古诗词

祝太学逊之五十始为诗戏作短歌赠之

胡应麟

君不见天宝词人高达夫,行年五十执金吾。jūn bù jiàn tiān bǎo cí rén gāo dá fū,xíng nián wǔ shí zhí jīn wú。
一朝作诗遇杜老,声华奕奕留吾徒。yī cháo zuò shī yù dù lǎo,shēng huá yì yì liú wú tú。
君不见成均胄子视懋学,五十无闻甘寂寞。jūn bù jiàn chéng jūn zhòu zi shì mào xué,wǔ shí wú wén gān jì mò。
一朝坛上逢胡君,奋臂词林问前矱。yī cháo tán shàng féng hú jūn,fèn bì cí lín wèn qián yuē。
沉吟二事迹颇奇,千载何当复遇之。chén yín èr shì jì pǒ qí,qiān zài hé dāng fù yù zhī。
汝为常侍理或有,我说杜甫人争嗤。rǔ wèi cháng shì lǐ huò yǒu,wǒ shuō dù fǔ rén zhēng chī。
丈夫有志未可轻,古人讵必皆无成。zhàng fū yǒu zhì wèi kě qīng,gǔ rén jù bì jiē wú chéng。
杜陵四十始献赋,当时颇遭俗子淩。dù líng sì shí shǐ xiàn fù,dāng shí pǒ zāo sú zi líng。
脱身锦里拾橡栗,长镵短褐徒悲鸣。tuō shēn jǐn lǐ shí xiàng lì,zhǎng chán duǎn hè tú bēi míng。
达夫青云本自致,高牙大纛悬长城。dá fū qīng yún běn zì zhì,gāo yá dà dào xuán zhǎng chéng。
呜呼后世两寂寞,惟有只字留其名。wū hū hòu shì liǎng jì mò,wéi yǒu zhǐ zì liú qí míng。
我今四旬汝五十二,子之年巧相值。wǒ jīn sì xún rǔ wǔ shí èr,zi zhī nián qiǎo xiāng zhí。
焉知异代无子云,未信东山少安石。yān zhī yì dài wú zi yún,wèi xìn dōng shān shǎo ān shí。
男儿致身苦不蚤,发短心长恨何及。nán ér zhì shēn kǔ bù zǎo,fā duǎn xīn zhǎng hèn hé jí。
我歌杜陵念已灰,汝效达夫志当立。wǒ gē dù líng niàn yǐ huī,rǔ xiào dá fū zhì dāng lì。
不见宁越师诸侯,努力馀年莫轻掷。bù jiàn níng yuè shī zhū hóu,nǔ lì yú nián mò qīng zhì。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

秋夕纪梦十绝

胡应麟

芙蓉一枕自徘徊,恍惚钧天帝子台。fú róng yī zhěn zì pái huái,huǎng hū jūn tiān dì zi tái。
长啸八公携手去,万峰云色驾蓬莱。zhǎng xiào bā gōng xié shǒu qù,wàn fēng yún sè jià péng lái。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

足蹑安期两赤虬,飞行忽到海西头。zú niè ān qī liǎng chì qiú,fēi xíng hū dào hǎi xī tóu。
青山一片昆仑顶,乱落星河满蒯缑。qīng shān yī piàn kūn lún dǐng,luàn luò xīng hé mǎn kuǎi gōu。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

晓入瑶池殿里行,珠帘斜卷月华明。xiǎo rù yáo chí diàn lǐ xíng,zhū lián xié juǎn yuè huá míng。
天姝十万花如绮,不省何人是智琼。tiān shū shí wàn huā rú qǐ,bù shěng hé rén shì zhì qióng。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

十五神鳌戴白云,三山长揖魏元君。shí wǔ shén áo dài bái yún,sān shān zhǎng yī wèi yuán jūn。
不须远问灵飞箓,玉佩金珰尽秘文。bù xū yuǎn wèn líng fēi lù,yù pèi jīn dāng jǐn mì wén。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

