古诗词

折槛行送沈纯父北上

胡应麟

北风动地卷霜雪,沈子严装候明发。běi fēng dòng dì juǎn shuāng xuě,shěn zi yán zhuāng hòu míng fā。
白马银鞍走燕市,天子召见黄金阙。bái mǎ yín ān zǒu yàn shì,tiān zi zhào jiàn huáng jīn quē。
忆昔丁丑年中事,呜呼已往难陈说。yì xī dīng chǒu nián zhōng shì,wū hū yǐ wǎng nán chén shuō。
纲常万古忽如线,沈子旁观眦双裂。gāng cháng wàn gǔ hū rú xiàn,shěn zi páng guān zì shuāng liè。
三年忍蔑父母爱,七尺自与妻儿诀。sān nián rěn miè fù mǔ ài,qī chǐ zì yǔ qī ér jué。
飞书一夜上明主,百辟苍皇胆俱慑。fēi shū yī yè shàng míng zhǔ,bǎi pì cāng huáng dǎn jù shè。
宫闱动色问忠悃,乞得残躯傍南粤。gōng wéi dòng sè wèn zhōng kǔn,qǐ dé cán qū bàng nán yuè。
茫茫大海天欲尽,野魅山魈共生活。máng máng dà hǎi tiān yù jǐn,yě mèi shān xiāo gòng shēng huó。
铜柱频更伏波戍,铁衣乱洒羁臣血。tóng zhù pín gèng fú bō shù,tiě yī luàn sǎ jī chén xuè。
桄榔叶底托馀荫,豆蔻枝前赋鶗鴂。guāng láng yè dǐ tuō yú yīn,dòu kòu zhī qián fù tí jué。
鬓毛五载凋欲尽,意气千钧莽难折。bìn máo wǔ zài diāo yù jǐn,yì qì qiān jūn mǎng nán zhé。
离骚熟读引斗酒,怒击青萍唾壶缺。lí sāo shú dú yǐn dòu jiǔ,nù jī qīng píng tuò hú quē。
云雾朝披博罗顶,星斗夜摸空同峡。yún wù cháo pī bó luó dǐng,xīng dòu yè mō kōng tóng xiá。
归来笑拥绿衣女,卢橘杨梅照红颊。guī lái xiào yōng lǜ yī nǚ,lú jú yáng méi zhào hóng jiá。
朝云已去学士还,瘴雨蛮烟护荒碣。cháo yún yǐ qù xué shì hái,zhàng yǔ mán yān hù huāng jié。
精忠大节岂重睹,文藻风流颇颃颉。jīng zhōng dà jié qǐ zhòng dǔ,wén zǎo fēng liú pǒ háng jié。
乾纲一振壬午岁,地辟天开走狐孽。qián gāng yī zhèn rén wǔ suì,dì pì tiān kāi zǒu hú niè。
徵书九道发燕邸,尽起龙干布朝列。zhēng shū jiǔ dào fā yàn dǐ,jǐn qǐ lóng gàn bù cháo liè。
是时沈郎奉明诏,长啸扁舟返西浙。shì shí shěn láng fèng míng zhào,zhǎng xiào biǎn zhōu fǎn xī zhè。
逡巡故国拜丘垄,问寝高堂痛离阔。qūn xún gù guó bài qiū lǒng,wèn qǐn gāo táng tòng lí kuò。
县官日夜戒行李,驿使交驰讯车辙。xiàn guān rì yè jiè xíng lǐ,yì shǐ jiāo chí xùn chē zhé。
男儿肯作里中老,直臣更树台端节。nán ér kěn zuò lǐ zhōng lǎo,zhí chén gèng shù tái duān jié。
同时吴赵艾与邹,騄駬飞黄并腾踏,沈郎讵得终岩穴。tóng shí wú zhào ài yǔ zōu,lù ěr fēi huáng bìng téng tà,shěn láng jù dé zhōng yán xué。
天上仙查溯河汉,腰下刀环耀明月。tiān shàng xiān chá sù hé hàn,yāo xià dāo huán yào míng yuè。
扬鞭再过五陵豪,击筑重招蓟门侠。yáng biān zài guò wǔ líng háo,jī zhù zhòng zhāo jì mén xiá。
蓟门楼殿花三千,尚记公车抱长铗。jì mén lóu diàn huā sān qiān,shàng jì gōng chē bào zhǎng jiá。
对策明光亦草草,敝履短衣行䠥?。duì cè míng guāng yì cǎo cǎo,bì lǚ duǎn yī xíng bié xiè。
中原邂逅吾共尔,白眼红颜寸衷合。zhōng yuán xiè hòu wú gòng ěr,bái yǎn hóng yán cùn zhōng hé。
诵余连璧心已醉,示我郊居思横发。sòng yú lián bì xīn yǐ zuì,shì wǒ jiāo jū sī héng fā。
苍茫大雪华阳街,拂袖徐生馆中别。cāng máng dà xuě huá yáng jiē,fú xiù xú shēng guǎn zhōng bié。
风尘倾盖古则有,宇宙论心近谁洽。fēng chén qīng gài gǔ zé yǒu,yǔ zhòu lùn xīn jìn shuí qià。
即今汝燕余复越,抗手胡能不悲咽。jí jīn rǔ yàn yú fù yuè,kàng shǒu hú néng bù bēi yàn。
沈伯子,酌汝蒲萄之美酒,系汝珊瑚之宝玦。shěn bó zi,zhuó rǔ pú táo zhī měi jiǔ,xì rǔ shān hú zhī bǎo jué。
一言赠汝中自知,此去中外望掀揭。yī yán zèng rǔ zhōng zì zhī,cǐ qù zhōng wài wàng xiān jiē。
儿童走卒尽道汝,凛凛刚肠石与铁。ér tóng zǒu zú jǐn dào rǔ,lǐn lǐn gāng cháng shí yǔ tiě。
腰金拖玉宁汝事,义胆忠肝岂虚设。yāo jīn tuō yù níng rǔ shì,yì dǎn zhōng gān qǐ xū shè。
三公九列贵易保,万姓千秋口难辍。sān gōng jiǔ liè guì yì bǎo,wàn xìng qiān qiū kǒu nán chuò。
重华尚纳大禹戒,仲甫亦补周王阙。zhòng huá shàng nà dà yǔ jiè,zhòng fǔ yì bǔ zhōu wáng quē。
朝多善政禄可飧,事有当言槛仍折。cháo duō shàn zhèng lù kě sūn,shì yǒu dāng yán kǎn réng zhé。
风云况遇大行日,努力群龙树勋业。fēng yún kuàng yù dà xíng rì,nǔ lì qún lóng shù xūn yè。
竹帛旗常两光绝,一旦抽身蚤林樾。zhú bó qí cháng liǎng guāng jué,yī dàn chōu shēn zǎo lín yuè。
丈夫出处须伟烈,呜呼丈夫出处须伟烈,异日儒生秉鈇钺。zhàng fū chū chù xū wěi liè,wū hū zhàng fū chū chù xū wěi liè,yì rì rú shēng bǐng fū yuè。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

