古诗词

蚤春苦雨邦相明府见过留饮斋中竟夕走笔放歌为今雨行并怀燕社诸子

胡应麟

白龙夜挂钱塘渚,两岸嵯峨雪山起。bái lóng yè guà qián táng zhǔ,liǎng àn cuó é xuě shān qǐ。
狂风忽卷大海流,散作东南万家雨。kuáng fēng hū juǎn dà hǎi liú,sàn zuò dōng nán wàn jiā yǔ。
兰阴一雨俄经旬,茅斋独卧愁晨昏。lán yīn yī yǔ é jīng xún,máo zhāi dú wò chóu chén hūn。
剥啄何人驻高盖,传呼喻侯来扣门。bō zhuó hé rén zhù gāo gài,chuán hū yù hóu lái kòu mén。
喻侯意气天下无,结交平生尽酒徒。yù hóu yì qì tiān xià wú,jié jiāo píng shēng jǐn jiǔ tú。
五载空淹茂陵秩,一官再问长安途。wǔ zài kōng yān mào líng zhì,yī guān zài wèn zhǎng ān tú。
忆乍停车瀫江涘,邂逅逢余誓生死。yì zhà tíng chē hú jiāng sì,xiè hòu féng yú shì shēng sǐ。
片语平将白雪投,雄心真向青冥吐。piàn yǔ píng jiāng bái xuě tóu,xióng xīn zhēn xiàng qīng míng tǔ。
汝自分符出建章,余亦携书上帝乡。rǔ zì fēn fú chū jiàn zhāng,yú yì xié shū shàng dì xiāng。
掉头不入金华殿,却忆山中寻石羊。diào tóu bù rù jīn huá diàn,què yì shān zhōng xún shí yáng。
风尘道路巧相值,宛转兰阴旧相识。fēng chén dào lù qiǎo xiāng zhí,wǎn zhuǎn lán yīn jiù xiāng shí。
把臂宁论白璧双,酬知顿掷黄金百。bǎ bì níng lùn bái bì shuāng,chóu zhī dùn zhì huáng jīn bǎi。
人间彩笔何纷纭,相看吾汝真忘形。rén jiān cǎi bǐ hé fēn yún,xiāng kàn wú rǔ zhēn wàng xíng。
乍可经年对叔度,那能一饮无公荣。zhà kě jīng nián duì shū dù,nà néng yī yǐn wú gōng róng。
蚤春人日差可赏,尘尾玄言豁尘坱。zǎo chūn rén rì chà kě shǎng,chén wěi xuán yán huō chén yǎng。
轻云忽妒上元节,穷阴骤入花朝想。qīng yún hū dù shàng yuán jié,qióng yīn zhòu rù huā cháo xiǎng。
衡门独掩空莓苔,白眼四望青天摧。héng mén dú yǎn kōng méi tái,bái yǎn sì wàng qīng tiān cuī。
飞凫忽报故人至,拂衣大笑愁颜开。fēi fú hū bào gù rén zhì,fú yī dà xiào chóu yán kāi。
曲径回轩迥幽寂,面面雕阑护奇石。qū jìng huí xuān jiǒng yōu jì,miàn miàn diāo lán hù qí shí。
珠帘十二清昼垂,一尘不到胡生宅。zhū lián shí èr qīng zhòu chuí,yī chén bù dào hú shēng zhái。
博山炉中沉水香,兰陵之酒双玉缸,蒲团对酌春茫茫。bó shān lú zhōng chén shuǐ xiāng,lán líng zhī jiǔ shuāng yù gāng,pú tuán duì zhuó chūn máng máng。
居然一息破万古,那知雨色来虚堂。jū rán yī xī pò wàn gǔ,nà zhī yǔ sè lái xū táng。
漆园无人左迁没,屈宋曹刘俱寂寂。qī yuán wú rén zuǒ qiān méi,qū sòng cáo liú jù jì jì。
千言欲起杜陵歌,四部重翻弇州集。qiān yán yù qǐ dù líng gē,sì bù zhòng fān yǎn zhōu jí。
人生瞬息同埃尘,碌碌谁怜身后名。rén shēng shùn xī tóng āi chén,lù lù shuí lián shēn hòu míng。
日月空悬古今照,宇宙不补东南倾。rì yuè kōng xuán gǔ jīn zhào,yǔ zhòu bù bǔ dōng nán qīng。
何如雄饮呼大白,百川一吸飞长鲸。hé rú xióng yǐn hū dà bái,bǎi chuān yī xī fēi zhǎng jīng。
匕首纵横雪花乱,唾壶错落浮云惊。bǐ shǒu zòng héng xuě huā luàn,tuò hú cuò luò fú yún jīng。
酒间起舞真态出,元气淋漓袖双湿。jiǔ jiān qǐ wǔ zhēn tài chū,yuán qì lín lí xiù shuāng shī。
轻薄何由嗔祢衡,磊块政须浇阮籍。qīng báo hé yóu chēn mí héng,lěi kuài zhèng xū jiāo ruǎn jí。
高山流水尽知已,授简含毫仍促席。gāo shān liú shuǐ jǐn zhī yǐ,shòu jiǎn hán háo réng cù xí。
沉冥不辞真宰怒,跌荡犹堪鬼神泣。chén míng bù cí zhēn zǎi nù,diē dàng yóu kān guǐ shén qì。
紫气丰城暝不流,寒芒婺女纷相射。zǐ qì fēng chéng míng bù liú,hán máng wù nǚ fēn xiāng shè。
回首华阳夙昔交,十年侠气摩苍霄。huí shǒu huá yáng sù xī jiāo,shí nián xiá qì mó cāng xiāo。
黎子归耕大庾侧,梁生草没罗浮坳。lí zi guī gēng dà yǔ cè,liáng shēng cǎo méi luó fú ào。
刘侯李侯差振翮,朱生但乞夷门食。liú hóu lǐ hóu chà zhèn hé,zhū shēng dàn qǐ yí mén shí。
康胡咫尺招不得,眼底何人寄肝膈。kāng hú zhǐ chǐ zhāo bù dé,yǎn dǐ hé rén jì gān gé。
吁嗟吾汝自一时,越吟楚调俱称奇。xū jiē wú rǔ zì yī shí,yuè yín chǔ diào jù chēng qí。
飞扬总让少年贵,嚄唶从教行路疑。fēi yáng zǒng ràng shǎo nián guì,huō zé cóng jiào xíng lù yí。
邺侯满架差足乐,长孺淮阳岂云薄。yè hóu mǎn jià chà zú lè,zhǎng rú huái yáng qǐ yún báo。
种秫聊耕彭泽田,草玄绝胜扬雄阁。zhǒng shú liáo gēng péng zé tián,cǎo xuán jué shèng yáng xióng gé。
喻明府,歌莫悲,汝是豫章一男子,余亦岂俯首低眉世间士。yù míng fǔ,gē mò bēi,rǔ shì yù zhāng yī nán zi,yú yì qǐ fǔ shǒu dī méi shì jiān shì。
浮荣一代安所希,大业千秋竟谁俟。fú róng yī dài ān suǒ xī,dà yè qiān qiū jìng shuí qí。
丈夫会合自有神,肯将鸾翮随鸡群。zhàng fū huì hé zì yǒu shén,kěn jiāng luán hé suí jī qún。
孙阳造父一朝值,騄駬骅骝双绝尘。sūn yáng zào fù yī cháo zhí,lù ěr huá liú shuāng jué chén。
歌莫悲,喻明府,我欲乘云归太清,汝但为霖佐真主。gē mò bēi,yù míng fǔ,wǒ yù chéng yún guī tài qīng,rǔ dàn wèi lín zuǒ zhēn zhǔ。
异日中原共鞭弭,肝肠一寸久相许。yì rì zhōng yuán gòng biān mǐ,gān cháng yī cùn jiǔ xiāng xǔ。
漏尽银虬雨声歇,萧飒如闻二龙语。lòu jǐn yín qiú yǔ shēng xiē,xiāo sà rú wén èr lóng yǔ。
为君作歌聊尔女,无论笔落惊风雨。wèi jūn zuò gē liáo ěr nǚ,wú lùn bǐ luò jīng fēng yǔ。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

