古诗词

白榆歌别司马汪公归婺中

胡应麟

天上何所有,历历种白榆。tiān shàng hé suǒ yǒu,lì lì zhǒng bái yú。
光辉烂绛阙,照灼青云衢。guāng huī làn jiàng quē,zhào zhuó qīng yún qú。
白榆花开银汉傍,千枝万叶垂琳琅。bái yú huā kāi yín hàn bàng,qiān zhī wàn yè chuí lín láng。
干拥西池翳若木,根盘东旭凌扶桑。gàn yōng xī chí yì ruò mù,gēn pán dōng xù líng fú sāng。
何来太乙精,骑龙游八荒。hé lái tài yǐ jīng,qí lóng yóu bā huāng。
折花戏阊阖,竦身朝紫皇。zhé huā xì chāng hé,sǒng shēn cháo zǐ huáng。
帝命携青童,下界聊徜徉。dì mìng xié qīng tóng,xià jiè liáo cháng yáng。
时维乙酉岁,元会呈嘉祥。shí wéi yǐ yǒu suì,yuán huì chéng jiā xiáng。
长虹百道飞紫阳,胃娄奎壁交寒芒。zhǎng hóng bǎi dào fēi zǐ yáng,wèi lóu kuí bì jiāo hán máng。
巍然名世降空谷,九州四海垂文章。wēi rán míng shì jiàng kōng gǔ,jiǔ zhōu sì hǎi chuí wén zhāng。
文园消渴太史腐,宇宙何人策高步。wén yuán xiāo kě tài shǐ fǔ,yǔ zhòu hé rén cè gāo bù。
千秋再起司马公,鼎足中原共驰骛。qiān qiū zài qǐ sī mǎ gōng,dǐng zú zhōng yuán gòng chí wù。
司马当年年甫髫,食牛吞虎心雄豪。sī mǎ dāng nián nián fǔ tiáo,shí niú tūn hǔ xīn xióng háo。
试宰乌伤动当宁,立驱五马行春郊。shì zǎi wū shāng dòng dāng níng,lì qū wǔ mǎ xíng chūn jiāo。
蕞尔倭酋躏中国,流血膏原胔横隰。zuì ěr wō qiú lìn zhōng guó,liú xuè gāo yuán zì héng xí。
九重拊髀思长城,大开幕府罗群英。jiǔ zhòng fǔ bì sī zhǎng chéng,dà kāi mù fǔ luó qún yīng。
馀皇乱蹴沧海上,只手尽补天南倾。yú huáng luàn cù cāng hǎi shàng,zhǐ shǒu jǐn bǔ tiān nán qīng。
伟哉司马文且武,左挈夔龙右方虎。wěi zāi sī mǎ wén qiě wǔ,zuǒ qiè kuí lóng yòu fāng hǔ。
琅琊兄弟中颉颃,一字凭陵斗今古。láng yá xiōng dì zhōng jié háng,yī zì píng líng dòu jīn gǔ。
如椽大笔流风霆,落落迥与元化并。rú chuán dà bǐ liú fēng tíng,luò luò jiǒng yǔ yuán huà bìng。
差肩檀孟走公榖,扬班十辈无留行。chà jiān tán mèng zǒu gōng gǔ,yáng bān shí bèi wú liú xíng。
馀事为诗歌,格力尤矫绝。yú shì wèi shī gē,gé lì yóu jiǎo jué。
宵驰历下军,神交大梁侠。xiāo chí lì xià jūn,shén jiāo dà liáng xiá。
棱嶒健骨摩苍霄,烨如威凤升岧峣。léng céng jiàn gǔ mó cāng xiāo,yè rú wēi fèng shēng tiáo yáo。
有时掉臂浣花宅,杜陵野夫不得骄。yǒu shí diào bì huàn huā zhái,dù líng yě fū bù dé jiāo。
岳岳龙门并真宰,却向溪头问兰茝。yuè yuè lóng mén bìng zhēn zǎi,què xiàng xī tóu wèn lán chǎi。
怜才意气贯金石,下士声名亘湖海。lián cái yì qì guàn jīn shí,xià shì shēng míng gèn hú hǎi。
胡生双刺怀十年,姓名磨灭甘尘烟。hú shēng shuāng cì huái shí nián,xìng míng mó miè gān chén yān。
参差一泛洞庭棹,极目练水心茫然。cān chà yī fàn dòng tíng zhào,jí mù liàn shuǐ xīn máng rán。
山阴乍夜雪三丈,立呼舴艋来新安。shān yīn zhà yè xuě sān zhàng,lì hū zé měng lái xīn ān。
新安山水何奇哉,巨石林立高厓摧。xīn ān shān shuǐ hé qí zāi,jù shí lín lì gāo yá cuī。
奔流溅沫望不极,恍若吕梁悬水三十仞。bēn liú jiàn mò wàng bù jí,huǎng ruò lǚ liáng xuán shuǐ sān shí rèn。
庐山之瀑,滟滪之流,砰訇触怒争喧豗。lú shān zhī pù,yàn yù zhī liú,pēng hōng chù nù zhēng xuān huī。
长年捩舵不遑息,转入危滩势逾急。zhǎng nián liè duò bù huáng xī,zhuǎn rù wēi tān shì yú jí。