余为五岳之怀旧矣丙子冬将以计偕北上适少参王公自秦中过访为余剧谈莲花玉女之胜且出诸登览作见示恍然如曳杖从公游憩太华绝顶者不胜飞动之思辄赋七言律四章

胡应麟

片片青霞屐底移,半空岩壑转逶迤。piàn piàn qīng xiá jī dǐ yí,bàn kōng yán hè zhuǎn wēi yí。
悲风万里来三蜀,落日遥天断九疑。bēi fēng wàn lǐ lái sān shǔ,luò rì yáo tiān duàn jiǔ yí。
渭水秋光犹殿阁,昆池寒影自旌旗。wèi shuǐ qiū guāng yóu diàn gé,kūn chí hán yǐng zì jīng qí。
狂来健翮飞扬甚,翘首宁论谒帝迟。kuáng lái jiàn hé fēi yáng shén,qiào shǒu níng lùn yè dì chí。

余为五岳之怀旧矣丙子冬将以计偕北上适少参王公自秦中过访为余剧谈莲花玉女之胜且出诸登览作见示恍然如曳杖从公游憩太华绝顶者不胜飞动之思辄赋七言律四章

胡应麟

历尽飞泉到上头,白云回望满皇州。lì jǐn fēi quán dào shàng tóu,bái yún huí wàng mǎn huáng zhōu。
千峰不断秦关色,万壑长悬汉树秋。qiān fēng bù duàn qín guān sè,wàn hè zhǎng xuán hàn shù qiū。
赤日阴森?语乱,苍烟明灭鸟飞愁。chì rì yīn sēn yǔ luàn,cāng yān míng miè niǎo fēi chóu。
何因瓢笠相从去,醉踏莲花问斗牛。hé yīn piáo lì xiāng cóng qù,zuì tà lián huā wèn dòu niú。

