古诗词

围棋歌赠黄生应魁

胡应麟

嘉隆奕者师鲍髯,敌手燕台惟小颜。jiā lóng yì zhě shī bào rán,dí shǒu yàn tái wéi xiǎo yán。
琅琊门下角程李,斧柯欲烂天东南。láng yá mén xià jiǎo chéng lǐ,fǔ kē yù làn tiān dōng nán。
四明岑乾出稍后,自说髫龄遇神授。sì míng cén qián chū shāo hòu,zì shuō tiáo líng yù shén shòu。
一时诸子皆偏师,何能突过颜鲍右。yī shí zhū zi jiē piān shī,hé néng tū guò yán bào yòu。
迩来国手归维扬,方生日新最擅场。ěr lái guó shǒu guī wéi yáng,fāng shēng rì xīn zuì shàn chǎng。
天马行空绝蹊径,喧啾百鸟鸣鸾凰。tiān mǎ xíng kōng jué qī jìng,xuān jiū bǎi niǎo míng luán huáng。
会稽黄生名较晚,负局携家傍天苑。huì jī huáng shēng míng jiào wǎn,fù jú xié jiā bàng tiān yuàn。
蹇驴破帽春明门,落落乾坤孰青眼。jiǎn lǘ pò mào chūn míng mén,luò luò qián kūn shú qīng yǎn。
当时奕道颇有声,十年贾勇争时名。dāng shí yì dào pǒ yǒu shēng,shí nián jiǎ yǒng zhēng shí míng。
一朝神理洞仙著,骅骝独步长安城。yī cháo shén lǐ dòng xiān zhù,huá liú dú bù zhǎng ān chéng。
落子潜思动移日,梦入巴邛四仙窟。luò zi qián sī dòng yí rì,mèng rù bā qióng sì xiān kū。
有时大敌交中原,往往一枰竟秋夕。yǒu shí dà dí jiāo zhōng yuán,wǎng wǎng yī píng jìng qiū xī。
兵锋所指无群雄,铮铮剑戟摩苍空。bīng fēng suǒ zhǐ wú qún xióng,zhēng zhēng jiàn jǐ mó cāng kōng。
虚堂棐几对剥啄,晴天雨色交长虹。xū táng fěi jǐ duì bō zhuó,qíng tiān yǔ sè jiāo zhǎng hóng。
猛若重瞳战钜鹿,奇如邓艾收西蜀。měng ruò zhòng tóng zhàn jù lù,qí rú dèng ài shōu xī shǔ。
槎山通道捷有神,斩壁开关恣腾逐。chá shān tōng dào jié yǒu shén,zhǎn bì kāi guān zì téng zhú。
即当死地偏用奇,背水援桴号令驰。jí dāng sǐ dì piān yòng qí,bèi shuǐ yuán fú hào lìng chí。
俄看赤帜树高垒,股弄强敌如婴儿。é kàn chì zhì shù gāo lěi,gǔ nòng qiáng dí rú yīng ér。
倏忽长驱走雷电,太白经天助鏖战。shū hū zhǎng qū zǒu léi diàn,tài bái jīng tiān zhù áo zhàn。
全齐陡下七十城,雄赵一坑四十万。quán qí dǒu xià qī shí chéng,xióng zhào yī kēng sì shí wàn。
长安五侯不乏材,连云甲第朱门开。zhǎng ān wǔ hóu bù fá cái,lián yún jiǎ dì zhū mén kāi。
高轩驷马竞延致,争先结袜黄金台。gāo xuān sì mǎ jìng yán zhì,zhēng xiān jié wà huáng jīn tái。
黄叶盈庭仆夫卧,风雨萧萧烛花堕。huáng yè yíng tíng pū fū wò,fēng yǔ xiāo xiāo zhú huā duò。
斧柯几烂局未终,不觉晨钟彻高座。fǔ kē jǐ làn jú wèi zhōng,bù jué chén zhōng chè gāo zuò。
唐时供奉夸积薪,生岂冢嫡繄后身。táng shí gōng fèng kuā jī xīn,shēng qǐ zhǒng dí yī hòu shēn。
荒丘仙妪姑若妇,九枰口诀留千春。huāng qiū xiān yù gū ruò fù,jiǔ píng kǒu jué liú qiān chūn。
丈人耽奕自蚤岁,飞将词林绝无对。zhàng rén dān yì zì zǎo suì,fēi jiāng cí lín jué wú duì。
茂弘五品输江郎,遇尔那能不心醉。mào hóng wǔ pǐn shū jiāng láng,yù ěr nà néng bù xīn zuì。
嗟嗟黄生意气豪,岂徒覆局兼含毫。jiē jiē huáng shēng yì qì háo,qǐ tú fù jú jiān hán háo。
上书无路谒明主,狂吟易水风悲号。shàng shū wú lù yè míng zhǔ,kuáng yín yì shuǐ fēng bēi hào。
世人沾沾事酒肉,高盖峨冠耀流俗。shì rén zhān zhān shì jiǔ ròu,gāo gài é guān yào liú sú。
生徒工奕仍工诗,老向金华走碌碌。shēng tú gōng yì réng gōng shī,lǎo xiàng jīn huá zǒu lù lù。
黄生黄生歌莫哀,三公九列俱尘埃。huáng shēng huáng shēng gē mò āi,sān gōng jiǔ liè jù chén āi。
不见东南八万仞,寥天石室青霞开。bù jiàn dōng nán bā wàn rèn,liáo tiān shí shì qīng xiá kāi。
奕罢两奁收白黑,局上亏成总虚掷。yì bà liǎng lián shōu bái hēi,jú shàng kuī chéng zǒng xū zhì。
乘云且逐胡先生,跨鹤鞭龙访太乙。chéng yún qiě zhú hú xiān shēng,kuà hè biān lóng fǎng tài yǐ。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

