古诗词

闫蓬头歌

胡应麟

闫先生,羽客流,发蓬蓬不裹头。yán xiān shēng,yǔ kè liú,fā péng péng bù guǒ tóu。
身骑两白鹿,手掣䨥青虬。shēn qí liǎng bái lù,shǒu chè huò qīng qiú。
前生七圣相追游,飞翔八极横九州。qián shēng qī shèng xiāng zhuī yóu,fēi xiáng bā jí héng jiǔ zhōu。
朝升大罗顶,暮宿昆仑丘。cháo shēng dà luó dǐng,mù sù kūn lún qiū。
木公授宝箓,王母发清讴。mù gōng shòu bǎo lù,wáng mǔ fā qīng ōu。
飞琼弄玉众仙女,行厨上食罗珍馐。fēi qióng nòng yù zhòng xiān nǚ,xíng chú shàng shí luó zhēn xiū。
桃花万树核如瓮,东方小儿不敢求。táo huā wàn shù hé rú wèng,dōng fāng xiǎo ér bù gǎn qiú。
何来醉闯拘翼座,脱巾露顶眠琼楼。hé lái zuì chuǎng jū yì zuò,tuō jīn lù dǐng mián qióng lóu。
雷公轰轰上帝怒,谪向下土称蓬头。léi gōng hōng hōng shàng dì nù,zhé xiàng xià tǔ chēng péng tóu。
长身大腹状殊绝,赤颧红颊惊庸流。zhǎng shēn dà fù zhuàng shū jué,chì quán hóng jiá jīng yōng liú。
方瞳射空碧电烱,紫髯拂地苍虹流。fāng tóng shè kōng bì diàn jiǒng,zǐ rán fú dì cāng hóng liú。
终朝一食气逾王,终夜不寝神长游。zhōng cháo yī shí qì yú wáng,zhōng yè bù qǐn shén zhǎng yóu。
严冬雪片大于席,寒冰十丈风飕飗。yán dōng xuě piàn dà yú xí,hán bīng shí zhàng fēng sōu liú。
先生此时赤双足,单衣不御青貂裘。xiān shēng cǐ shí chì shuāng zú,dān yī bù yù qīng diāo qiú。
道旁观者色沮丧,真仙出世谁能俦。dào páng guān zhě sè jǔ sàng,zhēn xiān chū shì shuí néng chóu。
和光颇类柱下史,玩俗或比蒙庄周。hé guāng pǒ lèi zhù xià shǐ,wán sú huò bǐ méng zhuāng zhōu。
仰天大笑暮云碧,茫茫下土皆蜉蝣。yǎng tiān dà xiào mù yún bì,máng máng xià tǔ jiē fú yóu。
朅来偶过勾曲洞,乘鸾跨鹤三峰头。qiè lái ǒu guò gōu qū dòng,chéng luán kuà hè sān fēng tóu。
乖龙左耳割不得,飘然一苇来南州。guāi lóng zuǒ ěr gē bù dé,piāo rán yī wěi lái nán zhōu。
众中遇我心莫逆,片言立使千金投。zhòng zhōng yù wǒ xīn mò nì,piàn yán lì shǐ qiān jīn tóu。
微辞奥旨发中夜,变化恍惚难先筹。wēi cí ào zhǐ fā zhōng yè,biàn huà huǎng hū nán xiān chóu。
时时诧我骨毛异,青城仙伯行相求。shí shí chà wǒ gǔ máo yì,qīng chéng xiān bó xíng xiāng qiú。
三生石上事非远,努力缮性穷熏修。sān shēng shí shàng shì fēi yuǎn,nǔ lì shàn xìng qióng xūn xiū。
愧我中年薄闻道,尘埃碌碌随轩輶。kuì wǒ zhōng nián báo wén dào,chén āi lù lù suí xuān yóu。
神明凋谢鬓发改,岂将七尺图封侯。shén míng diāo xiè bìn fā gǎi,qǐ jiāng qī chǐ tú fēng hóu。
感君便欲逐君去,乾坤万事同浮沤。gǎn jūn biàn yù zhú jūn qù,qián kūn wàn shì tóng fú ōu。
三公七贵竟何物,五阴四大俱悬疣。sān gōng qī guì jìng hé wù,wǔ yīn sì dà jù xuán yóu。
何如长啸出寥廓,霍然尽豁平生愁。hé rú zhǎng xiào chū liáo kuò,huò rán jǐn huō píng shēng chóu。
闫先生,且莫行,为我留,谪期未满堪夷犹。yán xiān shēng,qiě mò xíng,wèi wǒ liú,zhé qī wèi mǎn kān yí yóu。
吾家别业武夷上,铁船丹灶悬高丘。wú jiā bié yè wǔ yí shàng,tiě chuán dān zào xuán gāo qiū。
幔亭之君日来下,三山九曲随冥搜。màn tíng zhī jūn rì lái xià,sān shān jiǔ qū suí míng sōu。
他年挟尔棹歌去,坐看大海天咫尺,巨鳌赑屃浮中流。tā nián xié ěr zhào gē qù,zuò kàn dà hǎi tiān zhǐ chǐ,jù áo bì xì fú zhōng liú。
珠宫贝殿耀金碧,清都绛阙喧琳球。zhū gōng bèi diàn yào jīn bì,qīng dōu jiàng quē xuān lín qiú。
鹍鹏一卧九万里,鸿鹄一举三千秋。kūn péng yī wò jiǔ wàn lǐ,hóng gǔ yī jǔ sān qiān qiū。
玉皇香案倘相忆,羽翰白日飞神州。yù huáng xiāng àn tǎng xiāng yì,yǔ hàn bái rì fēi shén zhōu。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

