古诗词

赋得赤松宫为东阳卢祠部

胡应麟

君不见赤松宫前赤松色,夭矫轮囷际天碧。jūn bù jiàn chì sōng gōng qián chì sōng sè,yāo jiǎo lún qūn jì tiān bì。
霜皮不减三万株,铁干宁论二千尺。shuāng pí bù jiǎn sān wàn zhū,tiě gàn níng lùn èr qiān chǐ。
初平骑羊去不回,药炉丹灶空崔嵬。chū píng qí yáng qù bù huí,yào lú dān zào kōng cuī wéi。
山中白石乱无数,何人叱咤飞风雷。shān zhōng bái shí luàn wú shù,hé rén chì zhà fēi fēng léi。
君不见东阳卢君大奇绝,前身曾受长生诀。jūn bù jiàn dōng yáng lú jūn dà qí jué,qián shēn céng shòu zhǎng shēng jué。
往来三洞蹑明霞,啸傲双溪弄明月。wǎng lái sān dòng niè míng xiá,xiào ào shuāng xī nòng míng yuè。
朅来欲作人间游,苍生六合攒眉头。qiè lái yù zuò rén jiān yóu,cāng shēng liù hé zǎn méi tóu。
帝傍玉女不敢留,飞行独下昆仑丘。dì bàng yù nǚ bù gǎn liú,fēi xíng dú xià kūn lún qiū。
挟书却走明光殿,跃马天街谁不羡。xié shū què zǒu míng guāng diàn,yuè mǎ tiān jiē shuí bù xiàn。
柳色阴浓彭泽车,桃花锦簇河阳县。liǔ sè yīn nóng péng zé chē,táo huā jǐn cù hé yáng xiàn。
一朝鸣佩趋南宫,炉香画省追夔龙。yī cháo míng pèi qū nán gōng,lú xiāng huà shěng zhuī kuí lóng。
退食羞为素餐士,愿将直笔回宸聪。tuì shí xiū wèi sù cān shì,yuàn jiāng zhí bǐ huí chén cōng。
五夜排云叩阊阖,凛凛孤诚照丹阙。wǔ yè pái yún kòu chāng hé,lǐn lǐn gū chéng zhào dān quē。
丘埴宁增泰山峻,微丝愿补衮衣缺。qiū zhí níng zēng tài shān jùn,wēi sī yuàn bǔ gǔn yī quē。
九关䆗窱环苍龙,燕台白昼飞长虹。jiǔ guān yǎo tiǎo huán cāng lóng,yàn tái bái zhòu fēi zhǎng hóng。
曳裾止辇亦臣职,拂衣神武来秋风。yè jū zhǐ niǎn yì chén zhí,fú yī shén wǔ lái qiū fēng。
衡门却返东阳旧,落落松阴浮远岫。héng mén què fǎn dōng yáng jiù,luò luò sōng yīn fú yuǎn xiù。
已见声名重斗山,更欲栖迟终宇宙。yǐ jiàn shēng míng zhòng dòu shān,gèng yù qī chí zhōng yǔ zhòu。
名山咫尺黄初平,石羊成阵来相迎。míng shān zhǐ chǐ huáng chū píng,shí yáng chéng zhèn lái xiāng yíng。
天王明圣臣愿足,富贵浮云何足论。tiān wáng míng shèng chén yuàn zú,fù guì fú yún hé zú lùn。
卢君卢君真丈夫,直节只今天下无,从我且酌黄公垆。lú jūn lú jūn zhēn zhàng fū,zhí jié zhǐ jīn tiān xià wú,cóng wǒ qiě zhuó huáng gōng lú。
漫学三闾赋沅水,肯令董相淹江都。màn xué sān lǘ fù yuán shuǐ,kěn lìng dǒng xiāng yān jiāng dōu。
一朝当宁思良弼,飞诏东山起安石。yī cháo dāng níng sī liáng bì,fēi zhào dōng shān qǐ ān shí。
会教霖雨遍遐荒,取次天门生八翼。huì jiào lín yǔ biàn xiá huāng,qǔ cì tiān mén shēng bā yì。
赤松之宫君暂居,高吟抱膝聊吾庐。chì sōng zhī gōng jūn zàn jū,gāo yín bào xī liáo wú lú。
三洞宁为长往客,九重行问治安书。sān dòng níng wèi zhǎng wǎng kè,jiǔ zhòng xíng wèn zhì ān shū。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

万伯修东巡歌八首

胡应麟

亲提精甲到平襄,汛扫鲸鲵百丈强。qīn tí jīng jiǎ dào píng xiāng,xùn sǎo jīng ní bǎi zhàng qiáng。
莫诧伏波年尚少,大标铜柱在扶桑。mò chà fú bō nián shàng shǎo,dà biāo tóng zhù zài fú sāng。

万伯修东巡歌八首

胡应麟

征马翩翩度北风,干将曾授白猿公。zhēng mǎ piān piān dù běi fēng,gàn jiāng céng shòu bái yuán gōng。
胡床静夜梅花落,万骑长驱一啸中。hú chuáng jìng yè méi huā luò,wàn qí zhǎng qū yī xiào zhōng。

