古诗词

布帆行寄徐使君

胡应麟

吾家大罗上,绝顶增城楼。wú jiā dà luó shàng,jué dǐng zēng chéng lóu。
醒逐东方生,窃桃瀛海头。xǐng zhú dōng fāng shēng,qiè táo yíng hǎi tóu。
罡风起八极,吹堕苍精虬。gāng fēng qǐ bā jí,chuī duò cāng jīng qiú。
支机隔银汉,织女忘牵牛。zhī jī gé yín hàn,zhī nǚ wàng qiān niú。
男儿意气凌千秋,如椽十丈轻王侯。nán ér yì qì líng qiān qiū,rú chuán shí zhàng qīng wáng hóu。
兰陵美酒三万斛,百觚一饮眠糟丘。lán líng měi jiǔ sān wàn hú,bǎi gū yī yǐn mián zāo qiū。
吴娃越童两绰约,妆成累月弹箜篌。wú wá yuè tóng liǎng chuò yuē,zhuāng chéng lèi yuè dàn kōng hóu。
参差狂态发中座,不告妻子乘扁舟。cān chà kuáng tài fā zhōng zuò,bù gào qī zi chéng biǎn zhōu。
山阴夜半六花绽,雪片纷纷堕高岸。shān yīn yè bàn liù huā zhàn,xuě piàn fēn fēn duò gāo àn。
戴家慵夫唤不应,载得西施若耶畔。dài jiā yōng fū huàn bù yīng,zài dé xī shī ruò yé pàn。
五湖泛宅天茫茫,九疑合沓连高唐。wǔ hú fàn zhái tiān máng máng,jiǔ yí hé dá lián gāo táng。
巫娥握手呼宋玉,朝云暮雨啼英皇。wū é wò shǒu hū sòng yù,cháo yún mù yǔ tí yīng huáng。
北望宸居建章起,西笑长安兴难已。běi wàng chén jū jiàn zhāng qǐ,xī xiào zhǎng ān xīng nán yǐ。
大江东下飞寒涛,南顾洪河疾流矢。dà jiāng dōng xià fēi hán tāo,nán gù hóng hé jí liú shǐ。
乱山芒砀寻真龙,咄咄新丰亭长公。luàn shān máng dàng xún zhēn lóng,duō duō xīn fēng tíng zhǎng gōng。
甘言鼎镬绐父老,弯弧反躬如逢蒙。gān yán dǐng huò dài fù lǎo,wān hú fǎn gōng rú féng méng。
榖城酹留侯,缅怀游赤松。gǔ chéng lèi liú hóu,miǎn huái yóu chì sōng。
胡颜教隆准,背约追重瞳。hú yán jiào lóng zhǔn,bèi yuē zhuī zhòng tóng。
侵寻楚事去,垓下贪天功。qīn xún chǔ shì qù,gāi xià tān tiān gōng。
时无轩辕帝,竖子皆英雄。shí wú xuān yuán dì,shù zi jiē yīng xióng。
乃知畴昔广武叹,步兵衡鉴悬秋空。nǎi zhī chóu xī guǎng wǔ tàn,bù bīng héng jiàn xuán qiū kōng。
丈夫白眼甘恸哭,忍将涸辙行途穷。zhàng fū bái yǎn gān tòng kū,rěn jiāng hé zhé xíng tú qióng。
彭城困阨古来有,踯躅徐卿望余久。péng chéng kùn è gǔ lái yǒu,zhí zhú xú qīng wàng yú jiǔ。
尊前片诺肝胆倾,苦忆忘年竹林友。zūn qián piàn nuò gān dǎn qīng,kǔ yì wàng nián zhú lín yǒu。
楼船一借张孝廉,勃窣犹堪事奔走。lóu chuán yī jiè zhāng xiào lián,bó sū yóu kān shì bēn zǒu。
齐滕鲁卫遵遗墟,极目黄河蓟门柳。qí téng lǔ wèi zūn yí xū,jí mù huáng hé jì mén liǔ。
蹇驴蹩躠窥蓬莱,华阳碣石俱尘霾。jiǎn lǘ bié sǎ kuī péng lái,huá yáng jié shí jù chén mái。
道傍叱咤鲁句践,白虹怒吼昭王台。dào bàng chì zhà lǔ jù jiàn,bái hóng nù hǒu zhāo wáng tái。
左掣雕龙右屠狗,乾坤嚄唶双青鞋。zuǒ chè diāo lóng yòu tú gǒu,qián kūn huō zé shuāng qīng xié。
俗流惊怪颇欲杀,先生玩弄如庸孩。sú liú jīng guài pǒ yù shā,xiān shēng wán nòng rú yōng hái。
故园松菊渺何处,拂衣长啸吟归来。gù yuán sōng jú miǎo hé chù,fú yī zhǎng xiào yín guī lái。
亲舍夷犹太行麓,抱膝躬耕事樵牧。qīn shě yí yóu tài xíng lù,bào xī gōng gēng shì qiáo mù。
长镵谷口时逍遥,点缀鱼虾伴麋鹿。zhǎng chán gǔ kǒu shí xiāo yáo,diǎn zhuì yú xiā bàn mí lù。
石羊成队闲金华,丹崖翠壁流胡麻。shí yáng chéng duì xián jīn huá,dān yá cuì bì liú hú má。
支机却访鹊桥畔,寻源直驾昆仑槎。zhī jī què fǎng què qiáo pàn,xún yuán zhí jià kūn lún chá。
