古诗词

围棋歌赠黄生应魁

胡应麟

嘉隆奕者师鲍髯,敌手燕台惟小颜。jiā lóng yì zhě shī bào rán,dí shǒu yàn tái wéi xiǎo yán。
琅琊门下角程李,斧柯欲烂天东南。láng yá mén xià jiǎo chéng lǐ,fǔ kē yù làn tiān dōng nán。
四明岑乾出稍后,自说髫龄遇神授。sì míng cén qián chū shāo hòu,zì shuō tiáo líng yù shén shòu。
一时诸子皆偏师,何能突过颜鲍右。yī shí zhū zi jiē piān shī,hé néng tū guò yán bào yòu。
迩来国手归维扬,方生日新最擅场。ěr lái guó shǒu guī wéi yáng,fāng shēng rì xīn zuì shàn chǎng。
天马行空绝蹊径,喧啾百鸟鸣鸾凰。tiān mǎ xíng kōng jué qī jìng,xuān jiū bǎi niǎo míng luán huáng。
会稽黄生名较晚,负局携家傍天苑。huì jī huáng shēng míng jiào wǎn,fù jú xié jiā bàng tiān yuàn。
蹇驴破帽春明门,落落乾坤孰青眼。jiǎn lǘ pò mào chūn míng mén,luò luò qián kūn shú qīng yǎn。
当时奕道颇有声,十年贾勇争时名。dāng shí yì dào pǒ yǒu shēng,shí nián jiǎ yǒng zhēng shí míng。
一朝神理洞仙著,骅骝独步长安城。yī cháo shén lǐ dòng xiān zhù,huá liú dú bù zhǎng ān chéng。
落子潜思动移日,梦入巴邛四仙窟。luò zi qián sī dòng yí rì,mèng rù bā qióng sì xiān kū。
有时大敌交中原,往往一枰竟秋夕。yǒu shí dà dí jiāo zhōng yuán,wǎng wǎng yī píng jìng qiū xī。
兵锋所指无群雄,铮铮剑戟摩苍空。bīng fēng suǒ zhǐ wú qún xióng,zhēng zhēng jiàn jǐ mó cāng kōng。
虚堂棐几对剥啄,晴天雨色交长虹。xū táng fěi jǐ duì bō zhuó,qíng tiān yǔ sè jiāo zhǎng hóng。
猛若重瞳战钜鹿,奇如邓艾收西蜀。měng ruò zhòng tóng zhàn jù lù,qí rú dèng ài shōu xī shǔ。
槎山通道捷有神,斩壁开关恣腾逐。chá shān tōng dào jié yǒu shén,zhǎn bì kāi guān zì téng zhú。
即当死地偏用奇,背水援桴号令驰。jí dāng sǐ dì piān yòng qí,bèi shuǐ yuán fú hào lìng chí。
俄看赤帜树高垒,股弄强敌如婴儿。é kàn chì zhì shù gāo lěi,gǔ nòng qiáng dí rú yīng ér。
倏忽长驱走雷电,太白经天助鏖战。shū hū zhǎng qū zǒu léi diàn,tài bái jīng tiān zhù áo zhàn。
全齐陡下七十城,雄赵一坑四十万。quán qí dǒu xià qī shí chéng,xióng zhào yī kēng sì shí wàn。
长安五侯不乏材,连云甲第朱门开。zhǎng ān wǔ hóu bù fá cái,lián yún jiǎ dì zhū mén kāi。
高轩驷马竞延致,争先结袜黄金台。gāo xuān sì mǎ jìng yán zhì,zhēng xiān jié wà huáng jīn tái。
黄叶盈庭仆夫卧,风雨萧萧烛花堕。huáng yè yíng tíng pū fū wò,fēng yǔ xiāo xiāo zhú huā duò。
斧柯几烂局未终,不觉晨钟彻高座。fǔ kē jǐ làn jú wèi zhōng,bù jué chén zhōng chè gāo zuò。
唐时供奉夸积薪,生岂冢嫡繄后身。táng shí gōng fèng kuā jī xīn,shēng qǐ zhǒng dí yī hòu shēn。
荒丘仙妪姑若妇,九枰口诀留千春。huāng qiū xiān yù gū ruò fù,jiǔ píng kǒu jué liú qiān chūn。
丈人耽奕自蚤岁,飞将词林绝无对。zhàng rén dān yì zì zǎo suì,fēi jiāng cí lín jué wú duì。
茂弘五品输江郎,遇尔那能不心醉。mào hóng wǔ pǐn shū jiāng láng,yù ěr nà néng bù xīn zuì。
嗟嗟黄生意气豪,岂徒覆局兼含毫。jiē jiē huáng shēng yì qì háo,qǐ tú fù jú jiān hán háo。
上书无路谒明主,狂吟易水风悲号。shàng shū wú lù yè míng zhǔ,kuáng yín yì shuǐ fēng bēi hào。
世人沾沾事酒肉,高盖峨冠耀流俗。shì rén zhān zhān shì jiǔ ròu,gāo gài é guān yào liú sú。
生徒工奕仍工诗,老向金华走碌碌。shēng tú gōng yì réng gōng shī,lǎo xiàng jīn huá zǒu lù lù。
黄生黄生歌莫哀,三公九列俱尘埃。huáng shēng huáng shēng gē mò āi,sān gōng jiǔ liè jù chén āi。
不见东南八万仞,寥天石室青霞开。bù jiàn dōng nán bā wàn rèn,liáo tiān shí shì qīng xiá kāi。
奕罢两奁收白黑,局上亏成总虚掷。yì bà liǎng lián shōu bái hēi,jú shàng kuī chéng zǒng xū zhì。
乘云且逐胡先生,跨鹤鞭龙访太乙。chéng yún qiě zhú hú xiān shēng,kuà hè biān lóng fǎng tài yǐ。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