穷幽历阻到梁下,翘首天都倚绝壁。qióng yōu lì zǔ dào liáng xià,qiào shǒu tiān dōu yǐ jué bì。
天都去天不盈尺,云门隐隐云气入。tiān dōu qù tiān bù yíng chǐ,yún mén yǐn yǐn yún qì rù。
两袖乘天风,苍茫踏云中。liǎng xiù chéng tiān fēng,cāng máng tà yún zhōng。
举头见太函,疑是轩辕宫。jǔ tóu jiàn tài hán,yí shì xuān yuán gōng。
轩辕不肯谒,却谒司马公。xuān yuán bù kěn yè,què yè sī mǎ gōng。
公也倒屣出,一笑心神融。gōng yě dào xǐ chū,yī xiào xīn shén róng。
中厨饾丰膳,炰鳖羞黄熊。zhōng chú dòu fēng shàn,páo biē xiū huáng xióng。
玄谈叩无始,高论探鸿蒙。xuán tán kòu wú shǐ,gāo lùn tàn hóng méng。
醉中吐豪气,四坐惊元龙。zuì zhōng tǔ háo qì,sì zuò jīng yuán lóng。
不知天河落盏底,但见蓬莱旭日荏苒悬城东。bù zhī tiān hé luò zhǎn dǐ,dàn jiàn péng lái xù rì rěn rǎn xuán chéng dōng。
城东陌上春风来,十里五里桃花开。chéng dōng mò shàng chūn fēng lái,shí lǐ wǔ lǐ táo huā kāi。
飘然蓝舆扪崔嵬,红霞纷纷落绿苔。piāo rán lán yú mén cuī wéi,hóng xiá fēn fēn luò lǜ tái。
明眸皓齿临高台,恍如瓢笠行天台。míng móu hào chǐ lín gāo tái,huǎng rú piáo lì xíng tiān tái。
吴生曼声振林木,谢生悬河笥充腹。wú shēng màn shēng zhèn lín mù,xiè shēng xuán hé sì chōng fù。
美人临邛得王四,豪士扶风见汪六。měi rén lín qióng dé wáng sì,háo shì fú fēng jiàn wāng liù。
曲江观涛病色扬,龙山落帽饶清狂。qū jiāng guān tāo bìng sè yáng,lóng shān luò mào ráo qīng kuáng。
山公倒著接䍦坐,相看一一俱高阳。shān gōng dào zhù jiē lí zuò,xiāng kàn yī yī jù gāo yáng。
定瓷博山焚妙香,蒲萄之酿琥珀光。dìng cí bó shān fén miào xiāng,pú táo zhī niàng hǔ pò guāng。
大叫酣眠竹林下,下视六合天茫茫。dà jiào hān mián zhú lín xià,xià shì liù hé tiān máng máng。
大白频挥不知数,斗酒宁论百篇富。dà bái pín huī bù zhī shù,dòu jiǔ níng lùn bǎi piān fù。
文章乍可穹壤齐,富贵真如草头露。wén zhāng zhà kě qióng rǎng qí,fù guì zhēn rú cǎo tóu lù。
拂衣东望生离愁,我欲东归公苦留,为君且解青貂裘。fú yī dōng wàng shēng lí chóu,wǒ yù dōng guī gōng kǔ liú,wèi jūn qiě jiě qīng diāo qiú。
山灵入梦幽思发,单车竟作齐云游。shān líng rù mèng yōu sī fā,dān chē jìng zuò qí yún yóu。
齐云巀嶪天尽头,何年赤县开神州。qí yún jié yè tiān jǐn tóu,hé nián chì xiàn kāi shén zhōu。
蹊回谷转划然一窍透混沌,香炉紫烟缭绕五城十二昆仑丘。qī huí gǔ zhuǎn huà rán yī qiào tòu hùn dùn,xiāng lú zǐ yān liáo rào wǔ chéng shí èr kūn lún qiū。
憩公无量阁,宿公文昌楼。qì gōng wú liàng gé,sù gōng wén chāng lóu。
羽人跨白鹿,道士骑青牛。yǔ rén kuà bái lù,dào shì qí qīng niú。
五老岩岩立霞际,环佩高翔隔尘世。wǔ lǎo yán yán lì xiá jì,huán pèi gāo xiáng gé chén shì。
三姑亭亭若可招,蕙裳罗带长飘摇。sān gū tíng tíng ruò kě zhāo,huì shang luó dài zhǎng piāo yáo。
回瞻巨碣峙寥廓,科斗虫鱼籀文剥。huí zhān jù jié zhì liáo kuò,kē dòu chóng yú zhòu wén bō。
云是元封封禅碑,帝遣神书镇名岳。yún shì yuán fēng fēng chán bēi,dì qiǎn shén shū zhèn míng yuè。
朝辞白岳下,暮宿岩市溪。cháo cí bái yuè xià,mù sù yán shì xī。
如花六七辈,秉烛相招携。rú huā liù qī bèi,bǐng zhú xiāng zhāo xié。
华灯荧荧夹明月,笳鼓煌煌众星列。huá dēng yíng yíng jiā míng yuè,jiā gǔ huáng huáng zhòng xīng liè。
忽看紫气屯关门,走卒儿童竞欢悦。hū kàn zǐ qì tún guān mén,zǒu zú ér tóng jìng huān yuè。