杨孝廉邀游河西酒楼歌者持扇乞书

胡应麟

垂柳垂杨千万条,春风留客董娇娆。chuí liǔ chuí yáng qiān wàn tiáo,chūn fēng liú kè dǒng jiāo ráo。
他时怕唱清江曲,二十年前旧板桥。tā shí pà chàng qīng jiāng qū,èr shí nián qián jiù bǎn qiáo。

即事

胡应麟

萧萧风雨坐莓苔,百罚深杯未拟回。xiāo xiāo fēng yǔ zuò méi tái,bǎi fá shēn bēi wèi nǐ huí。
莫怪桃花闭春涧,刘郎今度是重来。mò guài táo huā bì chūn jiàn,liú láng jīn dù shì zhòng lái。

歌者屡召不至汪生狂发据高座剧谈水浒传奚童弹筝佐之四席并倾余赋一绝赏之

胡应麟

琥珀蒲桃白玉缸,巫山红袖隔纱窗。hǔ pò pú táo bái yù gāng,wū shān hóng xiù gé shā chuāng。
不知谁发汪伦兴,象板牙筹说宋江。bù zhī shuí fā wāng lún xīng,xiàng bǎn yá chóu shuō sòng jiāng。

赠吴美成

胡应麟

崇兰满室坐飞香,十二楼头白玉堂。chóng lán mǎn shì zuò fēi xiāng,shí èr lóu tóu bái yù táng。
自是宣和词赋手,莫将年少诧周郎。zì shì xuān hé cí fù shǒu,mò jiāng nián shǎo chà zhōu láng。

睡起作

胡应麟

绣衾霞褥卧徘徊,啼尽天鸡唤不回。xiù qīn xiá rù wò pái huái,tí jǐn tiān jī huàn bù huí。
无限悲欢十年事,一宵齐向梦中来。wú xiàn bēi huān shí nián shì,yī xiāo qí xiàng mèng zhōng lái。

答汪仲淹

胡应麟

寒雨巫山闭楚台,七香俄载阿香来。hán yǔ wū shān bì chǔ tái,qī xiāng é zài ā xiāng lái。
不因宋玉能相挠,日日行云未肯回。bù yīn sòng yù néng xiāng náo,rì rì xíng yún wèi kěn huí。

