古诗词

远别离

胡应麟

远别离,古有之。yuǎn bié lí,gǔ yǒu zhī。
不见牵牛星,荧荧河汉湄。bù jiàn qiān niú xīng,yíng yíng hé hàn méi。
黄姑弄杼轴,锦石为支机。huáng gū nòng zhù zhóu,jǐn shí wèi zhī jī。
招要自成匹,永永不相疑。zhāo yào zì chéng pǐ,yǒng yǒng bù xiāng yí。
终朝卧阊阖,折花事游嬉。zhōng cháo wò chāng hé,zhé huā shì yóu xī。
逡巡怒上帝,立遣东西驰。qūn xún nù shàng dì,lì qiǎn dōng xī chí。
天孙尚尔尔,世人了可知。tiān sūn shàng ěr ěr,shì rén le kě zhī。
酌君一杯酒,听我歌别离。zhuó jūn yī bēi jiǔ,tīng wǒ gē bié lí。
君不见重瞳堕地气食牛,扫除六合朝诸侯。jūn bù jiàn zhòng tóng duò dì qì shí niú,sǎo chú liù hé cháo zhū hóu。
美人娇爱置金屋,彭城著绣夸遨游。měi rén jiāo ài zhì jīn wū,péng chéng zhù xiù kuā áo yóu。
时危势屈走垓下,楚歌四面兴仇雠。shí wēi shì qū zǒu gāi xià,chǔ gē sì miàn xīng chóu chóu。
蛾眉倏忽化黄土,拔山力尽乌江头。é méi shū hū huà huáng tǔ,bá shān lì jǐn wū jiāng tóu。
君不见隆准布衣奋三尺,蹙项诛秦四海一。jūn bù jiàn lóng zhǔn bù yī fèn sān chǐ,cù xiàng zhū qín sì hǎi yī。
淮阴菹醢百虑空,掌上娇儿夜啼泣。huái yīn jū hǎi bǎi lǜ kōng,zhǎng shàng jiāo ér yè tí qì。
回身楚舞涕泗横,黄鹄摩天招不得。huí shēn chǔ wǔ tì sì héng,huáng gǔ mó tiān zhāo bù dé。
未央美人居厕中,地下谁呼宠姬戚。wèi yāng měi rén jū cè zhōng,dì xià shuí hū chǒng jī qī。
古来豪杰流,往往称二子。gǔ lái háo jié liú,wǎng wǎng chēng èr zi。
裂眦摧天关,五岳任驱使。liè zì cuī tiān guān,wǔ yuè rèn qū shǐ。
徘徊一妇人,竟作别离死。pái huái yī fù rén,jìng zuò bié lí sǐ。
何况蚩蚩辈,畴能不罹此。hé kuàng chī chī bèi,chóu néng bù lí cǐ。
房帷仅咫尺,陷阱如丘山。fáng wéi jǐn zhǐ chǐ,xiàn jǐng rú qiū shān。
不信别离苦,焉知行路难。bù xìn bié lí kǔ,yān zhī xíng lù nán。
荆榛莽闺闼,对面生尤愆。jīng zhēn mǎng guī tà,duì miàn shēng yóu qiān。
逝将舍之去,去去适荆蛮。shì jiāng shě zhī qù,qù qù shì jīng mán。
荆蛮非我乡,念欲还长安。jīng mán fēi wǒ xiāng,niàn yù hái zhǎng ān。
载歌别离曲,使人叹息摧朱颜。zài gē bié lí qū,shǐ rén tàn xī cuī zhū yán。
远别离,何匆匆。yuǎn bié lí,hé cōng cōng。
浮世狭,难为容。fú shì xiá,nán wèi róng。
胡不醉我美酒三千钟。hú bù zuì wǒ měi jiǔ sān qiān zhōng。
蒲萄之酿紫花泼,绿尊翠杓春溶溶。pú táo zhī niàng zǐ huā pō,lǜ zūn cuì biāo chūn róng róng。
两手持蟹螯,拍浮玉缸中。liǎng shǒu chí xiè áo,pāi fú yù gāng zhōng。
落叶有时合,明珠有时逢。luò yè yǒu shí hé,míng zhū yǒu shí féng。
人生把酒当尽醉,回头万事成虚空。rén shēng bǎ jiǔ dāng jǐn zuì,huí tóu wàn shì chéng xū kōng。
项刘两竖子,龌龊非莫雄。xiàng liú liǎng shù zi,wò chuò fēi mò xióng。
天孙与河鼓,儿女徒忡忡。tiān sūn yǔ hé gǔ,ér nǚ tú chōng chōng。
二妃从游已百岁,湘水底事流啼红。èr fēi cóng yóu yǐ bǎi suì,xiāng shuǐ dǐ shì liú tí hóng。
屈原李白俱谩语,谑浪分明欺乃公。qū yuán lǐ bái jù mán yǔ,xuè làng fēn míng qī nǎi gōng。
大人虎变挟宇宙,傍日月驾双飞龙。dà rén hǔ biàn xié yǔ zhòu,bàng rì yuè jià shuāng fēi lóng。
黄童姹女永相逐,周游八极乘罡风。huáng tóng chà nǚ yǒng xiāng zhú,zhōu yóu bā jí chéng gāng fēng。
安能低眉折腰局促,相若辕下驹守樊笼。ān néng dī méi zhé yāo jú cù,xiāng ruò yuán xià jū shǒu fán lóng。
远别离,何匆匆。yuǎn bié lí,hé cōng cōng。
安能低眉折腰局促,相若辕下驹守樊笼。ān néng dī méi zhé yāo jú cù,xiāng ruò yuán xià jū shǒu fán lóng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