赠沈比部纯父

胡应麟

八咏风流自古闻,一时江左更休文。bā yǒng fēng liú zì gǔ wén,yī shí jiāng zuǒ gèng xiū wén。
朝端玉佩趋明月,署里金珂冷白云。cháo duān yù pèi qū míng yuè,shǔ lǐ jīn kē lěng bái yún。
入夜骊珠真射斗,高秋龙种欲空群。rù yè lí zhū zhēn shè dòu,gāo qiū lóng zhǒng yù kōng qún。
孤帆忽漫双溪去,千里那能不忆君。gū fān hū màn shuāng xī qù,qiān lǐ nà néng bù yì jūn。

同殷无美胡文父魏茂权集欧桢伯博士得情字

胡应麟

才子初寻碣石盟,一尊遥望五云平。cái zi chū xún jié shí méng,yī zūn yáo wàng wǔ yún píng。
当轩似落梅花色,入座俱含桂树情。dāng xuān shì luò méi huā sè,rù zuò jù hán guì shù qíng。
四壁春阴回禁苑,万家残雪拥高城。sì bì chūn yīn huí jìn yuàn,wàn jiā cán xuě yōng gāo chéng。
翻怜旧日罗浮客,不向词坛识姓名。fān lián jiù rì luó fú kè,bù xiàng cí tán shí xìng míng。

夜同裕卿诸子集惟寅宅得中字

胡应麟

一夜心期握手中,吴钩寒色照长空。yī yè xīn qī wò shǒu zhōng,wú gōu hán sè zhào zhǎng kōng。
新愁紫气重关外,旧宅青山大海东。xīn chóu zǐ qì zhòng guān wài,jiù zhái qīng shān dà hǎi dōng。
摧落世应疑斥鴳,翻飞人岂后冥鸿。cuī luò shì yīng yí chì yàn,fān fēi rén qǐ hòu míng hóng。
高歌暂向淮王席,千载休论桂树丛。gāo gē zàn xiàng huái wáng xí,qiān zài xiū lùn guì shù cóng。

送裕卿二首

胡应麟

贳酒都亭旅思长,相看那忍别离觞。shì jiǔ dōu tíng lǚ sī zhǎng,xiāng kàn nà rěn bié lí shāng。
单车客去华阳社,万里人归越峤霜。dān chē kè qù huá yáng shè,wàn lǐ rén guī yuè jiào shuāng。
岐路东西空哽咽,乾坤南北共行藏。qí lù dōng xī kōng gěng yàn,qián kūn nán běi gòng xíng cáng。
丹霞树树秦源底,尺地还堪寄草堂。dān xiá shù shù qín yuán dǐ,chǐ dì hái kān jì cǎo táng。

送裕卿二首

胡应麟

一夜骊歌绕蓟门,青山何处不销魂。yī yè lí gē rào jì mén,qīng shān hé chù bù xiāo hún。
怀乡杜甫心元壮,去国张仪舌尚存。huái xiāng dù fǔ xīn yuán zhuàng,qù guó zhāng yí shé shàng cún。
梦断河梁燕雪阻,星移严濑海云昏。mèng duàn hé liáng yàn xuě zǔ,xīng yí yán lài hǎi yún hūn。
他时倘问兰陵宅,风雨犹堪共一樽。tā shí tǎng wèn lán líng zhái,fēng yǔ yóu kān gòng yī zūn。

留别惟寅汝修

胡应麟

携手都门话息机,筑傍愁见和人稀。xié shǒu dōu mén huà xī jī,zhù bàng chóu jiàn hé rén xī。
千山积雪卢沟断,万里寒云碣石飞。qiān shān jī xuě lú gōu duàn,wàn lǐ hán yún jié shí fēi。
紫禁未前明主席,青门频把侍臣衣。zǐ jìn wèi qián míng zhǔ xí,qīng mén pín bǎ shì chén yī。
尺书何处堪相望,天地东南一少微。chǐ shū hé chù kān xiāng wàng,tiān dì dōng nán yī shǎo wēi。

南归留别无美文父茂权二首

胡应麟

落日长安涕泗流,飞扬谁信五陵游。luò rì zhǎng ān tì sì liú,fēi yáng shuí xìn wǔ líng yóu。
中原彩笔犹天地,故国寒槎自斗牛。zhōng yuán cǎi bǐ yóu tiān dì,gù guó hán chá zì dòu niú。
抱璞已甘和氏刖,凌云无奈长卿愁。bào pú yǐ gān hé shì yuè,líng yún wú nài zhǎng qīng chóu。
南归是处山堪卧,敧枕严陵万叠秋。nán guī shì chù shān kān wò,jī zhěn yán líng wàn dié qiū。