曳杖扶天孙,徘徊登幔亭。yè zhàng fú tiān sūn,pái huái dēng màn tíng。
周遭列岩岫,彩绘飞银屏。zhōu zāo liè yán xiù,cǎi huì fēi yín píng。
观者盈道傍,叹息难具陈。guān zhě yíng dào bàng,tàn xī nán jù chén。
有如武夷君,挥手辞世人。yǒu rú wǔ yí jūn,huī shǒu cí shì rén。
幔亭登乍毕,还寻上池室。màn tíng dēng zhà bì,hái xún shàng chí shì。
浮筏溯空明扬帆,弄春碧沙棠为楫。fú fá sù kōng míng yáng fān,nòng chūn bì shā táng wèi jí。
绣幕悬金罂,玉瓶置我前。xiù mù xuán jīn yīng,yù píng zhì wǒ qián。
百壶荡漾如流泉,翠眉蝉鬓纷婵娟。bǎi hú dàng yàng rú liú quán,cuì méi chán bìn fēn chán juān。
觞行乐奏雷电作,回桡转向濠梁泊。shāng xíng lè zòu léi diàn zuò,huí ráo zhuǎn xiàng háo liáng pō。
清沙锦石俨可数,细雨斜风亦不恶。qīng shā jǐn shí yǎn kě shù,xì yǔ xié fēng yì bù è。
李姬拂袖拥高浪,赵女褰裙映林薄。lǐ jī fú xiù yōng gāo làng,zhào nǚ qiān qún yìng lín báo。
漫忆岑郎吟渼陂,欲效陈思赋河洛。màn yì cén láng yín měi bēi,yù xiào chén sī fù hé luò。
昏黑归来兴逾逸,玳瑁芙蓉众宾集。hūn hēi guī lái xīng yú yì,dài mào fú róng zhòng bīn jí。
红牙按拍催鸾笙,紫笋攒箫和龙笛。hóng yá àn pāi cuī luán shēng,zǐ sǔn zǎn xiāo hé lóng dí。
痛饮淋漓将至石,主人留髡向西席。tòng yǐn lín lí jiāng zhì shí,zhǔ rén liú kūn xiàng xī xí。
吁嗟乎今晨何晨夕何夕,人生快意差已极。xū jiē hū jīn chén hé chén xī hé xī,rén shēng kuài yì chà yǐ jí。
乐极悲来将奈何,登山临水哀情多,倚风老泪双滂沱。lè jí bēi lái jiāng nài hé,dēng shān lín shuǐ āi qíng duō,yǐ fēng lǎo lèi shuāng pāng tuó。
公为我楚舞,我为公越歌。gōng wèi wǒ chǔ wǔ,wǒ wèi gōng yuè gē。
丰城两神物,会合长蹉跎。fēng chéng liǎng shén wù,huì hé zhǎng cuō tuó。
眼前岁月东逝波,青青柳色明关河。yǎn qián suì yuè dōng shì bō,qīng qīng liǔ sè míng guān hé。
明发牵衣强余住,咫尺芳洲断春树。míng fā qiān yī qiáng yú zhù,zhǐ chǐ fāng zhōu duàn chūn shù。
欲行不行行且留,未忍匆匆别公去。yù xíng bù xíng xíng qiě liú,wèi rěn cōng cōng bié gōng qù。
公不见琅琊布衣十日饮,琅琊之人渺何处。gōng bù jiàn láng yá bù yī shí rì yǐn,láng yá zhī rén miǎo hé chù。
当时太白配残月,此日中流仅孤柱。dāng shí tài bái pèi cán yuè,cǐ rì zhōng liú jǐn gū zhù。
何如片鹢飞严陵,生刍泂酌浇吴城。hé rú piàn yì fēi yán líng,shēng chú jiǒng zhuó jiāo wú chéng。
白玉之楼缥缈孤悬大罗上,弇州之山五彩之鸟,八翼四足仰天矫首而长鸣。bái yù zhī lóu piāo miǎo gū xuán dà luó shàng,yǎn zhōu zhī shān wǔ cǎi zhī niǎo,bā yì sì zú yǎng tiān jiǎo shǒu ér zhǎng míng。
定知精爽为公下,辎軿杂沓来秋冥。dìng zhī jīng shuǎng wèi gōng xià,zī píng zá dá lái qiū míng。
旁观客有骑羊者,仿佛生平共杯斝。páng guān kè yǒu qí yáng zhě,fǎng fú shēng píng gòng bēi jiǎ。
如渑之酒迹已陈,此臂宁堪少年把。rú miǎn zhī jiǔ jì yǐ chén,cǐ bì níng kān shǎo nián bǎ。
俯仰乾坤但公在,磊落肝肠为公写。fǔ yǎng qián kūn dàn gōng zài,lěi luò gān cháng wèi gōng xiě。
已从孔祢申末契,底事桓文论兴谢。yǐ cóng kǒng mí shēn mò qì,dǐ shì huán wén lùn xīng xiè。
愿作灵光千万年,白首同公白榆社。yuàn zuò líng guāng qiān wàn nián,bái shǒu tóng gōng bái yú shè。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