无题五首戏恼李王元三子

胡应麟

红牙敲彻总寻常,指点倾城在末行。hóng yá qiāo chè zǒng xún cháng,zhǐ diǎn qīng chéng zài mò xíng。
歌到玉门杨柳句,诸君端合拜胡郎。gē dào yù mén yáng liǔ jù,zhū jūn duān hé bài hú láng。

无题五首戏恼李王元三子

胡应麟

风流千古擅词场,濯锦江头正夕阳。fēng liú qiān gǔ shàn cí chǎng,zhuó jǐn jiāng tóu zhèng xī yáng。
花发小桃寒食夜,莫将魂梦恼元郎。huā fā xiǎo táo hán shí yè,mò jiāng hún mèng nǎo yuán láng。

偶题

胡应麟

独卷纱窗昼漏迟,春风含笑画蛾眉。dú juǎn shā chuāng zhòu lòu chí,chūn fēng hán xiào huà é méi。
东邻预订黄昏约,夜合花香月上时。dōng lín yù dìng huáng hūn yuē,yè hé huā xiāng yuè shàng shí。

春闺曲

胡应麟

春衫斜卷越罗轻,女伴西园作队行。chūn shān xié juǎn yuè luó qīng,nǚ bàn xī yuán zuò duì xíng。
荡子不归三月暮,百花深处乱啼莺。dàng zi bù guī sān yuè mù,bǎi huā shēn chù luàn tí yīng。

