古诗词

赋得灵隐寺飞来峰赠卢祠部

胡应麟

灵隐门前千岁松,夹堤九里来青葱。líng yǐn mén qián qiān suì sōng,jiā dī jiǔ lǐ lái qīng cōng。
何年突兀金芙蓉,削成四面摩苍穹。hé nián tū wù jīn fú róng,xuē chéng sì miàn mó cāng qióng。
恍疑夸父移空同,一拳掷向沧溟东。huǎng yí kuā fù yí kōng tóng,yī quán zhì xiàng cāng míng dōng。
日月东西悬混蒙,云霞上下披蒙茸。rì yuè dōng xī xuán hùn méng,yún xiá shàng xià pī méng rōng。
周遭刻画非人功,象王鹤驾行虚空。zhōu zāo kè huà fēi rén gōng,xiàng wáng hè jià xíng xū kōng。
投身直入蓬莱宫,丹楼雪乳垂玲珑。tóu shēn zhí rù péng lái gōng,dān lóu xuě rǔ chuí líng lóng。
流泉百道声琤琮,有如仙乐呜笙镛。liú quán bǎi dào shēng chēng cóng,yǒu rú xiān lè wū shēng yōng。
金书玉简潜奇踪,䆗窱恍与银河通。jīn shū yù jiǎn qián qí zōng,yǎo tiǎo huǎng yǔ yín hé tōng。
灵威丈人不得穷,古来传是飞来峰。líng wēi zhàng rén bù dé qióng,gǔ lái chuán shì fēi lái fēng。
万古壁立青霄中,何人散发携孤筇。wàn gǔ bì lì qīng xiāo zhōng,hé rén sàn fā xié gū qióng。
扪萝直上乘天风,金华有客真豪雄。mén luó zhí shàng chéng tiān fēng,jīn huá yǒu kè zhēn háo xióng。
孤高大节将无同,少年挟策游新丰。gū gāo dà jié jiāng wú tóng,shǎo nián xié cè yóu xīn fēng。
五花蹀躞长安骢,出宰百里花为封。wǔ huā dié xiè zhǎng ān cōng,chū zǎi bǎi lǐ huā wèi fēng。
鸣珂入候甘泉钟,握兰典礼称儒宗。míng kē rù hòu gān quán zhōng,wò lán diǎn lǐ chēng rú zōng。
素飧耻学凡夫容,织成云锦蟠心胸。sù sūn chǐ xué fán fū róng,zhī chéng yún jǐn pán xīn xiōng。
要将琬琰垂勋庸,直排阊阖陈孤忠。yào jiāng wǎn yǎn chuí xūn yōng,zhí pái chāng hé chén gū zhōng。
曳裾折槛惊天聪,轰轰天鼓鸣雷公。yè jū zhé kǎn jīng tiān cōng,hōng hōng tiān gǔ míng léi gōng。
覆盆不照微臣悰,精诚贯日飞长虹。fù pén bù zhào wēi chén cóng,jīng chéng guàn rì fēi zhǎng hóng。
挂冠神武何匆匆,回头却望丹宸枫。guà guān shén wǔ hé cōng cōng,huí tóu què wàng dān chén fēng。
血泪乱洒征衫红,归帆正值钱塘风。xuè lèi luàn sǎ zhēng shān hóng,guī fān zhèng zhí qián táng fēng。
六桥三竺春溶溶,不学留侯师赤松。liù qiáo sān zhú chūn róng róng,bù xué liú hóu shī chì sōng。
且邀白傅寻苏公,振衣千仞聊从容。qiě yāo bái fù xún sū gōng,zhèn yī qiān rèn liáo cóng róng。
朝飧沆瀣追冥鸿,暮拾海月鞭虬龙。cháo sūn hàng xiè zhuī míng hóng,mù shí hǎi yuè biān qiú lóng。
六丁撝呵玉女从,俯视六合俱螟蠓。liù dīng huī hē yù nǚ cóng,fǔ shì liù hé jù míng měng。
朅来遇我东阳东,竹林把臂心神融。qiè lái yù wǒ dōng yáng dōng,zhú lín bǎ bì xīn shén róng。
仰天大笑横双瞳,欲骑箕尾还长空。yǎng tiān dà xiào héng shuāng tóng,yù qí jī wěi hái zhǎng kōng。
卢君劝汝满釂黄金钟,且为拂拭朱丝桐。lú jūn quàn rǔ mǎn jiào huáng jīn zhōng,qiě wèi fú shì zhū sī tóng。
万事人间如转蓬,古来直道多难容。wàn shì rén jiān rú zhuǎn péng,gǔ lái zhí dào duō nán róng。
即今吾道宁终穷,丝纶竹帛行遭逢。jí jīn wú dào níng zhōng qióng,sī lún zhú bó xíng zāo féng。
一朝前席明光宫,谁其稳卧飞来峰。yī cháo qián xí míng guāng gōng,shuí qí wěn wò fēi lái fēng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

潞河舟中再别惟寅裕卿汝修绝句五首

胡应麟

一望巴陵楚峤分,木兰舟上雨纷纷。yī wàng bā líng chǔ jiào fēn,mù lán zhōu shàng yǔ fēn fēn。
中流无限潇湘色,日落君山起暮云。zhōng liú wú xiàn xiāo xiāng sè,rì luò jūn shān qǐ mù yún。