闻沈纯父将还有寄

胡应麟

南过铜柱绝风尘,北望金门恋隐沦。nán guò tóng zhù jué fēng chén,běi wàng jīn mén liàn yǐn lún。
豆蔻花前千里客,桄榔树底十年人。dòu kòu huā qián qiān lǐ kè,guāng láng shù dǐ shí nián rén。
骖鸾雪拥名山色,驱鳄云开大海春。cān luán xuě yōng míng shān sè,qū è yún kāi dà hǎi chūn。
闻道天鸡来旦暮,可令宣室迟孤臣。wén dào tiān jī lái dàn mù,kě lìng xuān shì chí gū chén。

沛上怀古寄喻邦相

胡应麟

酹酒遥当百战尘,彭城山色大河滨。lèi jiǔ yáo dāng bǎi zhàn chén,péng chéng shān sè dà hé bīn。
攀龙北极非无客,逐鹿中原定几人。pān lóng běi jí fēi wú kè,zhú lù zhōng yuán dìng jǐ rén。
雪浪吕梁飞一舸,日华芒砀驻双轮。xuě làng lǚ liáng fēi yī gě,rì huá máng dàng zhù shuāng lún。
登台苦忆神仙吏,击筑歌风望紫宸。dēng tái kǔ yì shén xiān lì,jī zhù gē fēng wàng zǐ chén。

宝应碧霞宫宏丽甲天下其后玉皇阁高寒特立环以大河东望淮海莽苍无际余维舟其下登临竟日恍然驭风遗世之想为赋二首

胡应麟

积翠中天势欲翔,分明台殿到扶桑。jī cuì zhōng tiān shì yù xiáng,fēn míng tái diàn dào fú sāng。
云霞上下飞丹壁,日月东西抱画梁。yún xiá shàng xià fēi dān bì,rì yuè dōng xī bào huà liáng。
座里黄河千舶聚,毫端沧海一杯长。zuò lǐ huáng hé qiān bó jù,háo duān cāng hǎi yī bēi zhǎng。
只今谁识宣城句,搔首骑龙入大荒。zhǐ jīn shuí shí xuān chéng jù,sāo shǒu qí lóng rù dà huāng。

