古诗词

题李龙眠二十七祖图歌

胡应麟

丹青国手吴道玄,眼空万古当开元。dān qīng guó shǒu wú dào xuán,yǎn kōng wàn gǔ dāng kāi yuán。
沿流晚季六法尽,中兴十指传龙眠。yán liú wǎn jì liù fǎ jǐn,zhōng xīng shí zhǐ chuán lóng mián。
何人携此?,佛祖遍罗列。hé rén xié cǐ juàn,fú zǔ biàn luó liè。
马鸣众大士,历历具颠末。mǎ míng zhòng dà shì,lì lì jù diān mò。
袈裟挂膝右肩袒,妙相人天俨对越。jiā shā guà xī yòu jiān tǎn,miào xiāng rén tiān yǎn duì yuè。
二十七祖仅九帧,十八应真徒耳闻。èr shí qī zǔ jǐn jiǔ zhēn,shí bā yīng zhēn tú ěr wén。
云是吴侬利厚值,舆图剖析成三分。yún shì wú nóng lì hòu zhí,yú tú pōu xī chéng sān fēn。
朱门贵戚万与柳,募置斋头数各九。zhū mén guì qī wàn yǔ liǔ,mù zhì zhāi tóu shù gè jiǔ。
兰阴措大?鼎足,尽典商彝鬻汉卣。lán yīn cuò dà pīn dǐng zú,jǐn diǎn shāng yí yù hàn yǒu。
瓦棺寺壁画久亡,僧繇卫陆俱渺茫。wǎ guān sì bì huà jiǔ wáng,sēng yáo wèi lù jù miǎo máng。
荆关递得山水趣,谁持大笔描空王。jīng guān dì dé shān shuǐ qù,shuí chí dà bǐ miáo kōng wáng。
参差绢素裂强半,鱼口横纹欲糜烂。cān chà juàn sù liè qiáng bàn,yú kǒu héng wén yù mí làn。
人言画理出唐世,远即楞伽近霭瓘。rén yán huà lǐ chū táng shì,yuǎn jí léng gā jìn ǎi guàn。
即今宋代宁庸工,龙眠绘事真人龙。jí jīn sòng dài níng yōng gōng,lóng mián huì shì zhēn rén lóng。
诸天帝释尤冠绝,青狮白象行虚空。zhū tiān dì shì yóu guān jué,qīng shī bái xiàng xíng xū kōng。
阿难陀下九尊宿,一一披图认眉目。ā nán tuó xià jiǔ zūn sù,yī yī pī tú rèn méi mù。
或眠树底修四禅,或坐林中断五欲。huò mián shù dǐ xiū sì chán,huò zuò lín zhōng duàn wǔ yù。
或拈圣果庵没罗,或把灵花给孤独。huò niān shèng guǒ ān méi luó,huò bǎ líng huā gěi gū dú。
或看涧壑浮清涟,或听岩峦坠飞瀑。huò kàn jiàn hè fú qīng lián,huò tīng yán luán zhuì fēi pù。
或从长爪证缘觉,或遇狞牙验调伏。huò cóng zhǎng zhǎo zhèng yuán jué,huò yù níng yá yàn diào fú。
或开甘露广法门,了了根源绘身毒。huò kāi gān lù guǎng fǎ mén,le le gēn yuán huì shēn dú。
忆昔李侯盘礴时,胸中壮气横须弥。yì xī lǐ hóu pán bó shí,xiōng zhōng zhuàng qì héng xū mí。
大千世界摄毫翰,狂墨乱洒天迷离。dà qiān shì jiè shè háo hàn,kuáng mò luàn sǎ tiān mí lí。
逡巡群祖真相出,虎头金粟争神奇。qūn xún qún zǔ zhēn xiāng chū,hǔ tóu jīn sù zhēng shén qí。
惜哉贾竖巧垄断,吉光片羽犹分持。xī zāi jiǎ shù qiǎo lǒng duàn,jí guāng piàn yǔ yóu fēn chí。
复忆龙眠好画马,笔力曹韩较多寡。fù yì lóng mián hǎo huà mǎ,bǐ lì cáo hán jiào duō guǎ。
骊黄注想马胎入,足堕泥犁若飘瓦。lí huáng zhù xiǎng mǎ tāi rù,zú duò ní lí ruò piāo wǎ。
以兹忏悔写佛门,丹青烨烨留乾坤。yǐ zī chàn huǐ xiě fú mén,dān qīng yè yè liú qián kūn。
香灯高阁互供养,天龙八部如云屯。xiāng dēng gāo gé hù gōng yǎng,tiān lóng bā bù rú yún tún。
乃知古德真善诲,只语单词系成毁。nǎi zhī gǔ dé zhēn shàn huì,zhǐ yǔ dān cí xì chéng huǐ。
只今名迹六百秋,夜夜光芒护神鬼。zhǐ jīn míng jì liù bǎi qiū,yè yè guāng máng hù shén guǐ。
二十七宗瞥眼过,东土祖师来达摩。èr shí qī zōng piē yǎn guò,dōng tǔ zǔ shī lái dá mó。
面壁形模竟何以,寰中试见龙眠李。miàn bì xíng mó jìng hé yǐ,huán zhōng shì jiàn lóng mián lǐ。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

