古诗词

李大将军惟寅得唐吴生观自在菩萨真迹长裾跣足天男相一洗世人称谓之谬且庄严妙好六法具备非五代宋元诸名家所办因手勒心经其上而属余长歌识之

胡应麟

画师崛起开元日,万象毫端鬼神泣。huà shī jué qǐ kāi yuán rì,wàn xiàng háo duān guǐ shén qì。
前无顾陆曹卫张,二李阎韩总非敌。qián wú gù lù cáo wèi zhāng,èr lǐ yán hán zǒng fēi dí。
胸中六法参群灵,解衣盘礴流风霆。xiōng zhōng liù fǎ cān qún líng,jiě yī pán bó liú fēng tíng。
斯须宇宙落指掌,茫茫大块愁凭陵。sī xū yǔ zhòu luò zhǐ zhǎng,máng máng dà kuài chóu píng líng。
曾画玄元皇帝庙,隐见人工夺天造。céng huà xuán yuán huáng dì miào,yǐn jiàn rén gōng duó tiān zào。
杜陵老子笔扛鼎,恣写篇章豁怀抱。dù líng lǎo zi bǐ káng dǐng,zì xiě piān zhāng huō huái bào。
金茎碧瓦扶雕梁,旌旗冕黻争飘扬。jīn jīng bì wǎ fú diāo liáng,jīng qí miǎn fú zhēng piāo yáng。
词锋绘事两突兀,恍揭日月悬宫墙。cí fēng huì shì liǎng tū wù,huǎng jiē rì yuè xuán gōng qiáng。
裴旻将军号大侠,力恳丹青荐冥业。péi mín jiāng jūn hào dà xiá,lì kěn dān qīng jiàn míng yè。
干将起舞烂白虹,倒掷寒空日星裂。gàn jiāng qǐ wǔ làn bái hóng,dào zhì hán kōng rì xīng liè。
尔时逸气横须眉,狂墨乱洒秋淋漓。ěr shí yì qì héng xū méi,kuáng mò luàn sǎ qiū lín lí。
辟支罗刹俨飞动,旁观辟易惊神奇。pì zhī luó shā yǎn fēi dòng,páng guān pì yì jīng shén qí。
吴生一去八百载,后起何人划真宰。wú shēng yī qù bā bǎi zài,hòu qǐ hé rén huà zhēn zǎi。
徒闻写照推扬光,未信登坛属王霭。tú wén xiě zhào tuī yáng guāng,wèi xìn dēng tán shǔ wáng ǎi。
脱壁庸庸孙梦卿,五朝人物传虚名。tuō bì yōng yōng sūn mèng qīng,wǔ cháo rén wù chuán xū míng。
宋元能事著山水,开元遗迹如晨星。sòng yuán néng shì zhù shān shuǐ,kāi yuán yí jì rú chén xīng。
此帧大士最殊绝,妙好庄严种种列。cǐ zhēn dà shì zuì shū jué,miào hǎo zhuāng yán zhǒng zhǒng liè。
珠玑璎珞被四体,咫尺天人共颃颉。zhū jī yīng luò bèi sì tǐ,zhǐ chǐ tiān rén gòng háng jié。
高堂十仞云婆娑,仿佛朱阑临普陀。gāo táng shí rèn yún pó suō,fǎng fú zhū lán lín pǔ tuó。
俯窥渤澥仅涓滴,青莲一瓣扬洪波。fǔ kuī bó xiè jǐn juān dī,qīng lián yī bàn yáng hóng bō。
劫风万古吹不动,金身丈六天嵯峨。jié fēng wàn gǔ chuī bù dòng,jīn shēn zhàng liù tiān cuó é。
大悲显化遍五浊,宰官帝释随呼呵。dà bēi xiǎn huà biàn wǔ zhuó,zǎi guān dì shì suí hū hē。
有时幻相示闺閤,世人眯目谈娉娥。yǒu shí huàn xiāng shì guī gé,shì rén mī mù tán pīng é。
即今看画岂待说,幅巾长带垂山阿。jí jīn kàn huà qǐ dài shuō,fú jīn zhǎng dài chuí shān ā。
谁其摹勒事琬琰,侯也功德真江河。shuí qí mó lēi shì wǎn yǎn,hóu yě gōng dé zhēn jiāng hé。
忆侯夙世住灵鹫,金粟如来本身后。yì hóu sù shì zhù líng jiù,jīn sù rú lái běn shēn hòu。
阎浮一念偶下移,暂寄貂蝉曳华绶。yán fú yī niàn ǒu xià yí,zàn jì diāo chán yè huá shòu。
将坛文苑双张皇,八荒九域传琳琅。jiāng tán wén yuàn shuāng zhāng huáng,bā huāng jiǔ yù chuán lín láng。
鸡林百金买只字,往往逸调追河梁。jī lín bǎi jīn mǎi zhǐ zì,wǎng wǎng yì diào zhuī hé liáng。
生平宝此若垂棘,树下杨枝宛曾识。shēng píng bǎo cǐ ruò chuí jí,shù xià yáng zhī wǎn céng shí。
焚香手篆般若经,照耀丛林炯双璧。fén xiāng shǒu zhuàn bān ruò jīng,zhào yào cóng lín jiǒng shuāng bì。
朅来示我令作歌,欲嘘甘露回沉疴。qiè lái shì wǒ lìng zuò gē,yù xū gān lù huí chén kē。
才枯思竭腕力弱,仰天白眼空摩娑。cái kū sī jié wàn lì ruò,yǎng tiān bái yǎn kōng mó suō。
惟余与侯深肺腑,意气铿铿迈今古。wéi yú yǔ hóu shēn fèi fǔ,yì qì kēng kēng mài jīn gǔ。
侯能射虎过裴旻,余非雕龙愧杜甫。hóu néng shè hǔ guò péi mín,yú fēi diāo lóng kuì dù fǔ。
吴生千载若有缘,三生裴杜重周旋。wú shēng qiān zài ruò yǒu yuán,sān shēng péi dù zhòng zhōu xuán。
安得再起斯人貌,君虎头燕颔相堂。ān dé zài qǐ sī rén mào,jūn hǔ tóu yàn hàn xiāng táng。
堂九尺玉立麒麟,前他年云台烟阁。táng jiǔ chǐ yù lì qí lín,qián tā nián yún tái yān gé。
第一书姓氏为君,大挥十丈之如椽。dì yī shū xìng shì wèi jūn,dà huī shí zhàng zhī rú chuán。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