座中有名莲萼者持扇乞题即席赋

胡应麟

烂漫芙蓉色,居然似六郎。làn màn fú róng sè,jū rán shì liù láng。
朝云团翠盖,夜月舞红裳。cháo yún tuán cuì gài,yè yuè wǔ hóng shang。
景夺前溪丽,香飞太液长。jǐng duó qián xī lì,xiāng fēi tài yè zhǎng。
空令李供奉,极目紫骝傍。kōng lìng lǐ gōng fèng,jí mù zǐ liú bàng。

胡鸿胪五十举子诗以贺之

胡应麟

书来沧海上,喜色耀门阑。shū lái cāng hǎi shàng,xǐ sè yào mén lán。
天阙珠呈树,阶庭玉照兰。tiān quē zhū chéng shù,jiē tíng yù zhào lán。
纱厨回霁色,绣褓怯春寒。shā chú huí jì sè,xiù bǎo qiè chūn hán。
冉冉凌云翮,无忧暮景阑。rǎn rǎn líng yún hé,wú yōu mù jǐng lán。

邓远游以八章见赠推挹过当奉报二诗

胡应麟

有美青云客,才华蔚邓林。yǒu měi qīng yún kè,cái huá wèi dèng lín。
中原驰捷足,上国缔同心。zhōng yuán chí jié zú,shàng guó dì tóng xīn。
磊落千言赋,飞扬七步吟。lěi luò qiān yán fù,fēi yáng qī bù yín。
寥寥燕市筑,一击为知音。liáo liáo yàn shì zhù,yī jī wèi zhī yīn。

邓远游以八章见赠推挹过当奉报二诗

胡应麟

屈指词场彦,翩翩意未降。qū zhǐ cí chǎng yàn,piān piān yì wèi jiàng。
过江原第一,华国定无双。guò jiāng yuán dì yī,huá guó dìng wú shuāng。
稍结名流袜,终搴上将?。shāo jié míng liú wà,zhōng qiān shàng jiāng。
生花宁梦寐,五夜笔如杠。shēng huā níng mèng mèi,wǔ yè bǐ rú gāng。

王至卿乘舆见假赋谢并期试事入长安

胡应麟

烨烨青油幰,平分片诺中。yè yè qīng yóu xiǎn,píng fēn piàn nuò zhōng。
乘舆劳郑相,蓝舆狎陶公。chéng yú láo zhèng xiāng,lán yú xiá táo gōng。
未拟驱金犊,宁须跨玉骢。wèi nǐ qū jīn dú,níng xū kuà yù cōng。
燕台百里近,六翮趁天风。yàn tái bǎi lǐ jìn,liù hé chèn tiān fēng。

送胡将军之辽左

胡应麟

片雨都门霁,飞花照别筵。piàn yǔ dōu mén jì,fēi huā zhào bié yán。
旧持横海节,新隶伏波船。jiù chí héng hǎi jié,xīn lì fú bō chuán。
鼓吹渔阳外,旌旄鸭绿前。gǔ chuī yú yáng wài,jīng máo yā lǜ qián。
归来歌杕杜,金印出甘泉。guī lái gē dì dù,jīn yìn chū gān quán。

