古诗词

昌世孝廉有子记诵绝人十二游泮倾动侪辈为作阿咸行

胡应麟

阿咸七岁工临池,眼如点漆肤凝脂。ā xián qī suì gōng lín chí,yǎn rú diǎn qī fū níng zhī。
九龄大书扫秋叶,墨花往往堆涟漪。jiǔ líng dà shū sǎo qiū yè,mò huā wǎng wǎng duī lián yī。
十二青衫走黉校,十五胸腹蟠珠玑。shí èr qīng shān zǒu hóng xiào,shí wǔ xiōng fù pán zhū jī。
千言一挥河汉溢,万卷一目风云驰。qiān yán yī huī hé hàn yì,wàn juǎn yī mù fēng yún chí。
矫若金茎擢云际,亭亭百尺无傍枝。jiǎo ruò jīn jīng zhuó yún jì,tíng tíng bǎi chǐ wú bàng zhī。
君不见杨收十三擅文藻,乞言尽日窥籓篱。jūn bù jiàn yáng shōu shí sān shàn wén zǎo,qǐ yán jǐn rì kuī fān lí。
男儿堕地山岳动,岂与氓庶同蚩蚩。nán ér duò dì shān yuè dòng,qǐ yǔ máng shù tóng chī chī。
又不见子安十四序滕阁,落霞秋水标神奇。yòu bù jiàn zi ān shí sì xù téng gé,luò xiá qiū shuǐ biāo shén qí。
低昂造化在掌握,寸管立泄玄元机。dī áng zào huà zài zhǎng wò,cùn guǎn lì xiè xuán yuán jī。
区区富贵果何物,百代声华迥难匹。qū qū fù guì guǒ hé wù,bǎi dài shēng huá jiǒng nán pǐ。
古今名士多少成,大业终须汝曹立。gǔ jīn míng shì duō shǎo chéng,dà yè zhōng xū rǔ cáo lì。
况复而翁字彦国,载世文光炯奎壁。kuàng fù ér wēng zì yàn guó,zài shì wén guāng jiǒng kuí bì。
他时税驾讵可量,汗漫扶摇待风翼。tā shí shuì jià jù kě liàng,hàn màn fú yáo dài fēng yì。
嗟余潦倒病且愁,倏忽流年近高适。jiē yú lǎo dào bìng qiě chóu,shū hū liú nián jìn gāo shì。
王家玉树空寤寐,一子呱呱尚衽席。wáng jiā yù shù kōng wù mèi,yī zi gū gū shàng rèn xí。
苍茫睹汝思欲飞,那得宁馨在蓬荜。cāng máng dǔ rǔ sī yù fēi,nà dé níng xīn zài péng bì。
后生可畏亦可虞,电火人身讵金石。hòu shēng kě wèi yì kě yú,diàn huǒ rén shēn jù jīn shí。
少时我亦王杨徒,此际何由发重黑。shǎo shí wǒ yì wáng yáng tú,cǐ jì hé yóu fā zhòng hēi。
含毫为汝聊作歌,努力韶光莫虚掷。hán háo wèi rǔ liáo zuò gē,nǔ lì sháo guāng mò xū zhì。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

绝壁耸精蓝,孤悬五千丈。jué bì sǒng jīng lán,gū xuán wǔ qiān zhàng。
何代武陵人,移家此峰上。hé dài wǔ líng rén,yí jiā cǐ fēng shàng。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

落月溪水寒,漾舟时未己。luò yuè xī shuǐ hán,yàng zhōu shí wèi jǐ。
西泠何处村,望望茶烟起。xī líng hé chù cūn,wàng wàng chá yān qǐ。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

言寻王子乔,吹笙跨鸾鹤。yán xún wáng zi qiáo,chuī shēng kuà luán hè。
高峰不见人,日暮藤花落。gāo fēng bù jiàn rén,rì mù téng huā luò。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

维舟北岭下,摇荡青芙蓉。wéi zhōu běi lǐng xià,yáo dàng qīng fú róng。
欲向南峰去,夕阳千万重。yù xiàng nán fēng qù,xī yáng qiān wàn zhòng。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

瞥见双白鸥,飞来似相识。piē jiàn shuāng bái ōu,fēi lái shì xiāng shí。
翩翩欲近人,复溅苔花湿。piān piān yù jìn rén,fù jiàn tái huā shī。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

移舟信江风,沿洄不知暮。yí zhōu xìn jiāng fēng,yán huí bù zhī mù。
前村路转遥,系缆桃花渡。qián cūn lù zhuǎn yáo,xì lǎn táo huā dù。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

雨色凝书案,秋阴拂画墙。yǔ sè níng shū àn,qiū yīn fú huà qiáng。
万竿云雾里,知宿几鸾凰。wàn gān yún wù lǐ,zhī sù jǐ luán huáng。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

上枝凝翠柏,下叶染苍苔。shàng zhī níng cuì bǎi,xià yè rǎn cāng tái。
莫使王家见,清吟不肯回。mò shǐ wáng jiā jiàn,qīng yín bù kěn huí。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

昨夜凉风起,笙簧满坐幽。zuó yè liáng fēng qǐ,shēng huáng mǎn zuò yōu。
何当裁万玉,吹尽楚天秋。hé dāng cái wàn yù,chuī jǐn chǔ tiān qiū。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

霜朝庭耸玉,雨夕院敲金。shuāng cháo tíng sǒng yù,yǔ xī yuàn qiāo jīn。
一自淇园后,诗人几废吟。yī zì qí yuán hòu,shī rén jǐ fèi yín。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

栖禽藏密筱,斗雀堕高枝。qī qín cáng mì xiǎo,dòu què duò gāo zhī。
老干空千尺,何人写楚辞。lǎo gàn kōng qiān chǐ,hé rén xiě chǔ cí。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

镂就云门玉,吹成嶰谷音。lòu jiù yún mén yù,chuī chéng xiè gǔ yīn。
昼日过沧海,蛟龙不敢吟。zhòu rì guò cāng hǎi,jiāo lóng bù gǎn yín。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

鸟雀下前除,幽篁百尺馀。niǎo què xià qián chú,yōu huáng bǎi chǐ yú。
昨宵风雨过,寒洒杜陵书。zuó xiāo fēng yǔ guò,hán sǎ dù líng shū。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

野色琴书里,江声枕簟傍。yě sè qín shū lǐ,jiāng shēng zhěn diàn bàng。
恰称幽人卧,湘云昼满床。qià chēng yōu rén wò,xiāng yún zhòu mǎn chuáng。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

参差临渌水,袅娜拂秋霜。cān chà lín lù shuǐ,niǎo nà fú qiū shuāng。
忽记文同画,生绡六尺强。hū jì wén tóng huà,shēng xiāo liù chǐ qiáng。