古诗词

嵩山歌

胡应麟

君不见嵩高之山,高高出天半。jūn bù jiàn sōng gāo zhī shān,gāo gāo chū tiān bàn。
万古扶舆结葱旧,孤标突兀回日星,秀出苍茫界河汉。wàn gǔ fú yú jié cōng jiù,gū biāo tū wù huí rì xīng,xiù chū cāng máng jiè hé hàn。
恍疑帝遣夸娥负中岳,掷向东南镇磅礴。huǎng yí dì qiǎn kuā é fù zhōng yuè,zhì xiàng dōng nán zhèn bàng bó。
又疑巨灵一夜排风雷,空中掣此青崔嵬。yòu yí jù líng yī yè pái fēng léi,kōng zhōng chè cǐ qīng cuī wéi。
仰观宇宙豁,俯瞰沧溟开。yǎng guān yǔ zhòu huō,fǔ kàn cāng míng kāi。
天倾锦绣壁,地涌金银台。tiān qīng jǐn xiù bì,dì yǒng jīn yín tái。
飞鸟不敢度,猿猱为之摧。fēi niǎo bù gǎn dù,yuán náo wèi zhī cuī。
层峦叠崿何奇哉,倒影下坠扶桑隈。céng luán dié è hé qí zāi,dào yǐng xià zhuì fú sāng wēi。
会稽秦望相去但咫尺,赤城天目左右罗列如浮埃。huì jī qín wàng xiāng qù dàn zhǐ chǐ,chì chéng tiān mù zuǒ yòu luó liè rú fú āi。
绝壑迤逦,飞梁萦洄。jué hè yí lǐ,fēi liáng yíng huí。
空青水碧,划然蓬莱。kōng qīng shuǐ bì,huà rán péng lái。
天仙跨鸾鹄,时时下九垓。tiān xiān kuà luán gǔ,shí shí xià jiǔ gāi。
遥峰插天更奇绝,天柱嵯峨象纬列。yáo fēng chā tiān gèng qí jué,tiān zhù cuó é xiàng wěi liè。
云是嵩高列峰三十六,其一飞来堕吴越。yún shì sōng gāo liè fēng sān shí liù,qí yī fēi lái duò wú yuè。
参差太华十丈莲,重叠娥眉万年雪。cān chà tài huá shí zhàng lián,zhòng dié é méi wàn nián xuě。
云中之君纷纷拾瑶草,散发长歌弄明月。yún zhōng zhī jūn fēn fēn shí yáo cǎo,sàn fā zhǎng gē nòng míng yuè。
朝来忽见黄帝车,方明前导昌宇趋。cháo lái hū jiàn huáng dì chē,fāng míng qián dǎo chāng yǔ qū。
七圣尽迷襄城辙,却望天坛寻故庐。qī shèng jǐn mí xiāng chéng zhé,què wàng tiān tán xún gù lú。
顷刻笙歌起岩际,白鹤凌空舞瑶砌。qǐng kè shēng gē qǐ yán jì,bái hè líng kōng wǔ yáo qì。
乃是缑山王子乔,金支翠旗朝玉帝。nǎi shì gōu shān wáng zi qiáo,jīn zhī cuì qí cháo yù dì。
真人一去不复还,玉书灵笈埋空山。zhēn rén yī qù bù fù hái,yù shū líng jí mái kōng shān。
俗流往往轻飞仙,不见此后三千年,少室山人结庐长啸卧其巅。sú liú wǎng wǎng qīng fēi xiān,bù jiàn cǐ hòu sān qiān nián,shǎo shì shān rén jié lú zhǎng xiào wò qí diān。
峰头一室但盈丈,大易黄庭坐相傍。fēng tóu yī shì dàn yíng zhàng,dà yì huáng tíng zuò xiāng bàng。
紫芝空谷纷葳蕤,真气关门浩排荡。zǐ zhī kōng gǔ fēn wēi ruí,zhēn qì guān mén hào pái dàng。
朝飧玉池露,夜濯金屑泉。cháo sūn yù chí lù,yè zhuó jīn xiè quán。
明霞翼我体,白云怡我颜。míng xiá yì wǒ tǐ,bái yún yí wǒ yán。
山灵候余户,跂息不得眠。shān líng hòu yú hù,qí xī bù dé mián。
一行卧此三十载,上元夫人时往还。yī xíng wò cǐ sān shí zài,shàng yuán fū rén shí wǎng hái。
俯视城郭真嚣烦,缟衣素氅何翩翩,乘风几欲凌苍烟。fǔ shì chéng guō zhēn xiāo fán,gǎo yī sù chǎng hé piān piān,chéng fēng jǐ yù líng cāng yān。
胡为羽驾尚踯躅,惆怅孤峰夕阳落。hú wèi yǔ jià shàng zhí zhú,chóu chàng gū fēng xī yáng luò。
仰天大笑寒风生,徙倚青藜望名岳,无乃未践三花诺。yǎng tiān dà xiào hán fēng shēng,xǐ yǐ qīng lí wàng míng yuè,wú nǎi wèi jiàn sān huā nuò。
寄言广成子、浮丘公,吾将跨白鹿、骑苍龙,访尔三十六峰中。jì yán guǎng chéng zi fú qiū gōng,wú jiāng kuà bái lù qí cāng lóng,fǎng ěr sān shí liù fēng zhōng。
横绝具茨凌空同,归来却卧此峰上,千年一视轻鸿蒙。héng jué jù cí líng kōng tóng,guī lái què wò cǐ fēng shàng,qiān nián yī shì qīng hóng méng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

