古诗词

逍遥篇为袁履善八秩赋

胡应麟

国初词人袁海叟,白燕篇章脍人口。guó chū cí rén yuán hǎi sǒu,bái yàn piān zhāng kuài rén kǒu。
风流文藻二百年,载睹当今沔阳守。fēng liú wén zǎo èr bǎi nián,zài dǔ dāng jīn miǎn yáng shǒu。
沔阳刺史真人豪,弱冠雄心蟠巨鳌。miǎn yáng cì shǐ zhēn rén háo,ruò guān xióng xīn pán jù áo。
射策曾同弇州榜,三山彩笔飞寒涛。shè cè céng tóng yǎn zhōu bǎng,sān shān cǎi bǐ fēi hán tāo。
白氎青衫走燕市,杜曲东风绾游骑。bái dié qīng shān zǒu yàn shì,dù qū dōng fēng wǎn yóu qí。
黄金台馆千尺强,击筑狂歌五侯避。huáng jīn tái guǎn qiān chǐ qiáng,jī zhù kuáng gē wǔ hóu bì。
长杨执戟甘沉冥,一麾出守辞神京。zhǎng yáng zhí jǐ gān chén míng,yī huī chū shǒu cí shén jīng。
朱幡皂盖列先后,峨㞹大舳浮江城。zhū fān zào gài liè xiān hòu,é kě dà zhú fú jiāng chéng。
江城八月天茫茫,九疑七泽连高唐。jiāng chéng bā yuè tiān máng máng,jiǔ yí qī zé lián gāo táng。
岳阳楼头唤杜甫,乾坤万古留诗狂。yuè yáng lóu tóu huàn dù fǔ,qián kūn wàn gǔ liú shī kuáng。
吏事纷纭苦拘束,回首家林梦松菊。lì shì fēn yún kǔ jū shù,huí shǒu jiā lín mèng sōng jú。
拜迎官长折腰领,鞭挞黔黎碎肝腹。bài yíng guān zhǎng zhé yāo lǐng,biān tà qián lí suì gān fù。
文人拙宦自古然,丈夫讵乞儿曹怜。wén rén zhuō huàn zì gǔ rán,zhàng fū jù qǐ ér cáo lián。
区区五斗若毛发,肯将一饱酬如椽。qū qū wǔ dòu ruò máo fā,kěn jiāng yī bǎo chóu rú chuán。
步兵江东兴飞越,两屐秋光路明灭。bù bīng jiāng dōng xīng fēi yuè,liǎng jī qiū guāng lù míng miè。
为园半割三泖云,筑室全邀九峰月。wèi yuán bàn gē sān mǎo yún,zhù shì quán yāo jiǔ fēng yuè。
九峰三泖长逍遥,飘然越海来轻桡。jiǔ fēng sān mǎo zhǎng xiāo yáo,piāo rán yuè hǎi lái qīng ráo。
金银梵宇四百八,烟霞石屋攀岧峣。jīn yín fàn yǔ sì bǎi bā,yān xiá shí wū pān tiáo yáo。
畴昔逢余大堤上,拂拭楸枰互神王。chóu xī féng yú dà dī shàng,fú shì qiū píng hù shén wáng。
持杯恍缔竹林友,醉眼朦胧豁霄壤。chí bēi huǎng dì zhú lín yǒu,zuì yǎn méng lóng huō xiāo rǎng。
四腮鲈熟归兴浓,河梁对拆双飞龙。sì sāi lú shú guī xīng nóng,hé liáng duì chāi shuāng fēi lóng。
重来握手瓦棺寺,烛花夜半流残红。zhòng lái wò shǒu wǎ guān sì,zhú huā yè bàn liú cán hóng。
闻道今年政八十,步履康庄捷蚊翼。wén dào jīn nián zhèng bā shí,bù lǚ kāng zhuāng jié wén yì。
家家拂席延林宗,处处携觞候安石。jiā jiā fú xí yán lín zōng,chù chù xié shāng hòu ān shí。
嗟余落魄雅好游,夙生药物攒眉头。jiē yú luò pò yǎ hǎo yóu,sù shēng yào wù zǎn méi tóu。
看君耄耋若孺子,香山洛社同优游。kàn jūn mào dié ruò rú zi,xiāng shān luò shè tóng yōu yóu。
玳瑁筵开虎丘畔,矍铄廉颇老能饭。dài mào yán kāi hǔ qiū pàn,jué shuò lián pǒ lǎo néng fàn。
芝兰玉树森庭阶,舞彩含饴剧堪羡。zhī lán yù shù sēn tíng jiē,wǔ cǎi hán yí jù kān xiàn。
何来初度地藏符,孟秋晦日悬桑弧。hé lái chū dù dì cáng fú,mèng qiū huì rì xuán sāng hú。
今年七月月小尽,安期一夜来蓬壶。jīn nián qī yuè yuè xiǎo jǐn,ān qī yī yè lái péng hú。
太白浮公为公寿,尘世浮华孰先后。tài bái fú gōng wèi gōng shòu,chén shì fú huá shú xiān hòu。
灵光一柱海岱间,屈指君王问耆旧。líng guāng yī zhù hǎi dài jiān,qū zhǐ jūn wáng wèn qí jiù。
冥灵琐琐未足夸,瑶池几见飞桃花。míng líng suǒ suǒ wèi zú kuā,yáo chí jǐ jiàn fēi táo huā。
春秋载阅大椿历,青牛相逐还流沙。chūn qiū zài yuè dà chūn lì,qīng niú xiāng zhú hái liú shā。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

