古诗词

逍遥篇为袁履善八秩赋

胡应麟

国初词人袁海叟,白燕篇章脍人口。guó chū cí rén yuán hǎi sǒu,bái yàn piān zhāng kuài rén kǒu。
风流文藻二百年,载睹当今沔阳守。fēng liú wén zǎo èr bǎi nián,zài dǔ dāng jīn miǎn yáng shǒu。
沔阳刺史真人豪,弱冠雄心蟠巨鳌。miǎn yáng cì shǐ zhēn rén háo,ruò guān xióng xīn pán jù áo。
射策曾同弇州榜,三山彩笔飞寒涛。shè cè céng tóng yǎn zhōu bǎng,sān shān cǎi bǐ fēi hán tāo。
白氎青衫走燕市,杜曲东风绾游骑。bái dié qīng shān zǒu yàn shì,dù qū dōng fēng wǎn yóu qí。
黄金台馆千尺强,击筑狂歌五侯避。huáng jīn tái guǎn qiān chǐ qiáng,jī zhù kuáng gē wǔ hóu bì。
长杨执戟甘沉冥,一麾出守辞神京。zhǎng yáng zhí jǐ gān chén míng,yī huī chū shǒu cí shén jīng。
朱幡皂盖列先后,峨㞹大舳浮江城。zhū fān zào gài liè xiān hòu,é kě dà zhú fú jiāng chéng。
江城八月天茫茫,九疑七泽连高唐。jiāng chéng bā yuè tiān máng máng,jiǔ yí qī zé lián gāo táng。
岳阳楼头唤杜甫,乾坤万古留诗狂。yuè yáng lóu tóu huàn dù fǔ,qián kūn wàn gǔ liú shī kuáng。
吏事纷纭苦拘束,回首家林梦松菊。lì shì fēn yún kǔ jū shù,huí shǒu jiā lín mèng sōng jú。
拜迎官长折腰领,鞭挞黔黎碎肝腹。bài yíng guān zhǎng zhé yāo lǐng,biān tà qián lí suì gān fù。
文人拙宦自古然,丈夫讵乞儿曹怜。wén rén zhuō huàn zì gǔ rán,zhàng fū jù qǐ ér cáo lián。
区区五斗若毛发,肯将一饱酬如椽。qū qū wǔ dòu ruò máo fā,kěn jiāng yī bǎo chóu rú chuán。
步兵江东兴飞越,两屐秋光路明灭。bù bīng jiāng dōng xīng fēi yuè,liǎng jī qiū guāng lù míng miè。
为园半割三泖云,筑室全邀九峰月。wèi yuán bàn gē sān mǎo yún,zhù shì quán yāo jiǔ fēng yuè。
九峰三泖长逍遥,飘然越海来轻桡。jiǔ fēng sān mǎo zhǎng xiāo yáo,piāo rán yuè hǎi lái qīng ráo。
金银梵宇四百八,烟霞石屋攀岧峣。jīn yín fàn yǔ sì bǎi bā,yān xiá shí wū pān tiáo yáo。
畴昔逢余大堤上,拂拭楸枰互神王。chóu xī féng yú dà dī shàng,fú shì qiū píng hù shén wáng。
持杯恍缔竹林友,醉眼朦胧豁霄壤。chí bēi huǎng dì zhú lín yǒu,zuì yǎn méng lóng huō xiāo rǎng。
四腮鲈熟归兴浓,河梁对拆双飞龙。sì sāi lú shú guī xīng nóng,hé liáng duì chāi shuāng fēi lóng。
重来握手瓦棺寺,烛花夜半流残红。zhòng lái wò shǒu wǎ guān sì,zhú huā yè bàn liú cán hóng。
闻道今年政八十,步履康庄捷蚊翼。wén dào jīn nián zhèng bā shí,bù lǚ kāng zhuāng jié wén yì。
家家拂席延林宗,处处携觞候安石。jiā jiā fú xí yán lín zōng,chù chù xié shāng hòu ān shí。
嗟余落魄雅好游,夙生药物攒眉头。jiē yú luò pò yǎ hǎo yóu,sù shēng yào wù zǎn méi tóu。
看君耄耋若孺子,香山洛社同优游。kàn jūn mào dié ruò rú zi,xiāng shān luò shè tóng yōu yóu。
玳瑁筵开虎丘畔,矍铄廉颇老能饭。dài mào yán kāi hǔ qiū pàn,jué shuò lián pǒ lǎo néng fàn。
芝兰玉树森庭阶,舞彩含饴剧堪羡。zhī lán yù shù sēn tíng jiē,wǔ cǎi hán yí jù kān xiàn。
何来初度地藏符,孟秋晦日悬桑弧。hé lái chū dù dì cáng fú,mèng qiū huì rì xuán sāng hú。
今年七月月小尽,安期一夜来蓬壶。jīn nián qī yuè yuè xiǎo jǐn,ān qī yī yè lái péng hú。
太白浮公为公寿,尘世浮华孰先后。tài bái fú gōng wèi gōng shòu,chén shì fú huá shú xiān hòu。
灵光一柱海岱间,屈指君王问耆旧。líng guāng yī zhù hǎi dài jiān,qū zhǐ jūn wáng wèn qí jiù。
冥灵琐琐未足夸,瑶池几见飞桃花。míng líng suǒ suǒ wèi zú kuā,yáo chí jǐ jiàn fēi táo huā。
春秋载阅大椿历,青牛相逐还流沙。chūn qiū zài yuè dà chūn lì,qīng niú xiāng zhú hái liú shā。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

