古诗词

颜鲁公祭侄草歌

胡应麟

渔阳播乱飞黄尘,旄头月黑缠妖氛。yú yáng bō luàn fēi huáng chén,máo tóu yuè hēi chán yāo fēn。
常清血战弃全陜,二十四郡虚无人。cháng qīng xuè zhàn qì quán xiá,èr shí sì jùn xū wú rén。
平原鲁公眦双裂,一麾猛气雄三军。píng yuán lǔ gōng zì shuāng liè,yī huī měng qì xióng sān jūn。
疾呼河北倡忠义,普天率土知君臣。jí hū hé běi chàng zhōng yì,pǔ tiān lǜ tǔ zhī jūn chén。
帝心未灭安史祸,杲卿碎舌投天津。dì xīn wèi miè ān shǐ huò,gǎo qīng suì shé tóu tiān jīn。
巢倾卵覆季明死,举宗三百遭坑焚。cháo qīng luǎn fù jì míng sǐ,jǔ zōng sān bǎi zāo kēng fén。
乌鸢饱食蝼蚁妒,毒痡四海同酸辛。wū yuān bǎo shí lóu yǐ dù,dú fū sì hǎi tóng suān xīn。
鲁公惋愤掩胔骼,哭兄哭侄嘘愁云。lǔ gōng wǎn fèn yǎn zì gé,kū xiōng kū zhí xū chóu yún。
生平正气塞宇宙,淋漓一帖犹千春。shēng píng zhèng qì sāi yǔ zhòu,lín lí yī tiē yóu qiān chūn。
乾元元年岁戊戌,昊苍有意开斯文。qián yuán yuán nián suì wù xū,hào cāng yǒu yì kāi sī wén。
摛章吮笔笔欲舞,墨池一派流天真。chī zhāng shǔn bǐ bǐ yù wǔ,mò chí yī pài liú tiān zhēn。
肝肠寸寸委波磔,纵横䟤跋超群伦。gān cháng cùn cùn wěi bō zhé,zòng héng bì bá chāo qún lún。
长风巨浪鼓淜澎,泰山乔岳盘嶙峋。zhǎng fēng jù làng gǔ píng pēng,tài shān qiáo yuè pán lín xún。
夭矫虬龙赴幽壑,缤纷鸾鹄翔高旻。yāo jiǎo qiú lóng fù yōu hè,bīn fēn luán gǔ xiáng gāo mín。
十行遒婉尚含怒,五行浡郁逾生嗔。shí xíng qiú wǎn shàng hán nù,wǔ xíng bó yù yú shēng chēn。
卒章沉痛彻心髓,恍疑汲冢窥三坟。zú zhāng chén tòng chè xīn suǐ,huǎng yí jí zhǒng kuī sān fén。
如椽一扫二百六,一言一字皆千钧。rú chuán yī sǎo èr bǎi liù,yī yán yī zì jiē qiān jūn。
即令涂抹迥姿态,西施倾国加双颦。jí lìng tú mǒ jiǒng zī tài,xī shī qīng guó jiā shuāng pín。
当时鲁公岂匠意,精诚烈烈悬风斤。dāng shí lǔ gōng qǐ jiàng yì,jīng chéng liè liè xuán fēng jīn。
相传一草历元宋,太空磊落垂星辰。xiāng chuán yī cǎo lì yuán sòng,tài kōng lěi luò chuí xīng chén。
二陈跋语差可玩,文家待诏弥津津。èr chén bá yǔ chà kě wán,wén jiā dài zhào mí jīn jīn。
鲜于困学传累世,即今妙迹来江濆。xiān yú kùn xué chuán lèi shì,jí jīn miào jì lái jiāng fén。
凌晨揽诵竖毛发,斋头什袭藏家珍。líng chén lǎn sòng shù máo fā,zhāi tóu shén xí cáng jiā zhēn。
君臣大义贯星日,矧兹八法尤通神。jūn chén dà yì guàn xīng rì,shěn zī bā fǎ yóu tōng shén。
作歌郑重寄仰止,墨林万古扬清芬。zuò gē zhèng zhòng jì yǎng zhǐ,mò lín wàn gǔ yáng qīng fēn。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

再送吴师入洛四绝句

胡应麟

翩翩行旆逐西风,十郡材官指顾中。piān piān xíng pèi zhú xī fēng,shí jùn cái guān zhǐ gù zhōng。
屈指大廷推第一,河南宁羡汉吴公。qū zhǐ dà tíng tuī dì yī,hé nán níng xiàn hàn wú gōng。

再送吴师入洛四绝句

胡应麟

珠履三千各赋才,向来门客尽邹枚。zhū lǚ sān qiān gè fù cái,xiàng lái mén kè jǐn zōu méi。
高牙大纛鸣鞭去,白日遥登古吹台。gāo yá dà dào míng biān qù,bái rì yáo dēng gǔ chuī tái。

