古诗词

祝太学逊之五十始为诗戏作短歌赠之

胡应麟

君不见天宝词人高达夫,行年五十执金吾。jūn bù jiàn tiān bǎo cí rén gāo dá fū,xíng nián wǔ shí zhí jīn wú。
一朝作诗遇杜老,声华奕奕留吾徒。yī cháo zuò shī yù dù lǎo,shēng huá yì yì liú wú tú。
君不见成均胄子视懋学,五十无闻甘寂寞。jūn bù jiàn chéng jūn zhòu zi shì mào xué,wǔ shí wú wén gān jì mò。
一朝坛上逢胡君,奋臂词林问前矱。yī cháo tán shàng féng hú jūn,fèn bì cí lín wèn qián yuē。
沉吟二事迹颇奇,千载何当复遇之。chén yín èr shì jì pǒ qí,qiān zài hé dāng fù yù zhī。
汝为常侍理或有,我说杜甫人争嗤。rǔ wèi cháng shì lǐ huò yǒu,wǒ shuō dù fǔ rén zhēng chī。
丈夫有志未可轻,古人讵必皆无成。zhàng fū yǒu zhì wèi kě qīng,gǔ rén jù bì jiē wú chéng。
杜陵四十始献赋,当时颇遭俗子淩。dù líng sì shí shǐ xiàn fù,dāng shí pǒ zāo sú zi líng。
脱身锦里拾橡栗,长镵短褐徒悲鸣。tuō shēn jǐn lǐ shí xiàng lì,zhǎng chán duǎn hè tú bēi míng。
达夫青云本自致,高牙大纛悬长城。dá fū qīng yún běn zì zhì,gāo yá dà dào xuán zhǎng chéng。
呜呼后世两寂寞,惟有只字留其名。wū hū hòu shì liǎng jì mò,wéi yǒu zhǐ zì liú qí míng。
我今四旬汝五十二,子之年巧相值。wǒ jīn sì xún rǔ wǔ shí èr,zi zhī nián qiǎo xiāng zhí。
焉知异代无子云,未信东山少安石。yān zhī yì dài wú zi yún,wèi xìn dōng shān shǎo ān shí。
男儿致身苦不蚤,发短心长恨何及。nán ér zhì shēn kǔ bù zǎo,fā duǎn xīn zhǎng hèn hé jí。
我歌杜陵念已灰,汝效达夫志当立。wǒ gē dù líng niàn yǐ huī,rǔ xiào dá fū zhì dāng lì。
不见宁越师诸侯,努力馀年莫轻掷。bù jiàn níng yuè shī zhū hóu,nǔ lì yú nián mò qīng zhì。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

哭李惟寅太保十二首

胡应麟

细柳营中柝夜停,衣冠朝野惜精灵。xì liǔ yíng zhōng tuò yè tíng,yī guān cháo yě xī jīng líng。
无烦更树中郎碣,潮海千山尽勒铭。wú fán gèng shù zhōng láng jié,cháo hǎi qiān shān jǐn lēi míng。

哭李惟寅太保十二首

胡应麟

露洗长空散郁蓝,无穷秋色庾楼南。lù xǐ zhǎng kōng sàn yù lán,wú qióng qiū sè yǔ lóu nán。
胡床寂寞珠帘闭,不见征西月下谈。hú chuáng jì mò zhū lián bì,bù jiàn zhēng xī yuè xià tán。

哭李惟寅太保十二首

胡应麟

羽扇纶巾白纻袍,声名华貊羡人豪。yǔ shàn lún jīn bái zhù páo,shēng míng huá mò xiàn rén háo。
不知累代凌烟上,若个如椽擅彩毫。bù zhī lèi dài líng yān shàng,ruò gè rú chuán shàn cǎi háo。

哭李惟寅太保十二首

胡应麟

梵宇金银簇画梁,湖山晴色遍奚囊。fàn yǔ jīn yín cù huà liáng,hú shān qíng sè biàn xī náng。
鱼龙寂寞仙槎去,四百楼台挂夕阳。yú lóng jì mò xiān chá qù,sì bǎi lóu tái guà xī yáng。

