古诗词

远别离

胡应麟

远别离,古有之。yuǎn bié lí,gǔ yǒu zhī。
不见牵牛星,荧荧河汉湄。bù jiàn qiān niú xīng,yíng yíng hé hàn méi。
黄姑弄杼轴,锦石为支机。huáng gū nòng zhù zhóu,jǐn shí wèi zhī jī。
招要自成匹,永永不相疑。zhāo yào zì chéng pǐ,yǒng yǒng bù xiāng yí。
终朝卧阊阖,折花事游嬉。zhōng cháo wò chāng hé,zhé huā shì yóu xī。
逡巡怒上帝,立遣东西驰。qūn xún nù shàng dì,lì qiǎn dōng xī chí。
天孙尚尔尔,世人了可知。tiān sūn shàng ěr ěr,shì rén le kě zhī。
酌君一杯酒,听我歌别离。zhuó jūn yī bēi jiǔ,tīng wǒ gē bié lí。
君不见重瞳堕地气食牛,扫除六合朝诸侯。jūn bù jiàn zhòng tóng duò dì qì shí niú,sǎo chú liù hé cháo zhū hóu。
美人娇爱置金屋,彭城著绣夸遨游。měi rén jiāo ài zhì jīn wū,péng chéng zhù xiù kuā áo yóu。
时危势屈走垓下,楚歌四面兴仇雠。shí wēi shì qū zǒu gāi xià,chǔ gē sì miàn xīng chóu chóu。
蛾眉倏忽化黄土,拔山力尽乌江头。é méi shū hū huà huáng tǔ,bá shān lì jǐn wū jiāng tóu。
君不见隆准布衣奋三尺,蹙项诛秦四海一。jūn bù jiàn lóng zhǔn bù yī fèn sān chǐ,cù xiàng zhū qín sì hǎi yī。
淮阴菹醢百虑空,掌上娇儿夜啼泣。huái yīn jū hǎi bǎi lǜ kōng,zhǎng shàng jiāo ér yè tí qì。
回身楚舞涕泗横,黄鹄摩天招不得。huí shēn chǔ wǔ tì sì héng,huáng gǔ mó tiān zhāo bù dé。
未央美人居厕中,地下谁呼宠姬戚。wèi yāng měi rén jū cè zhōng,dì xià shuí hū chǒng jī qī。
古来豪杰流,往往称二子。gǔ lái háo jié liú,wǎng wǎng chēng èr zi。
裂眦摧天关,五岳任驱使。liè zì cuī tiān guān,wǔ yuè rèn qū shǐ。
徘徊一妇人,竟作别离死。pái huái yī fù rén,jìng zuò bié lí sǐ。
何况蚩蚩辈,畴能不罹此。hé kuàng chī chī bèi,chóu néng bù lí cǐ。
房帷仅咫尺,陷阱如丘山。fáng wéi jǐn zhǐ chǐ,xiàn jǐng rú qiū shān。
不信别离苦,焉知行路难。bù xìn bié lí kǔ,yān zhī xíng lù nán。
荆榛莽闺闼,对面生尤愆。jīng zhēn mǎng guī tà,duì miàn shēng yóu qiān。
逝将舍之去,去去适荆蛮。shì jiāng shě zhī qù,qù qù shì jīng mán。
荆蛮非我乡,念欲还长安。jīng mán fēi wǒ xiāng,niàn yù hái zhǎng ān。
载歌别离曲,使人叹息摧朱颜。zài gē bié lí qū,shǐ rén tàn xī cuī zhū yán。
远别离,何匆匆。yuǎn bié lí,hé cōng cōng。
浮世狭,难为容。fú shì xiá,nán wèi róng。
胡不醉我美酒三千钟。hú bù zuì wǒ měi jiǔ sān qiān zhōng。
蒲萄之酿紫花泼,绿尊翠杓春溶溶。pú táo zhī niàng zǐ huā pō,lǜ zūn cuì biāo chūn róng róng。
两手持蟹螯,拍浮玉缸中。liǎng shǒu chí xiè áo,pāi fú yù gāng zhōng。
落叶有时合,明珠有时逢。luò yè yǒu shí hé,míng zhū yǒu shí féng。
人生把酒当尽醉,回头万事成虚空。rén shēng bǎ jiǔ dāng jǐn zuì,huí tóu wàn shì chéng xū kōng。
项刘两竖子,龌龊非莫雄。xiàng liú liǎng shù zi,wò chuò fēi mò xióng。
天孙与河鼓,儿女徒忡忡。tiān sūn yǔ hé gǔ,ér nǚ tú chōng chōng。
二妃从游已百岁,湘水底事流啼红。èr fēi cóng yóu yǐ bǎi suì,xiāng shuǐ dǐ shì liú tí hóng。
屈原李白俱谩语,谑浪分明欺乃公。qū yuán lǐ bái jù mán yǔ,xuè làng fēn míng qī nǎi gōng。
大人虎变挟宇宙,傍日月驾双飞龙。dà rén hǔ biàn xié yǔ zhòu,bàng rì yuè jià shuāng fēi lóng。
黄童姹女永相逐,周游八极乘罡风。huáng tóng chà nǚ yǒng xiāng zhú,zhōu yóu bā jí chéng gāng fēng。
安能低眉折腰局促,相若辕下驹守樊笼。ān néng dī méi zhé yāo jú cù,xiāng ruò yuán xià jū shǒu fán lóng。
远别离,何匆匆。yuǎn bié lí,hé cōng cōng。
安能低眉折腰局促,相若辕下驹守樊笼。ān néng dī méi zhé yāo jú cù,xiāng ruò yuán xià jū shǒu fán lóng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