拟古二十首

胡应麟

客游异乡县,终岁怀苦辛。kè yóu yì xiāng xiàn,zhōng suì huái kǔ xīn。
忧思起长夜,展转不得晨。yōu sī qǐ zhǎng yè,zhǎn zhuǎn bù dé chén。
举头望河汉,怅彼参与辰。jǔ tóu wàng hé hàn,chàng bǐ cān yǔ chén。
畴昔同盟友,金石偕交亲。chóu xī tóng méng yǒu,jīn shí xié jiāo qīn。
飞飞振六翮,弃我若途人。fēi fēi zhèn liù hé,qì wǒ ruò tú rén。
我欲东归洛,日暮河无津。wǒ yù dōng guī luò,rì mù hé wú jīn。
徘徊入房中,涕泪沾衣巾。pái huái rù fáng zhōng,tì lèi zhān yī jīn。

拟古二十首

胡应麟

彼美东邻子,习礼明书诗。bǐ měi dōng lín zi,xí lǐ míng shū shī。
十五登君堂,新婚谐结缡。shí wǔ dēng jūn táng,xīn hūn xié jié lí。
愿为双飞鸿,百岁不相离。yuàn wèi shuāng fēi hóng,bǎi suì bù xiāng lí。
风波起中路,忽去天一涯。fēng bō qǐ zhōng lù,hū qù tiān yī yá。
不惜去日远,但恐欢爱移。bù xī qù rì yuǎn,dàn kǒng huān ài yí。
黄尘蔽关塞,会合无前期。huáng chén bì guān sāi,huì hé wú qián qī。
愿君策高足,努力趋明时。yuàn jūn cè gāo zú,nǔ lì qū míng shí。
生当聚华堂,死当长别离。shēng dāng jù huá táng,sǐ dāng zhǎng bié lí。

拟古二十首

胡应麟

灼灼芳树枝,敷荣一何早。zhuó zhuó fāng shù zhī,fū róng yī hé zǎo。
绿条被繁英,初日何杲杲。lǜ tiáo bèi fán yīng,chū rì hé gǎo gǎo。
感此芳春时,采掇寄远道。gǎn cǐ fāng chūn shí,cǎi duō jì yuǎn dào。
馨香不终夕,零落随百草。xīn xiāng bù zhōng xī,líng luò suí bǎi cǎo。
盛年处空闺,颜色为谁好。shèng nián chù kōng guī,yán sè wèi shuí hǎo。

拟古二十首

胡应麟

严霜瘁百草,节序忽复易。yán shuāng cuì bǎi cǎo,jié xù hū fù yì。
噭噭双飞雁,云中各自适。jiào jiào shuāng fēi yàn,yún zhōng gè zì shì。
念我同衾人,索处异南北。niàn wǒ tóng qīn rén,suǒ chù yì nán běi。
披衣望天宇,众星何历历。pī yī wàng tiān yǔ,zhòng xīng hé lì lì。
牵牛隔河梁,织女限东壁。qiān niú gé hé liáng,zhī nǚ xiàn dōng bì。
彷徨间一水,欲往步难即。páng huáng jiān yī shuǐ,yù wǎng bù nán jí。
同心复异地,何异不相识。tóng xīn fù yì dì,hé yì bù xiāng shí。

