古诗词

洛阳春色图题陈道复水墨牡丹

胡应麟

二百年来画花卉,吴中沈周称第一。èr bǎi nián lái huà huā huì,wú zhōng shěn zhōu chēng dì yī。
颉颃并数陈生淳,不事丹青祗水墨。jié háng bìng shù chén shēng chún,bù shì dān qīng zhī shuǐ mò。
天机一派掌上流,尽扫铅华露风骨。tiān jī yī pài zhǎng shàng liú,jǐn sǎo qiān huá lù fēng gǔ。
家鸡曩昔厌馀子,迩岁声名陡籍籍。jiā jī nǎng xī yàn yú zi,ěr suì shēng míng dǒu jí jí。
吾家此卷尤绝奇,不向长安市中得。wú jiā cǐ juǎn yóu jué qí,bù xiàng zhǎng ān shì zhōng dé。
南海黎君夙遗我,把袂河梁示亲昵。nán hǎi lí jūn sù yí wǒ,bǎ mèi hé liáng shì qīn nì。
牙签锦轴题八分,四字犹存故人迹。yá qiān jǐn zhóu tí bā fēn,sì zì yóu cún gù rén jì。
忆生袒裸盘礴时,颐指群工若役。yì shēng tǎn luǒ pán bó shí,yí zhǐ qún gōng ruò yì。
中山大管操如椽,半醉掀髯见真率。zhōng shān dà guǎn cāo rú chuán,bàn zuì xiān rán jiàn zhēn lǜ。
桑皮丈八横高堂,元气茫茫堕几席。sāng pí zhàng bā héng gāo táng,yuán qì máng máng duò jǐ xí。
姚黄魏紫信手拈,瞥眼千花万花出。yáo huáng wèi zǐ xìn shǒu niān,piē yǎn qiān huā wàn huā chū。
须臾四座回春风,媚李秾桃总辟易。xū yú sì zuò huí chūn fēng,mèi lǐ nóng táo zǒng pì yì。
青油翠幕张层阶,十二雕阑护倾国。qīng yóu cuì mù zhāng céng jiē,shí èr diāo lán hù qīng guó。
天然富贵压尘土,底事珊瑚斗玉石。tiān rán fù guì yā chén tǔ,dǐ shì shān hú dòu yù shí。
盘行玛瑙夜色殷,屏敞琉璃曙光湿。pán xíng mǎ nǎo yè sè yīn,píng chǎng liú lí shǔ guāng shī。
琼楼特起明朱霞,玉佩低垂映红日。qióng lóu tè qǐ míng zhū xiá,yù pèi dī chuí yìng hóng rì。
女英妫汭偕娥皇,飞燕昭阳倚合德。nǚ yīng guī ruì xié é huáng,fēi yàn zhāo yáng yǐ hé dé。
廊开响屧西子游,亭俯沉香阿环立。láng kāi xiǎng xiè xī zi yóu,tíng fǔ chén xiāng ā huán lì。
霏烟绾雾态不禁,握雨携云状难悉。fēi yān wǎn wù tài bù jìn,wò yǔ xié yún zhuàng nán xī。
枯枝断干若草草,嫩蕊繁英转奕奕。kū zhī duàn gàn ruò cǎo cǎo,nèn ruǐ fán yīng zhuǎn yì yì。
芳菲恍度洛水头,烂漫如栖上林侧。fāng fēi huǎng dù luò shuǐ tóu,làn màn rú qī shàng lín cè。
咄嗟陈生何太奇,十指参差幻帝力。duō jiē chén shēng hé tài qí,shí zhǐ cān chà huàn dì lì。
含毫肯避造物嗔,落楮翻令化工泣。hán háo kěn bì zào wù chēn,luò chǔ fān lìng huà gōng qì。
经时顾凯笔欲飞,旷代徐熙品推逸。jīng shí gù kǎi bǐ yù fēi,kuàng dài xú xī pǐn tuī yì。
赵昌形似真儿曹,黄监精工讵伦匹。zhào chāng xíng shì zhēn ér cáo,huáng jiān jīng gōng jù lún pǐ。
为拈老句题册终,跋扈飞扬迥相敌。wèi niān lǎo jù tí cè zhōng,bá hù fēi yáng jiǒng xiāng dí。
连城十五差足偿,美锦三千复何惜。lián chéng shí wǔ chà zú cháng,měi jǐn sān qiān fù hé xī。
卧观旬月仍卷还,笑杀明诚录金石。wò guān xún yuè réng juǎn hái,xiào shā míng chéng lù jīn shí。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

王太学至卿一子四岁未能言尝两遇大厄梦异僧获存或夙生有缘习也一绝纪之

胡应麟

似梦如痴画阁前,前身谁为问梯仙。shì mèng rú chī huà gé qián,qián shēn shuí wèi wèn tī xiān。
三生我亦琼楼客,一堕风尘四十年。sān shēng wǒ yì qióng lóu kè,yī duò fēng chén sì shí nián。