杨孝廉邀游河西酒楼歌者持扇乞书

胡应麟

垂柳垂杨千万条,春风留客董娇娆。chuí liǔ chuí yáng qiān wàn tiáo,chūn fēng liú kè dǒng jiāo ráo。
他时怕唱清江曲,二十年前旧板桥。tā shí pà chàng qīng jiāng qū,èr shí nián qián jiù bǎn qiáo。

即事

胡应麟

萧萧风雨坐莓苔,百罚深杯未拟回。xiāo xiāo fēng yǔ zuò méi tái,bǎi fá shēn bēi wèi nǐ huí。
莫怪桃花闭春涧,刘郎今度是重来。mò guài táo huā bì chūn jiàn,liú láng jīn dù shì zhòng lái。

歌者屡召不至汪生狂发据高座剧谈水浒传奚童弹筝佐之四席并倾余赋一绝赏之

胡应麟

琥珀蒲桃白玉缸,巫山红袖隔纱窗。hǔ pò pú táo bái yù gāng,wū shān hóng xiù gé shā chuāng。
不知谁发汪伦兴,象板牙筹说宋江。bù zhī shuí fā wāng lún xīng,xiàng bǎn yá chóu shuō sòng jiāng。

赠吴美成

胡应麟

崇兰满室坐飞香,十二楼头白玉堂。chóng lán mǎn shì zuò fēi xiāng,shí èr lóu tóu bái yù táng。
自是宣和词赋手,莫将年少诧周郎。zì shì xuān hé cí fù shǒu,mò jiāng nián shǎo chà zhōu láng。

睡起作

胡应麟

绣衾霞褥卧徘徊,啼尽天鸡唤不回。xiù qīn xiá rù wò pái huái,tí jǐn tiān jī huàn bù huí。
无限悲欢十年事,一宵齐向梦中来。wú xiàn bēi huān shí nián shì,yī xiāo qí xiàng mèng zhōng lái。