寒食夜集邦相署中分韵得吟字

胡应麟

荏苒逢佳节,招携见苦吟。rěn rǎn féng jiā jié,zhāo xié jiàn kǔ yín。
乾坤双剑色,湖海一麾心。qián kūn shuāng jiàn sè,hú hǎi yī huī xīn。
柳密陶公署,花闲宓子琴。liǔ mì táo gōng shǔ,huā xián mì zi qín。
兰陵今夜月,百里为谁深。lán líng jīn yè yuè,bǎi lǐ wèi shuí shēn。

顾朗生山人以四诗见贻赋答

胡应麟

万感红颜尽,孤踪白眼馀。wàn gǎn hóng yán jǐn,gū zōng bái yǎn yú。
何堪梁苑客,遥寄茂陵书。hé kān liáng yuàn kè,yáo jì mào líng shū。
雪色晴偏照,星芒昼不除。xuě sè qíng piān zhào,xīng máng zhòu bù chú。
太湖蓑艇畔,谁共觅鲈鱼。tài hú suō tǐng pàn,shuí gòng mì lú yú。

顾朗生山人以四诗见贻赋答

胡应麟

意气尘埃外,心期梦寐间。yì qì chén āi wài,xīn qī mèng mèi jiān。
一尊违白社,十口共青山。yī zūn wéi bái shè,shí kǒu gòng qīng shān。
桂树幽人赋,莲花国士颜。guì shù yōu rén fù,lián huā guó shì yán。
倘怀天姥雪,拂石候柴关。tǎng huái tiān lǎo xuě,fú shí hòu chái guān。

顾朗生山人以四诗见贻赋答

胡应麟

极目皋桥客,长歌扣玉壶。jí mù gāo qiáo kè,zhǎng gē kòu yù hú。
天藏林屋远,云压洞庭孤。tiān cáng lín wū yuǎn,yún yā dòng tíng gū。
卜筑仍三径,浮家任五湖。bo zhù réng sān jìng,fú jiā rèn wǔ hú。
试探吴市女,能识姓名无。shì tàn wú shì nǚ,néng shí xìng míng wú。

顾朗生山人以四诗见贻赋答

胡应麟

不谓菰芦畔,频年见伟人。bù wèi gū lú pàn,pín nián jiàn wěi rén。
高天容荷锸,大海傍垂纶。gāo tiān róng hé chā,dà hǎi bàng chuí lún。
一壑心长恋,千秋业未贫。yī hè xīn zhǎng liàn,qiān qiū yè wèi pín。
异时双剑合,谁谓白头新。yì shí shuāng jiàn hé,shuí wèi bái tóu xīn。

又得卮字

胡应麟

万古山城畔,风流见此时。wàn gǔ shān chéng pàn,fēng liú jiàn cǐ shí。
署元方朔隐,亭更子云奇。shǔ yuán fāng shuò yǐn,tíng gèng zi yún qí。
片月窥帘下,疏星抱席移。piàn yuè kuī lián xià,shū xīng bào xí yí。
袛应双白眼,兀坐把深卮。dī yīng shuāng bái yǎn,wù zuò bǎ shēn zhī。

