古诗词

二酉山房歌

胡应麟

君不见昆仑高高阆风出其上,下视扶桑弱水相去几千丈。jūn bù jiàn kūn lún gāo gāo láng fēng chū qí shàng,xià shì fú sāng ruò shuǐ xiāng qù jǐ qiān zhàng。
傍开四百四十门,日月东西互相望。bàng kāi sì bǎi sì shí mén,rì yuè dōng xī hù xiāng wàng。
传闻大酉小酉双名山,乃在昆仑阆风二岳之中间。chuán wén dà yǒu xiǎo yǒu shuāng míng shān,nǎi zài kūn lún láng fēng èr yuè zhī zhōng jiān。
帝遣藏书号群玉,金庭石室森钩连。dì qiǎn cáng shū hào qún yù,jīn tíng shí shì sēn gōu lián。
白虹璀粲映缃帙,朱霞错落垂琅函。bái hóng cuǐ càn yìng xiāng zhì,zhū xiá cuò luò chuí láng hán。
自从轩辕来,窅绝殊人寰。zì cóng xuān yuán lái,yǎo jué shū rén huán。
灵威丈人过,缩足不敢前。líng wēi zhàng rén guò,suō zú bù gǎn qián。
成周穆满驱八骏,蹑电乘风到灵境。chéng zhōu mù mǎn qū bā jùn,niè diàn chéng fēng dào líng jìng。
岚深谷峭黯莫留,却携王母升蓬丘。lán shēn gǔ qiào àn mò liú,què xié wáng mǔ shēng péng qiū。
祖龙炎威扫六合,秦人留书闭空峡。zǔ lóng yán wēi sǎo liù hé,qín rén liú shū bì kōng xiá。
至今玉洞开桃花,仙源可望不可涉。zhì jīn yù dòng kāi táo huā,xiān yuán kě wàng bù kě shè。
坑灰未冷汉社兴,大儿中垒小子云。kēng huī wèi lěng hàn shè xīng,dà ér zhōng lěi xiǎo zi yún。
藜然天禄下真宰,烂漫七略罗天人。lí rán tiān lù xià zhēn zǎi,làn màn qī lüè luó tiān rén。
阮家居士重蒐录,蠹简纵横委胸腹。ruǎn jiā jū shì zhòng sōu lù,dù jiǎn zòng héng wěi xiōng fù。
湘东再火一不留,七万瑶华烬荒簏。xiāng dōng zài huǒ yī bù liú,qī wàn yáo huá jìn huāng lù。
聚书崛起开皇朝,缥囊璚笈摩丹霄。jù shū jué qǐ kāi huáng cháo,piāo náng qióng jí mó dān xiāo。
累累三十七万卷,嘉则之殿高岧峣。lèi lèi sān shí qī wàn juǎn,jiā zé zhī diàn gāo tiáo yáo。
诸儒雠校汰冗杂,正本亦止三万饶。zhū rú chóu xiào tài rǒng zá,zhèng běn yì zhǐ sān wàn ráo。
开元八万最奇绝,往往玄珠出岩穴。kāi yuán bā wàn zuì qí jué,wǎng wǎng xuán zhū chū yán xué。
宋时群主竞好文,一日三诏何缤纷。sòng shí qún zhǔ jìng hǎo wén,yī rì sān zhào hé bīn fēn。
后来马郑诸子出,摩娑论列亦已勤。hòu lái mǎ zhèng zhū zi chū,mó suō lùn liè yì yǐ qín。
好武遍中华,马上为生涯。hǎo wǔ biàn zhōng huá,mǎ shàng wèi shēng yá。
诗书匪故习,文具徒矜夸。shī shū fěi gù xí,wén jù tú jīn kuā。
鸿荒重剖大明域,九曜含辉聚东壁。hóng huāng zhòng pōu dà míng yù,jiǔ yào hán huī jù dōng bì。
天开地辟恢雄风,雾涌潢流映朝日。tiān kāi dì pì huī xióng fēng,wù yǒng huáng liú yìng cháo rì。
吾乡文宪达最先,高文大册挥如椽。wú xiāng wén xiàn dá zuì xiān,gāo wén dà cè huī rú chuán。
青萝读书四十载,钻研法藏窥重玄。qīng luó dú shū sì shí zài,zuān yán fǎ cáng kuī zhòng xuán。
云间子渊嗜缀辑,断简残萤映墙壁。yún jiān zi yuān shì zhuì jí,duàn jiǎn cán yíng yìng qiáng bì。
成都用修雅好奇,索摸科斗成嗔痴。chéng dōu yòng xiū yǎ hǎo qí,suǒ mō kē dòu chéng chēn chī。
南阳陈卿负综博,一生惟折五鹿角。nán yáng chén qīng fù zōng bó,yī shēng wéi zhé wǔ lù jiǎo。
北海冯君推殚精,歌谣委屑烦经营。běi hǎi féng jūn tuī dān jīng,gē yáo wěi xiè fán jīng yíng。
突兀琅琊起文苑,力挽颓风究坟典。tū wù láng yá qǐ wén yuàn,lì wǎn tuí fēng jiū fén diǎn。
尔雅楼中四万轴,金石斋头五千卷。ěr yǎ lóu zhōng sì wàn zhóu,jīn shí zhāi tóu wǔ qiān juǎn。
须弥磅礴宛委深,吐纳宇宙横古今。xū mí bàng bó wǎn wěi shēn,tǔ nà yǔ zhòu héng gǔ jīn。
张王陆沉驱左席,何因物色来兰阴。zhāng wáng lù chén qū zuǒ xí,hé yīn wù sè lái lán yīn。
兰阴胡生负书癖,早逐刘郎卧岩石。lán yīn hú shēng fù shū pǐ,zǎo zhú liú láng wò yán shí。
髫年已绝轩冕好,壮岁偏耽穷鬼力。tiáo nián yǐ jué xuān miǎn hǎo,zhuàng suì piān dān qióng guǐ lì。