拟古二十首

胡应麟

清晨出大梁,遥瞻北邙道。qīng chén chū dà liáng,yáo zhān běi máng dào。
野火烧平田,白杨半枯槁。yě huǒ shāo píng tián,bái yáng bàn kū gǎo。
人生寄宇宙,忽若原上草。rén shēng jì yǔ zhòu,hū ruò yuán shàng cǎo。
去日常苦多,来日常苦少。qù rì cháng kǔ duō,lái rì cháng kǔ shǎo。
少者日以壮,壮者日趋老。shǎo zhě rì yǐ zhuàng,zhuàng zhě rì qū lǎo。
幻躯无百年,富贵何足保。huàn qū wú bǎi nián,fù guì hé zú bǎo。
思为鲁中圣,万世同寿考。sī wèi lǔ zhōng shèng,wàn shì tóng shòu kǎo。

拟古二十首

胡应麟

高城跨东南,大道夷且直。gāo chéng kuà dōng nán,dà dào yí qiě zhí。
青楼间绮疏,曈曈照初日。qīng lóu jiān qǐ shū,tóng tóng zhào chū rì。
五陵侠少年,结束事游昵。wǔ líng xiá shǎo nián,jié shù shì yóu nì。
白马饰银鞍,连翩度阡陌。bái mǎ shì yín ān,lián piān dù qiān mò。
美人遥目成,相对理瑶瑟。měi rén yáo mù chéng,xiāng duì lǐ yáo sè。
十千轻一笑,百万当一掷。shí qiān qīng yī xiào,bǎi wàn dāng yī zhì。
为乐愿及晨,为欢愿及夕。wèi lè yuàn jí chén,wèi huān yuàn jí xī。
红颜匪百岁,何由保金石。hóng yán fěi bǎi suì,hé yóu bǎo jīn shí。

拟古二十首

胡应麟

回车灞原上,白日忽将暮。huí chē bà yuán shàng,bái rì hū jiāng mù。
石门高崔嵬,悲风起长路。shí mén gāo cuī wéi,bēi fēng qǐ zhǎng lù。
借问何人阡,无乃前朝墓。jiè wèn hé rén qiān,wú nǎi qián cháo mù。
人生寄一世,奄忽迅朝露。rén shēng jì yī shì,yǎn hū xùn cháo lù。
荒哉秦汉主,寻仙起遐慕。huāng zāi qín hàn zhǔ,xún xiān qǐ xiá mù。
弱水不可援,三山竟焉度。ruò shuǐ bù kě yuán,sān shān jìng yān dù。
玉碗出人间,徒为赤松误。yù wǎn chū rén jiān,tú wèi chì sōng wù。
伤彼泉下人,喟焉策蹇步。shāng bǐ quán xià rén,kuì yān cè jiǎn bù。
吹竽宴华堂,娱乐从所务。chuī yú yàn huá táng,yú lè cóng suǒ wù。
飘飘极心志,千载为旦暮。piāo piāo jí xīn zhì,qiān zài wèi dàn mù。

拟古二十首

胡应麟

驱车越长道,还归故里闾。qū chē yuè zhǎng dào,hái guī gù lǐ lǘ。
少小客咸阳,今来廿载馀。shǎo xiǎo kè xián yáng,jīn lái niàn zài yú。
亲知半凋落,冢墓留村墟。qīn zhī bàn diāo luò,zhǒng mù liú cūn xū。
松柏俨成行,狐兔交路衢。sōng bǎi yǎn chéng xíng,hú tù jiāo lù qú。
门巷寂无人,谁为问邻居。mén xiàng jì wú rén,shuí wèi wèn lín jū。
停车再叹息,日暮长欷吁。tíng chē zài tàn xī,rì mù zhǎng xī xū。
客行尽九州,不如守敝庐。kè xíng jǐn jiǔ zhōu,bù rú shǒu bì lú。

拟古二十首

胡应麟

浮生若飞蓬,寄迹宇宙间。fú shēng ruò fēi péng,jì jì yǔ zhòu jiān。
万物皆有尽,胡为长苦颜。wàn wù jiē yǒu jǐn,hú wèi zhǎng kǔ yán。
旨酒列高台,嘉宾共盘桓。zhǐ jiǔ liè gāo tái,jiā bīn gòng pán huán。
夜阑当秉烛,日晏当沈酣。yè lán dāng bǐng zhú,rì yàn dāng shěn hān。
人生无百年,譬彼东逝川。rén shēng wú bǎi nián,pì bǐ dōng shì chuān。
生者不暂欢,死者宁复还。shēng zhě bù zàn huān,sǐ zhě níng fù hái。

