古诗词

蟠桃歌为大学士赵公赋

胡应麟

君不见大罗之天天尽头,峨峨五城十二楼。jūn bù jiàn dà luó zhī tiān tiān jǐn tóu,é é wǔ chéng shí èr lóu。
金银台殿四百八,瑶池阿母乘苍虬。jīn yín tái diàn sì bǎi bā,yáo chí ā mǔ chéng cāng qiú。
上有蟠桃枝,下拂昆仑丘。shàng yǒu pán táo zhī,xià fú kūn lún qiū。
托根层城顶,倒影弱水流。tuō gēn céng chéng dǐng,dào yǐng ruò shuǐ liú。
一花三千春,一实三千秋。yī huā sān qiān chūn,yī shí sān qiān qiū。
一花一实递开落,沧桑亿万增牙筹。yī huā yī shí dì kāi luò,cāng sāng yì wàn zēng yá chóu。
成周穆满慕长世,飞黄騄骥凭空游。chéng zhōu mù mǎn mù zhǎng shì,fēi huáng lù jì píng kōng yóu。
西华设燕坐树下,欲啖此果不敢求。xī huá shè yàn zuò shù xià,yù dàn cǐ guǒ bù gǎn qiú。
元封武帝候青鸟,行厨玉女罗天球。yuán fēng wǔ dì hòu qīng niǎo,xíng chú yù nǚ luó tiān qiú。
贪心欲植上林苑,讵知人代同蜉蝣。tān xīn yù zhí shàng lín yuàn,jù zhī rén dài tóng fú yóu。
东方本是谪仙子,三熟三偷混尘滓。dōng fāng běn shì zhé xiān zi,sān shú sān tōu hùn chén zǐ。
巨灵一见呼儿曹,函谷于今气长紫。jù líng yī jiàn hū ér cáo,hán gǔ yú jīn qì zhǎng zǐ。
池头又阅三千年,几看渤澥成桑田。chí tóu yòu yuè sān qiān nián,jǐ kàn bó xiè chéng sāng tián。
玉桃偷得不自饱,却来东阁登华筵。yù táo tōu dé bù zì bǎo,què lái dōng gé dēng huá yán。
玳瑁筵开近平乐,南斗为樽北斗杓。dài mào yán kāi jìn píng lè,nán dòu wèi zūn běi dòu biāo。
中使传觞太液亭,大官行馔甘泉幕。zhōng shǐ chuán shāng tài yè tíng,dà guān xíng zhuàn gān quán mù。
五陵冠盖何絪缊,八荒一气旋洪钧。wǔ líng guān gài hé yīn yūn,bā huāng yī qì xuán hóng jūn。
三年三月十三日,河清海宴飞祥云。sān nián sān yuè shí sān rì,hé qīng hǎi yàn fēi xiáng yún。
老人星见紫微侧,百辟趋锵酬相君。lǎo rén xīng jiàn zǐ wēi cè,bǎi pì qū qiāng chóu xiāng jūn。
相君世胄本清献,琴鹤风流谁不羡。xiāng jūn shì zhòu běn qīng xiàn,qín hè fēng liú shuí bù xiàn。
焚香告天天下听,炯炯灵台绝欺谩。fén xiāng gào tiān tiān xià tīng,jiǒng jiǒng líng tái jué qī mán。
龙头晚达升长杨,要将只手扶纲常。lóng tóu wǎn dá shēng zhǎng yáng,yào jiāng zhǐ shǒu fú gāng cháng。
触喉时宰甘播弃,一麾南海趋衡阳。chù hóu shí zǎi gān bō qì,yī huī nán hǎi qū héng yáng。
采药罗浮巅,折梅庾岭旁。cǎi yào luó fú diān,zhé méi yǔ lǐng páng。
朱门凿䆗窱,勾漏扪丹方。zhū mén záo yǎo tiǎo,gōu lòu mén dān fāng。
拂衣却返严子濑,六洞三山迥相待。fú yī què fǎn yán zi lài,liù dòng sān shān jiǒng xiāng dài。
背城十里金台尖,买断寒崖碧霄外。bèi chéng shí lǐ jīn tái jiān,mǎi duàn hán yá bì xiāo wài。
嵯峨绝壑悬飞龙,白云紫霞涌雪同。cuó é jué hè xuán fēi lóng,bái yún zǐ xiá yǒng xuě tóng。
流泉百尺清见底,喷珠漱玉声玲珑。liú quán bǎi chǐ qīng jiàn dǐ,pēn zhū shù yù shēng líng lóng。
灼然灵境果奇绝,仿佛藏书神禹穴。zhuó rán líng jìng guǒ qí jué,fǎng fú cáng shū shén yǔ xué。
初平骑羊当昼过,大士双林话禅悦。chū píng qí yáng dāng zhòu guò,dà shì shuāng lín huà chán yuè。
东山一壑宁久扃,应图处处悬丹青。dōng shān yī hè níng jiǔ jiōng,yīng tú chù chù xuán dān qīng。
南阳抱膝卧岂得,玄纁东帛来缁軿。nán yáng bào xī wò qǐ dé,xuán xūn dōng bó lái zī píng。
乾纲再振寰宇辟,左列夔龙右垂益。qián gāng zài zhèn huán yǔ pì,zuǒ liè kuí lóng yòu chuí yì。
一朝百揆司盐梅,万姓欢呼荷天力。yī cháo bǎi kuí sī yán méi,wàn xìng huān hū hé tiān lì。
和衷协德居承明,正笏垂绅临大廷。hé zhōng xié dé jū chéng míng,zhèng hù chuí shēn lín dà tíng。
帝心默感九重上,划然天地回清宁。dì xīn mò gǎn jiǔ zhòng shàng,huà rán tiān dì huí qīng níng。
维时西夏变仓卒,奋臂凶渠一呼集。wéi shí xī xià biàn cāng zú,fèn bì xiōng qú yī hū jí。
