古诗词

嵩山歌

胡应麟

君不见嵩高之山,高高出天半。jūn bù jiàn sōng gāo zhī shān,gāo gāo chū tiān bàn。
万古扶舆结葱旧,孤标突兀回日星,秀出苍茫界河汉。wàn gǔ fú yú jié cōng jiù,gū biāo tū wù huí rì xīng,xiù chū cāng máng jiè hé hàn。
恍疑帝遣夸娥负中岳,掷向东南镇磅礴。huǎng yí dì qiǎn kuā é fù zhōng yuè,zhì xiàng dōng nán zhèn bàng bó。
又疑巨灵一夜排风雷,空中掣此青崔嵬。yòu yí jù líng yī yè pái fēng léi,kōng zhōng chè cǐ qīng cuī wéi。
仰观宇宙豁,俯瞰沧溟开。yǎng guān yǔ zhòu huō,fǔ kàn cāng míng kāi。
天倾锦绣壁,地涌金银台。tiān qīng jǐn xiù bì,dì yǒng jīn yín tái。
飞鸟不敢度,猿猱为之摧。fēi niǎo bù gǎn dù,yuán náo wèi zhī cuī。
层峦叠崿何奇哉,倒影下坠扶桑隈。céng luán dié è hé qí zāi,dào yǐng xià zhuì fú sāng wēi。
会稽秦望相去但咫尺,赤城天目左右罗列如浮埃。huì jī qín wàng xiāng qù dàn zhǐ chǐ,chì chéng tiān mù zuǒ yòu luó liè rú fú āi。
绝壑迤逦,飞梁萦洄。jué hè yí lǐ,fēi liáng yíng huí。
空青水碧,划然蓬莱。kōng qīng shuǐ bì,huà rán péng lái。
天仙跨鸾鹄,时时下九垓。tiān xiān kuà luán gǔ,shí shí xià jiǔ gāi。
遥峰插天更奇绝,天柱嵯峨象纬列。yáo fēng chā tiān gèng qí jué,tiān zhù cuó é xiàng wěi liè。
云是嵩高列峰三十六,其一飞来堕吴越。yún shì sōng gāo liè fēng sān shí liù,qí yī fēi lái duò wú yuè。
参差太华十丈莲,重叠娥眉万年雪。cān chà tài huá shí zhàng lián,zhòng dié é méi wàn nián xuě。
云中之君纷纷拾瑶草,散发长歌弄明月。yún zhōng zhī jūn fēn fēn shí yáo cǎo,sàn fā zhǎng gē nòng míng yuè。
朝来忽见黄帝车,方明前导昌宇趋。cháo lái hū jiàn huáng dì chē,fāng míng qián dǎo chāng yǔ qū。
七圣尽迷襄城辙,却望天坛寻故庐。qī shèng jǐn mí xiāng chéng zhé,què wàng tiān tán xún gù lú。
顷刻笙歌起岩际,白鹤凌空舞瑶砌。qǐng kè shēng gē qǐ yán jì,bái hè líng kōng wǔ yáo qì。
乃是缑山王子乔,金支翠旗朝玉帝。nǎi shì gōu shān wáng zi qiáo,jīn zhī cuì qí cháo yù dì。
真人一去不复还,玉书灵笈埋空山。zhēn rén yī qù bù fù hái,yù shū líng jí mái kōng shān。
俗流往往轻飞仙,不见此后三千年,少室山人结庐长啸卧其巅。sú liú wǎng wǎng qīng fēi xiān,bù jiàn cǐ hòu sān qiān nián,shǎo shì shān rén jié lú zhǎng xiào wò qí diān。
峰头一室但盈丈,大易黄庭坐相傍。fēng tóu yī shì dàn yíng zhàng,dà yì huáng tíng zuò xiāng bàng。
紫芝空谷纷葳蕤,真气关门浩排荡。zǐ zhī kōng gǔ fēn wēi ruí,zhēn qì guān mén hào pái dàng。
朝飧玉池露,夜濯金屑泉。cháo sūn yù chí lù,yè zhuó jīn xiè quán。
明霞翼我体,白云怡我颜。míng xiá yì wǒ tǐ,bái yún yí wǒ yán。
山灵候余户,跂息不得眠。shān líng hòu yú hù,qí xī bù dé mián。
一行卧此三十载,上元夫人时往还。yī xíng wò cǐ sān shí zài,shàng yuán fū rén shí wǎng hái。
俯视城郭真嚣烦,缟衣素氅何翩翩,乘风几欲凌苍烟。fǔ shì chéng guō zhēn xiāo fán,gǎo yī sù chǎng hé piān piān,chéng fēng jǐ yù líng cāng yān。
胡为羽驾尚踯躅,惆怅孤峰夕阳落。hú wèi yǔ jià shàng zhí zhú,chóu chàng gū fēng xī yáng luò。
仰天大笑寒风生,徙倚青藜望名岳,无乃未践三花诺。yǎng tiān dà xiào hán fēng shēng,xǐ yǐ qīng lí wàng míng yuè,wú nǎi wèi jiàn sān huā nuò。
寄言广成子、浮丘公,吾将跨白鹿、骑苍龙,访尔三十六峰中。jì yán guǎng chéng zi fú qiū gōng,wú jiāng kuà bái lù qí cāng lóng,fǎng ěr sān shí liù fēng zhōng。
横绝具茨凌空同,归来却卧此峰上,千年一视轻鸿蒙。héng jué jù cí líng kōng tóng,guī lái què wò cǐ fēng shàng,qiān nián yī shì qīng hóng méng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