北走燕台东走吴,金陵闽越穷江湖。běi zǒu yàn tái dōng zǒu wú,jīn líng mǐn yuè qióng jiāng hú。
僦居寄庑录馀烬,负薪织履偿追逋。jiù jū jì wǔ lù yú jìn,fù xīn zhī lǚ cháng zhuī bū。
陆则惠施水米芾,昏黑忘眠昼忘食。lù zé huì shī shuǐ mǐ fèi,hūn hēi wàng mián zhòu wàng shí。
乍可休粮饿途路,讵肯空囊返乡国。zhà kě xiū liáng è tú lù,jù kěn kōng náng fǎn xiāng guó。
二十四庋罗山房,二千四万堆琳琅。èr shí sì guǐ luó shān fáng,èr qiān sì wàn duī lín láng。
黔娄妻子困欲死,君山箧笥富可量。qián lóu qī zi kùn yù sǐ,jūn shān qiè sì fù kě liàng。
上距羲农下昭代,触手牙签宛相待。shàng jù xī nóng xià zhāo dài,chù shǒu yá qiān wǎn xiāng dài。
圣神贤哲穷吁谟,帝伯皇王罄元会。shèng shén xián zhé qióng xū mó,dì bó huáng wáng qìng yuán huì。
一榻一几横疏寮,一琴一研祛烦嚣。yī tà yī jǐ héng shū liáo,yī qín yī yán qū fán xiāo。
焚香独拥四部坐,南面王乐宁堪骄。fén xiāng dú yōng sì bù zuò,nán miàn wáng lè níng kān jiāo。
黎生八分称好手,夜宿山斋笑如斗。lí shēng bā fēn chēng hǎo shǒu,yè sù shān zhāi xiào rú dòu。
纵观丘索盈前除,大叫狂呼题二酉。zòng guān qiū suǒ yíng qián chú,dà jiào kuáng hū tí èr yǒu。
琅琊作记当代传,姓名已睹琬琰悬。láng yá zuò jì dāng dài chuán,xìng míng yǐ dǔ wǎn yǎn xuán。
触目伤心故交尽,却寻司马来新安。chù mù shāng xīn gù jiāo jǐn,què xún sī mǎ lái xīn ān。
司马心胸旷千古,夙昔图书探天府。sī mǎ xīn xiōng kuàng qiān gǔ,sù xī tú shū tàn tiān fǔ。
三坟二雅勤雕锼,一笈五车劳缀补。sān fén èr yǎ qín diāo sōu,yī jí wǔ chē láo zhuì bǔ。
太函峨峨云际开,恍入东观窥兰台。tài hán é é yún jì kāi,huǎng rù dōng guān kuī lán tái。
众中夸我好玄者,撑肠拄腹谈天才。zhòng zhōng kuā wǒ hǎo xuán zhě,chēng cháng zhǔ fù tán tiān cái。
寂寞萤窗守残雪,揽镜苍茫见华发。jì mò yíng chuāng shǒu cán xuě,lǎn jìng cāng máng jiàn huá fā。
声华岂必专穷愁,著述总知成灭裂。shēng huá qǐ bì zhuān qióng chóu,zhù shù zǒng zhī chéng miè liè。
侧身六合中自疑,异代乾坤未堪说。cè shēn liù hé zhōng zì yí,yì dài qián kūn wèi kān shuō。
感公国士知,肝肠为公竭。gǎn gōng guó shì zhī,gān cháng wèi gōng jié。
幔亭十日饮,驱车复成别。màn tíng shí rì yǐn,qū chē fù chéng bié。
回看二酉山,崚嶒渺天末。huí kàn èr yǒu shān,léng céng miǎo tiān mò。
昆仑阆风定何处,弱水扶桑杳难越。kūn lún láng fēng dìng hé chù,ruò shuǐ fú sāng yǎo nán yuè。
底似从公居太函,副墨煌煌恣翻阅。dǐ shì cóng gōng jū tài hán,fù mò huáng huáng zì fān yuè。
君不见太函五城十二楼,金银城阙天尽头。jūn bù jiàn tài hán wǔ chéng shí èr lóu,jīn yín chéng quē tiān jǐn tóu。
陶公八翼不得上,梯仙岂合凡人留。táo gōng bā yì bù dé shàng,tī xiān qǐ hé fán rén liú。
孤帆且返越江涘,俯仰竹素聊优游。gū fān qiě fǎn yuè jiāng sì,fǔ yǎng zhú sù liáo yōu yóu。
异时四部读已尽,玄关或许停苍虬。yì shí sì bù dú yǐ jǐn,xuán guān huò xǔ tíng cāng qiú。
君不见兰阴下,瀫水流,轮囷古木枝相缪。jūn bù jiàn lán yīn xià,hú shuǐ liú,lún qūn gǔ mù zhī xiāng móu。
瓮牖绳枢闭荒径,荜门蓬巷悬清秋。wèng yǒu shéng shū bì huāng jìng,bì mén péng xiàng xuán qīng qiū。
夜夜红光烛星斗,兀兀陈编柳生肘,短铗长檠竟何有。yè yè hóng guāng zhú xīng dòu,wù wù chén biān liǔ shēng zhǒu,duǎn jiá zhǎng qíng jìng hé yǒu。
醯鸡瓮里真自笑,蠹鱼架上安足友。xī jī wèng lǐ zhēn zì xiào,dù yú jià shàng ān zú yǒu。
竺乾本来一物无,柱下青牛亦西走。zhú qián běn lái yī wù wú,zhù xià qīng niú yì xī zǒu。
函中领取五千言,赤脚流沙寻二酉。hán zhōng lǐng qǔ wǔ qiān yán,chì jiǎo liú shā xún èr yǒu。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

