古诗词

醉中放歌赠祝生并寄司马汪公

胡应麟

祝生家无担石储,短衣掩肘不愿馀。zhù shēng jiā wú dān shí chǔ,duǎn yī yǎn zhǒu bù yuàn yú。
生年三十走牛马,世人攘臂争揶揄。shēng nián sān shí zǒu niú mǎ,shì rén rǎng bì zhēng yé yú。
胸中壮气何磊落,眼看俗子如蘧篨。xiōng zhōng zhuàng qì hé lěi luò,yǎn kàn sú zi rú qú chú。
欲从翰墨树勋绩,耻结黄绶悬金鱼。yù cóng hàn mò shù xūn jì,chǐ jié huáng shòu xuán jīn yú。
自言太古重三立,文章功德原无殊。zì yán tài gǔ zhòng sān lì,wén zhāng gōng dé yuán wú shū。
朅来叩我草玄宅,殷勤片刺通前除。qiè lái kòu wǒ cǎo xuán zhái,yīn qín piàn cì tōng qián chú。
先生崛起刘骆后,华名岳岳天南隅。xiān shēng jué qǐ liú luò hòu,huá míng yuè yuè tiān nán yú。
泰山宁择土壤细,沧海讵惜涓流潴。tài shān níng zé tǔ rǎng xì,cāng hǎi jù xī juān liú zhū。
兰台高揭并二酉,龙门咫尺悬桑榆。lán tái gāo jiē bìng èr yǒu,lóng mén zhǐ chǐ xuán sāng yú。
阶前尺地倘少假,令我一脔尝天厨。jiē qián chǐ dì tǎng shǎo jiǎ,lìng wǒ yī luán cháng tiān chú。
伊余谢客事焚扫,闭关长日扶潘舆。yī yú xiè kè shì fén sǎo,bì guān zhǎng rì fú pān yú。
亲知宇内半凋落,豁然见汝心神愉。qīn zhī yǔ nèi bàn diāo luò,huō rán jiàn rǔ xīn shén yú。
忆汝新都谒司马,太函突兀开云衢。yì rǔ xīn dōu yè sī mǎ,tài hán tū wù kāi yún qú。
无殊字汝岂无谓,树勋努力操长殳。wú shū zì rǔ qǐ wú wèi,shù xūn nǔ lì cāo zhǎng shū。
汝兄汝侄并潇洒,问奇往往来吾庐。rǔ xiōng rǔ zhí bìng xiāo sǎ,wèn qí wǎng wǎng lái wú lú。
古今词赋厄阳九,先生身试不汝愚。gǔ jīn cí fù è yáng jiǔ,xiān shēng shēn shì bù rǔ yú。
怪汝胡为蹈前辙,甘心赵瑟忘齐竽。guài rǔ hú wèi dǎo qián zhé,gān xīn zhào sè wàng qí yú。
腰缠万贯亦不恶,三槐九棘垂騊駼。yāo chán wàn guàn yì bù è,sān huái jiǔ jí chuí táo tú。
沾沾五字作何状,黄金不逐贫相如。zhān zhān wǔ zì zuò hé zhuàng,huáng jīn bù zhú pín xiāng rú。
生乎大笑掩余口,先生戏我犹群儿。shēng hū dà xiào yǎn yú kǒu,xiān shēng xì wǒ yóu qún ér。
天生七尺当不朽,大千世界皆蘧庐。tiān shēng qī chǐ dāng bù xiǔ,dà qiān shì jiè jiē qú lú。
倘来富贵宁足论,电光石火同须臾。tǎng lái fù guì níng zú lùn,diàn guāng shí huǒ tóng xū yú。
一朝腐骨委草莽,醉生梦死随沟渠。yī cháo fǔ gǔ wěi cǎo mǎng,zuì shēng mèng sǐ suí gōu qú。
秦宫汉阙走狐兔,公卿未必赢樵渔。qín gōng hàn quē zǒu hú tù,gōng qīng wèi bì yíng qiáo yú。
男儿大业在金石,要令天壤留迂儒。nán ér dà yè zài jīn shí,yào lìng tiān rǎng liú yū rú。
先生两耳濯清渭,十年不受凡人谀。xiān shēng liǎng ěr zhuó qīng wèi,shí nián bù shòu fán rén yú。
终朝隐几吾丧我,一听汝言良起予。zhōng cháo yǐn jǐ wú sàng wǒ,yī tīng rǔ yán liáng qǐ yǔ。
雄谈五夜剑花落,绿尊翠杓行茱萸。xióng tán wǔ yè jiàn huā luò,lǜ zūn cuì biāo xíng zhū yú。
高歌赠汝兔毫秃,唾壶击碎青?毹。gāo gē zèng rǔ tù háo tū,tuò hú jī suì qīng shū。
长风吹云入广座,欲蹑象纬淩蟾蜍。zhǎng fēng chuī yún rù guǎng zuò,yù niè xiàng wěi líng chán chú。
生乎生乎汝勿疑,古今不朽真无殊。shēng hū shēng hū rǔ wù yí,gǔ jīn bù xiǔ zhēn wú shū。
好读离骚饮美酒,便作名士追三闾。hǎo dú lí sāo yǐn měi jiǔ,biàn zuò míng shì zhuī sān lǘ。
莫将狂简讶年少,仲尼大圣思归欤。mò jiāng kuáng jiǎn yà nián shǎo,zhòng ní dà shèng sī guī yú。
即今名姓已不朽,先生笔底开璠玙。jí jīn míng xìng yǐ bù xiǔ,xiān shēng bǐ dǐ kāi fán yú。
他时藉手见司马,为我捧腹当轩渠。tā shí jí shǒu jiàn sī mǎ,wèi wǒ pěng fù dāng xuān qú。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