包藏祸心结狂狡,当宁皇皇食为昃。bāo cáng huò xīn jié kuáng jiǎo,dāng níng huáng huáng shí wèi zè。
东方岛夷弥陆梁,篡窃故主图开疆。dōng fāng dǎo yí mí lù liáng,cuàn qiè gù zhǔ tú kāi jiāng。
玉京一鼓平壤破,揕胸车辙矜螳螂。yù jīng yī gǔ píng rǎng pò,zhèn xiōng chē zhé jīn táng láng。
中原旱魃播灾祸,十家九家望门饿。zhōng yuán hàn bá bō zāi huò,shí jiā jiǔ jiā wàng mén è。
三方大难丛一时,奸豪所在盘蛟螭。sān fāng dà nán cóng yī shí,jiān háo suǒ zài pán jiāo chī。
谁其帷幄运奇策,太阿白日飞丹墀。shuí qí wéi wò yùn qí cè,tài ā bái rì fēi dān chí。
天威咫尺强敌下,汛扫妖氛出宁夏。tiān wēi zhǐ chǐ qiáng dí xià,xùn sǎo yāo fēn chū níng xià。
两宫赈给十郡全,民忘旱魃为丰年。liǎng gōng zhèn gěi shí jùn quán,mín wàng hàn bá wèi fēng nián。
总戎经略度鸭绿,敌骑仓皇军尽覆。zǒng róng jīng lüè dù yā lǜ,dí qí cāng huáng jūn jǐn fù。
朝鲜故主仍复都,稽颡西飞乞臣伏。cháo xiān gù zhǔ réng fù dōu,jī sǎng xī fēi qǐ chén fú。
区区鹿蠡左右王,纠集万众窥辽阳。qū qū lù lí zuǒ yòu wáng,jiū jí wàn zhòng kuī liáo yáng。
王师一出尽瓦解,橐驼千队俱奔藏。wáng shī yī chū jǐn wǎ jiě,tuó tuó qiān duì jù bēn cáng。
南北东西尽安辑,伟哉相业不世出。nán běi dōng xī jǐn ān jí,wěi zāi xiāng yè bù shì chū。
驱除咸谓参等劳,发纵伊谁匪相国。qū chú xián wèi cān děng láo,fā zòng yī shuí fěi xiāng guó。
宫府一体忘喧嚣,皇储出阁安勤劳。gōng fǔ yī tǐ wàng xuān xiāo,huáng chǔ chū gé ān qín láo。
一人元良万邦肃,功百房杜追夔陶。yī rén yuán liáng wàn bāng sù,gōng bǎi fáng dù zhuī kuí táo。
俯仰天心念良弼,五福煌煌厥躬集。fǔ yǎng tiān xīn niàn liáng bì,wǔ fú huáng huáng jué gōng jí。
越裳翡翠日夜输,肃慎波臣到重译。yuè shang fěi cuì rì yè shū,sù shèn bō chén dào zhòng yì。
即今寿域开明堂,桑弧蓬矢罗圭璋。jí jīn shòu yù kāi míng táng,sāng hú péng shǐ luó guī zhāng。
十方翘首望霄汉,含哺鼓腹歌陶唐。shí fāng qiào shǒu wàng xiāo hàn,hán bǔ gǔ fù gē táo táng。
天子传宣下丹阙,尚方亲赐浑羊设。tiān zi chuán xuān xià dān quē,shàng fāng qīn cì hún yáng shè。
金钱粲烂内府储,品馔珍羞路填咽。jīn qián càn làn nèi fǔ chǔ,pǐn zhuàn zhēn xiū lù tián yàn。
维时春暮百卉荣,梅李杏柰俱生成。wéi shí chūn mù bǎi huì róng,méi lǐ xìng nài jù shēng chéng。
牡丹今岁尤蚤发,烨如云锦披仙城。mǔ dān jīn suì yóu zǎo fā,yè rú yún jǐn pī xiān chéng。
独有蟠桃隔瀛海,玄圃蓬丘断樵采。dú yǒu pán táo gé yíng hǎi,xuán pǔ péng qiū duàn qiáo cǎi。
乍宵东走过吉云,偷得持觞献真宰。zhà xiāo dōng zǒu guò jí yún,tōu dé chí shāng xiàn zhēn zǎi。
真宰年才七十强,丰颐广颡形貌康。zhēn zǎi nián cái qī shí qiáng,fēng yí guǎng sǎng xíng mào kāng。
四聪四目明且达,俨如威凤游岩廊。sì cōng sì mù míng qiě dá,yǎn rú wēi fèng yóu yán láng。
孙枝绕膝百千指,兰玉盈庭照罗绮。sūn zhī rào xī bǎi qiān zhǐ,lán yù yíng tíng zhào luó qǐ。
面前罗拜但点头,乐事世间谁更比。miàn qián luó bài dàn diǎn tóu,lè shì shì jiān shuí gèng bǐ。
愿公酌我酒,听我蟠桃歌。yuàn gōng zhuó wǒ jiǔ,tīng wǒ pán táo gē。
不为万间厦,奈彼寒士何。bù wèi wàn jiān shà,nài bǐ hán shì hé。
听我蟠桃歌,愿公酌我酒。tīng wǒ pán táo gē,yuàn gōng zhuó wǒ jiǔ。
大庇寒士颜,还须栋梁手。dà bì hán shì yán,hái xū dòng liáng shǒu。
蟠桃歌,莫浪嗟,愿公岁岁倾流霞。pán táo gē,mò làng jiē,yuàn gōng suì suì qīng liú xiá。
姜公八十造王室,卫公九十勤王家。jiāng gōng bā shí zào wáng shì,wèi gōng jiǔ shí qín wáng jiā。
阿衡百岁佐商运,云台烟阁传无涯。ā héng bǎi suì zuǒ shāng yùn,yún tái yān gé chuán wú yá。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