万伯修东巡歌八首

胡应麟

铁甲三千照大幢,金戈百万洗长江。tiě jiǎ sān qiān zhào dà chuáng,jīn gē bǎi wàn xǐ zhǎng jiāng。
前茅壮士讴歌发,一箭天山夜请降。qián máo zhuàng shì ōu gē fā,yī jiàn tiān shān yè qǐng jiàng。

万伯修东巡歌八首

胡应麟

无定河边息鼓笳,受降城下听琵琶。wú dìng hé biān xī gǔ jiā,shòu jiàng chéng xià tīng pí pá。
何劳更问燕然碣,万丈穹碑勒海涯。hé láo gèng wèn yàn rán jié,wàn zhàng qióng bēi lēi hǎi yá。

万伯修东巡歌八首

胡应麟

山西诸将定谁贤,烈烈营平四海传。shān xī zhū jiāng dìng shuí xián,liè liè yíng píng sì hǎi chuán。
尽扫先零何足道,千秋勋业付屯田。jǐn sǎo xiān líng hé zú dào,qiān qiū xūn yè fù tún tián。

万伯修东巡歌八首

胡应麟

露布千言尽手裁,霜笳奏凯入蓬莱。lù bù qiān yán jǐn shǒu cái,shuāng jiā zòu kǎi rù péng lái。
西京枉貌麒麟阁,文武何人吉甫才。xī jīng wǎng mào qí lín gé,wén wǔ hé rén jí fǔ cái。

王行父惠簟赋谢二绝

胡应麟

伏天无处避斜曛,冰簟何由借鹤群。fú tiān wú chù bì xié xūn,bīng diàn hé yóu jiè hè qún。
漫作巫娥云雨梦,月明环佩下湘君。màn zuò wū é yún yǔ mèng,yuè míng huán pèi xià xiāng jūn。

王行父惠簟赋谢二绝

胡应麟

珠帘十二照华堂,一卷湘云白日长。zhū lián shí èr zhào huá táng,yī juǎn xiāng yún bái rì zhǎng。
已悉王恭无长物,莫教残夜踞胡床。yǐ xī wáng gōng wú zhǎng wù,mò jiào cán yè jù hú chuáng。

余家藏道复水墨牡丹纷披老笔而扇头折枝浅绛丰肌曼色嫣然袭人更题一绝于便面右

胡应麟

谁写天真第一枝,盈盈霞色照轩墀。shuí xiě tiān zhēn dì yī zhī,yíng yíng xiá sè zhào xuān chí。
多情错认杨妃醉,亭倚沉香日暮时。duō qíng cuò rèn yáng fēi zuì,tíng yǐ chén xiāng rì mù shí。

再送远游明府二绝

胡应麟

一叶晴飞大海傍,东南云色满钱塘。yī yè qíng fēi dà hǎi bàng,dōng nán yún sè mǎn qián táng。
谁言蓟阙三千里,夜夜双凫入上阳。shuí yán jì quē sān qiān lǐ,yè yè shuāng fú rù shàng yáng。

再送远游明府二绝

胡应麟

千秋重睹豫章材,五夜狂歌雪色来。qiān qiū zhòng dǔ yù zhāng cái,wǔ yè kuáng gē xuě sè lái。
莫向斗牛占紫气,雌雄龙剑合燕台。mò xiàng dòu niú zhàn zǐ qì,cí xióng lóng jiàn hé yàn tái。

玉城十景为侍御泾邑叶公赋石门锁翠

胡应麟

峭壁危崖暮霭屯,桃花开落自乾坤。qiào bì wēi yá mù ǎi tún,táo huā kāi luò zì qián kūn。
中天积翠无人到,万岫飞霞锁石门。zhōng tiān jī cuì wú rén dào,wàn xiù fēi xiá suǒ shí mén。

玉城十景为侍御泾邑叶公赋石门锁翠

胡应麟

一柱凌空不记年,嵯峨秋色敬亭前。yī zhù líng kōng bù jì nián,cuó é qiū sè jìng tíng qián。
虚疑玉笋排云上,自是金茎浥露悬。xū yí yù sǔn pái yún shàng,zì shì jīn jīng yì lù xuán。

玉城十景为侍御泾邑叶公赋石门锁翠

胡应麟

千仞冈回倚石梁,扶桑霞色对苍茫。qiān rèn gāng huí yǐ shí liáng,fú sāng xiá sè duì cāng máng。
长鸣独向朝阳下,人识清时有凤凰。zhǎng míng dú xiàng cháo yáng xià,rén shí qīng shí yǒu fèng huáng。

玉城十景为侍御泾邑叶公赋石门锁翠

胡应麟

古岫飞霜日月寒,动摇山岳惠文弹。gǔ xiù fēi shuāng rì yuè hán,dòng yáo shān yuè huì wén dàn。
谁言绛阙仙人屩,恰是乌台柱史冠。shuí yán jiàng quē xiān rén juē,qià shì wū tái zhù shǐ guān。