古诗词

夜饮芙蓉馆大醉放歌寄黎惟敬康裕卿李惟寅朱汝修

胡应麟

初平骑羊去不返,沈侯八咏空嶙峋。chū píng qí yáng qù bù fǎn,shěn hóu bā yǒng kōng lín xún。
刘生老死骆生窜,谁令大壑回阳春。liú shēng lǎo sǐ luò shēng cuàn,shuí lìng dà hè huí yáng chūn。
君不见兰州胡元瑞九龄,学仙已成癖。jūn bù jiàn lán zhōu hú yuán ruì jiǔ líng,xué xiān yǐ chéng pǐ。
欲乘长风游八极,大鹏扶摇不肯骑,几度鞭羊复成石。yù chéng zhǎng fēng yóu bā jí,dà péng fú yáo bù kěn qí,jǐ dù biān yáng fù chéng shí。
十五更作咸阳游,五花笑脱青貂裘。shí wǔ gèng zuò xián yáng yóu,wǔ huā xiào tuō qīng diāo qiú。
酒阑大叫呼李白,雪花飞堕长安楼。jiǔ lán dà jiào hū lǐ bái,xuě huā fēi duò zhǎng ān lóu。
是时真龙御皇极,双阙嵯峨象纬辟。shì shí zhēn lóng yù huáng jí,shuāng quē cuó é xiàng wěi pì。
作赋宁论狗监知,曳裾自许龙门客。zuò fù níng lùn gǒu jiān zhī,yè jū zì xǔ lóng mén kè。
人前白眼双飞扬,谁其握手黎惟康。rén qián bái yǎn shuāng fēi yáng,shuí qí wò shǒu lí wéi kāng。
李侯晓散禁庐直,停车数过朱生堂。lǐ hóu xiǎo sàn jìn lú zhí,tíng chē shù guò zhū shēng táng。
相看意气谁肯下,握尘含毫破深夜。xiāng kàn yì qì shuí kěn xià,wò chén hán háo pò shēn yè。
万象淋漓碣石宫,千人辟易华阳社。wàn xiàng lín lí jié shí gōng,qiān rén pì yì huá yáng shè。
五陵轩车春不开,狂歌独上黄金台。wǔ líng xuān chē chūn bù kāi,kuáng gē dú shàng huáng jīn tái。
拔剑起舞长虹摧,睥睨燕昭王,竖子非仙才。bá jiàn qǐ wǔ zhǎng hóng cuī,pì nì yàn zhāo wáng,shù zi fēi xiān cái。
荒碑零落翳榛莽,其人白骨随尘埃。huāng bēi líng luò yì zhēn mǎng,qí rén bái gǔ suí chén āi。
剧辛郭隗岂壮士,汝曹自为千金来。jù xīn guō kuí qǐ zhuàng shì,rǔ cáo zì wèi qiān jīn lái。
当时乃公用齐国,临淄岂得同蒿莱。dāng shí nǎi gōng yòng qí guó,lín zī qǐ dé tóng hāo lái。
前瞻涿鹿野,左瞰卢龙隈。qián zhān zhuō lù yě,zuǒ kàn lú lóng wēi。
浮云万叠飞不尽,但见太行山色青崔嵬。fú yún wàn dié fēi bù jǐn,dàn jiàn tài xíng shān sè qīng cuī wéi。
入洛声名晚差著,掉头忽出新丰市。rù luò shēng míng wǎn chà zhù,diào tóu hū chū xīn fēng shì。
拂袖初辞上苑花,持竿欲挂沧溟树。fú xiù chū cí shàng yuàn huā,chí gān yù guà cāng míng shù。
吕梁震泽天茫茫,扁舟一叶飞钱塘。lǚ liáng zhèn zé tiān máng máng,biǎn zhōu yī yè fēi qián táng。
镜湖剡溪咫尺不得渡,十月寒涛如雪霜。jìng hú shàn xī zhǐ chǐ bù dé dù,shí yuè hán tāo rú xuě shuāng。
孤峰指点严陵宅,古木槎牙向人立。gū fēng zhǐ diǎn yán líng zhái,gǔ mù chá yá xiàng rén lì。
羊裘客子双眼青,分我桐庐半江碧。yáng qiú kè zi shuāng yǎn qīng,fēn wǒ tóng lú bàn jiāng bì。
高台只合长垂纶,谁知物色来衡门。gāo tái zhǐ hé zhǎng chuí lún,shuí zhī wù sè lái héng mén。
天阍突兀帝星远,十年五上空沉沦。tiān hūn tū wù dì xīng yuǎn,shí nián wǔ shàng kōng chén lún。
萝薜归来手还葺,一笑文君壁空立。luó bì guī lái shǒu hái qì,yī xiào wén jūn bì kōng lì。
生计犹馀二顷田,谋身岂必千头橘。shēng jì yóu yú èr qǐng tián,móu shēn qǐ bì qiān tóu jú。
五侯七贵俱浮云,邺侯万卷堪横陈。wǔ hóu qī guì jù fú yún,yè hóu wàn juǎn kān héng chén。
男儿大业在金石,那令七尺随风尘。nán ér dà yè zài jīn shí,nà lìng qī chǐ suí fēng chén。
醉墨苍茫浩歌发,紫气东来照吴越。zuì mò cāng máng hào gē fā,zǐ qì dōng lái zhào wú yuè。
文章得失心自知,肯向朱门傍先达。wén zhāng dé shī xīn zì zhī,kěn xiàng zhū mén bàng xiān dá。
唾壶击碎歌转长,美人天外空彷徨。tuò hú jī suì gē zhuǎn zhǎng,měi rén tiān wài kōng páng huáng。
眼前龌龊谁相望,大儿刘孝标,小儿骆宾王。yǎn qián wò chuò shuí xiāng wàng,dà ér liú xiào biāo,xiǎo ér luò bīn wáng。
后生不死亦前辈,九原可作同翱翔。hòu shēng bù sǐ yì qián bèi,jiǔ yuán kě zuò tóng áo xiáng。
遥遥八咏楼,楼空竟何有。yáo yáo bā yǒng lóu,lóu kōng jìng hé yǒu。
楼中之人今在否,袛今谁是东阳守。lóu zhōng zhī rén jīn zài fǒu,dī jīn shuí shì dōng yáng shǒu。
会叱群羊起太空,卧看扶桑日西走。huì chì qún yáng qǐ tài kōng,wò kàn fú sāng rì xī zǒu。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

