古诗词

双剑篇

胡应麟

君不见新都司马公,手提三尺驱群雄。jūn bù jiàn xīn dōu sī mǎ gōng,shǒu tí sān chǐ qū qún xióng。
文章落笔掩左马,出将入相称人龙。wén zhāng luò bǐ yǎn zuǒ mǎ,chū jiāng rù xiāng chēng rén lóng。
又不见山东戚少保,结发从军事征讨。yòu bù jiàn shān dōng qī shǎo bǎo,jié fā cóng jūn shì zhēng tǎo。
高牙大纛海岱间,南北王庭净如扫。gāo yá dà dào hǎi dài jiān,nán běi wáng tíng jìng rú sǎo。
两公文武真奇才,中原相遇神徘徊。liǎng gōng wén wǔ zhēn qí cái,zhōng yuán xiāng yù shén pái huái。
片言握手肝胆合,白日莽苍青冥开。piàn yán wò shǒu gān dǎn hé,bái rì mǎng cāng qīng míng kāi。
帝遣将军获精铁,铸作纯钩两奇绝。dì qiǎn jiāng jūn huò jīng tiě,zhù zuò chún gōu liǎng qí jué。
一携自佩一赠公,绕夜虹光对明灭。yī xié zì pèi yī zèng gōng,rào yè hóng guāng duì míng miè。
相逢则合离则分,雄飞雌逐流风霆。xiāng féng zé hé lí zé fēn,xióng fēi cí zhú liú fēng tíng。
合如双龙挂宇宙,离如独鹗横秋冥。hé rú shuāng lóng guà yǔ zhòu,lí rú dú è héng qiū míng。
何来胡生客武林,蹑两芒屩登龙门。hé lái hú shēng kè wǔ lín,niè liǎng máng juē dēng lóng mén。
长揖将军拜司马,瞥然睹此惊心魂。zhǎng yī jiāng jūn bài sī mǎ,piē rán dǔ cǐ jīng xīn hún。
蜃饰蛟装迥奇丽,土花半蚀芙蓉腻。shèn shì jiāo zhuāng jiǒng qí lì,tǔ huā bàn shí fú róng nì。
三秋太白横亘天,万丈银河寒压地。sān qiū tài bái héng gèn tiān,wàn zhàng yín hé hán yā dì。
飞霜喷雪魍魉愁,掣电扬飙神鬼避。fēi shuāng pēn xuě wǎng liǎng chóu,chè diàn yáng biāo shén guǐ bì。
武林八月天茫茫,白波两岸飞钱塘。wǔ lín bā yuè tiān máng máng,bái bō liǎng àn fēi qián táng。
天目东西八万仞,势压大海摩青苍。tiān mù dōng xī bā wàn rèn,shì yā dà hǎi mó qīng cāng。
此时双剑坐中合,神锋咫尺相低昂。cǐ shí shuāng jiàn zuò zhōng hé,shén fēng zhǐ chǐ xiāng dī áng。
纵横壮气摄五岳,浩荡精魄回三光。zòng héng zhuàng qì shè wǔ yuè,hào dàng jīng pò huí sān guāng。
将军百战挺奇节,司马百代留馀芳。jiāng jūn bǎi zhàn tǐng qí jié,sī mǎ bǎi dài liú yú fāng。
丈夫树立固当尔,那令异物长潜藏。zhàng fū shù lì gù dāng ěr,nà lìng yì wù zhǎng qián cáng。
君不见蒙庄周,平生说剑干诸侯。jūn bù jiàn méng zhuāng zhōu,píng shēng shuō jiàn gàn zhū hóu。
穷来斗水不自觅,咄嗟文士真蜉蝣。qióng lái dòu shuǐ bù zì mì,duō jiē wén shì zhēn fú yóu。
又不见淮阴侯,仗剑从戎追沐猴。yòu bù jiàn huái yīn hóu,zhàng jiàn cóng róng zhuī mù hóu。
武士知几古来少,未央落日风飕飗。wǔ shì zhī jǐ gǔ lái shǎo,wèi yāng luò rì fēng sōu liú。
岂若公遭明盛世,文武雄才更相济。qǐ ruò gōng zāo míng shèng shì,wén wǔ xióng cái gèng xiāng jì。
壮烈同标天地间,淳风直挽周秦际。zhuàng liè tóng biāo tiān dì jiān,chún fēng zhí wǎn zhōu qín jì。
东海胡生不自量,蚤年侠气飘鱼肠。dōng hǎi hú shēng bù zì liàng,zǎo nián xiá qì piāo yú cháng。
长缨欲系玉门敌,寸管拟轶开元章。zhǎng yīng yù xì yù mén dí,cùn guǎn nǐ yì kāi yuán zhāng。
只今三十尚碌碌,尔发胡短心胡长。zhǐ jīn sān shí shàng lù lù,ěr fā hú duǎn xīn hú zhǎng。
呜呼两钜公,绝代真罕有。wū hū liǎng jù gōng,jué dài zhēn hǎn yǒu。
干将与莫邪,世世长共守。gàn jiāng yǔ mò xié,shì shì zhǎng gòng shǒu。
灵物由来异人得,青萍讵落凡夫手。líng wù yóu lái yì rén dé,qīng píng jù luò fán fū shǒu。
笑杀狂生一蒯缑,歌罢无鱼厌奔走。xiào shā kuáng shēng yī kuǎi gōu,gē bà wú yú yàn bēn zǒu。
谓生且饮勿复言,天生七尺宁徒然。wèi shēng qiě yǐn wù fù yán,tiān shēng qī chǐ níng tú rán。
剧孟曾倾亚父坐,侯芭亦受扬雄玄。jù mèng céng qīng yà fù zuò,hóu bā yì shòu yáng xióng xuán。
名山石室岂辽绝,会令大业流青编。míng shān shí shì qǐ liáo jué,huì lìng dà yè liú qīng biān。
胡不为公一扫五千字,珠光照耀双龙泉。hú bù wèi gōng yī sǎo wǔ qiān zì,zhū guāng zhào yào shuāng lóng quán。
渴病年来废书久,茂苑西风重搔首。kě bìng nián lái fèi shū jiǔ,mào yuàn xī fēng zhòng sāo shǒu。
寂寞公孙剑器行,一代雄才我何有。jì mò gōng sūn jiàn qì xíng,yī dài xióng cái wǒ hé yǒu。
睹公神物心飞扬,醉墨淋漓忘妍丑。dǔ gōng shén wù xīn fēi yáng,zuì mò lín lí wàng yán chǒu。
篇成一笑还自歌,错落寒空堕牛斗。piān chéng yī xiào hái zì gē,cuò luò hán kōng duò niú dòu。
倘勒丰城双玉函,万古雷张同不朽。tǎng lēi fēng chéng shuāng yù hán,wàn gǔ léi zhāng tóng bù xiǔ。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