西湖竹枝歌四首

胡应麟

四山楼殿锁清秋,一水萦洄岛屿幽。sì shān lóu diàn suǒ qīng qiū,yī shuǐ yíng huí dǎo yǔ yōu。
咫尺蓬瀛休道远,画船箫鼓在中流。zhǐ chǐ péng yíng xiū dào yuǎn,huà chuán xiāo gǔ zài zhōng liú。

西湖竹枝歌四首

胡应麟

听乐鱼龙出渼陂,学飞凫雁绕昆池。tīng lè yú lóng chū měi bēi,xué fēi fú yàn rào kūn chí。
青林半锁瑶台暮,绿浪平铺画舸移。qīng lín bàn suǒ yáo tái mù,lǜ làng píng pù huà gě yí。

西湖竹枝歌四首

胡应麟

倚棹汀洲草色齐,回船涛浪满苏堤。yǐ zhào tīng zhōu cǎo sè qí,huí chuán tāo làng mǎn sū dī。
万家杨柳青门外,一片芙蓉绿水西。wàn jiā yáng liǔ qīng mén wài,yī piàn fú róng lǜ shuǐ xī。

西湖竹枝歌四首

胡应麟

双鹤徘徊几夕阳,孤山云水似潇湘。shuāng hè pái huái jǐ xī yáng,gū shān yún shuǐ shì xiāo xiāng。
重游好探东风信,万树梅花舣雪航。zhòng yóu hǎo tàn dōng fēng xìn,wàn shù méi huā yǐ xuě háng。

兰江竹枝词十二首

胡应麟

两岸清溪中有洲,山花红白遍溪头。liǎng àn qīng xī zhōng yǒu zhōu,shān huā hóng bái biàn xī tóu。
闻说西门好风景,大家同上木兰舟。wén shuō xī mén hǎo fēng jǐng,dà jiā tóng shàng mù lán zhōu。

兰江竹枝词十二首

胡应麟

兰阴苍苍北固遥,中洲水面似金焦。lán yīn cāng cāng běi gù yáo,zhōng zhōu shuǐ miàn shì jīn jiāo。
欲把湖头比溪上,若个三山在六桥。yù bǎ hú tóu bǐ xī shàng,ruò gè sān shān zài liù qiáo。

兰江竹枝词十二首

胡应麟

饮水白虹千丈强,来来去去罢褰裳。yǐn shuǐ bái hóng qiān zhàng qiáng,lái lái qù qù bà qiān shang。
中流不碍蚤行客,隔水休呼夜渡娘。zhōng liú bù ài zǎo xíng kè,gé shuǐ xiū hū yè dù niáng。

兰江竹枝词十二首

胡应麟

渡口狂风掀白蘋,惊波猛浪不愁人。dù kǒu kuáng fēng xiān bái píng,jīng bō měng làng bù chóu rén。
乍宵西崦踏青罢,明到兰阴赛水神。zhà xiāo xī yān tà qīng bà,míng dào lán yīn sài shuǐ shén。

兰江竹枝词十二首

胡应麟

苎萝村中花满蹊,庐江亦有仲卿妻。zhù luó cūn zhōng huā mǎn qī,lú jiāng yì yǒu zhòng qīng qī。
银钏金钗照溪水,往往来来唱大堤。yín chuàn jīn chāi zhào xī shuǐ,wǎng wǎng lái lái chàng dà dī。

兰江竹枝词十二首

胡应麟

严陵东头七里滩,家家门户钓鱼竿。yán líng dōng tóu qī lǐ tān,jiā jiā mén hù diào yú gān。
良人乍夜趁潮去,将船卖酒入临安。liáng rén zhà yè chèn cháo qù,jiāng chuán mài jiǔ rù lín ān。

兰江竹枝词十二首

胡应麟

四柱凌云排六鳌,铁絙高系最坚牢。sì zhù líng yún pái liù áo,tiě huán gāo xì zuì jiān láo。
水母难兴泗洲浪,蛟精不作九江涛。shuǐ mǔ nán xīng sì zhōu làng,jiāo jīng bù zuò jiǔ jiāng tāo。

兰江竹枝词十二首

胡应麟

溪上浮梁春涨平,蒙蒙烟雾懒回程。xī shàng fú liáng chūn zhǎng píng,méng méng yān wù lǎn huí chéng。
风秋潭上踏歌去,水远山高无限情。fēng qiū tán shàng tà gē qù,shuǐ yuǎn shān gāo wú xiàn qíng。

兰江竹枝词十二首

胡应麟

郑村渡口风浪多,鱼船来去疾如梭。zhèng cūn dù kǒu fēng làng duō,yú chuán lái qù jí rú suō。
相邀女伴到梁下,一时同唱采菱歌。xiāng yāo nǚ bàn dào liáng xià,yī shí tóng chàng cǎi líng gē。

兰江竹枝词十二首

胡应麟

三百阑干浮碧空,笙歌缭绕暮云中。sān bǎi lán gàn fú bì kōng,shēng gē liáo rào mù yún zhōng。
天香夜半广寒落,错认银桥在月宫。tiān xiāng yè bàn guǎng hán luò,cuò rèn yín qiáo zài yuè gōng。

兰江竹枝词十二首

胡应麟

金台尖高高插天,俯江楼俯夕阳边。jīn tái jiān gāo gāo chā tiān,fǔ jiāng lóu fǔ xī yáng biān。
当年板筑遁荒野,今日舟梁济大川。dāng nián bǎn zhù dùn huāng yě,jīn rì zhōu liáng jì dà chuān。
37911234567»