夜泊金阊寄奠王敬美先生八首

胡应麟

白面含香上紫宸,前身曾是石麒麟。bái miàn hán xiāng shàng zǐ chén,qián shēn céng shì shí qí lín。
天容作赋游关洛,帝遣传经到越闽。tiān róng zuò fù yóu guān luò,dì qiǎn chuán jīng dào yuè mǐn。
飞盖西园饶和客,曳裾南国尽才人。fēi gài xī yuán ráo hé kè,yè jū nán guó jǐn cái rén。
重来欲话当年事,落日山阳笛满邻。zhòng lái yù huà dāng nián shì,luò rì shān yáng dí mǎn lín。

夜泊金阊寄奠王敬美先生八首

胡应麟

飞诏频年下赤霄,故园薇蕨兴偏饶。fēi zhào pín nián xià chì xiāo,gù yuán wēi jué xīng piān ráo。
高风突兀回三代,大业荧煌擅九朝。gāo fēng tū wù huí sān dài,dà yè yíng huáng shàn jiǔ cháo。
礼乐夔龙元事舜,耕耘巢许亦逃尧。lǐ lè kuí lóng yuán shì shùn,gēng yún cháo xǔ yì táo yáo。
莫言遗冢皋桥畔,千古人传玉树标。mò yán yí zhǒng gāo qiáo pàn,qiān gǔ rén chuán yù shù biāo。

夜泊金阊寄奠王敬美先生八首

胡应麟

仙游何处白云乡,绛节飘飖上帝傍。xiān yóu hé chù bái yún xiāng,jiàng jié piāo yáo shàng dì bàng。
五叶世传中令贵,三朝谁识次公狂。wǔ yè shì chuán zhōng lìng guì,sān cháo shuí shí cì gōng kuáng。
丹青永夜悲前席,丝竹频年醉后堂。dān qīng yǒng yè bēi qián xí,sī zhú pín nián zuì hòu táng。
茗碗酒鎗浑似昨,不堪重过绿萝庄。míng wǎn jiǔ qiāng hún shì zuó,bù kān zhòng guò lǜ luó zhuāng。

夜泊金阊寄奠王敬美先生八首

胡应麟

环佩当年碣石台,一时才子盛追陪。huán pèi dāng nián jié shí tái,yī shí cái zi shèng zhuī péi。
镫悬太乙人初聚,漏尽长杨客未回。dèng xuán tài yǐ rén chū jù,lòu jǐn zhǎng yáng kè wèi huí。
楚泽悲风迷屈宋,梁园残雪散邹枚。chǔ zé bēi fēng mí qū sòng,liáng yuán cán xuě sàn zōu méi。
龙门咫尺无穷恨,谁共登楼赋七哀。lóng mén zhǐ chǐ wú qióng hèn,shuí gòng dēng lóu fù qī āi。