安东平

胡应麟

东平刘生,远持遗郎。dōng píng liú shēng,yuǎn chí yí láng。
愿得邀郎,早还故乡。yuàn dé yāo láng,zǎo hái gù xiāng。

子夜变歌

胡应麟

期欢半夜来,忽复月光晓。qī huān bàn yè lái,hū fù yuè guāng xiǎo。
九月芙蓉花,颜色讵长好。jiǔ yuè fú róng huā,yán sè jù zhǎng hǎo。

女儿子

胡应麟

木兰歌声起两岸,江陵一夜肠欲断。mù lán gē shēng qǐ liǎng àn,jiāng líng yī yè cháng yù duàn。

女儿子

胡应麟

估客年年下黄牛,巫山十二猿鸣愁。gū kè nián nián xià huáng niú,wū shān shí èr yuán míng chóu。

寿阳乐

胡应麟

妆楼百馀尺,寿阳开,白马从东来。zhuāng lóu bǎi yú chǐ,shòu yáng kāi,bái mǎ cóng dōng lái。

子夜四时歌春

胡应麟

大堤三月中,垂杨千万树。dà dī sān yuè zhōng,chuí yáng qiān wàn shù。
郎骑白马来,堤上遥相遇。láng qí bái mǎ lái,dī shàng yáo xiāng yù。

子夜四时歌春

胡应麟

期欢大堤口,迟我采莲回。qī huān dà dī kǒu,chí wǒ cǎi lián huí。
向暮南风急,兰桡不敢开。xiàng mù nán fēng jí,lán ráo bù gǎn kāi。

子夜四时歌春

胡应麟

人言秋日短,侬爱秋月光。rén yán qiū rì duǎn,nóng ài qiū yuè guāng。
邀郎解衣坐,肌肤如雪霜。yāo láng jiě yī zuò,jī fū rú xuě shuāng。

子夜四时歌春

胡应麟

围炉然兽炭,为郎理瑶瑟。wéi lú rán shòu tàn,wèi láng lǐ yáo sè。
不知重檐外,雪花厚三尺。bù zhī zhòng yán wài,xuě huā hòu sān chǐ。

青骢白马

胡应麟

青骢白马娇成群,往来蹀躞如浮云。qīng cōng bái mǎ jiāo chéng qún,wǎng lái dié xiè rú fú yún。

青骢白马

胡应麟

系马高楼石城下,三百青铜莫论价。xì mǎ gāo lóu shí chéng xià,sān bǎi qīng tóng mò lùn jià。

青骢白马

胡应麟

七香炯炯并马行,卢家少妇车相迎。qī xiāng jiǒng jiǒng bìng mǎ xíng,lú jiā shǎo fù chē xiāng yíng。

青骢白马

胡应麟

郁金堂前双紫燕,白马青骢暮相见。yù jīn táng qián shuāng zǐ yàn,bái mǎ qīng cōng mù xiāng jiàn。

襄阳曲

胡应麟

襄阳轻薄儿,挟弹出大堤。xiāng yáng qīng báo ér,xié dàn chū dà dī。
嬉游向日暮,高唱白铜鞮。xī yóu xiàng rì mù,gāo chàng bái tóng dī。

石城乐四首

胡应麟

欢居石城西,侬住石城东。huān jū shí chéng xī,nóng zhù shí chéng dōng。
何愁不相见,一夜秦淮风。hé chóu bù xiāng jiàn,yī yè qín huái fēng。