又分得花字代歌者答

胡应麟

胡麻何处问仙家,忽有明妆出乱霞。hú má hé chù wèn xiān jiā,hū yǒu míng zhuāng chū luàn xiá。
自是刘郎重到晚,莫将风雨怨桃花。zì shì liú láng zhòng dào wǎn,mò jiāng fēng yǔ yuàn táo huā。

岩镇遇雨宿汪士能斋头檃括唐人绝句作续惆怅诗十二章

胡应麟

骑鹤吹箫空月明,乱山风雨闭荒城。qí hè chuī xiāo kōng yuè míng,luàn shān fēng yǔ bì huāng chéng。
那曾一觉扬州梦,赢得青楼薄幸名。nà céng yī jué yáng zhōu mèng,yíng dé qīng lóu báo xìng míng。

岩镇遇雨宿汪士能斋头檃括唐人绝句作续惆怅诗十二章

胡应麟

仙源何处觅琼浆,万朵飞红乱夕阳。xiān yuán hé chù mì qióng jiāng,wàn duǒ fēi hóng luàn xī yáng。
莫怪桃花贪结子,芳菲元不为刘郎。mò guài táo huā tān jié zi,fāng fēi yuán bù wèi liú láng。

司马公既命片云矣更谓余命一字忆公高唐记神女小字瑶姬请遂辍以字之公笑曰可并为赋一绝句

胡应麟

仙姬环佩下瑶台,握手桃花万树开。xiān jī huán pèi xià yáo tái,wò shǒu táo huā wàn shù kāi。
日暮巫山行雨去,莫教人拟片云来。rì mù wū shān xíng yǔ qù,mò jiào rén nǐ piàn yún lái。

翌日吴肇成招同司马洎诸君浮筏遇雨泊梁下有挈歌姬赵某至左手三指爪皆长六寸馀司马记中所谓邯郸才人者也

胡应麟

方平遥驻五云车,勾引麻姑出绛霞。fāng píng yáo zhù wǔ yún chē,gōu yǐn má gū chū jiàng xiá。
莫向蔡郎矜指爪,夜深留取拨琵琶。mò xiàng cài láng jīn zhǐ zhǎo,yè shēn liú qǔ bō pí pá。

翌日吴肇成招同司马洎诸君浮筏遇雨泊梁下有挈歌姬赵某至左手三指爪皆长六寸馀司马记中所谓邯郸才人者也

胡应麟

绿发红颜照舞衣,门前车马未全稀。lǜ fā hóng yán zhào wǔ yī,mén qián chē mǎ wèi quán xī。
若为湖上参禅去,长爪铮铮法雨飞。ruò wèi hú shàng cān chán qù,zhǎng zhǎo zhēng zhēng fǎ yǔ fēi。

别汪仲淹二首

胡应麟

痛饮狂歌夜不休,华堂风雨促离愁。tòng yǐn kuáng gē yè bù xiū,huá táng fēng yǔ cù lí chóu。
相思何处偏惆怅,三月桃花病倚楼。xiāng sī hé chù piān chóu chàng,sān yuè táo huā bìng yǐ lóu。

别汪仲淹二首

胡应麟

篮笋扶携出钓矶,河梁别泪乱吹衣。lán sǔn fú xié chū diào jī,hé liáng bié lèi luàn chuī yī。
不堪重执汪伦手,潭水桃花扑面飞。bù kān zhòng zhí wāng lún shǒu,tán shuǐ táo huā pū miàn fēi。

同祝逊父叶叔明诸子登大云山

胡应麟

万井楼台夕照间,青烟明灭锁林峦。wàn jǐng lóu tái xī zhào jiān,qīng yān míng miè suǒ lín luán。
凭谁写寄中原客,一片关仝画里山。píng shuí xiě jì zhōng yuán kè,yī piàn guān tóng huà lǐ shān。