夜泊金阊寄奠王敬美先生八首

胡应麟

年才四十五游成,昏嫁何须毕尚平。nián cái sì shí wǔ yóu chéng,hūn jià hé xū bì shàng píng。
泰华两登天地小,嵩衡齐蹑斗牛惊。tài huá liǎng dēng tiān dì xiǎo,sōng héng qí niè dòu niú jīng。
九疑峰忆帆前堕,三叠泉犹杖底鸣。jiǔ yí fēng yì fān qián duò,sān dié quán yóu zhàng dǐ míng。
瓢笠王郎今在否,朝骑鸾鹤上瑶京。piáo lì wáng láng jīn zài fǒu,cháo qí luán hè shàng yáo jīng。

夜泊金阊寄奠王敬美先生八首

胡应麟

抗手吴门岁月除,三年秋色断鲈鱼。kàng shǒu wú mén suì yuè chú,sān nián qiū sè duàn lú yú。
清江一曲题诗外,大海千峰入梦馀。qīng jiāng yī qū tí shī wài,dà hǎi qiān fēng rù mèng yú。
紫气尚悬朱雀桁,丹霞长拥白牛车。zǐ qì shàng xuán zhū què héng,dān xiá zhǎng yōng bái niú chē。
何因一问梯仙道,并捧金珰拜玉除。hé yīn yī wèn tī xiān dào,bìng pěng jīn dāng bài yù chú。

夜泊金阊寄奠王敬美先生八首

胡应麟

短褐长安记昔游,忘年倾盖见君侯。duǎn hè zhǎng ān jì xī yóu,wàng nián qīng gài jiàn jūn hóu。
淮阴敢窃无双誉,江左元推第一流。huái yīn gǎn qiè wú shuāng yù,jiāng zuǒ yuán tuī dì yī liú。
吟尽白云鳷鹊观,坐残红日凤皇楼。yín jǐn bái yún zhī què guān,zuò cán hóng rì fèng huáng lóu。
萧条往事空华发,落木凄风遍海头。xiāo tiáo wǎng shì kōng huá fā,luò mù qī fēng biàn hǎi tóu。

赋八诗后鄙怀不能己巳伏枕呻吟再成八律共前什计十六章辄命使者焚之几筵次公有灵当为我击节三神之顶浮一大白也

胡应麟

中年真诀至人传,晚岁仍参佛祖禅。zhōng nián zhēn jué zhì rén chuán,wǎn suì réng cān fú zǔ chán。
夜雪尚疑中岳顶,朝霞俄赴大罗前。yè xuě shàng yí zhōng yuè dǐng,cháo xiá é fù dà luó qián。
黄金阙近双龙驻,白玉楼高万象悬。huáng jīn quē jìn shuāng lóng zhù,bái yù lóu gāo wàn xiàng xuán。
为问仙都题记者,几家词笔并如椽。wèi wèn xiān dōu tí jì zhě,jǐ jiā cí bǐ bìng rú chuán。

赋八诗后鄙怀不能己巳伏枕呻吟再成八律共前什计十六章辄命使者焚之几筵次公有灵当为我击节三神之顶浮一大白也

胡应麟

才名伯仲世争奇,并握隋和照海湄。cái míng bó zhòng shì zhēng qí,bìng wò suí hé zhào hǎi méi。
大野正看仪凤日,荒郊俄遇泣麟时。dà yě zhèng kàn yí fèng rì,huāng jiāo é yù qì lín shí。
惟应翰墨留千载,盛有文章落四夷。wéi yīng hàn mò liú qiān zài,shèng yǒu wén zhāng luò sì yí。
烨烨鸡林传赏遍,悬金宁俟国门知。yè yè jī lín chuán shǎng biàn,xuán jīn níng qí guó mén zhī。

赋八诗后鄙怀不能己巳伏枕呻吟再成八律共前什计十六章辄命使者焚之几筵次公有灵当为我击节三神之顶浮一大白也

胡应麟

作赋东南见大夫,平将彩笔擅菰芦。zuò fù dōng nán jiàn dà fū,píng jiāng cǎi bǐ shàn gū lú。
青衿问字环三省,白帻传诗尽五湖。qīng jīn wèn zì huán sān shěng,bái zé chuán shī jǐn wǔ hú。
辽海客归应化鹤,缑山人去定飞凫。liáo hǎi kè guī yīng huà hè,gōu shān rén qù dìng fēi fú。
天瓢万斛金茎满,肯忆黄公旧酒垆。tiān piáo wàn hú jīn jīng mǎn,kěn yì huáng gōng jiù jiǔ lú。

