古诗词

哭祝鸣皋

胡应麟

吁嗟祝生谁谓而年仅止此,尔胡以生胡以死。xū jiē zhù shēng shuí wèi ér nián jǐn zhǐ cǐ,ěr hú yǐ shēng hú yǐ sǐ。
文章独抱掩夜台,寂寞寒山饿妻子。wén zhāng dú bào yǎn yè tái,jì mò hán shān è qī zi。
忆生束发负奇尚,壮气凌云薄金紫。yì shēng shù fā fù qí shàng,zhuàng qì líng yún báo jīn zǐ。
绳枢瓮牖穷彻骨,耻向豪门谒涓涘。shéng shū wèng yǒu qióng chè gǔ,chǐ xiàng háo mén yè juān sì。
世人妒生狂欲杀,白眼纵横半睚眦。shì rén dù shēng kuáng yù shā,bái yǎn zòng héng bàn yá zì。
青衫一领不得消,掷向齐东营耒耜。qīng shān yī lǐng bù dé xiāo,zhì xiàng qí dōng yíng lěi sì。
胡为复作长安游,瞰?芒鞋污泥滓。hú wèi fù zuò zhǎng ān yóu,kàn xiè máng xié wū ní zǐ。
呜呼大块亦忘才,玉折兰摧繄谁使。wū hū dà kuài yì wàng cái,yù zhé lán cuī yī shuí shǐ。
昔余与生初结交,邂逅尘埃双国士。xī yú yǔ shēng chū jié jiāo,xiè hòu chén āi shuāng guó shì。
拂衣初上西山巅,万岫回青八陵紫。fú yī chū shàng xī shān diān,wàn xiù huí qīng bā líng zǐ。
峥嵘高论骇俗流,磊落雄心付良史。zhēng róng gāo lùn hài sú liú,lěi luò xióng xīn fù liáng shǐ。
生今已矣宁再得,泪目淋漓傍桑梓。shēng jīn yǐ yǐ níng zài dé,lèi mù lín lí bàng sāng zǐ。
酸风落日华阳宫,素旐翩翩潞河涘。suān fēng luò rì huá yáng gōng,sù zhào piān piān lù hé sì。
孤坟三尺暮云白,白马生刍者谁子。gū fén sān chǐ mù yún bái,bái mǎ shēng chú zhě shuí zi。
我歌薤露生莫悲,自昔贤豪并如此。wǒ gē xiè lù shēng mò bēi,zì xī xián háo bìng rú cǐ。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

玉城十景为侍御泾邑叶公赋石门锁翠

胡应麟

种竹聊依宛水头,栽花仍记瀫川游。zhǒng zhú liáo yī wǎn shuǐ tóu,zāi huā réng jì hú chuān yóu。
万家明月悬秋浦,千尺飞虹锁暮流。wàn jiā míng yuè xuán qiū pǔ,qiān chǐ fēi hóng suǒ mù liú。

玉城十景为侍御泾邑叶公赋石门锁翠

胡应麟

翠盖亭亭绣作衣,虬髯龙甲互相依。cuì gài tíng tíng xiù zuò yī,qiú rán lóng jiǎ hù xiāng yī。
风棱恍惚台端见,霜色参差柱后飞。fēng léng huǎng hū tái duān jiàn,shuāng sè cān chà zhù hòu fēi。

玉城十景为侍御泾邑叶公赋石门锁翠

胡应麟

喷雪鸣环断世尘,胡床谁识洞中春。pēn xuě míng huán duàn shì chén,hú chuáng shuí shí dòng zhōng chūn。
花浮片玉来青涧,树列三珠对紫宸。huā fú piàn yù lái qīng jiàn,shù liè sān zhū duì zǐ chén。

玉城十景为侍御泾邑叶公赋石门锁翠

胡应麟

万堞嵯峨照水明,纷纷鸾鹤下瑶京。wàn dié cuó é zhào shuǐ míng,fēn fēn luán hè xià yáo jīng。
狂来欲趁罡风起,十二楼台望五城。kuáng lái yù chèn gāng fēng qǐ,shí èr lóu tái wàng wǔ chéng。