送黄季玉还楚四首

胡应麟

电影霜蹄八骏材,盐车犹自困蒿莱。diàn yǐng shuāng tí bā jùn cái,yán chē yóu zì kùn hāo lái。
亦知龙种元西极,不向黄金恋故台。yì zhī lóng zhǒng yuán xī jí,bù xiàng huáng jīn liàn gù tái。

送黄季玉还楚四首

胡应麟

布帽垆头扑旧尘,貂裘愁杀蓟门春。bù mào lú tóu pū jiù chén,diāo qiú chóu shā jì mén chūn。
洞庭湖上南归雁,莫忘芙蓉寄远人。dòng tíng hú shàng nán guī yàn,mò wàng fú róng jì yuǎn rén。

河豚味在诸鱼之下仅腹中腴可赏昔人目以西施乳亦稍夸矣余骤食此鱼颇有声过其实之叹戏题一绝以俟定论物固有遇不遇也

胡应麟

掩映银盘白玉壶,质如鸡卵味如酥。yǎn yìng yín pán bái yù hú,zhì rú jī luǎn wèi rú sū。
若将西子胸前较,未必鸱夷泛五湖。ruò jiāng xī zi xiōng qián jiào,wèi bì chī yí fàn wǔ hú。

记十八九时章二宅中食江鲚狂饮剧醉豪兴欲飞迄今二十馀年再过瓜洲食此此物风味不减畴昔乃余发则种种不复能作少年态矣

胡应麟

玉盘金缕按霓裳,曾倚瓜洲作酒狂。yù pán jīn lǚ àn ní shang,céng yǐ guā zhōu zuò jiǔ kuáng。
二十馀年重下箸,一生江鲚几回尝。èr shí yú nián zhòng xià zhù,yī shēng jiāng jì jǐ huí cháng。

