古诗词

寄俞声父广文俞君六十而意气壮甚投余万言之书愧无以报报以短歌

胡应麟

俞翁六十形貌苍,胸中壮气何昂藏。yú wēng liù shí xíng mào cāng,xiōng zhōng zhuàng qì hé áng cáng。
唾壶击碎铁如意,独夜悲歌神慷慨。tuò hú jī suì tiě rú yì,dú yè bēi gē shén kāng kǎi。
素书双鲤乍遗我,剖之字字皆琳琅。sù shū shuāng lǐ zhà yí wǒ,pōu zhī zì zì jiē lín láng。
丰城双剑久埋狱,谁从石匣提干将。fēng chéng shuāng jiàn jiǔ mái yù,shuí cóng shí xiá tí gàn jiāng。
载读名山两游记,雄词直上追班扬。zài dú míng shān liǎng yóu jì,xióng cí zhí shàng zhuī bān yáng。
琴声四壁响空翠,云霞万叠流青缃。qín shēng sì bì xiǎng kōng cuì,yún xiá wàn dié liú qīng xiāng。
兴来便欲远寻汝,青鞋布袜双翱翔。xīng lái biàn yù yuǎn xún rǔ,qīng xié bù wà shuāng áo xiáng。
丛霄绝顶跨鹏背,侧身南斗呼琼浆。cóng xiāo jué dǐng kuà péng bèi,cè shēn nán dòu hū qióng jiāng。
晨风不假子安便,滕王高阁天苍茫。chén fēng bù jiǎ zi ān biàn,téng wáng gāo gé tiān cāng máng。
珠帘画栋永寂寞,何人百代垂文章。zhū lián huà dòng yǒng jì mò,hé rén bǎi dài chuí wén zhāng。
参差念汝袖中刺,片帆计日来浔阳。cān chà niàn rǔ xiù zhōng cì,piàn fān jì rì lái xún yáng。
琵琶亭下遇商妇,荻花枫叶吟秋江。pí pá tíng xià yù shāng fù,dí huā fēng yè yín qiū jiāng。
洞天携手三十六,醉鞭乱石成群羊。dòng tiān xié shǒu sān shí liù,zuì biān luàn shí chéng qún yáng。
王门鼓瑟让儿辈,沾沾白雪弹清霜。wáng mén gǔ sè ràng ér bèi,zhān zhān bái xuě dàn qīng shuāng。
谁云烛武非少日,即今圣主开明堂。shuí yún zhú wǔ fēi shǎo rì,jí jīn shèng zhǔ kāi míng táng。
魏尚云中阨群吏,楼船十丈横扶桑。wèi shàng yún zhōng è qún lì,lóu chuán shí zhàng héng fú sāng。
一朝谈笑生羽翼,至尊投袂呼冯唐。yī cháo tán xiào shēng yǔ yì,zhì zūn tóu mèi hū féng táng。
君不见公孙片言合武帝,千秋爵位高明光。jūn bù jiàn gōng sūn piàn yán hé wǔ dì,qiān qiū jué wèi gāo míng guāng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

自淮上挂帆便风一夕遂抵梁下

胡应麟

淮水何汤汤,布帆疾于矢。huái shuǐ hé tāng tāng,bù fān jí yú shǐ。
一夜东南风,吹船七百里。yī yè dōng nán fēng,chuī chuán qī bǎi lǐ。

题章氏园亭四首

胡应麟

偶逐武陵人,移家来绝巘。ǒu zhú wǔ líng rén,yí jiā lái jué yǎn。
日暮碧桃花,沿洄出深涧。rì mù bì táo huā,yán huí chū shēn jiàn。

题章氏园亭四首

胡应麟

长夏懒着冠,经旬闭门睡。zhǎng xià lǎn zhe guān,jīng xún bì mén shuì。
偶来深院中,万朵红云碎。ǒu lái shēn yuàn zhōng,wàn duǒ hóng yún suì。

题章氏园亭四首

胡应麟

何年植此君,苍翠压林杪。hé nián zhí cǐ jūn,cāng cuì yā lín miǎo。
十亩渭川云,山童寒不扫。shí mǔ wèi chuān yún,shān tóng hán bù sǎo。

题章氏园亭四首

胡应麟

绰约孤亭中,梅花斗清绝。chuò yuē gū tíng zhōng,méi huā dòu qīng jué。
高天一万株,乱洒罗浮雪。gāo tiān yī wàn zhū,luàn sǎ luó fú xuě。

吕梁阻风

胡应麟

百尺牵大河,一步一回首。bǎi chǐ qiān dà hé,yī bù yī huí shǒu。
懊恼石尤风,多于故人酒。ào nǎo shí yóu fēng,duō yú gù rén jiǔ。

题卷二首终南山樵

胡应麟

世事了不闻,峰头数椽屋。shì shì le bù wén,fēng tóu shù chuán wū。
斸取华山云,长歌下空谷。zhǔ qǔ huá shān yún,zhǎng gē xià kōng gǔ。

题卷二首终南山樵

胡应麟

家临洞庭口,门对君山色。jiā lín dòng tíng kǒu,mén duì jūn shān sè。
微风卷钓纶,万顷湘潭碧。wēi fēng juǎn diào lún,wàn qǐng xiāng tán bì。

题于生芦雁四图飞

胡应麟

落日燕山道,寒风汉水波。luò rì yàn shān dào,hán fēng hàn shuǐ bō。
碧空秋万里,锦字数行过。bì kōng qiū wàn lǐ,jǐn zì shù xíng guò。

题于生芦雁四图飞

胡应麟

不断征人泪,全消旅客魂。bù duàn zhēng rén lèi,quán xiāo lǚ kè hún。
一天疏雨过,灯影暗长门。yī tiān shū yǔ guò,dēng yǐng àn zhǎng mén。

题于生芦雁四图飞

胡应麟

漠漠秋清月,萧萧野岸风。mò mò qiū qīng yuè,xiāo xiāo yě àn fēng。
寒芦休拣尽,全树上林东。hán lú xiū jiǎn jǐn,quán shù shàng lín dōng。

题于生芦雁四图飞

胡应麟

乍可餐菱荇,那能豢稻粱。zhà kě cān líng xìng,nà néng huàn dào liáng。
数群烟雨外,恍忽似潇湘。shù qún yān yǔ wài,huǎng hū shì xiāo xiāng。

寄居榖元池亭陈生为除室张榻酬以二绝

胡应麟

雪阻燕山道,风寒易水尘。xuě zǔ yàn shān dào,fēng hán yì shuǐ chén。
独怜陈仲子,扫榻待幽人。dú lián chén zhòng zi,sǎo tà dài yōu rén。

寄居榖元池亭陈生为除室张榻酬以二绝

胡应麟

一家犹道路,十日寄并州。yī jiā yóu dào lù,shí rì jì bìng zhōu。
幸借元龙榻,安眠百尺楼。xìng jiè yuán lóng tà,ān mián bǎi chǐ lóu。

九日同庄静父俞羡长登宝所塔

胡应麟

突兀龙山色,登高豁旅愁。tū wù lóng shān sè,dēng gāo huō lǚ chóu。
黄花亦无赖,偏逐少年头。huáng huā yì wú lài,piān zhú shǎo nián tóu。