哭李惟寅太保十二首

胡应麟

十万貔貅静不哗,青门归熟故侯瓜。shí wàn pí xiū jìng bù huā,qīng mén guī shú gù hóu guā。
城头一夜飞霜急,落尽桓伊笛里花。chéng tóu yī yè fēi shuāng jí,luò jǐn huán yī dí lǐ huā。

哭李惟寅太保十二首

胡应麟

百尺层台近潞河,琅琊二美数经过。bǎi chǐ céng tái jìn lù hé,láng yá èr měi shù jīng guò。
华阳座上谈天客,强半追随入大罗。huá yáng zuò shàng tán tiān kè,qiáng bàn zhuī suí rù dà luó。

哭李惟寅太保十二首

胡应麟

燕子矶头落叶黄,秦淮南去是金阊。yàn zi jī tóu luò yè huáng,qín huái nán qù shì jīn chāng。
分襟最忆河桥畔,明月千山堕屋梁。fēn jīn zuì yì hé qiáo pàn,míng yuè qiān shān duò wū liáng。

哭李惟寅太保十二首

胡应麟

忆共春宵禁籞东,玉鞭驰骤两花骢。yì gòng chūn xiāo jìn yù dōng,yù biān chí zhòu liǎng huā cōng。
六街明月天如水,谁唤词人碣石宫。liù jiē míng yuè tiān rú shuǐ,shuí huàn cí rén jié shí gōng。

哭李惟寅太保十二首

胡应麟

国士提携最少年,青衫联袂洛城前。guó shì tí xié zuì shǎo nián,qīng shān lián mèi luò chéng qián。
重来恸哭西州路,万树棠梨咽暮蝉。zhòng lái tòng kū xī zhōu lù,wàn shù táng lí yàn mù chán。

哭曹子念六首

胡应麟

历落嵚嵜赴九泉,伯通椽下最堪怜。lì luò qīn qí fù jiǔ quán,bó tōng chuán xià zuì kān lián。
扶风何处归妻子,恸哭梁鸿废冢前。fú fēng hé chù guī qī zi,tòng kū liáng hóng fèi zhǒng qián。

哭曹子念六首

胡应麟

乘风先到凤麟洲,二舅星冠话昔游。chéng fēng xiān dào fèng lín zhōu,èr jiù xīng guān huà xī yóu。
树树棠梨娄水上,殡宫何处问曹丘。shù shù táng lí lóu shuǐ shàng,bìn gōng hé chù wèn cáo qiū。

哭曹子念六首

胡应麟

一病相如困茂陵,玉楼魂梦夜飞腾。yī bìng xiāng rú kùn mào líng,yù lóu hún mèng yè fēi téng。
亦知鹤背难胜汝,应逐齐谐跨大鹏。yì zhī hè bèi nán shèng rǔ,yīng zhú qí xié kuà dà péng。

哭曹子念六首

胡应麟

三尺须髯十尺躯,便便大腹定谁如。sān chǐ xū rán shí chǐ qū,biàn biàn dà fù dìng shuí rú。
莫言饱食曹交粟,七步才华四部书。mò yán bǎo shí cáo jiāo sù,qī bù cái huá sì bù shū。

哭曹子念六首

胡应麟

缧绁宁当罪冶长,当年书记羡邹阳。léi xiè níng dāng zuì yě zhǎng,dāng nián shū jì xiàn zōu yáng。
只今何处寻遗草,无限春风属野棠。zhǐ jīn hé chù xún yí cǎo,wú xiàn chūn fēng shǔ yě táng。

哭曹子念六首

胡应麟

避地金阊岁不遥,荜门萝径晚萧条。bì dì jīn chāng suì bù yáo,bì mén luó jìng wǎn xiāo tiáo。
钟声送客寒山寺,恨泊吴枫第二桥。zhōng shēng sòng kè hán shān sì,hèn pō wú fēng dì èr qiáo。