古诗词

易水垆头放歌怀庆卿

胡应麟

君不见高渐离,举杯击筑天淋漓。jūn bù jiàn gāo jiàn lí,jǔ bēi jī zhù tiān lín lí。
君不见鲁句践,叱咤干将起雷电。jūn bù jiàn lǔ jù jiàn,chì zhà gàn jiāng qǐ léi diàn。
十载荆卿游酒人,褐衣短后随风尘。shí zài jīng qīng yóu jiǔ rén,hè yī duǎn hòu suí fēng chén。
一朝匕首刺秦国,白虹千丈垂嶙峋。yī cháo bǐ shǒu cì qín guó,bái hóng qiān zhàng chuí lín xún。
貔貅万亿夹广陛,阊阖眈眈虎狼睨。pí xiū wàn yì jiā guǎng bì,chāng hé dān dān hǔ láng nì。
羸躯五尺掉臂入,勇慑孟贲走庆忌。léi qū wǔ chǐ diào bì rù,yǒng shè mèng bēn zǒu qìng jì。
世儒刺促计成败,胡不身履斯人地。shì rú cì cù jì chéng bài,hú bù shēn lǚ sī rén dì。
君不见十三杀人秦舞阳,死灰踯躅秦宫傍。jūn bù jiàn shí sān shā rén qín wǔ yáng,sǐ huī zhí zhú qín gōng bàng。
当时孺子果怯死,捧图胡以来咸阳。dāng shí rú zi guǒ qiè sǐ,pěng tú hú yǐ lái xián yáng。
乃知鼎镬良可蹈,一时感激轻毫芒。nǎi zhī dǐng huò liáng kě dǎo,yī shí gǎn jī qīng háo máng。
豆羹箪食色陡变,况持白刃游朝堂。dòu gēng dān shí sè dǒu biàn,kuàng chí bái rèn yóu cháo táng。
天门峨峨九重辟,六师七萃纷张皇。tiān mén é é jiǔ zhòng pì,liù shī qī cuì fēn zhāng huáng。
从容步履若无事,俯视政也如蜩螗。cóng róng bù lǚ ruò wú shì,fǔ shì zhèng yě rú tiáo táng。
图穷督亢刃乃见,至今神貌犹扬扬。tú qióng dū kàng rèn nǎi jiàn,zhì jīn shén mào yóu yáng yáng。
伟哉大勇旷百世,共工项籍争雄强。wěi zāi dà yǒng kuàng bǎi shì,gòng gōng xiàng jí zhēng xióng qiáng。
八创嬉笑总馀事,沾沾俗士徒称扬。bā chuàng xī xiào zǒng yú shì,zhān zhān sú shì tú chēng yáng。
君不见聂政大呼本仓卒,专诸进食元潜藏。jūn bù jiàn niè zhèng dà hū běn cāng zú,zhuān zhū jìn shí yuán qián cáng。
豫生毁形伏桥厕,谁哉十目交嵓廊。yù shēng huǐ xíng fú qiáo cè,shuí zāi shí mù jiāo yán láng。
三人视卿孰难易,一死虽同蹈死异。sān rén shì qīng shú nán yì,yī sǐ suī tóng dǎo sǐ yì。
吁嗟太史传刺客,百代何人奋高义。xū jiē tài shǐ chuán cì kè,bǎi dài hé rén fèn gāo yì。
我来易水吟悲风,萧萧匹马随征鸿。wǒ lái yì shuǐ yín bēi fēng,xiāo xiāo pǐ mǎ suí zhēng hóng。
当时壮士岂复得,黄金台馆徒穹窿。dāng shí zhuàng shì qǐ fù dé,huáng jīn tái guǎn tú qióng lóng。
为卿作歌酹卿酒,恍忽精灵下携手。wèi qīng zuò gē lèi qīng jiǔ,huǎng hū jīng líng xià xié shǒu。
田光鞠傅渺何处,独往城南问屠狗。tián guāng jū fù miǎo hé chù,dú wǎng chéng nán wèn tú gǒu。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

杨孝廉邀游河西酒楼歌者持扇乞书

胡应麟

垂柳垂杨千万条,春风留客董娇娆。chuí liǔ chuí yáng qiān wàn tiáo,chūn fēng liú kè dǒng jiāo ráo。
他时怕唱清江曲,二十年前旧板桥。tā shí pà chàng qīng jiāng qū,èr shí nián qián jiù bǎn qiáo。

即事

胡应麟

萧萧风雨坐莓苔,百罚深杯未拟回。xiāo xiāo fēng yǔ zuò méi tái,bǎi fá shēn bēi wèi nǐ huí。
莫怪桃花闭春涧,刘郎今度是重来。mò guài táo huā bì chūn jiàn,liú láng jīn dù shì zhòng lái。

歌者屡召不至汪生狂发据高座剧谈水浒传奚童弹筝佐之四席并倾余赋一绝赏之

胡应麟

琥珀蒲桃白玉缸,巫山红袖隔纱窗。hǔ pò pú táo bái yù gāng,wū shān hóng xiù gé shā chuāng。
不知谁发汪伦兴,象板牙筹说宋江。bù zhī shuí fā wāng lún xīng,xiàng bǎn yá chóu shuō sòng jiāng。