绝壁耸精蓝,孤悬五千丈。jué bì sǒng jīng lán,gū xuán wǔ qiān zhàng。
何代武陵人,移家此峰上。hé dài wǔ líng rén,yí jiā cǐ fēng shàng。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

落月溪水寒,漾舟时未己。luò yuè xī shuǐ hán,yàng zhōu shí wèi jǐ。
西泠何处村,望望茶烟起。xī líng hé chù cūn,wàng wàng chá yān qǐ。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

言寻王子乔,吹笙跨鸾鹤。yán xún wáng zi qiáo,chuī shēng kuà luán hè。
高峰不见人,日暮藤花落。gāo fēng bù jiàn rén,rì mù téng huā luò。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

维舟北岭下,摇荡青芙蓉。wéi zhōu běi lǐng xià,yáo dàng qīng fú róng。
欲向南峰去,夕阳千万重。yù xiàng nán fēng qù,xī yáng qiān wàn zhòng。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

瞥见双白鸥,飞来似相识。piē jiàn shuāng bái ōu,fēi lái shì xiāng shí。
翩翩欲近人,复溅苔花湿。piān piān yù jìn rén,fù jiàn tái huā shī。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

移舟信江风,沿洄不知暮。yí zhōu xìn jiāng fēng,yán huí bù zhī mù。
前村路转遥,系缆桃花渡。qián cūn lù zhuǎn yáo,xì lǎn táo huā dù。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

雨色凝书案,秋阴拂画墙。yǔ sè níng shū àn,qiū yīn fú huà qiáng。
万竿云雾里,知宿几鸾凰。wàn gān yún wù lǐ,zhī sù jǐ luán huáng。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

上枝凝翠柏,下叶染苍苔。shàng zhī níng cuì bǎi,xià yè rǎn cāng tái。
莫使王家见,清吟不肯回。mò shǐ wáng jiā jiàn,qīng yín bù kěn huí。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

昨夜凉风起,笙簧满坐幽。zuó yè liáng fēng qǐ,shēng huáng mǎn zuò yōu。
何当裁万玉,吹尽楚天秋。hé dāng cái wàn yù,chuī jǐn chǔ tiān qiū。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

霜朝庭耸玉,雨夕院敲金。shuāng cháo tíng sǒng yù,yǔ xī yuàn qiāo jīn。
一自淇园后,诗人几废吟。yī zì qí yuán hòu,shī rén jǐ fèi yín。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

栖禽藏密筱,斗雀堕高枝。qī qín cáng mì xiǎo,dòu què duò gāo zhī。
老干空千尺,何人写楚辞。lǎo gàn kōng qiān chǐ,hé rén xiě chǔ cí。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

镂就云门玉,吹成嶰谷音。lòu jiù yún mén yù,chuī chéng xiè gǔ yīn。
昼日过沧海,蛟龙不敢吟。zhòu rì guò cāng hǎi,jiāo lóng bù gǎn yín。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

鸟雀下前除,幽篁百尺馀。niǎo què xià qián chú,yōu huáng bǎi chǐ yú。
昨宵风雨过,寒洒杜陵书。zuó xiāo fēng yǔ guò,hán sǎ dù líng shū。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

野色琴书里,江声枕簟傍。yě sè qín shū lǐ,jiāng shēng zhěn diàn bàng。
恰称幽人卧,湘云昼满床。qià chēng yōu rén wò,xiāng yún zhòu mǎn chuáng。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

参差临渌水,袅娜拂秋霜。cān chà lín lù shuǐ,niǎo nà fú qiū shuāng。
忽记文同画,生绡六尺强。hū jì wén tóng huà,shēng xiāo liù chǐ qiáng。