长洲宫阙闭荒苑,潮打空城秣陵晚。zhǎng zhōu gōng quē bì huāng yuàn,cháo dǎ kōng chéng mò líng wǎn。
垆头谁问太白星,六代残碑吊苍藓。lú tóu shuí wèn tài bái xīng,liù dài cán bēi diào cāng xiǎn。
夕阳伫桃叶,双桨沿前溪。xī yáng zhù táo yè,shuāng jiǎng yán qián xī。
莫愁卢家妇,邀我长干西。mò chóu lú jiā fù,yāo wǒ zhǎng gàn xī。
临春结绮蔓狐兔,白门禾黍空高低。lín chūn jié qǐ màn hú tù,bái mén hé shǔ kōng gāo dī。
笑杀当时景阳井,三人贯索如连鸡。xiào shā dāng shí jǐng yáng jǐng,sān rén guàn suǒ rú lián jī。
瓜步旌旗迥回合,灯火邗沟互明灭。guā bù jīng qí jiǒng huí hé,dēng huǒ hán gōu hù míng miè。
珠帘十里歌吹浓,一派箫声广陵月。zhū lián shí lǐ gē chuī nóng,yī pài xiāo shēng guǎng líng yuè。
青楼宿紫薇,绣幕围罗衣。qīng lóu sù zǐ wēi,xiù mù wéi luó yī。
征夫念长路,明发临淮圻。zhēng fū niàn zhǎng lù,míng fā lín huái qí。
使君弹指诧历岁,大纛高牙坐相慰。shǐ jūn dàn zhǐ chà lì suì,dà dào gāo yá zuò xiāng wèi。
布帆不厌长康痴,安稳行人出徐沛。bù fān bù yàn zhǎng kāng chī,ān wěn xíng rén chū xú pèi。
嗟余畏路频远游,羡汝急流真勇退。jiē yú wèi lù pín yuǎn yóu,xiàn rǔ jí liú zhēn yǒng tuì。
挂冠神武殊匆匆,黯淡乡心入鲈鲙。guà guān shén wǔ shū cōng cōng,àn dàn xiāng xīn rù lú kuài。
砍鲈鲙,匀秋霜,张锦席,浮沧浪。kǎn lú kuài,yún qiū shuāng,zhāng jǐn xí,fú cāng làng。
大姑迓客来南康,小姑送客过浔阳。dà gū yà kè lái nán kāng,xiǎo gū sòng kè guò xún yáng。
武昌黄鹤为君下,阑干百尺摩青苍。wǔ chāng huáng hè wèi jūn xià,lán gàn bǎi chǐ mó qīng cāng。
买得秦人避秦地,夹堤红树回渔郎。mǎi dé qín rén bì qín dì,jiā dī hóng shù huí yú láng。
拂衣偃息武陵洞,白云如絮萦轩窗。fú yī yǎn xī wǔ líng dòng,bái yún rú xù yíng xuān chuāng。
人生俯仰贵适意,筑宫冲漠朝羲皇。rén shēng fǔ yǎng guì shì yì,zhù gōng chōng mò cháo xī huáng。
危亭四顾象纬列,九玄琼笈罗缥缃。wēi tíng sì gù xiàng wěi liè,jiǔ xuán qióng jí luó piāo xiāng。
噫吁使君卧岂得,绿野平泉漫营室。yī xū shǐ jūn wò qǐ dé,lǜ yě píng quán màn yíng shì。
苍生四海唇嗷嗷,翘首经纶帝三锡。cāng shēng sì hǎi chún áo áo,qiào shǒu jīng lún dì sān xī。
司空治水魍魉愁,太尉登坛鬼神泣。sī kōng zhì shuǐ wǎng liǎng chóu,tài wèi dēng tán guǐ shén qì。
降生名世讵偶然,突兀麒麟候颜色。jiàng shēng míng shì jù ǒu rán,tū wù qí lín hòu yán sè。
庙堂计日诹雄图,扫除日本平海隅。miào táng jì rì zōu xióng tú,sǎo chú rì běn píng hǎi yú。
天吴窜迹海若徙,鸡林重译来长途。tiān wú cuàn jì hǎi ruò xǐ,jī lín zhòng yì lái zhǎng tú。
勋庸奕奕树彝鼎,飘然一苇还菰芦。xūn yōng yì yì shù yí dǐng,piāo rán yī wěi hái gū lú。
三千行圆八百就,刀圭入口升蓬壶。sān qiān xíng yuán bā bǎi jiù,dāo guī rù kǒu shēng péng hú。
此际胡生满谪籍,香案仍居玉皇侧。cǐ jì hú shēng mǎn zhé jí,xiāng àn réng jū yù huáng cè。
大鹏希有行相逢,浩荡扶摇骋八翼。dà péng xī yǒu xíng xiāng féng,hào dàng fú yáo chěng bā yì。
营营下土同蜉蝣,天上宁知总旧识。yíng yíng xià tǔ tóng fú yóu,tiān shàng níng zhī zǒng jiù shí。
蟠桃尽摘玄圃霞,烂漫瑶池醉千日。pán táo jǐn zhāi xuán pǔ xiá,làn màn yáo chí zuì qiān rì。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