赠吴美成

胡应麟

崇兰满室坐飞香,十二楼头白玉堂。chóng lán mǎn shì zuò fēi xiāng,shí èr lóu tóu bái yù táng。
自是宣和词赋手,莫将年少诧周郎。zì shì xuān hé cí fù shǒu,mò jiāng nián shǎo chà zhōu láng。

睡起作

胡应麟

绣衾霞褥卧徘徊,啼尽天鸡唤不回。xiù qīn xiá rù wò pái huái,tí jǐn tiān jī huàn bù huí。
无限悲欢十年事,一宵齐向梦中来。wú xiàn bēi huān shí nián shì,yī xiāo qí xiàng mèng zhōng lái。

答汪仲淹

胡应麟

寒雨巫山闭楚台,七香俄载阿香来。hán yǔ wū shān bì chǔ tái,qī xiāng é zài ā xiāng lái。
不因宋玉能相挠,日日行云未肯回。bù yīn sòng yù néng xiāng náo,rì rì xíng yún wèi kěn huí。

又分得花字代歌者答

胡应麟

胡麻何处问仙家,忽有明妆出乱霞。hú má hé chù wèn xiān jiā,hū yǒu míng zhuāng chū luàn xiá。
自是刘郎重到晚,莫将风雨怨桃花。zì shì liú láng zhòng dào wǎn,mò jiāng fēng yǔ yuàn táo huā。

岩镇遇雨宿汪士能斋头檃括唐人绝句作续惆怅诗十二章

胡应麟

骑鹤吹箫空月明,乱山风雨闭荒城。qí hè chuī xiāo kōng yuè míng,luàn shān fēng yǔ bì huāng chéng。
那曾一觉扬州梦,赢得青楼薄幸名。nà céng yī jué yáng zhōu mèng,yíng dé qīng lóu báo xìng míng。

岩镇遇雨宿汪士能斋头檃括唐人绝句作续惆怅诗十二章

胡应麟

仙源何处觅琼浆,万朵飞红乱夕阳。xiān yuán hé chù mì qióng jiāng,wàn duǒ fēi hóng luàn xī yáng。
莫怪桃花贪结子,芳菲元不为刘郎。mò guài táo huā tān jié zi,fāng fēi yuán bù wèi liú láng。

司马公既命片云矣更谓余命一字忆公高唐记神女小字瑶姬请遂辍以字之公笑曰可并为赋一绝句

胡应麟

仙姬环佩下瑶台,握手桃花万树开。xiān jī huán pèi xià yáo tái,wò shǒu táo huā wàn shù kāi。
日暮巫山行雨去,莫教人拟片云来。rì mù wū shān xíng yǔ qù,mò jiào rén nǐ piàn yún lái。

翌日吴肇成招同司马洎诸君浮筏遇雨泊梁下有挈歌姬赵某至左手三指爪皆长六寸馀司马记中所谓邯郸才人者也

胡应麟

方平遥驻五云车,勾引麻姑出绛霞。fāng píng yáo zhù wǔ yún chē,gōu yǐn má gū chū jiàng xiá。
莫向蔡郎矜指爪,夜深留取拨琵琶。mò xiàng cài láng jīn zhǐ zhǎo,yè shēn liú qǔ bō pí pá。

翌日吴肇成招同司马洎诸君浮筏遇雨泊梁下有挈歌姬赵某至左手三指爪皆长六寸馀司马记中所谓邯郸才人者也

胡应麟

绿发红颜照舞衣,门前车马未全稀。lǜ fā hóng yán zhào wǔ yī,mén qián chē mǎ wèi quán xī。
若为湖上参禅去,长爪铮铮法雨飞。ruò wèi hú shàng cān chán qù,zhǎng zhǎo zhēng zhēng fǎ yǔ fēi。

别汪仲淹二首

胡应麟

痛饮狂歌夜不休,华堂风雨促离愁。tòng yǐn kuáng gē yè bù xiū,huá táng fēng yǔ cù lí chóu。
相思何处偏惆怅,三月桃花病倚楼。xiāng sī hé chù piān chóu chàng,sān yuè táo huā bìng yǐ lóu。

别汪仲淹二首

胡应麟

篮笋扶携出钓矶,河梁别泪乱吹衣。lán sǔn fú xié chū diào jī,hé liáng bié lèi luàn chuī yī。
不堪重执汪伦手,潭水桃花扑面飞。bù kān zhòng zhí wāng lún shǒu,tán shuǐ táo huā pū miàn fēi。

同祝逊父叶叔明诸子登大云山

胡应麟

万井楼台夕照间,青烟明灭锁林峦。wàn jǐng lóu tái xī zhào jiān,qīng yān míng miè suǒ lín luán。
凭谁写寄中原客,一片关仝画里山。píng shuí xiě jì zhōng yuán kè,yī piàn guān tóng huà lǐ shān。