宝应碧霞宫宏丽甲天下其后玉皇阁高寒特立环以大河东望淮海莽苍无际余维舟其下登临竟日恍然驭风遗世之想为赋二首

胡应麟

斗畔危梯百尺悬,岧峣飞观矗层烟。dòu pàn wēi tī bǎi chǐ xuán,tiáo yáo fēi guān chù céng yān。
长淮蜃起朱阑外,大泽龙吟碧槛前。zhǎng huái shèn qǐ zhū lán wài,dà zé lóng yín bì kǎn qián。
抱瑟湘灵时自舞,吹箫秦女欲谁怜。bào sè xiāng líng shí zì wǔ,chuī xiāo qín nǚ yù shuí lián。
却思香案曾为吏,白昼蓬莱绝顶眠。què sī xiāng àn céng wèi lì,bái zhòu péng lái jué dǐng mián。

次夏镇谒朱公新祠

胡应麟

巀嵲宫墙跨海隅,嵬峨庙貌锁清虚。jié niè gōng qiáng kuà hǎi yú,wéi é miào mào suǒ qīng xū。
天开雄镇犹名夏,地拥长堤并接徐。tiān kāi xióng zhèn yóu míng xià,dì yōng zhǎng dī bìng jiē xú。
疏凿岁深频想像,平城功就几踟蹰。shū záo suì shēn pín xiǎng xiàng,píng chéng gōng jiù jǐ chí chú。
丹青旦暮思良弼,倘为蒲轮到玉除。dān qīng dàn mù sī liáng bì,tǎng wèi pú lún dào yù chú。

明上人居少林三十馀年以游方淮上说法于通玄禅寺余从大众谛听异焉造室玄谈遂至丙夜诘旦留诗为别且订后期

胡应麟

泠然飞锡下西方,久住名山侍法王。líng rán fēi xī xià xī fāng,jiǔ zhù míng shān shì fǎ wáng。
持咒毒龙归藻碗,谈经驯象过绳床。chí zhòu dú lóng guī zǎo wǎn,tán jīng xùn xiàng guò shéng chuáng。
诸天日月千花供,大地山河一苇航。zhū tiān rì yuè qiān huā gōng,dà dì shān hé yī wěi háng。
我亦宿生称大士,相随七佛赴禅堂。wǒ yì sù shēng chēng dà shì,xiāng suí qī fú fù chán táng。

明上人居少林三十馀年以游方淮上说法于通玄禅寺余从大众谛听异焉造室玄谈遂至丙夜诘旦留诗为别且订后期

胡应麟

崔嵬台殿入清凉,月色天香对坐忘。cuī wéi tái diàn rù qīng liáng,yuè sè tiān xiāng duì zuò wàng。
洗钵师能容姓字,留衣吾欲废文章。xǐ bō shī néng róng xìng zì,liú yī wú yù fèi wén zhāng。
才参雪窦人天近,共指云门客路长。cái cān xuě dòu rén tiān jìn,gòng zhǐ yún mén kè lù zhǎng。
计日灵山携杖去,白牛车畔问慈航。jì rì líng shān xié zhàng qù,bái niú chē pàn wèn cí háng。

寄黎惟敬

胡应麟

辞官不听上阳钟,结社遥当四百峰。cí guān bù tīng shàng yáng zhōng,jié shè yáo dāng sì bǎi fēng。
仙子衣裳馀白鹤,词人环佩隔苍龙。xiān zi yī shang yú bái hè,cí rén huán pèi gé cāng lóng。
罗浮树袅云千色,大庾花残雪万重。luó fú shù niǎo yún qiān sè,dà yǔ huā cán xuě wàn zhòng。
纵是寒梅难折寄,可无书札慰遐踪。zòng shì hán méi nán zhé jì,kě wú shū zhá wèi xiá zōng。

怀滕方伯先生

胡应麟

矫首玄亭忆问奇,海天愁绝雁来时。jiǎo shǒu xuán tíng yì wèn qí,hǎi tiān chóu jué yàn lái shí。
清宵跨鹤还方丈,白昼鞭龙上武夷。qīng xiāo kuà hè hái fāng zhàng,bái zhòu biān lóng shàng wǔ yí。
舟楫尚回明主梦,衣裳遥赴大罗期。zhōu jí shàng huí míng zhǔ mèng,yī shang yáo fù dà luó qī。
星河未吐吴钩色,十载寒光佩陆离。xīng hé wèi tǔ wú gōu sè,shí zài hán guāng pèi lù lí。