赋八诗后鄙怀不能己巳伏枕呻吟再成八律共前什计十六章辄命使者焚之几筵次公有灵当为我击节三神之顶浮一大白也

胡应麟

绰约仙山大海东,神人何事暂乘风。chuò yuē xiān shān dà hǎi dōng,shén rén hé shì zàn chéng fēng。
裁花已见潘安似,掷果将无卫玠同。cái huā yǐ jiàn pān ān shì,zhì guǒ jiāng wú wèi jiè tóng。
入座朝霞明远岫,披襟寒月挂长空。rù zuò cháo xiá míng yuǎn xiù,pī jīn hán yuè guà zhǎng kōng。
屋梁此夜看颜色,犹作当时梦寐中。wū liáng cǐ yè kàn yán sè,yóu zuò dāng shí mèng mèi zhōng。

赋八诗后鄙怀不能己巳伏枕呻吟再成八律共前什计十六章辄命使者焚之几筵次公有灵当为我击节三神之顶浮一大白也

胡应麟

紫绶金章白玉珂,风流谁柰使君何。zǐ shòu jīn zhāng bái yù kē,fēng liú shuí nài shǐ jūn hé。
文雄剩欲夸天宝,句好宁甘压永和。wén xióng shèng yù kuā tiān bǎo,jù hǎo níng gān yā yǒng hé。
大斗十千倾绿蚁,崇台二八贮青蛾。dà dòu shí qiān qīng lǜ yǐ,chóng tái èr bā zhù qīng é。
名园一别空回首,满眼霜棱折芰荷。míng yuán yī bié kōng huí shǒu,mǎn yǎn shuāng léng zhé jì hé。

赋八诗后鄙怀不能己巳伏枕呻吟再成八律共前什计十六章辄命使者焚之几筵次公有灵当为我击节三神之顶浮一大白也

胡应麟

宿世含毫自右军,池头秋色照鹅群。sù shì hán háo zì yòu jūn,chí tóu qiū sè zhào é qún。
吴中骤贵乌丝纸,海内争传白练裙。wú zhōng zhòu guì wū sī zhǐ,hǎi nèi zhēng chuán bái liàn qún。
片石嵯峨枯树赋,千金零落送梨文。piàn shí cuó é kū shù fù,qiān jīn líng luò sòng lí wén。
空馀太极台前榜,大笔高悬驻彩云。kōng yú tài jí tái qián bǎng,dà bǐ gāo xuán zhù cǎi yún。

赋八诗后鄙怀不能己巳伏枕呻吟再成八律共前什计十六章辄命使者焚之几筵次公有灵当为我击节三神之顶浮一大白也

胡应麟

三年移疾住吴阊,不改清斋旧太常。sān nián yí jí zhù wú chāng,bù gǎi qīng zhāi jiù tài cháng。
岂谓龙蛇能作谶,坐令鸿雁不成行。qǐ wèi lóng shé néng zuò chèn,zuò lìng hóng yàn bù chéng xíng。
游同兜率非天姥,秩主遮须胜夜郎。yóu tóng dōu lǜ fēi tiān lǎo,zhì zhǔ zhē xū shèng yè láng。
犹忆向来尊酒兴,乱山风雪灞桥傍。yóu yì xiàng lái zūn jiǔ xīng,luàn shān fēng xuě bà qiáo bàng。

赋八诗后鄙怀不能己巳伏枕呻吟再成八律共前什计十六章辄命使者焚之几筵次公有灵当为我击节三神之顶浮一大白也

胡应麟

总角携书到上林,华筵何处不招寻。zǒng jiǎo xié shū dào shàng lín,huá yán hé chù bù zhāo xún。
淮南桂树枝枝赋,蓟北梅花片片吟。huái nán guì shù zhī zhī fù,jì běi méi huā piàn piàn yín。
斜日剑锋双黯淡,暮年书札半浮沉。xié rì jiàn fēng shuāng àn dàn,mù nián shū zhá bàn fú chén。
钟期一去弦堪绝,碎折床头叔夜琴。zhōng qī yī qù xián kān jué,suì zhé chuáng tóu shū yè qín。