杨孝廉邀游河西酒楼歌者持扇乞书

胡应麟

垂柳垂杨千万条,春风留客董娇娆。chuí liǔ chuí yáng qiān wàn tiáo,chūn fēng liú kè dǒng jiāo ráo。
他时怕唱清江曲,二十年前旧板桥。tā shí pà chàng qīng jiāng qū,èr shí nián qián jiù bǎn qiáo。

即事

胡应麟

萧萧风雨坐莓苔,百罚深杯未拟回。xiāo xiāo fēng yǔ zuò méi tái,bǎi fá shēn bēi wèi nǐ huí。
莫怪桃花闭春涧,刘郎今度是重来。mò guài táo huā bì chūn jiàn,liú láng jīn dù shì zhòng lái。

歌者屡召不至汪生狂发据高座剧谈水浒传奚童弹筝佐之四席并倾余赋一绝赏之

胡应麟

琥珀蒲桃白玉缸,巫山红袖隔纱窗。hǔ pò pú táo bái yù gāng,wū shān hóng xiù gé shā chuāng。
不知谁发汪伦兴,象板牙筹说宋江。bù zhī shuí fā wāng lún xīng,xiàng bǎn yá chóu shuō sòng jiāng。

赠吴美成

胡应麟

崇兰满室坐飞香,十二楼头白玉堂。chóng lán mǎn shì zuò fēi xiāng,shí èr lóu tóu bái yù táng。
自是宣和词赋手,莫将年少诧周郎。zì shì xuān hé cí fù shǒu,mò jiāng nián shǎo chà zhōu láng。

睡起作

胡应麟

绣衾霞褥卧徘徊,啼尽天鸡唤不回。xiù qīn xiá rù wò pái huái,tí jǐn tiān jī huàn bù huí。
无限悲欢十年事,一宵齐向梦中来。wú xiàn bēi huān shí nián shì,yī xiāo qí xiàng mèng zhōng lái。

答汪仲淹

胡应麟

寒雨巫山闭楚台,七香俄载阿香来。hán yǔ wū shān bì chǔ tái,qī xiāng é zài ā xiāng lái。
不因宋玉能相挠,日日行云未肯回。bù yīn sòng yù néng xiāng náo,rì rì xíng yún wèi kěn huí。