南归留别无美文父茂权二首

胡应麟

击筑长歌且未哀,纷纷词藻柏梁台。jī zhù zhǎng gē qiě wèi āi,fēn fēn cí zǎo bǎi liáng tái。
人因李合登龙挫,客自昭王市骏回。rén yīn lǐ hé dēng lóng cuò,kè zì zhāo wáng shì jùn huí。
孤剑霜飘南斗近,万舠云拥北风来。gū jiàn shuāng piāo nán dòu jìn,wàn dāo yún yōng běi fēng lái。
碧山幸有藏书穴,谁遣潜夫出草莱。bì shān xìng yǒu cáng shū xué,shuí qiǎn qián fū chū cǎo lái。

别祝鸣皋

胡应麟

砍地哀歌气尚雄,十年词赋与君同。kǎn dì āi gē qì shàng xióng,shí nián cí fù yǔ jūn tóng。
琴声一奏风尘下,剑色双悬宇宙中。qín shēng yī zòu fēng chén xià,jiàn sè shuāng xuán yǔ zhòu zhōng。
已信君平堪市隐,何来阮籍尚途穷。yǐ xìn jūn píng kān shì yǐn,hé lái ruǎn jí shàng tú qióng。
心期不道天南北,对握骊珠望彩虹。xīn qī bù dào tiān nán běi,duì wò lí zhū wàng cǎi hóng。

潞河舟中同裕卿文父作

胡应麟

羸马风尘鬓色愁,一帆同下海门秋。léi mǎ fēng chén bìn sè chóu,yī fān tóng xià hǎi mén qiū。
星辰自合雷张剑,岐路真逢李郭舟。xīng chén zì hé léi zhāng jiàn,qí lù zhēn féng lǐ guō zhōu。
青嶂五湖寒并倚,白云三楚暮争流。qīng zhàng wǔ hú hán bìng yǐ,bái yún sān chǔ mù zhēng liú。
支机满袖琼瑶在,不信银河只独游。zhī jī mǎn xiù qióng yáo zài,bù xìn yín hé zhǐ dú yóu。

寄大司空朱公

胡应麟

万峰晴护草堂宽,帝许司空暂挂冠。wàn fēng qíng hù cǎo táng kuān,dì xǔ sī kōng zàn guà guān。
两鬓自悬沧海白,寸心犹傍紫宸丹。liǎng bìn zì xuán cāng hǎi bái,cùn xīn yóu bàng zǐ chén dān。
垂天翼驻风云绕,挟日鳞藏洞壑寒。chuí tiān yì zhù fēng yún rào,xié rì lín cáng dòng hè hán。
不信渭滨能久卧,东南佳气满长安。bù xìn wèi bīn néng jiǔ wò,dōng nán jiā qì mǎn zhǎng ān。

寄何内翰

胡应麟

彩笔翩翩奉紫宸,郁葱佳气满平津。cǎi bǐ piān piān fèng zǐ chén,yù cōng jiā qì mǎn píng jīn。
金门露映然藜客,玉座云随视草臣。jīn mén lù yìng rán lí kè,yù zuò yún suí shì cǎo chén。
司马大名悬日月,贾生愁色转风尘。sī mǎ dà míng xuán rì yuè,jiǎ shēng chóu sè zhuǎn fēng chén。
清尊万里论心夜,肠断梅花驿路春。qīng zūn wàn lǐ lùn xīn yè,cháng duàn méi huā yì lù chūn。

寄朱在明鸿胪

胡应麟

神武秋风万木残,扁舟回首隔长安。shén wǔ qiū fēng wàn mù cán,biǎn zhōu huí shǒu gé zhǎng ān。
飘零敢挟齐门瑟,潦倒谁论魏阙冠。piāo líng gǎn xié qí mén sè,lǎo dào shuí lùn wèi quē guān。
白纻总邀游伎舞,青萍长向酒人寒。bái zhù zǒng yāo yóu jì wǔ,qīng píng zhǎng xiàng jiǔ rén hán。
伤心碣石谈天处,寂寞浮云梦里看。shāng xīn jié shí tán tiān chù,jì mò fú yún mèng lǐ kàn。