潞河舟中再别惟寅裕卿汝修绝句五首

胡应麟

衡岳千峰雾里看,洞庭波色照阑干。héng yuè qiān fēng wù lǐ kàn,dòng tíng bō sè zhào lán gàn。
扬帆自为青山去,漫拟当时白雪寒。yáng fān zì wèi qīng shān qù,màn nǐ dāng shí bái xuě hán。

华阳杂咏八首垂虹岭

胡应麟

万仞危岩古木低,翠屏回合上丹梯。wàn rèn wēi yán gǔ mù dī,cuì píng huí hé shàng dān tī。
桃花流水无人问,一路猿声夕照西。táo huā liú shuǐ wú rén wèn,yī lù yuán shēng xī zhào xī。

华阳杂咏八首垂虹岭

胡应麟

云际飞梁压水开,翠岩丹壑自萦回。yún jì fēi liáng yā shuǐ kāi,cuì yán dān hè zì yíng huí。
扪萝欲记天台路,片片青霞屐底来。mén luó yù jì tiān tái lù,piàn piàn qīng xiá jī dǐ lái。

华阳杂咏八首垂虹岭

胡应麟

积雪苍茫涧道分,空林麋鹿自成群。jī xuě cāng máng jiàn dào fēn,kōng lín mí lù zì chéng qún。
夜来洞口飞泉过,流出西岩几片云。yè lái dòng kǒu fēi quán guò,liú chū xī yán jǐ piàn yún。

华阳杂咏八首垂虹岭

胡应麟

云压重崖午不开,石门烟雨护莓苔。yún yā zhòng yá wǔ bù kāi,shí mén yān yǔ hù méi tái。
分明记得秦时路,曾到仙源采药回。fēn míng jì dé qín shí lù,céng dào xiān yuán cǎi yào huí。

华阳杂咏八首垂虹岭

胡应麟

池上藤萝岁月深,半空寒影动青岑。chí shàng téng luó suì yuè shēn,bàn kōng hán yǐng dòng qīng cén。
携琴欲写潇湘意,夜夜蛟龙水面吟。xié qín yù xiě xiāo xiāng yì,yè yè jiāo lóng shuǐ miàn yín。

华阳杂咏八首垂虹岭

胡应麟

绝壑东回鸟道微,隔山流翠转依依。jué hè dōng huí niǎo dào wēi,gé shān liú cuì zhuǎn yī yī。
西风落日空潭上,满地寒云湿不飞。xī fēng luò rì kōng tán shàng,mǎn dì hán yún shī bù fēi。

华阳杂咏八首垂虹岭

胡应麟

片石巑岏倚怪松,清秋寒雨滴虬龙。piàn shí cuán wán yǐ guài sōng,qīng qiū hán yǔ dī qiú lóng。
苔深不记飞来处,疑是崆峒第一峰。tái shēn bù jì fēi lái chù,yí shì kōng dòng dì yī fēng。

华阳杂咏八首垂虹岭

胡应麟

缥缈天都十二楼,银河遥望不胜愁。piāo miǎo tiān dōu shí èr lóu,yín hé yáo wàng bù shèng chóu。
何因醉逐飞琼语,谪向人间五百秋。hé yīn zuì zhú fēi qióng yǔ,zhé xiàng rén jiān wǔ bǎi qiū。

挽陆文学一绝

胡应麟

廿载青衫阅岁华,殡宫遥映夕阳斜。niàn zài qīng shān yuè suì huá,bìn gōng yáo yìng xī yáng xié。
春风何处山阳笛,落尽棠梨万树花。chūn fēng hé chù shān yáng dí,luò jǐn táng lí wàn shù huā。

送胡文父还匡庐五首

胡应麟

尔去匡庐第一峰,翠屏千叠紫烟重。ěr qù kuāng lú dì yī fēng,cuì píng qiān dié zǐ yān zhòng。
何时共拾金光草,对倚青冥跨白龙。hé shí gòng shí jīn guāng cǎo,duì yǐ qīng míng kuà bái lóng。

送胡文父还匡庐五首

胡应麟

秀出香炉万岭西,远公精舍夕阳低。xiù chū xiāng lú wàn lǐng xī,yuǎn gōng jīng shě xī yáng dī。
怜君我欲逃禅去,相逐寒云住虎溪。lián jūn wǒ yù táo chán qù,xiāng zhú hán yún zhù hǔ xī。

送胡文父还匡庐五首

胡应麟

栖隐峰头树色分,传书遥寄紫阳君。qī yǐn fēng tóu shù sè fēn,chuán shū yáo jì zǐ yáng jūn。
一声铁笛千林晚,片片桃花落彩云。yī shēng tiě dí qiān lín wǎn,piàn piàn táo huā luò cǎi yún。

送胡文父还匡庐五首

胡应麟

闻说年来李梦阳,青鞋曾遍踏苍茫。wén shuō nián lái lǐ mèng yáng,qīng xié céng biàn tà cāng máng。
扶筇何处天池近,指点银河百尺长。fú qióng hé chù tiān chí jìn,zhǐ diǎn yín hé bǎi chǐ zhǎng。