七夕夜女儿歌四首

胡应麟

不恨欢意薄,但愿欢情长。bù hèn huān yì báo,dàn yuàn huān qíng zhǎng。
牵牛与织女,一年一成双。qiān niú yǔ zhī nǚ,yī nián yī chéng shuāng。

七夕夜女儿歌四首

胡应麟

一年但一会,一夜一年周。yī nián dàn yī huì,yī yè yī nián zhōu。
犹胜侬儿郎,十载客巴州。yóu shèng nóng ér láng,shí zài kè bā zhōu。

七夕夜女儿歌四首

胡应麟

都将一年意,一夜申缱绻。dōu jiāng yī nián yì,yī yè shēn qiǎn quǎn。
桥畔乌鹊声,天河渐清浅。qiáo pàn wū què shēng,tiān hé jiàn qīng qiǎn。

碧玉歌二首

胡应麟

莫嫌小家女,青春正十六。mò xián xiǎo jiā nǚ,qīng chūn zhèng shí liù。
新嫁琅琊王,娇爱比碧玉。xīn jià láng yá wáng,jiāo ài bǐ bì yù。

碧玉歌二首

胡应麟

恨无倾城色,不敢邀王怜。hèn wú qīng chéng sè,bù gǎn yāo wáng lián。
相欢那在貌,动体生春妍。xiāng huān nà zài mào,dòng tǐ shēng chūn yán。

桃叶歌二首

胡应麟

可怜王家郎,不解事桃叶。kě lián wáng jiā láng,bù jiě shì táo yè。
清晨渡江去,日暮忘迎接。qīng chén dù jiāng qù,rì mù wàng yíng jiē。

桃叶歌二首

胡应麟

桃花作罗袖,桃叶为罗裙。táo huā zuò luó xiù,táo yè wèi luó qún。
何似阿兄騃,终日怜此君。hé shì ā xiōng ái,zhōng rì lián cǐ jūn。

华山畿

胡应麟

华山畿,不愿生同栖,但愿死同止。huá shān jī,bù yuàn shēng tóng qī,dàn yuàn sǐ tóng zhǐ。
上有双比翼,下有双连理。shàng yǒu shuāng bǐ yì,xià yǒu shuāng lián lǐ。

懊憹歌二首

胡应麟

翩团黄犊车,载欢出城东。piān tuán huáng dú chē,zài huān chū chéng dōng。
看看白日堕,那能不懊憹。kàn kàn bái rì duò,nà néng bù ào náo。

懊憹歌二首

胡应麟

谁家娇女儿,三三复五五。shuí jiā jiāo nǚ ér,sān sān fù wǔ wǔ。
结伴邀欢行,今夜大辛苦。jié bàn yāo huān xíng,jīn yè dà xīn kǔ。

白团扇二首

胡应麟

白团扇,含情待郎来,不使路傍见。bái tuán shàn,hán qíng dài láng lái,bù shǐ lù bàng jiàn。

安东平

胡应麟

严冬凛烈,北风雨霜。yán dōng lǐn liè,běi fēng yǔ shuāng。
河大水冰,断绝车航。hé dà shuǐ bīng,duàn jué chē háng。

安东平

胡应麟

客子远游,夐夐秦越。kè zi yuǎn yóu,xiòng xiòng qín yuè。
囊无赀粮,带断裘结。náng wú zī liáng,dài duàn qiú jié。

安东平

胡应麟

我有绨袍,以遗故人。wǒ yǒu tí páo,yǐ yí gù rén。
物薄意厚,贵称君身。wù báo yì hòu,guì chēng jūn shēn。

安东平

胡应麟

微物在机,是侬手织。wēi wù zài jī,shì nóng shǒu zhī。
千缕一丈,三丈一袭。qiān lǚ yī zhàng,sān zhàng yī xí。