
无劳更觅梯仙界,半夜鞭龙入大罗。wú láo gèng mì tī xiān jiè,bàn yè biān lóng rù dà luó。

夜登金华绝顶慨然有怀作步虚词五章

胡应麟

长揖元君向紫宸,中天楼殿矗金银。zhǎng yī yuán jūn xiàng zǐ chén,zhōng tiān lóu diàn chù jīn yín。
如花座上三千女,携手先过第一人。rú huā zuò shàng sān qiān nǚ,xié shǒu xiān guò dì yī rén。

夜登金华绝顶慨然有怀作步虚词五章

胡应麟

礼斗坛边下夕阳,焚香绝顶奏虚皇。lǐ dòu tán biān xià xī yáng,fén xiāng jué dǐng zòu xū huáng。
不知谁唤群仙到,零乱星河白玉床。bù zhī shuí huàn qún xiān dào,líng luàn xīng hé bái yù chuáng。

夜登金华绝顶慨然有怀作步虚词五章

胡应麟

一谪仙班下海涯,梦魂长绕阿环家。yī zhé xiān bān xià hǎi yá,mèng hún zhǎng rào ā huán jiā。
西华旧业荒芜甚,老却瑶池万树霞。xī huá jiù yè huāng wú shén,lǎo què yáo chí wàn shù xiá。