答汪仲淹

胡应麟

寒雨巫山闭楚台,七香俄载阿香来。hán yǔ wū shān bì chǔ tái,qī xiāng é zài ā xiāng lái。
不因宋玉能相挠,日日行云未肯回。bù yīn sòng yù néng xiāng náo,rì rì xíng yún wèi kěn huí。

又分得花字代歌者答

胡应麟

胡麻何处问仙家,忽有明妆出乱霞。hú má hé chù wèn xiān jiā,hū yǒu míng zhuāng chū luàn xiá。
自是刘郎重到晚,莫将风雨怨桃花。zì shì liú láng zhòng dào wǎn,mò jiāng fēng yǔ yuàn táo huā。

岩镇遇雨宿汪士能斋头檃括唐人绝句作续惆怅诗十二章

胡应麟

骑鹤吹箫空月明,乱山风雨闭荒城。qí hè chuī xiāo kōng yuè míng,luàn shān fēng yǔ bì huāng chéng。
那曾一觉扬州梦,赢得青楼薄幸名。nà céng yī jué yáng zhōu mèng,yíng dé qīng lóu báo xìng míng。

岩镇遇雨宿汪士能斋头檃括唐人绝句作续惆怅诗十二章

胡应麟

仙源何处觅琼浆,万朵飞红乱夕阳。xiān yuán hé chù mì qióng jiāng,wàn duǒ fēi hóng luàn xī yáng。
莫怪桃花贪结子,芳菲元不为刘郎。mò guài táo huā tān jié zi,fāng fēi yuán bù wèi liú láng。

司马公既命片云矣更谓余命一字忆公高唐记神女小字瑶姬请遂辍以字之公笑曰可并为赋一绝句

胡应麟

仙姬环佩下瑶台,握手桃花万树开。xiān jī huán pèi xià yáo tái,wò shǒu táo huā wàn shù kāi。
日暮巫山行雨去,莫教人拟片云来。rì mù wū shān xíng yǔ qù,mò jiào rén nǐ piàn yún lái。

翌日吴肇成招同司马洎诸君浮筏遇雨泊梁下有挈歌姬赵某至左手三指爪皆长六寸馀司马记中所谓邯郸才人者也

胡应麟

方平遥驻五云车,勾引麻姑出绛霞。fāng píng yáo zhù wǔ yún chē,gōu yǐn má gū chū jiàng xiá。
莫向蔡郎矜指爪,夜深留取拨琵琶。mò xiàng cài láng jīn zhǐ zhǎo,yè shēn liú qǔ bō pí pá。

翌日吴肇成招同司马洎诸君浮筏遇雨泊梁下有挈歌姬赵某至左手三指爪皆长六寸馀司马记中所谓邯郸才人者也

胡应麟

绿发红颜照舞衣,门前车马未全稀。lǜ fā hóng yán zhào wǔ yī,mén qián chē mǎ wèi quán xī。
若为湖上参禅去,长爪铮铮法雨飞。ruò wèi hú shàng cān chán qù,zhǎng zhǎo zhēng zhēng fǎ yǔ fēi。

别汪仲淹二首

胡应麟

痛饮狂歌夜不休,华堂风雨促离愁。tòng yǐn kuáng gē yè bù xiū,huá táng fēng yǔ cù lí chóu。
相思何处偏惆怅,三月桃花病倚楼。xiāng sī hé chù piān chóu chàng,sān yuè táo huā bìng yǐ lóu。

别汪仲淹二首

胡应麟

篮笋扶携出钓矶,河梁别泪乱吹衣。lán sǔn fú xié chū diào jī,hé liáng bié lèi luàn chuī yī。
不堪重执汪伦手,潭水桃花扑面飞。bù kān zhòng zhí wāng lún shǒu,tán shuǐ táo huā pū miàn fēi。

同祝逊父叶叔明诸子登大云山

胡应麟

万井楼台夕照间,青烟明灭锁林峦。wàn jǐng lóu tái xī zhào jiān,qīng yān míng miè suǒ lín luán。
凭谁写寄中原客,一片关仝画里山。píng shuí xiě jì zhōng yuán kè,yī piàn guān tóng huà lǐ shān。