杨孝廉邀游河西酒楼歌者持扇乞书

胡应麟

垂柳垂杨千万条,春风留客董娇娆。chuí liǔ chuí yáng qiān wàn tiáo,chūn fēng liú kè dǒng jiāo ráo。
他时怕唱清江曲,二十年前旧板桥。tā shí pà chàng qīng jiāng qū,èr shí nián qián jiù bǎn qiáo。

即事

胡应麟

萧萧风雨坐莓苔,百罚深杯未拟回。xiāo xiāo fēng yǔ zuò méi tái,bǎi fá shēn bēi wèi nǐ huí。
莫怪桃花闭春涧,刘郎今度是重来。mò guài táo huā bì chūn jiàn,liú láng jīn dù shì zhòng lái。

歌者屡召不至汪生狂发据高座剧谈水浒传奚童弹筝佐之四席并倾余赋一绝赏之

胡应麟

琥珀蒲桃白玉缸,巫山红袖隔纱窗。hǔ pò pú táo bái yù gāng,wū shān hóng xiù gé shā chuāng。
不知谁发汪伦兴,象板牙筹说宋江。bù zhī shuí fā wāng lún xīng,xiàng bǎn yá chóu shuō sòng jiāng。

赠吴美成

胡应麟

崇兰满室坐飞香,十二楼头白玉堂。chóng lán mǎn shì zuò fēi xiāng,shí èr lóu tóu bái yù táng。
自是宣和词赋手,莫将年少诧周郎。zì shì xuān hé cí fù shǒu,mò jiāng nián shǎo chà zhōu láng。

睡起作

胡应麟

绣衾霞褥卧徘徊,啼尽天鸡唤不回。xiù qīn xiá rù wò pái huái,tí jǐn tiān jī huàn bù huí。
无限悲欢十年事,一宵齐向梦中来。wú xiàn bēi huān shí nián shì,yī xiāo qí xiàng mèng zhōng lái。

