古诗词

汤阴王翁年百八十矣而肌肤绰约若处子且豪饮数斗不酲座间出诸名流赠章邀余继作

胡应麟

王仙翁,发如孤鹤颜如虹。wáng xiān wēng,fā rú gū hè yán rú hóng。
大腹便便贮河汉,鲸吞鳌吸三千钟。dà fù biàn biàn zhù hé hàn,jīng tūn áo xī sān qiān zhōng。
龟纹蹙起隐胸后,玉璜炯炯横双瞳。guī wén cù qǐ yǐn xiōng hòu,yù huáng jiǒng jiǒng héng shuāng tóng。
眉毫耳毫灿霜雪,时人不识呼社公。méi háo ěr háo càn shuāng xuě,shí rén bù shí hū shè gōng。
步轻履坦疾于箭,周行五岳携孤筇。bù qīng lǚ tǎn jí yú jiàn,zhōu xíng wǔ yuè xié gū qióng。
自言今年百八十,九朝旧事盘心胸。zì yán jīn nián bǎi bā shí,jiǔ cháo jiù shì pán xīn xiōng。
高谈弘正俨目睫,信阳北地俱儿童。gāo tán hóng zhèng yǎn mù jié,xìn yáng běi dì jù ér tóng。
大还曾受柱下老,素书亦从河上公。dà hái céng shòu zhù xià lǎo,sù shū yì cóng hé shàng gōng。
王母瑶池燕周穆,仙源几度桃花红。wáng mǔ yáo chí yàn zhōu mù,xiān yuán jǐ dù táo huā hóng。
昆仑阆风不肯住,脱身混迹游寰中。kūn lún láng fēng bù kěn zhù,tuō shēn hùn jì yóu huán zhōng。
朅来瓢笠武林逍,湖光山色聊从容。qiè lái piáo lì wǔ lín xiāo,hú guāng shān sè liáo cóng róng。
飘然遇我云水窟,谪仙大叫呼人龙。piāo rán yù wǒ yún shuǐ kū,zhé xiān dà jiào hū rén lóng。
初平骑羊去不返,子岂有意仍前踪。chū píng qí yáng qù bù fǎn,zi qǐ yǒu yì réng qián zōng。
金盆玉壶亦咫尺,翩翩奇骨宁凡庸。jīn pén yù hú yì zhǐ chǐ,piān piān qí gǔ níng fán yōng。
感君意气为君歌,参差两腋乘长风。gǎn jūn yì qì wèi jūn gē,cān chà liǎng yè chéng zhǎng fēng。
却忆玉皇香案侧,丹台恍惚曾相逢。què yì yù huáng xiāng àn cè,dān tái huǎng hū céng xiāng féng。
尘埃堕落经几劫,欲骑鲸背飞寒空。chén āi duò luò jīng jǐ jié,yù qí jīng bèi fēi hán kōng。
大鹏希有俨相值,遨游八极追鸿蒙。dà péng xī yǒu yǎn xiāng zhí,áo yóu bā jí zhuī hóng méng。
他时再赴易迁约,仰天大笑扶桑东。tā shí zài fù yì qiān yuē,yǎng tiān dà xiào fú sāng dōng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

长乐佳

胡应麟

深宫斗百草,嬉游共春日。shēn gōng dòu bǎi cǎo,xī yóu gòng chūn rì。
蝴蝶双飞来,故上搔头立。hú dié shuāng fēi lái,gù shàng sāo tóu lì。

白符鸠

胡应麟

以我双碧桃,系欢双紫骝。yǐ wǒ shuāng bì táo,xì huān shuāng zǐ liú。
相逢那得去,听唱白符鸠。xiāng féng nà dé qù,tīng chàng bái fú jiū。

同生曲

胡应麟

妾貌娇如花,郎颜粲于玉。qiè mào jiāo rú huā,láng yán càn yú yù。
妾年方二八,郎年正十六。qiè nián fāng èr bā,láng nián zhèng shí liù。

来罗

胡应麟

池上双鸳鸯,钗头孤凤凰。chí shàng shuāng yuān yāng,chāi tóu gū fèng huáng。
双飞太无赖,孤宿斗谁强。shuāng fēi tài wú lài,gū sù dòu shuí qiáng。

拔蒲

胡应麟

拔蒲复拔蒲,六月湖水中。bá pú fù bá pú,liù yuè hú shuǐ zhōng。
纤纤十春笋,不肯露青葱。xiān xiān shí chūn sǔn,bù kěn lù qīng cōng。

孟珠

胡应麟

夸他孟珠富,却笑陶朱贫。kuā tā mèng zhū fù,què xiào táo zhū pín。
西施老归越,空作苎罗颦。xī shī lǎo guī yuè,kōng zuò zhù luó pín。

黄淡思

胡应麟

今生作女郎,万恨攒眉头。jīn shēng zuò nǚ láng,wàn hèn zǎn méi tóu。
来生作儿郎,饥饿亦自由。lái shēng zuò ér láng,jī è yì zì yóu。

白头吟四首

胡应麟

巴江九曲流,不似儿郎心。bā jiāng jiǔ qū liú,bù shì ér láng xīn。
蜀魄千年啼,是侬白头吟。shǔ pò qiān nián tí,shì nóng bái tóu yín。

白头吟四首

胡应麟

大车乘驷马,扬扬汉天使。dà chē chéng sì mǎ,yáng yáng hàn tiān shǐ。
不记当垆日,辛苦临邛肆。bù jì dāng lú rì,xīn kǔ lín qióng sì。

白头吟四首

胡应麟

箱中犊鼻裈,碎破不堪著。xiāng zhōng dú bí kūn,suì pò bù kān zhù。
回身掷向郎,将心自摸索。huí shēn zhì xiàng láng,jiāng xīn zì mō suǒ。

白头吟四首

胡应麟

当日临邛妻,今朝茂陵妾。dāng rì lín qióng qī,jīn cháo mào líng qiè。
金茎半勺露,那能救消渴。jīn jīng bàn sháo lù,nà néng jiù xiāo kě。

长史变二首

胡应麟

懊恼爷娘痂,贪他门户热。ào nǎo yé niáng jiā,tān tā mén hù rè。
措大作官人,儿命薄于叶。cuò dà zuò guān rén,ér mìng báo yú yè。

长史变二首

胡应麟

宁作中人妇,莫作上官妻。níng zuò zhōng rén fù,mò zuò shàng guān qī。
风波起平地,山岳移东西。fēng bō qǐ píng dì,shān yuè yí dōng xī。

捉搦歌四首

胡应麟

爷娘养女儿,但教学针线。yé niáng yǎng nǚ ér,dàn jiào xué zhēn xiàn。
许嫁前溪郎,十五不相见。xǔ jià qián xī láng,shí wǔ bù xiāng jiàn。

捉搦歌四首

胡应麟

采桑南陌头,田间日来往。cǎi sāng nán mò tóu,tián jiān rì lái wǎng。
傍人指笑侬,夫婿渐成长。bàng rén zhǐ xiào nóng,fū xù jiàn chéng zhǎng。