古诗词

王元琳伯远帖真迹歌

胡应麟

自从兵入宣和殿,晋人真迹世罕见。zì cóng bīng rù xuān hé diàn,jìn rén zhēn jì shì hǎn jiàn。
二王之外尤无闻,胡乃此帖传王珣。èr wáng zhī wài yóu wú wén,hú nǎi cǐ tiē chuán wáng xún。
四十二字斗奇绝,字字精芒射天阙。sì shí èr zì dòu qí jué,zì zì jīng máng shè tiān quē。
萧疏逸宕转姿态,牝牡骊黄半明灭。xiāo shū yì dàng zhuǎn zī tài,pìn mǔ lí huáng bàn míng miè。
当年宣武称黑头,谁其大笔东亭侯。dāng nián xuān wǔ chēng hēi tóu,shuí qí dà bǐ dōng tíng hóu。
至今江左仅兹帖,如椽恍忽存风流。zhì jīn jiāng zuǒ jǐn zī tiē,rú chuán huǎng hū cún fēng liú。
铮铮伯远隶书谱,妙迹宣和旷今古。zhēng zhēng bó yuǎn lì shū pǔ,miào jì xuān hé kuàng jīn gǔ。
右军大令俱尘埃,灵光一柱犹蒿莱。yòu jūn dà lìng jù chén āi,líng guāng yī zhù yóu hāo lái。
九百馀年秘云笈,暗中神鬼互呵斥。jiǔ bǎi yú nián mì yún jí,àn zhōng shén guǐ hù hē chì。
何论宝玉与大弓,茅斋白日飞长虹。hé lùn bǎo yù yǔ dà gōng,máo zhāi bái rì fēi zhǎng hóng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

石城乐四首

胡应麟

秦淮便风起,布帆疾如矢。qín huái biàn fēng qǐ,bù fān jí rú shǐ。
恨杀巴陵秋,洞庭八百里。hèn shā bā líng qiū,dòng tíng bā bǎi lǐ。

石城乐四首

胡应麟

洞庭八百里,一夜南风回。dòng tíng bā bǎi lǐ,yī yè nán fēng huí。
送郎到长干,泊舟凤凰台。sòng láng dào zhǎng gàn,pō zhōu fèng huáng tái。

石城乐四首

胡应麟

携手登高台,台荒半野草。xié shǒu dēng gāo tái,tái huāng bàn yě cǎo。
殷勤传语郎,莫忘石城好。yīn qín chuán yǔ láng,mò wàng shí chéng hǎo。

大堤女

胡应麟

大堤群女郎,各各自言好。dà dī qún nǚ láng,gè gè zì yán hǎo。
愁杀襄阳儿,白日情颠倒。chóu shā xiāng yáng ér,bái rì qíng diān dào。

莫愁乐二首

胡应麟

莫愁在何处,石城西南弄。mò chóu zài hé chù,shí chéng xī nán nòng。
手携卢家郎,吹箫跨双凤。shǒu xié lú jiā láng,chuī xiāo kuà shuāng fèng。

莫愁乐二首

胡应麟

昔为石城乡,今作莫愁里。xī wèi shí chéng xiāng,jīn zuò mò chóu lǐ。
开门见所欢,容色艳桃李。kāi mén jiàn suǒ huān,róng sè yàn táo lǐ。

长干行二首

胡应麟

爷娘错嫁女,嫁与长干商。yé niáng cuò jià nǚ,jià yǔ zhǎng gàn shāng。
今年发滟滪,明年发浔阳。jīn nián fā yàn yù,míng nián fā xún yáng。

大道曲

胡应麟

翠袖紫罗襦,胡床坐明玉。cuì xiù zǐ luó rú,hú chuáng zuò míng yù。
相逢谢镇西,邀作大道曲。xiāng féng xiè zhèn xī,yāo zuò dà dào qū。

估客乐二首

胡应麟

乐哉估客乐,黄金作铜使。lè zāi gū kè lè,huáng jīn zuò tóng shǐ。
大艑乘长风,峨岢发扬子。dà biàn chéng zhǎng fēng,é kě fā yáng zi。

前溪歌

胡应麟

春蚕挂门口,抱丝向床前。chūn cán guà mén kǒu,bào sī xiàng chuáng qián。
镜昏不见面,施朱红可怜。jìng hūn bù jiàn miàn,shī zhū hóng kě lián。

新估客乐二首

胡应麟

不从估客游,不知估客乐。bù cóng gū kè yóu,bù zhī gū kè lè。
百万扬州鹾,持筹胜骑鹤。bǎi wàn yáng zhōu cuó,chí chóu shèng qí hè。

新估客乐二首

胡应麟

不乘估客舟,不知估客乐。bù chéng gū kè zhōu,bù zhī gū kè lè。
十万荆州娘,红妆照罗幕。shí wàn jīng zhōu niáng,hóng zhuāng zhào luó mù。

自君之出矣

胡应麟

自君之出矣,鸾镜黯无光。zì jūn zhī chū yǐ,luán jìng àn wú guāng。
不嫌红粉污,持底试新妆。bù xián hóng fěn wū,chí dǐ shì xīn zhuāng。

娇女诗

胡应麟

莫愁年少女,十五嫁卢家。mò chóu nián shǎo nǚ,shí wǔ jià lú jiā。
雕梁双紫燕,白日坐飞花。diāo liáng shuāng zǐ yàn,bái rì zuò fēi huā。

江陵女

胡应麟

女郎大堤游,顾影各言好。nǚ láng dà dī yóu,gù yǐng gè yán hǎo。
相逢平乐儿,班荆坐芳草。xiāng féng píng lè ér,bān jīng zuò fāng cǎo。