初抵都下冯咸父以诗草见贻赋此奉赠

胡应麟

纷纷才子竞谈天,入洛何人最少年。fēn fēn cái zi jìng tán tiān,rù luò hé rén zuì shǎo nián。
赋就三都吾欲老,吟成七步世争传。fù jiù sān dōu wú yù lǎo,yín chéng qī bù shì zhēng chuán。
呼卢雪照咸阳市,握麈虹飞碣石筵。hū lú xuě zhào xián yáng shì,wò zhǔ hóng fēi jié shí yán。
寂寞焦桐弦绝久,为君重拭汉宫前。jì mò jiāo tóng xián jué jiǔ,wèi jūn zhòng shì hàn gōng qián。

同社诸子招游显应观阁得台字

胡应麟

夹筱千林蔽绿苔,飞楼百尺上崔嵬。jiā xiǎo qiān lín bì lǜ tái,fēi lóu bǎi chǐ shàng cuī wéi。
山将华岳莲花并,岭学淮南桂树开。shān jiāng huá yuè lián huā bìng,lǐng xué huái nán guì shù kāi。
隔坐三天悬帝阙,凭阑七曜动仙台。gé zuò sān tiān xuán dì quē,píng lán qī yào dòng xiān tái。
君平此夜成都卜,应怪乘槎客未回。jūn píng cǐ yè chéng dōu bo,yīng guài chéng chá kè wèi huí。

答屠长卿

胡应麟

风尘携手各茫然,恍惚西湖载画船。fēng chén xié shǒu gè máng rán,huǎng hū xī hú zài huà chuán。
六载蒹葭馀旧梦,万家桃李奏冰弦。liù zài jiān jiā yú jiù mèng,wàn jiā táo lǐ zòu bīng xián。
云驱赤骥燕台下,电绕苍龙魏阙前。yún qū chì jì yàn tái xià,diàn rào cāng lóng wèi quē qián。
莫羡初平能辟谷,餐霞曾谒大罗仙。mò xiàn chū píng néng pì gǔ,cān xiá céng yè dà luó xiān。

再赠长卿明府

胡应麟

缤纷词客尽西京,赤帜谁持大将营。bīn fēn cí kè jǐn xī jīng,chì zhì shuí chí dà jiāng yíng。
司马赋才元绝代,文房诗律旧长城。sī mǎ fù cái yuán jué dài,wén fáng shī lǜ jiù zhǎng chéng。
霞光若木飞三岛,雪色扶桑射四明。xiá guāng ruò mù fēi sān dǎo,xuě sè fú sāng shè sì míng。
漫向石函占紫气,双龙齐傍蓟台鸣。màn xiàng shí hán zhàn zǐ qì,shuāng lóng qí bàng jì tái míng。

题陈玉叔雪坡草堂二首

胡应麟

平坡飞翠立群峦,大隐新开十二阑。píng pō fēi cuì lì qún luán,dà yǐn xīn kāi shí èr lán。
秀色迥当银阙堕,清辉疑傍玉楼看。xiù sè jiǒng dāng yín quē duò,qīng huī yí bàng yù lóu kàn。
歌成郢国千花聚,赋就梁园万竹寒。gē chéng yǐng guó qiān huā jù,fù jiù liáng yuán wàn zhú hán。
何似一舟乘兴去,闭门三日卧长安。hé shì yī zhōu chéng xīng qù,bì mén sān rì wò zhǎng ān。

题陈玉叔雪坡草堂二首

胡应麟

城隅一曲抱沧浪,有客新裁薜荔裳。chéng yú yī qū bào cāng làng,yǒu kè xīn cái bì lì shang。
槛外渔舟回七泽,座中龙笛到三湘。kǎn wài yú zhōu huí qī zé,zuò zhōng lóng dí dào sān xiāng。
松花暮合陶潜里,草色春添杜甫堂。sōng huā mù hé táo qián lǐ,cǎo sè chūn tiān dù fǔ táng。
莫向峰头歌白雪,夜惊神女出高唐。mò xiàng fēng tóu gē bái xuě,yè jīng shén nǚ chū gāo táng。