送黄季玉还楚四首

胡应麟

电影霜蹄八骏材,盐车犹自困蒿莱。diàn yǐng shuāng tí bā jùn cái,yán chē yóu zì kùn hāo lái。
亦知龙种元西极,不向黄金恋故台。yì zhī lóng zhǒng yuán xī jí,bù xiàng huáng jīn liàn gù tái。

送黄季玉还楚四首

胡应麟

布帽垆头扑旧尘,貂裘愁杀蓟门春。bù mào lú tóu pū jiù chén,diāo qiú chóu shā jì mén chūn。
洞庭湖上南归雁,莫忘芙蓉寄远人。dòng tíng hú shàng nán guī yàn,mò wàng fú róng jì yuǎn rén。

河豚味在诸鱼之下仅腹中腴可赏昔人目以西施乳亦稍夸矣余骤食此鱼颇有声过其实之叹戏题一绝以俟定论物固有遇不遇也

胡应麟

掩映银盘白玉壶,质如鸡卵味如酥。yǎn yìng yín pán bái yù hú,zhì rú jī luǎn wèi rú sū。
若将西子胸前较,未必鸱夷泛五湖。ruò jiāng xī zi xiōng qián jiào,wèi bì chī yí fàn wǔ hú。

记十八九时章二宅中食江鲚狂饮剧醉豪兴欲飞迄今二十馀年再过瓜洲食此此物风味不减畴昔乃余发则种种不复能作少年态矣

胡应麟

玉盘金缕按霓裳,曾倚瓜洲作酒狂。yù pán jīn lǚ àn ní shang,céng yǐ guā zhōu zuò jiǔ kuáng。
二十馀年重下箸,一生江鲚几回尝。èr shí yú nián zhòng xià zhù,yī shēng jiāng jì jǐ huí cháng。