答汪仲淹

胡应麟

寒雨巫山闭楚台,七香俄载阿香来。hán yǔ wū shān bì chǔ tái,qī xiāng é zài ā xiāng lái。
不因宋玉能相挠,日日行云未肯回。bù yīn sòng yù néng xiāng náo,rì rì xíng yún wèi kěn huí。

又分得花字代歌者答

胡应麟

胡麻何处问仙家,忽有明妆出乱霞。hú má hé chù wèn xiān jiā,hū yǒu míng zhuāng chū luàn xiá。
自是刘郎重到晚,莫将风雨怨桃花。zì shì liú láng zhòng dào wǎn,mò jiāng fēng yǔ yuàn táo huā。

岩镇遇雨宿汪士能斋头檃括唐人绝句作续惆怅诗十二章

胡应麟

骑鹤吹箫空月明,乱山风雨闭荒城。qí hè chuī xiāo kōng yuè míng,luàn shān fēng yǔ bì huāng chéng。
那曾一觉扬州梦,赢得青楼薄幸名。nà céng yī jué yáng zhōu mèng,yíng dé qīng lóu báo xìng míng。

岩镇遇雨宿汪士能斋头檃括唐人绝句作续惆怅诗十二章

胡应麟

仙源何处觅琼浆,万朵飞红乱夕阳。xiān yuán hé chù mì qióng jiāng,wàn duǒ fēi hóng luàn xī yáng。
莫怪桃花贪结子,芳菲元不为刘郎。mò guài táo huā tān jié zi,fāng fēi yuán bù wèi liú láng。

司马公既命片云矣更谓余命一字忆公高唐记神女小字瑶姬请遂辍以字之公笑曰可并为赋一绝句

胡应麟

仙姬环佩下瑶台,握手桃花万树开。xiān jī huán pèi xià yáo tái,wò shǒu táo huā wàn shù kāi。
日暮巫山行雨去,莫教人拟片云来。rì mù wū shān xíng yǔ qù,mò jiào rén nǐ piàn yún lái。

翌日吴肇成招同司马洎诸君浮筏遇雨泊梁下有挈歌姬赵某至左手三指爪皆长六寸馀司马记中所谓邯郸才人者也

胡应麟

方平遥驻五云车,勾引麻姑出绛霞。fāng píng yáo zhù wǔ yún chē,gōu yǐn má gū chū jiàng xiá。
莫向蔡郎矜指爪,夜深留取拨琵琶。mò xiàng cài láng jīn zhǐ zhǎo,yè shēn liú qǔ bō pí pá。

翌日吴肇成招同司马洎诸君浮筏遇雨泊梁下有挈歌姬赵某至左手三指爪皆长六寸馀司马记中所谓邯郸才人者也

胡应麟

绿发红颜照舞衣,门前车马未全稀。lǜ fā hóng yán zhào wǔ yī,mén qián chē mǎ wèi quán xī。
若为湖上参禅去,长爪铮铮法雨飞。ruò wèi hú shàng cān chán qù,zhǎng zhǎo zhēng zhēng fǎ yǔ fēi。

别汪仲淹二首

胡应麟

痛饮狂歌夜不休,华堂风雨促离愁。tòng yǐn kuáng gē yè bù xiū,huá táng fēng yǔ cù lí chóu。
相思何处偏惆怅,三月桃花病倚楼。xiāng sī hé chù piān chóu chàng,sān yuè táo huā bìng yǐ lóu。

别汪仲淹二首

胡应麟

篮笋扶携出钓矶,河梁别泪乱吹衣。lán sǔn fú xié chū diào jī,hé liáng bié lèi luàn chuī yī。
不堪重执汪伦手,潭水桃花扑面飞。bù kān zhòng zhí wāng lún shǒu,tán shuǐ táo huā pū miàn fēi。

同祝逊父叶叔明诸子登大云山

胡应麟

万井楼台夕照间,青烟明灭锁林峦。wàn jǐng lóu tái xī zhào jiān,qīng yān míng miè suǒ lín luán。
凭谁写寄中原客,一片关仝画里山。píng shuí xiě jì zhōng yuán kè,yī piàn guān tóng huà lǐ shān。