南院词八首

胡应麟

垂杨千树拂红尘,压酒吴姬动绛唇。chuí yáng qiān shù fú hóng chén,yā jiǔ wú jī dòng jiàng chún。
日暮狂风连袂起,飞花愁杀渡江人。rì mù kuáng fēng lián mèi qǐ,fēi huā chóu shā dù jiāng rén。

南院词八首

胡应麟

城下春江抱石头,秣陵南下是瓜洲。chéng xià chūn jiāng bào shí tóu,mò líng nán xià shì guā zhōu。
相邀女伴寻春去,共掷金钱赛蒋侯。xiāng yāo nǚ bàn xún chūn qù,gòng zhì jīn qián sài jiǎng hóu。

燕京四时词四首

胡应麟

帝阙皇居北斗间,春风长绕玉门关。dì quē huáng jū běi dòu jiān,chūn fēng zhǎng rào yù mén guān。
东郊昨夜桃花发,一树先开万岁山。dōng jiāo zuó yè táo huā fā,yī shù xiān kāi wàn suì shān。

燕京四时词四首

胡应麟

沉李浮瓜燕玉台,冰山雪谷倚蓬莱。chén lǐ fú guā yàn yù tái,bīng shān xuě gǔ yǐ péng lái。
珠帘百尺重重下,不放人间赤日来。zhū lián bǎi chǐ zhòng zhòng xià,bù fàng rén jiān chì rì lái。

燕京四时词四首

胡应麟

千叶从风尽报秋,长门团扇迥添愁。qiān yè cóng fēng jǐn bào qiū,zhǎng mén tuán shàn jiǒng tiān chóu。
玉河桥畔东流水,几处题红出御沟。yù hé qiáo pàn dōng liú shuǐ,jǐ chù tí hóng chū yù gōu。

燕京四时词四首

胡应麟

玉宇吹花度柏梁,千门飞雪夜茫茫。yù yǔ chuī huā dù bǎi liáng,qiān mén fēi xuě yè máng máng。
银笙暗炙红炉畔,一曲阳春漏正长。yín shēng àn zhì hóng lú pàn,yī qū yáng chūn lòu zhèng zhǎng。

长门怨四首

胡应麟

罗幌飞萤玉露漙,珠帘不卷坐更阑。luó huǎng fēi yíng yù lù tuán,zhū lián bù juǎn zuò gèng lán。
昭阳月色浑无赖,才到长门特地寒。zhāo yáng yuè sè hún wú lài,cái dào zhǎng mén tè dì hán。

长门怨四首

胡应麟

锁闭葳蕤绝履綦,宫花犹发万年枝。suǒ bì wēi ruí jué lǚ qí,gōng huā yóu fā wàn nián zhī。
沉香亭北无穷恨,尽在阑干独倚时。chén xiāng tíng běi wú qióng hèn,jǐn zài lán gàn dú yǐ shí。

长门怨四首

胡应麟

凤吹喧传隔彩霞,龙旗摇曳暮云斜。fèng chuī xuān chuán gé cǎi xiá,lóng qí yáo yè mù yún xié。
预知行幸平阳宅,不用庭前望翠华。yù zhī xíng xìng píng yáng zhái,bù yòng tíng qián wàng cuì huá。

长门怨四首

胡应麟

金屋妆成尽日闲,十年红粉误朱颜。jīn wū zhuāng chéng jǐn rì xián,shí nián hóng fěn wù zhū yán。
腰肢漫自夸纤细,管领华清是玉环。yāo zhī màn zì kuā xiān xì,guǎn lǐng huá qīng shì yù huán。

青楼曲八首

胡应麟

十里秦楼近灞桥,箫声何处起岧峣。shí lǐ qín lóu jìn bà qiáo,xiāo shēng hé chù qǐ tiáo yáo。
珠帘百尺东风里,双凤联翩逐翠翘。zhū lián bǎi chǐ dōng fēng lǐ,shuāng fèng lián piān zhú cuì qiào。

青楼曲八首

胡应麟

粉面三千照玉台,期门南去是蓬莱。fěn miàn sān qiān zhào yù tái,qī mén nán qù shì péng lái。
金鞭暮过张公子,一骑潜呼万乘来。jīn biān mù guò zhāng gōng zi,yī qí qián hū wàn chéng lái。

青楼曲八首

胡应麟

两浆频催过石城,沙棠摇曳画船明。liǎng jiāng pín cuī guò shí chéng,shā táng yáo yè huà chuán míng。
莫愁湖上千株柳,肠断王孙作队行。mò chóu hú shàng qiān zhū liǔ,cháng duàn wáng sūn zuò duì xíng。

青楼曲八首

胡应麟

一树含桃锁曲房,金笼鹦鹉唤斜阳。yī shù hán táo suǒ qū fáng,jīn lóng yīng wǔ huàn xié yáng。
霍家娘子新妆罢,拥髻来迎李十郎。huò jiā niáng zi xīn zhuāng bà,yōng jì lái yíng lǐ shí láng。

青楼曲八首

胡应麟

苏小妆楼隔画桥,涌金门外半兰桡。sū xiǎo zhuāng lóu gé huà qiáo,yǒng jīn mén wài bàn lán ráo。
相携女伴巫山去,昨夜钱塘正上潮。xiāng xié nǚ bàn wū shān qù,zuó yè qián táng zhèng shàng cháo。