秋闺曲

胡应麟

沉水香销白玉壶,薰笼斜倚月明孤。chén shuǐ xiāng xiāo bái yù hú,xūn lóng xié yǐ yuè míng gū。
狂夫尚作潇湘客,夜夜金风落井梧。kuáng fū shàng zuò xiāo xiāng kè,yè yè jīn fēng luò jǐng wú。

为象先题画后薛生偶见特以精绫绘五卉见饷而易山茶松石岂其以岁寒盟余耶漫赋一绝

胡应麟

浣却红绡著翠盘,亭亭云色堕雕栏。huàn què hóng xiāo zhù cuì pán,tíng tíng yún sè duò diāo lán。
分明蜀国鱼笺样,莫道青楼不耐寒。fēn míng shǔ guó yú jiān yàng,mò dào qīng lóu bù nài hán。

题毕馀兴未尽戏用唐宋人元句缀七言二绝末行

胡应麟

五色毫挥五彩裙,五言诗灿五花文。wǔ sè háo huī wǔ cǎi qún,wǔ yán shī càn wǔ huā wén。
薛家少妇行原五,传玩争看五朵云。xuē jiā shǎo fù xíng yuán wǔ,chuán wán zhēng kàn wǔ duǒ yún。

题毕馀兴未尽戏用唐宋人元句缀七言二绝末行

胡应麟

独步江东杜紫薇,横行塞上薛明妃。dú bù jiāng dōng dù zǐ wēi,héng xíng sāi shàng xuē míng fēi。
君看彩笔双题后,万古长如白练飞。jūn kàn cǎi bǐ shuāng tí hòu,wàn gǔ zhǎng rú bái liàn fēi。

黄生石父棋于吾越为第一手而诗思亦翩翩是夕赋一律送余南还酬此

胡应麟

一吐瑶华字字奇,星芒寒逼丈人诗。yī tǔ yáo huá zì zì qí,xīng máng hán bī zhàng rén shī。
青萍暂隐吴闾博,可道长安似奕棋。qīng píng zàn yǐn wú lǘ bó,kě dào zhǎng ān shì yì qí。

潞河留别王行父袁微之李本建徐象先四绝句

胡应麟

潇湘才子王行父,燕赵佳人薛素卿。xiāo xiāng cái zi wáng xíng fù,yàn zhào jiā rén xuē sù qīng。
千秋一字神偏王,一笑千金目未成。qiān qiū yī zì shén piān wáng,yī xiào qiān jīn mù wèi chéng。

潞河留别王行父袁微之李本建徐象先四绝句

胡应麟

悬弧正值中秋夕,设帨仍当乞巧筵。xuán hú zhèng zhí zhōng qiū xī,shè shuì réng dāng qǐ qiǎo yán。
天孙云锦千机细,月姊霓裳一代传。tiān sūn yún jǐn qiān jī xì,yuè zǐ ní shang yī dài chuán。

潞河留别王行父袁微之李本建徐象先四绝句

胡应麟

当年画识真真面,此日绡看素素题。dāng nián huà shí zhēn zhēn miàn,cǐ rì xiāo kàn sù sù tí。
南岳地仙宁再下,上元天女会重携。nán yuè dì xiān níng zài xià,shàng yuán tiān nǚ huì zhòng xié。

潞河留别王行父袁微之李本建徐象先四绝句

胡应麟

袁宏徐干各风流,李益王维兴未酬。yuán hóng xú gàn gè fēng liú,lǐ yì wáng wéi xīng wèi chóu。
回首素娥天咫尺,片帆无赖出并州。huí shǒu sù é tiān zhǐ chǐ,piàn fān wú lài chū bìng zhōu。

忆与永叔丙戌上春官永叔至安平镇登陆今屈指十载乃余附永叔舟再过兹地追忆曩时王生据鞍上马状恍惚在目相与拊掌大笑即席漫成

胡应麟

对倚青萍夜不眠,雄飞雌伏漫谁怜。duì yǐ qīng píng yè bù mián,xióng fēi cí fú màn shuí lián。
衰杨古驲安平道,回首西风巳十年。shuāi yáng gǔ rì ān píng dào,huí shǒu xī fēng sì shí nián。

潞河南发永叔黄门舟中话旧因读余少作绝句石梁横截海天流明灭飞霞挂岭头及蒲桃新绿照人明三语则余皆忘之并失其稿矣戏为足成二章

胡应麟

石梁横截海天流,明灭飞霞挂岭头。shí liáng héng jié hǎi tiān liú,míng miè fēi xiá guà lǐng tóu。
好去大罗仙子宅,碧桃千树倚苍虬。hǎo qù dà luó xiān zi zhái,bì táo qiān shù yǐ cāng qiú。