绝壁耸精蓝,孤悬五千丈。jué bì sǒng jīng lán,gū xuán wǔ qiān zhàng。
何代武陵人,移家此峰上。hé dài wǔ líng rén,yí jiā cǐ fēng shàng。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

落月溪水寒,漾舟时未己。luò yuè xī shuǐ hán,yàng zhōu shí wèi jǐ。
西泠何处村,望望茶烟起。xī líng hé chù cūn,wàng wàng chá yān qǐ。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

言寻王子乔,吹笙跨鸾鹤。yán xún wáng zi qiáo,chuī shēng kuà luán hè。
高峰不见人,日暮藤花落。gāo fēng bù jiàn rén,rì mù téng huā luò。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

维舟北岭下,摇荡青芙蓉。wéi zhōu běi lǐng xià,yáo dàng qīng fú róng。
欲向南峰去,夕阳千万重。yù xiàng nán fēng qù,xī yáng qiān wàn zhòng。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

瞥见双白鸥,飞来似相识。piē jiàn shuāng bái ōu,fēi lái shì xiāng shí。
翩翩欲近人,复溅苔花湿。piān piān yù jìn rén,fù jiàn tái huā shī。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

移舟信江风,沿洄不知暮。yí zhōu xìn jiāng fēng,yán huí bù zhī mù。
前村路转遥,系缆桃花渡。qián cūn lù zhuǎn yáo,xì lǎn táo huā dù。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

雨色凝书案,秋阴拂画墙。yǔ sè níng shū àn,qiū yīn fú huà qiáng。
万竿云雾里,知宿几鸾凰。wàn gān yún wù lǐ,zhī sù jǐ luán huáng。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

上枝凝翠柏,下叶染苍苔。shàng zhī níng cuì bǎi,xià yè rǎn cāng tái。
莫使王家见,清吟不肯回。mò shǐ wáng jiā jiàn,qīng yín bù kěn huí。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

昨夜凉风起,笙簧满坐幽。zuó yè liáng fēng qǐ,shēng huáng mǎn zuò yōu。
何当裁万玉,吹尽楚天秋。hé dāng cái wàn yù,chuī jǐn chǔ tiān qiū。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

霜朝庭耸玉,雨夕院敲金。shuāng cháo tíng sǒng yù,yǔ xī yuàn qiāo jīn。
一自淇园后,诗人几废吟。yī zì qí yuán hòu,shī rén jǐ fèi yín。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

栖禽藏密筱,斗雀堕高枝。qī qín cáng mì xiǎo,dòu què duò gāo zhī。
老干空千尺,何人写楚辞。lǎo gàn kōng qiān chǐ,hé rén xiě chǔ cí。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

镂就云门玉,吹成嶰谷音。lòu jiù yún mén yù,chuī chéng xiè gǔ yīn。
昼日过沧海,蛟龙不敢吟。zhòu rì guò cāng hǎi,jiāo lóng bù gǎn yín。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

鸟雀下前除,幽篁百尺馀。niǎo què xià qián chú,yōu huáng bǎi chǐ yú。
昨宵风雨过,寒洒杜陵书。zuó xiāo fēng yǔ guò,hán sǎ dù líng shū。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

野色琴书里,江声枕簟傍。yě sè qín shū lǐ,jiāng shēng zhěn diàn bàng。
恰称幽人卧,湘云昼满床。qià chēng yōu rén wò,xiāng yún zhòu mǎn chuáng。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

参差临渌水,袅娜拂秋霜。cān chà lín lù shuǐ,niǎo nà fú qiū shuāng。
忽记文同画,生绡六尺强。hū jì wén tóng huà,shēng xiāo liù chǐ qiáng。