送安头陀还兰阴作同少傅公四首

胡应麟

野鹤孤云去路长,袈娑随处谒空王。yě hè gū yún qù lù zhǎng,jiā suō suí chù yè kōng wáng。
楞伽一卷焚香坐,先到裴公绿野堂。léng gā yī juǎn fén xiāng zuò,xiān dào péi gōng lǜ yě táng。

送安头陀还兰阴作同少傅公四首

胡应麟

百丈金身照绿苔,青莲璎珞护瑶台。bǎi zhàng jīn shēn zhào lǜ tái,qīng lián yīng luò hù yáo tái。
天龙一指犹堪竖,莫诧西方大士来。tiān lóng yī zhǐ yóu kān shù,mò chà xī fāng dà shì lái。

送安头陀还兰阴作同少傅公四首

胡应麟

十年湖海话禅机,归问云山旧衲衣。shí nián hú hǎi huà chán jī,guī wèn yún shān jiù nà yī。
后夜月明金锡冷,遥空笙鹤不停飞。hòu yè yuè míng jīn xī lěng,yáo kōng shēng hè bù tíng fēi。

送安头陀还兰阴作同少傅公四首

胡应麟

六洞三山次第看,白云回望满长安。liù dòng sān shān cì dì kàn,bái yún huí wàng mǎn zhǎng ān。
何须更觅莲花藏,一代金轮属宰官。hé xū gèng mì lián huā cáng,yī dài jīn lún shǔ zǎi guān。

东园四时词

胡应麟

尺书何处候青鸾,吟遍东风十二栏。chǐ shū hé chù hòu qīng luán,yín biàn dōng fēng shí èr lán。
金谷楼台春尚蚤,海棠憔悴不禁寒。jīn gǔ lóu tái chūn shàng zǎo,hǎi táng qiáo cuì bù jìn hán。

东园四时词

胡应麟

薰风长日度帘钩,河朔园林总胜游。xūn fēng zhǎng rì dù lián gōu,hé shuò yuán lín zǒng shèng yóu。
珠箔银屏清吹满,石榴花底按梁州。zhū bó yín píng qīng chuī mǎn,shí liú huā dǐ àn liáng zhōu。

东园四时词

胡应麟

朝来檐树著新霜,小玉银筝抱雁行。cháo lái yán shù zhù xīn shuāng,xiǎo yù yín zhēng bào yàn xíng。
红蓼碧芦秋十里,不知亭榭在潇湘。hóng liǎo bì lú qiū shí lǐ,bù zhī tíng xiè zài xiāo xiāng。

东园四时词

胡应麟

雪片高天坠草庐,瑶台鸾鹤望清虚。xuě piàn gāo tiān zhuì cǎo lú,yáo tái luán hè wàng qīng xū。
梅花万树孤山下,何似桥头策蹇驴。méi huā wàn shù gū shān xià,hé shì qiáo tóu cè jiǎn lǘ。

王生庭中二雏鹤见余甚狎即席赠诗二章

胡应麟

尺八翩跹凤鸟文,雌雄追逐气凌云。chǐ bā piān xiān fèng niǎo wén,cí xióng zhuī zhú qì líng yún。
怪来花下如相识,曾是当年鹳鹤群。guài lái huā xià rú xiāng shí,céng shì dāng nián guàn hè qún。

王生庭中二雏鹤见余甚狎即席赠诗二章

胡应麟

凌风相逐下瑶池,雪羽霞标灿陆离。líng fēng xiāng zhú xià yáo chí,xuě yǔ xiá biāo càn lù lí。
自是主人多逸兴,庭前双鹤解看棋。zì shì zhǔ rén duō yì xīng,tíng qián shuāng hè jiě kàn qí。

题浮屠秋溟卷时以姑布术游都下

胡应麟

扶馀国小漫称王,定远封来白发长。fú yú guó xiǎo màn chēng wáng,dìng yuǎn fēng lái bái fā zhǎng。
自是青莲多傲骨,错将奇句恨昭阳。zì shì qīng lián duō ào gǔ,cuò jiāng qí jù hèn zhāo yáng。

题浮屠秋溟卷时以姑布术游都下

胡应麟

射虎年来渐白头,南山风雪夜悠悠。shè hǔ nián lái jiàn bái tóu,nán shān fēng xuě yè yōu yōu。
他时太史传飞将,肯信平阳第一筹。tā shí tài shǐ chuán fēi jiāng,kěn xìn píng yáng dì yī chóu。

万伯修东巡歌八首

胡应麟

麟阁由来画虎头,辕门此日拜貂裘。lín gé yóu lái huà hǔ tóu,yuán mén cǐ rì bài diāo qiú。
金泥玉玺从天下,御笔亲题定远侯。jīn ní yù xǐ cóng tiān xià,yù bǐ qīn tí dìng yuǎn hóu。

万伯修东巡歌八首

胡应麟

闻道将军武略饶,频年横槊绝临洮。wén dào jiāng jūn wǔ lüè ráo,pín nián héng shuò jué lín táo。
酡酥一醉楼船上,十万雄师已渡辽。tuó sū yī zuì lóu chuán shàng,shí wàn xióng shī yǐ dù liáo。