送胡将军之辽左

胡应麟

乍拂千金剑,仍为万里行。zhà fú qiān jīn jiàn,réng wèi wàn lǐ xíng。
长缨纾北望,大纛赋东征。zhǎng yīng shū běi wàng,dà dào fù dōng zhēng。
钜鹿云连塞,卢龙雪照营。jù lù yún lián sāi,lú lóng xuě zhào yíng。
春风蓟城畔,猎猎动飞旌。chūn fēng jì chéng pàn,liè liè dòng fēi jīng。

寄李长史

胡应麟

一为珠履客,十载滞邯郸。yī wèi zhū lǚ kè,shí zài zhì hán dān。
此夜丛台月,应同易水寒。cǐ yè cóng tái yuè,yīng tóng yì shuǐ hán。
壮心犹蹑屩,华发渐盈冠。zhuàng xīn yóu niè juē,huá fā jiàn yíng guān。
几度黄梁熟,卢生梦未阑。jǐ dù huáng liáng shú,lú shēng mèng wèi lán。

题陈山人画松二首

胡应麟

半壁岚光润,高堂露色浓。bàn bì lán guāng rùn,gāo táng lù sè nóng。
宁同居士隐,不受大夫封。níng tóng jū shì yǐn,bù shòu dà fū fēng。
翠羽疑藏鹤,苍鳞欲化龙。cuì yǔ yí cáng hè,cāng lín yù huà lóng。
何年值韦偃,洒墨傍孤峰。hé nián zhí wéi yǎn,sǎ mò bàng gū fēng。

题陈山人画松二首

胡应麟

悬崖一千尺,谁写碧絪缊。xuán yá yī qiān chǐ,shuí xiě bì yīn yūn。
直干遥撑雨,疏枝乱拂云。zhí gàn yáo chēng yǔ,shū zhī luàn fú yún。
天台寒影落,灵谷夜涛闻。tiān tái hán yǐng luò,líng gǔ yè tāo wén。
恍惚萧郎管,狂挥白练裙。huǎng hū xiāo láng guǎn,kuáng huī bái liàn qún。

王生母六秩乞诗

胡应麟

灿烂支机色,华筵瑞霭笼。càn làn zhī jī sè,huá yán ruì ǎi lóng。
星桥宁驾鹊,雪案祇丸熊。xīng qiáo níng jià què,xuě àn qí wán xióng。
玉洞三芝紫,瑶池万树红。yù dòng sān zhī zǐ,yáo chí wàn shù hóng。
剧怜双彩袖,膝下舞黄童。jù lián shuāng cǎi xiù,xī xià wǔ huáng tóng。

送易山人

胡应麟

老作平津客,囊金出塞多。lǎo zuò píng jīn kè,náng jīn chū sāi duō。
千花离紫陌,一苇度黄河。qiān huā lí zǐ mò,yī wěi dù huáng hé。
釜泣归时梦,盆伤醉后歌。fǔ qì guī shí mèng,pén shāng zuì hòu gē。
东篱秋咫尺,扫榻向藤萝。dōng lí qiū zhǐ chǐ,sǎo tà xiàng téng luó。

题郭金吾册

胡应麟

金吾行乐地,潇洒接蓬莱。jīn wú xíng lè dì,xiāo sǎ jiē péng lái。
玉树双茎长,琼花四座开。yù shù shuāng jīng zhǎng,qióng huā sì zuò kāi。
晴光摇院落,春色遍楼台。qíng guāng yáo yuàn luò,chūn sè biàn lóu tái。
一梦羲皇杳,池鸥莫浪猜。yī mèng xī huáng yǎo,chí ōu mò làng cāi。

王至卿借骑入长安赋谢

胡应麟

未遘中涓访,犹勤上驷来。wèi gòu zhōng juān fǎng,yóu qín shàng sì lái。
壮心悬伏枥,逸足借登台。zhuàng xīn xuán fú lì,yì zú jiè dēng tái。
䟤跋看龙种,飞腾羡骏才。bì bá kàn lóng zhǒng,fēi téng xiàn jùn cái。
天闲云五色,矫首见蓬莱。tiān xián yún wǔ sè,jiǎo shǒu jiàn péng lái。

题韩节妇卷

胡应麟

蚤遂殒身愿,都忘剔目愁。zǎo suì yǔn shēn yuàn,dōu wàng tī mù chóu。
结缡才六月,悬帛已千秋。jié lí cái liù yuè,xuán bó yǐ qiān qiū。
大节冰霜擅,贞心铁石留。dà jié bīng shuāng shàn,zhēn xīn tiě shí liú。
只应连理树,一夕冢前抽。zhǐ yīng lián lǐ shù,yī xī zhǒng qián chōu。