永夜银河送客槎,吹笙遥赴阿环家。yǒng yè yín hé sòng kè chá,chuī shēng yáo fù ā huán jiā。
狂抛织女支机石,携手扶桑万尺霞。kuáng pāo zhī nǚ zhī jī shí,xié shǒu fú sāng wàn chǐ xiá。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

龙蹻泠泠踏紫烟,罡风吹向大罗天。lóng juē líng líng tà zǐ yān,gāng fēng chuī xiàng dà luó tiān。
白云满地秋如水,十二琼楼独自眠。bái yún mǎn dì qiū rú shuǐ,shí èr qióng lóu dú zì mián。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

一局王乔对未残,飞书何处到青鸾。yī jú wáng qiáo duì wèi cán,fēi shū hé chù dào qīng luán。
骑龙夜赴西池会,三百明星乱玉盘。qí lóng yè fù xī chí huì,sān bǎi míng xīng luàn yù pán。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

玉榜琼楼次第开,梯仙灵境乍徘徊。yù bǎng qióng lóu cì dì kāi,tī xiān líng jìng zhà pái huái。
花前舞罢山香曲,万朵红英落绛台。huā qián wǔ bà shān xiāng qū,wàn duǒ hóng yīng luò jiàng tái。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

树树桃花玉洞前,成都卖药已千年。shù shù táo huā yù dòng qián,chéng dōu mài yào yǐ qiān nián。
秋来跨鹤腾空去,月满仇池第一天。qiū lái kuà hè téng kōng qù,yuè mǎn chóu chí dì yī tiān。

秋夕纪梦十绝

胡应麟

缥缈群仙列上清,天都齐送佩环声。piāo miǎo qún xiān liè shàng qīng,tiān dōu qí sòng pèi huán shēng。
归来莫道无人见,两袖霞光罩赤城。guī lái mò dào wú rén jiàn,liǎng xiù xiá guāng zhào chì chéng。

嘲小杜

胡应麟

花压虹桥水压城,玉箫吹月到天明。huā yā hóng qiáo shuǐ yā chéng,yù xiāo chuī yuè dào tiān míng。
当时自少挥毫客,可道青楼横得名。dāng shí zì shǎo huī háo kè,kě dào qīng lóu héng dé míng。

夜登金华绝顶慨然有怀作步虚词五章

胡应麟

两袖明星拂绛河,天风吹客上嵯峨。liǎng xiù míng xīng fú jiàng hé,tiān fēng chuī kè shàng cuó é。
无劳更觅梯仙界,半夜鞭龙入大罗。wú láo gèng mì tī xiān jiè,bàn yè biān lóng rù dà luó。

夜登金华绝顶慨然有怀作步虚词五章

胡应麟

长揖元君向紫宸,中天楼殿矗金银。zhǎng yī yuán jūn xiàng zǐ chén,zhōng tiān lóu diàn chù jīn yín。
如花座上三千女,携手先过第一人。rú huā zuò shàng sān qiān nǚ,xié shǒu xiān guò dì yī rén。

夜登金华绝顶慨然有怀作步虚词五章

胡应麟

礼斗坛边下夕阳,焚香绝顶奏虚皇。lǐ dòu tán biān xià xī yáng,fén xiāng jué dǐng zòu xū huáng。
不知谁唤群仙到,零乱星河白玉床。bù zhī shuí huàn qún xiān dào,líng luàn xīng hé bái yù chuáng。

夜登金华绝顶慨然有怀作步虚词五章

胡应麟

一谪仙班下海涯,梦魂长绕阿环家。yī zhé xiān bān xià hǎi yá,mèng hún zhǎng rào ā huán jiā。
西华旧业荒芜甚,老却瑶池万树霞。xī huá jiù yè huāng wú shén,lǎo què yáo chí wàn shù xiá。