鲚鱼水族中佳品也江淮惟二月有之故亦谓时鱼昔人恨鲥鱼多骨此物鳞刺尤多余酷重其风味每食必尽数盘座中戏题此绝

胡应麟

最爱鲜鳞出素波,金盘玉箸荐银梭。zuì ài xiān lín chū sù bō,jīn pán yù zhù jiàn yín suō。
人生事事元堪恨,岂独鲥鱼骨太多。rén shēng shì shì yuán kān hèn,qǐ dú shí yú gǔ tài duō。

渡江一绝

胡应麟

一片归心付倦游,碧桃花尽大堤头。yī piàn guī xīn fù juàn yóu,bì táo huā jǐn dà dī tóu。
沧洲不借凌风舸,二月春江似箭流。cāng zhōu bù jiè líng fēng gě,èr yuè chūn jiāng shì jiàn liú。

过晋陵欲访朱在明安二茂卿云在明以先一日往京口矣十载之期竟左成约殊怅怅也

胡应麟

萧萧风雨一帆开,恨杀篙师捩柁回。xiāo xiāo fēng yǔ yī fān kāi,hèn shā gāo shī liè duò huí。
不信习家池上饮,十年长是梦魂来。bù xìn xí jiā chí shàng yǐn,shí nián zhǎng shì mèng hún lái。

再寄文仲一绝

胡应麟

千峰回合碧云迟,想像吴阊日暮时。qiān fēng huí hé bì yún chí,xiǎng xiàng wú chāng rì mù shí。
何日双柑寻旧约,一尊湖上听黄鹂。hé rì shuāng gān xún jiù yuē,yī zūn hú shàng tīng huáng lí。

夜过长安酒楼作

胡应麟

垆头飞雪万家寒,琥珀香吹白玉盘。lú tóu fēi xuě wàn jiā hán,hǔ pò xiāng chuī bái yù pán。
歌罢落梅天渐晓,不知门外是长安。gē bà luò méi tiān jiàn xiǎo,bù zhī mén wài shì zhǎng ān。

送董大之会稽

胡应麟

风雪离人下灞桥,长歌不断董娇娆。fēng xuě lí rén xià bà qiáo,zhǎng gē bù duàn dǒng jiāo ráo。
梅花两岸清溪色,船到西兴正落潮。méi huā liǎng àn qīng xī sè,chuán dào xī xīng zhèng luò cháo。

夜读献吉仲默廷实昌谷于鳞诗漫兴五首

胡应麟

回首开元八百秋,莫将蹊径细追求。huí shǒu kāi yuán bā bǎi qiū,mò jiāng qī jìng xì zhuī qiú。
巨灵自有移山力,手擘黄河万里流。jù líng zì yǒu yí shān lì,shǒu bāi huáng hé wàn lǐ liú。

夜读献吉仲默廷实昌谷于鳞诗漫兴五首

胡应麟

自得西方最上诠,莲花千仞扑青天。zì dé xī fāng zuì shàng quán,lián huā qiān rèn pū qīng tiān。
由来騕袅鸣銮足,可作风螭步骤传。yóu lái yǎo niǎo míng luán zú,kě zuò fēng chī bù zhòu chuán。

夜读献吉仲默廷实昌谷于鳞诗漫兴五首

胡应麟

北地申阳各俊流,中原名誉本鸿沟。běi dì shēn yáng gè jùn liú,zhōng yuán míng yù běn hóng gōu。
当时误作攀鳞客,王后卢前特地愁。dāng shí wù zuò pān lín kè,wáng hòu lú qián tè dì chóu。

夜读献吉仲默廷实昌谷于鳞诗漫兴五首

胡应麟

肝胆平生献吉闻,金丹炼就肯离群。gān dǎn píng shēng xiàn jí wén,jīn dān liàn jiù kěn lí qún。
时人浪自开门户,点染高流入墓文。shí rén làng zì kāi mén hù,diǎn rǎn gāo liú rù mù wén。

夜读献吉仲默廷实昌谷于鳞诗漫兴五首

胡应麟

七字高华一代知,若为诸体遍称奇。qī zì gāo huá yī dài zhī,ruò wèi zhū tǐ biàn chēng qí。
犹龙莫讶宣尼赞,自是难忘问礼时。yóu lóng mò yà xuān ní zàn,zì shì nán wàng wèn lǐ shí。