寄谢宗伯何公四首

胡应麟

十载瞻台座,三春佐秩宗。shí zài zhān tái zuò,sān chūn zuǒ zhì zōng。
文章空左马,礼乐擅夔龙。wén zhāng kōng zuǒ mǎ,lǐ lè shàn kuí lóng。
邺下才偏盛,河南誉日崇。yè xià cái piān shèng,hé nán yù rì chóng。
殷勤大玄草,犹记昔相从。yīn qín dà xuán cǎo,yóu jì xī xiāng cóng。

寄谢宗伯何公四首

胡应麟

灿烂遗编在,峥嵘大雅留。càn làn yí biān zài,zhēng róng dà yǎ liú。
黄河龙马出,紫阁凤凰游。huáng hé lóng mǎ chū,zǐ gé fèng huáng yóu。
李薛年谁少,徐边誉岂俦。lǐ xuē nián shuí shǎo,xú biān yù qǐ chóu。
不辞扳逸驾,世业在瀛洲。bù cí bān yì jià,shì yè zài yíng zhōu。

寄谢宗伯何公四首

胡应麟

少日游金马,平生近玉宸。shǎo rì yóu jīn mǎ,píng shēng jìn yù chén。
中天回雨露,绝域望星辰。zhōng tiān huí yǔ lù,jué yù wàng xīng chén。
咳唾千秋迥,吹嘘万象春。ké tuò qiān qiū jiǒng,chuī xū wàn xiàng chūn。
惭无杜陵句,池上赞丝纶。cán wú dù líng jù,chí shàng zàn sī lún。

寄谢宗伯何公四首

胡应麟

尚忆梅花下,飞觞醉玉堂。shàng yì méi huā xià,fēi shāng zuì yù táng。
先春大庾月,达曙广陵霜。xiān chūn dà yǔ yuè,dá shǔ guǎng líng shuāng。
鬓惜年来短,情偏别后长。bìn xī nián lái duǎn,qíng piān bié hòu zhǎng。
绨袍今古泪,寂寞洒沧浪。tí páo jīn gǔ lèi,jì mò sǎ cāng làng。

闻裕卿卧病有怀

胡应麟

茆屋何年借,柴扉尽日扃。máo wū hé nián jiè,chái fēi jǐn rì jiōng。
已无人和雪,谁问客为星。yǐ wú rén hé xuě,shuí wèn kè wèi xīng。
病骨留东海,雄心付北溟。bìng gǔ liú dōng hǎi,xióng xīn fù běi míng。
暮云回首处,寂寂万山青。mù yún huí shǒu chù,jì jì wàn shān qīng。

得何仁仲书

胡应麟

旧事燕台下,看花汝亦狂。jiù shì yàn tái xià,kàn huā rǔ yì kuáng。
双鸿俄越峤,匹马竟潇湘。shuāng hóng é yuè jiào,pǐ mǎ jìng xiāo xiāng。
赋就人千里,书来泪八行。fù jiù rén qiān lǐ,shū lái lèi bā xíng。
向来神女约,早晚到高唐。xiàng lái shén nǚ yuē,zǎo wǎn dào gāo táng。

题大司空潘公芝林二首

胡应麟

烨烨钟灵草,青葱发涧阿。yè yè zhōng líng cǎo,qīng cōng fā jiàn ā。
九光呈玉叶,三秀挺瑶柯。jiǔ guāng chéng yù yè,sān xiù tǐng yáo kē。
滴露滋苔藓,蒸云映薜萝。dī lù zī tái xiǎn,zhēng yún yìng bì luó。
蚤知王佐出,寝殿有兴歌。zǎo zhī wáng zuǒ chū,qǐn diàn yǒu xīng gē。

题大司空潘公芝林二首

胡应麟

丹崖藏淑气,白日涌灵葩。dān yá cáng shū qì,bái rì yǒng líng pā。
百本俱擎露,千林竞照霞。bǎi běn jù qíng lù,qiān lín jìng zhào xiá。
瑶池仙母住,勾曲羽人夸。yáo chí xiān mǔ zhù,gōu qū yǔ rén kuā。
宁似商山客,成功翌汉家。níng shì shāng shān kè,chéng gōng yì hàn jiā。

题元旦早朝卷

胡应麟

玉殿春风起,金门曙色通。yù diàn chūn fēng qǐ,jīn mén shǔ sè tōng。
佩声千柳外,旗影万花中。pèi shēng qiān liǔ wài,qí yǐng wàn huā zhōng。
凤历颁群后,鹓行列上公。fèng lì bān qún hòu,yuān xíng liè shàng gōng。
阳春才一曲,拟献大明宫。yáng chūn cái yī qū,nǐ xiàn dà míng gōng。