鲚鱼水族中佳品也江淮惟二月有之故亦谓时鱼昔人恨鲥鱼多骨此物鳞刺尤多余酷重其风味每食必尽数盘座中戏题此绝

胡应麟

最爱鲜鳞出素波,金盘玉箸荐银梭。zuì ài xiān lín chū sù bō,jīn pán yù zhù jiàn yín suō。
人生事事元堪恨,岂独鲥鱼骨太多。rén shēng shì shì yuán kān hèn,qǐ dú shí yú gǔ tài duō。

渡江一绝

胡应麟

一片归心付倦游,碧桃花尽大堤头。yī piàn guī xīn fù juàn yóu,bì táo huā jǐn dà dī tóu。
沧洲不借凌风舸,二月春江似箭流。cāng zhōu bù jiè líng fēng gě,èr yuè chūn jiāng shì jiàn liú。

过晋陵欲访朱在明安二茂卿云在明以先一日往京口矣十载之期竟左成约殊怅怅也

胡应麟

萧萧风雨一帆开,恨杀篙师捩柁回。xiāo xiāo fēng yǔ yī fān kāi,hèn shā gāo shī liè duò huí。
不信习家池上饮,十年长是梦魂来。bù xìn xí jiā chí shàng yǐn,shí nián zhǎng shì mèng hún lái。

再寄文仲一绝

胡应麟

千峰回合碧云迟,想像吴阊日暮时。qiān fēng huí hé bì yún chí,xiǎng xiàng wú chāng rì mù shí。
何日双柑寻旧约,一尊湖上听黄鹂。hé rì shuāng gān xún jiù yuē,yī zūn hú shàng tīng huáng lí。

夜过长安酒楼作

胡应麟

垆头飞雪万家寒,琥珀香吹白玉盘。lú tóu fēi xuě wàn jiā hán,hǔ pò xiāng chuī bái yù pán。
歌罢落梅天渐晓,不知门外是长安。gē bà luò méi tiān jiàn xiǎo,bù zhī mén wài shì zhǎng ān。

送董大之会稽

胡应麟

风雪离人下灞桥,长歌不断董娇娆。fēng xuě lí rén xià bà qiáo,zhǎng gē bù duàn dǒng jiāo ráo。
梅花两岸清溪色,船到西兴正落潮。méi huā liǎng àn qīng xī sè,chuán dào xī xīng zhèng luò cháo。

夜读献吉仲默廷实昌谷于鳞诗漫兴五首

胡应麟

回首开元八百秋,莫将蹊径细追求。huí shǒu kāi yuán bā bǎi qiū,mò jiāng qī jìng xì zhuī qiú。
巨灵自有移山力,手擘黄河万里流。jù líng zì yǒu yí shān lì,shǒu bāi huáng hé wàn lǐ liú。

夜读献吉仲默廷实昌谷于鳞诗漫兴五首

胡应麟

自得西方最上诠,莲花千仞扑青天。zì dé xī fāng zuì shàng quán,lián huā qiān rèn pū qīng tiān。
由来騕袅鸣銮足,可作风螭步骤传。yóu lái yǎo niǎo míng luán zú,kě zuò fēng chī bù zhòu chuán。

夜读献吉仲默廷实昌谷于鳞诗漫兴五首

胡应麟

北地申阳各俊流,中原名誉本鸿沟。běi dì shēn yáng gè jùn liú,zhōng yuán míng yù běn hóng gōu。
当时误作攀鳞客,王后卢前特地愁。dāng shí wù zuò pān lín kè,wáng hòu lú qián tè dì chóu。

夜读献吉仲默廷实昌谷于鳞诗漫兴五首

胡应麟

肝胆平生献吉闻,金丹炼就肯离群。gān dǎn píng shēng xiàn jí wén,jīn dān liàn jiù kěn lí qún。
时人浪自开门户,点染高流入墓文。shí rén làng zì kāi mén hù,diǎn rǎn gāo liú rù mù wén。

夜读献吉仲默廷实昌谷于鳞诗漫兴五首

胡应麟

七字高华一代知,若为诸体遍称奇。qī zì gāo huá yī dài zhī,ruò wèi zhū tǐ biàn chēng qí。
犹龙莫讶宣尼赞,自是难忘问礼时。yóu lóng mò yà xuān ní zàn,zì shì nán wàng wèn lǐ shí。