拟古二十首

胡应麟

昭昭三五夕,皎月流素光。zhāo zhāo sān wǔ xī,jiǎo yuè liú sù guāng。
徘徊入高楼,照我罗衣裳。pái huái rù gāo lóu,zhào wǒ luó yī shang。
揽衣坐叹息,起步仍彷徨。lǎn yī zuò tàn xī,qǐ bù réng páng huáng。
良人怀远游,九载客他乡。liáng rén huái yuǎn yóu,jiǔ zài kè tā xiāng。
空闺知岁暮,独处知夜长。kōng guī zhī suì mù,dú chù zhī yè zhǎng。
嗷嗷云中雁,随风忽南翔。áo áo yún zhōng yàn,suí fēng hū nán xiáng。
安能假羽翼,万里来君傍。ān néng jiǎ yǔ yì,wàn lǐ lái jūn bàng。

拟古二十首

胡应麟

凛凛北风至,霜雪零前除。lǐn lǐn běi fēng zhì,shuāng xuě líng qián chú。
惜哉征人妇,岁宴恒寡娱。xī zāi zhēng rén fù,suì yàn héng guǎ yú。
夙昔奉衾裯,矢志誓不渝。sù xī fèng qīn chóu,shǐ zhì shì bù yú。
如何弃我去,悠悠长路隅。rú hé qì wǒ qù,yōu yōu zhǎng lù yú。
思君隔天末,邈如秦与越。sī jūn gé tiān mò,miǎo rú qín yǔ yuè。
欢爱宁复论,铅华为君绝。huān ài níng fù lùn,qiān huá wèi jūn jué。
君怀如明月,妾心如冰雪。jūn huái rú míng yuè,qiè xīn rú bīng xuě。
君怀有圆缺,妾心徒皎洁。jūn huái yǒu yuán quē,qiè xīn tú jiǎo jié。

拟古二十首

胡应麟

清晨启重关,有客千里至。qīng chén qǐ zhòng guān,yǒu kè qiān lǐ zhì。
手携尺一书,言我故人寄。shǒu xié chǐ yī shū,yán wǒ gù rén jì。
长跪问故人,客亦无所言。zhǎng guì wèn gù rén,kè yì wú suǒ yán。
开缄读素书,宛若睹所欢。kāi jiān dú sù shū,wǎn ruò dǔ suǒ huān。
上有金错刀,下有白玉环。shàng yǒu jīn cuò dāo,xià yǒu bái yù huán。
明月三五满,故人会当返。míng yuè sān wǔ mǎn,gù rén huì dāng fǎn。

拟古二十首

胡应麟

仲秋凉气肃,呖呖雁南度。zhòng qiū liáng qì sù,lì lì yàn nán dù。
北斗倚阑干,气运凄以暮。běi dòu yǐ lán gàn,qì yùn qī yǐ mù。
悲来抚长剑,浩歌起庭户。bēi lái fǔ zhǎng jiàn,hào gē qǐ tíng hù。
一为远方客,永别亲与故。yī wèi yuǎn fāng kè,yǒng bié qīn yǔ gù。
频夜梦室家,展转忽已寤。pín yè mèng shì jiā,zhǎn zhuǎn hū yǐ wù。
念欲还故乡,按辔遵广路。niàn yù hái gù xiāng,àn pèi zūn guǎng lù。
悠悠大河水,一苇安可渡。yōu yōu dà hé shuǐ,yī wěi ān kě dù。

拟古二十首

胡应麟

亭亭孤桐树,托根峄山岑。tíng tíng gū tóng shù,tuō gēn yì shān cén。
良工琢其枝,为我匣中琴。liáng gōng zuó qí zhī,wèi wǒ xiá zhōng qín。
胶漆相交结,珍重逾南金。jiāo qī xiāng jiāo jié,zhēn zhòng yú nán jīn。
被以朱丝弦,弹以白雪吟。bèi yǐ zhū sī xián,dàn yǐ bái xuě yín。
清音顺风扬,四坐畴同心。qīng yīn shùn fēng yáng,sì zuò chóu tóng xīn。
佳人隔天末,日暮涕沾襟。jiā rén gé tiān mò,rì mù tì zhān jīn。

又拟古八首

胡应麟

冉冉岁云暮,念君远别离。rǎn rǎn suì yún mù,niàn jūn yuǎn bié lí。
浮云蔽原野,四顾白日驰。fú yún bì yuán yě,sì gù bái rì chí。
夙昔幸同衾,欢爱誓不移。sù xī xìng tóng qīn,huān ài shì bù yí。
如何百年好,去我忽若遗。rú hé bǎi nián hǎo,qù wǒ hū ruò yí。
严风起天末,霜雪盈路歧。yán fēng qǐ tiān mò,shuāng xuě yíng lù qí。
晨起践关山,薄暮长抱饥。chén qǐ jiàn guān shān,báo mù zhǎng bào jī。
音徽日夜隔,会合当何时。yīn huī rì yè gé,huì hé dāng hé shí。
恨无晨风翼,并起东南飞。hèn wú chén fēng yì,bìng qǐ dōng nán fēi。