玉城十景为侍御泾邑叶公赋石门锁翠

胡应麟

晴峦一望紫烟重,玉洞桃花处处逢。qíng luán yī wàng zǐ yān zhòng,yù dòng táo huā chù chù féng。
蚤晚排云阊阖畔,天门遥插五芙蓉。zǎo wǎn pái yún chāng hé pàn,tiān mén yáo chā wǔ fú róng。

玉城十景为侍御泾邑叶公赋石门锁翠

胡应麟

鼎立苍峰峙翠苔,遥看银汉列三台。dǐng lì cāng fēng zhì cuì tái,yáo kàn yín hàn liè sān tái。
谁言拔地三千丈,斗色平连上帝台。shuí yán bá dì sān qiān zhàng,dòu sè píng lián shàng dì tái。

永叔挟小友郑生入都生年甫十六美秀工奕酒中持素册进余乞诗戏成四绝

胡应麟

石梁天际梦魂劳,双别仙姝渡海涛。shí liáng tiān jì mèng hún láo,shuāng bié xiān shū dù hǎi tāo。
绮阁纱厨春昼永,一枰闲对郑樱桃。qǐ gé shā chú chūn zhòu yǒng,yī píng xián duì zhèng yīng táo。

永叔挟小友郑生入都生年甫十六美秀工奕酒中持素册进余乞诗戏成四绝

胡应麟

清簟疏帘奕未停,楚江云雨正冥冥。qīng diàn shū lián yì wèi tíng,chǔ jiāng yún yǔ zhèng míng míng。
莫教夜半成虚约,辜负灯花落小亭。mò jiào yè bàn chéng xū yuē,gū fù dēng huā luò xiǎo tíng。

永叔挟小友郑生入都生年甫十六美秀工奕酒中持素册进余乞诗戏成四绝

胡应麟

绿发朱颜羡子都,楸枰拂拭倩华襦。lǜ fā zhū yán xiàn zi dōu,qiū píng fú shì qiàn huá rú。
摧锋谩自夸年少,一著还须让老夫。cuī fēng mán zì kuā nián shǎo,yī zhù hái xū ràng lǎo fū。

永叔挟小友郑生入都生年甫十六美秀工奕酒中持素册进余乞诗戏成四绝

胡应麟

长铗翩翩海上游,明光谒帝暂依刘。zhǎng jiá piān piān hǎi shàng yóu,míng guāng yè dì zàn yī liú。
无劳更赌宣城郡,一局龙阳已拜侯。wú láo gèng dǔ xuān chéng jùn,yī jú lóng yáng yǐ bài hóu。

春日过皦生斋头米仲诏倪迂扩本在焉披阅数过吴枫秋色照人眉睫恨不携绿蓑青笠容与其间作竟日主人也

胡应麟

野渡无人尽日闲,茅亭斜插乱云间。yě dù wú rén jǐn rì xián,máo tíng xié chā luàn yún jiān。
不知檐外秋多少,一片关仝画里山。bù zhī yán wài qiū duō shǎo,yī piàn guān tóng huà lǐ shān。

题赵太常山居四绝眠云洞

胡应麟

叠岭层崖落照悬,桃花万朵浴飞泉。dié lǐng céng yá luò zhào xuán,táo huā wàn duǒ yù fēi quán。
玄关尽日封云气,一任群羊化石眠。xuán guān jǐn rì fēng yún qì,yī rèn qún yáng huà shí mián。

题赵太常山居四绝眠云洞

胡应麟

杰搆中天翠欲流,罡风回合乱云愁。jié gòu zhōng tiān cuì yù liú,gāng fēng huí hé luàn yún chóu。
何当八翼凌空去,长啸三山十二楼。hé dāng bā yì líng kōng qù,zhǎng xiào sān shān shí èr lóu。

题赵太常山居四绝眠云洞

胡应麟

流水柴门白兔宫,一区晴锁万山中。liú shuǐ chái mén bái tù gōng,yī qū qíng suǒ wàn shān zhōng。
成功会著荷衣返,入梦休猜蕙帐空。chéng gōng huì zhù hé yī fǎn,rù mèng xiū cāi huì zhàng kōng。

题赵太常山居四绝眠云洞

胡应麟

千绿萧森映夹池,此君长日对支颐。qiān lǜ xiāo sēn yìng jiā chí,cǐ jūn zhǎng rì duì zhī yí。
泠然诗思清神骨,何似山阴夜泛时。líng rán shī sī qīng shén gǔ,hé shì shān yīn yè fàn shí。