又分得花字代歌者答

胡应麟

胡麻何处问仙家,忽有明妆出乱霞。hú má hé chù wèn xiān jiā,hū yǒu míng zhuāng chū luàn xiá。
自是刘郎重到晚,莫将风雨怨桃花。zì shì liú láng zhòng dào wǎn,mò jiāng fēng yǔ yuàn táo huā。

岩镇遇雨宿汪士能斋头檃括唐人绝句作续惆怅诗十二章

胡应麟

骑鹤吹箫空月明,乱山风雨闭荒城。qí hè chuī xiāo kōng yuè míng,luàn shān fēng yǔ bì huāng chéng。
那曾一觉扬州梦,赢得青楼薄幸名。nà céng yī jué yáng zhōu mèng,yíng dé qīng lóu báo xìng míng。

岩镇遇雨宿汪士能斋头檃括唐人绝句作续惆怅诗十二章

胡应麟

仙源何处觅琼浆,万朵飞红乱夕阳。xiān yuán hé chù mì qióng jiāng,wàn duǒ fēi hóng luàn xī yáng。
莫怪桃花贪结子,芳菲元不为刘郎。mò guài táo huā tān jié zi,fāng fēi yuán bù wèi liú láng。

司马公既命片云矣更谓余命一字忆公高唐记神女小字瑶姬请遂辍以字之公笑曰可并为赋一绝句

胡应麟

仙姬环佩下瑶台,握手桃花万树开。xiān jī huán pèi xià yáo tái,wò shǒu táo huā wàn shù kāi。
日暮巫山行雨去,莫教人拟片云来。rì mù wū shān xíng yǔ qù,mò jiào rén nǐ piàn yún lái。

翌日吴肇成招同司马洎诸君浮筏遇雨泊梁下有挈歌姬赵某至左手三指爪皆长六寸馀司马记中所谓邯郸才人者也

胡应麟

方平遥驻五云车,勾引麻姑出绛霞。fāng píng yáo zhù wǔ yún chē,gōu yǐn má gū chū jiàng xiá。
莫向蔡郎矜指爪,夜深留取拨琵琶。mò xiàng cài láng jīn zhǐ zhǎo,yè shēn liú qǔ bō pí pá。

翌日吴肇成招同司马洎诸君浮筏遇雨泊梁下有挈歌姬赵某至左手三指爪皆长六寸馀司马记中所谓邯郸才人者也

胡应麟

绿发红颜照舞衣,门前车马未全稀。lǜ fā hóng yán zhào wǔ yī,mén qián chē mǎ wèi quán xī。
若为湖上参禅去,长爪铮铮法雨飞。ruò wèi hú shàng cān chán qù,zhǎng zhǎo zhēng zhēng fǎ yǔ fēi。

别汪仲淹二首

胡应麟

痛饮狂歌夜不休,华堂风雨促离愁。tòng yǐn kuáng gē yè bù xiū,huá táng fēng yǔ cù lí chóu。
相思何处偏惆怅,三月桃花病倚楼。xiāng sī hé chù piān chóu chàng,sān yuè táo huā bìng yǐ lóu。

别汪仲淹二首

胡应麟

篮笋扶携出钓矶,河梁别泪乱吹衣。lán sǔn fú xié chū diào jī,hé liáng bié lèi luàn chuī yī。
不堪重执汪伦手,潭水桃花扑面飞。bù kān zhòng zhí wāng lún shǒu,tán shuǐ táo huā pū miàn fēi。

同祝逊父叶叔明诸子登大云山

胡应麟

万井楼台夕照间,青烟明灭锁林峦。wàn jǐng lóu tái xī zhào jiān,qīng yān míng miè suǒ lín luán。
凭谁写寄中原客,一片关仝画里山。píng shuí xiě jì zhōng yuán kè,yī piàn guān tóng huà lǐ shān。