再送吴师入洛四绝句

胡应麟

二室东西并拂天,中天楼阁拟云烟。èr shì dōng xī bìng fú tiān,zhōng tiān lóu gé nǐ yún yān。
抽毫绝顶嵩峰上,一线黄河坠槛前。chōu háo jué dǐng sōng fēng shàng,yī xiàn huáng hé zhuì kǎn qián。

再送吴师入洛四绝句

胡应麟

七圣襄城驾不遥,三花紫气拂轻霄。qī shèng xiāng chéng jià bù yáo,sān huā zǐ qì fú qīng xiāo。
遥知问道崆峒后,卤簿相催入圣朝。yáo zhī wèn dào kōng dòng hòu,lǔ bù xiāng cuī rù shèng cháo。

又戏作寄汪六

胡应麟

漫诧莲花似六郎,须髯如戟太昂藏。màn chà lián huā shì liù láng,xū rán rú jǐ tài áng cáng。
若为骑鹤扬州去,十万朱提照画堂。ruò wèi qí hè yáng zhōu qù,shí wàn zhū tí zhào huà táng。

叶明府校士钱塘五绝余邑方大有秋故末首并及焉

胡应麟

曙色兰阴照锦袍,飞樯遥下越门涛。shǔ sè lán yīn zhào jǐn páo,fēi qiáng yáo xià yuè mén tāo。
高秋棘院抡文夜,万树天香入彩毫。gāo qiū jí yuàn lūn wén yè,wàn shù tiān xiāng rù cǎi háo。

叶明府校士钱塘五绝余邑方大有秋故末首并及焉

胡应麟

明远高楼百尺悬,寒光遥夜动龙泉。míng yuǎn gāo lóu bǎi chǐ xuán,hán guāng yáo yè dòng lóng quán。
由来宝剑司空识,紫气行看北斗连。yóu lái bǎo jiàn sī kōng shí,zǐ qì xíng kàn běi dòu lián。

叶明府校士钱塘五绝余邑方大有秋故末首并及焉

胡应麟

紫绶绯袍焕陆离,画堂灯火彻帘时。zǐ shòu fēi páo huàn lù lí,huà táng dēng huǒ chè lián shí。
湖头十里秋风色,两袖天葩上玉墀。hú tóu shí lǐ qiū fēng sè,liǎng xiù tiān pā shàng yù chí。

叶明府校士钱塘五绝余邑方大有秋故末首并及焉

胡应麟

巀嶪双高上紫氛,迢遥三竺架青云。jié yè shuāng gāo shàng zǐ fēn,tiáo yáo sān zhú jià qīng yún。
雄飞好趁仙凫翼,一顾能空万马群。xióng fēi hǎo chèn xiān fú yì,yī gù néng kōng wàn mǎ qún。

叶明府校士钱塘五绝余邑方大有秋故末首并及焉

胡应麟

处处黄云足稻粱,家家秋色贺登场。chù chù huáng yún zú dào liáng,jiā jiā qiū sè hè dēng chǎng。
东南竹箭三千尺,更逐伶伦到上阳。dōng nán zhú jiàn sān qiān chǐ,gèng zhú líng lún dào shàng yáng。

晨发题壁

胡应麟

春风一笑引流霞,占尽扬州十万家。chūn fēng yī xiào yǐn liú xiá,zhàn jǐn yáng zhōu shí wàn jiā。
惆怅碧桃何处落,银屏珠箔寄天涯。chóu chàng bì táo hé chù luò,yín píng zhū bó jì tiān yá。

访汪士能不值吴生留饮狭斜席中漫兴二绝

胡应麟

潭水桃花闭绿萝,一尊其奈片云何。tán shuǐ táo huā bì lǜ luó,yī zūn qí nài piàn yún hé。
何时更发青莲兴,饱听汪郎白雪歌。hé shí gèng fā qīng lián xīng,bǎo tīng wāng láng bái xuě gē。

访汪士能不值吴生留饮狭斜席中漫兴二绝

胡应麟

满蹊花色绣平沙,自在娇莺唤落霞。mǎn qī huā sè xiù píng shā,zì zài jiāo yīng huàn luò xiá。
莫笑杜陵衣尽典,曲江还醉四娘家。mò xiào dù líng yī jǐn diǎn,qū jiāng hái zuì sì niáng jiā。

为沈生题扇

胡应麟

清夜琵琶搊落梅,香山司马玉山颓。qīng yè pí pá chōu luò méi,xiāng shān sī mǎ yù shān tuí。
若为长恨歌成诵,一曲千金意未回。ruò wèi zhǎng hèn gē chéng sòng,yī qū qiān jīn yì wèi huí。

夜同汪六吴三过城西酒楼巨觥飞白堕数十巡旋取余所携金华更酌小奚拨阮二竖子歌弋阳潦倒申旦乃别俳语一绝纪之

胡应麟

潦倒垆头作酒狂,青衫重入少年场。lǎo dào lú tóu zuò jiǔ kuáng,qīng shān zhòng rù shǎo nián chǎng。
那堪醉忆琅琊语,满酌金华听弋阳。nà kān zuì yì láng yá yǔ,mǎn zhuó jīn huá tīng yì yáng。