大学士赵公招饮小憩章行父馆中作

胡应麟

尺五瀛洲路,频过户不扃。chǐ wǔ yíng zhōu lù,pín guò hù bù jiōng。
漏长中极殿,春满太玄亭。lòu zhǎng zhōng jí diàn,chūn mǎn tài xuán tíng。
舞鹤花间度,飞鸾竹外停。wǔ hè huā jiān dù,fēi luán zhú wài tíng。
最怜调鼎暇,吐握共忘形。zuì lián diào dǐng xiá,tǔ wò gòng wàng xíng。

是夕留饮至丙夜诘旦再呈此章

胡应麟

紫极方延伫,黄扉乍卜欢。zǐ jí fāng yán zhù,huáng fēi zhà bo huān。
上公能结袜,羁客尽弹冠。shàng gōng néng jié wà,jī kè jǐn dàn guān。
玉脔移中禁,琼浆出大官。yù luán yí zhōng jìn,qióng jiāng chū dà guān。
夜阑台斗色,清切动长安。yè lán tái dòu sè,qīng qiè dòng zhǎng ān。

闻王闲仲得隽燕中志喜二首

胡应麟

阀阅三朝旧,弓裘四世新。fá yuè sān cháo jiù,gōng qiú sì shì xīn。
霜蹄金騕,天种石麒麟。shuāng tí jīn yǎo,tiān zhǒng shí qí lín。
桂擢燕山夜,梅标碣石春。guì zhuó yàn shān yè,méi biāo jié shí chūn。
平康花似绮,结束待车轮。píng kāng huā shì qǐ,jié shù dài chē lún。

闻王闲仲得隽燕中志喜二首

胡应麟

金泥初帝阙,玉树旧王家。jīn ní chū dì quē,yù shù jiù wáng jiā。
间气钟三叶,奇葩炫五花。jiān qì zhōng sān yè,qí pā xuàn wǔ huā。
追风横大漠,蹑景度流沙。zhuī fēng héng dà mò,niè jǐng dù liú shā。
宁似吴宫外,穷年学浣纱。níng shì wú gōng wài,qióng nián xué huàn shā。

题杨孝子卷为世叔孝廉

胡应麟

当年排帝阙,万死白虹知。dāng nián pái dì quē,wàn sǐ bái hóng zhī。
楚泽长醒夜,燕台困饿时。chǔ zé zhǎng xǐng yè,yàn tái kùn è shí。
有天号半菽,无地献三芝。yǒu tiān hào bàn shū,wú dì xiàn sān zhī。
藉甚遗孤在,干将对陆离。jí shén yí gū zài,gàn jiāng duì lù lí。

访苏君禹城南别墅时郎君新获隽计偕二首

胡应麟

韦杜城南曲,经过路不遐。wéi dù chéng nán qū,jīng guò lù bù xiá。
重垣千树枣,曲径四时花。zhòng yuán qiān shù zǎo,qū jìng sì shí huā。
楚思融春雪,燕歌促暮霞。chǔ sī róng chūn xuě,yàn gē cù mù xiá。
日斜羸骑返,睥睨半栖鸦。rì xié léi qí fǎn,pì nì bàn qī yā。

访苏君禹城南别墅时郎君新获隽计偕二首

胡应麟

岂是东山墅,频张北海筵。qǐ shì dōng shān shù,pín zhāng běi hǎi yán。
帝城云色近,仙掌日华悬。dì chéng yún sè jìn,xiān zhǎng rì huá xuán。
旧燕纷窥幕,新莺促和弦。jiù yàn fēn kuī mù,xīn yīng cù hé xián。
坐看池上凤,矫翼向甘泉。zuò kàn chí shàng fèng,jiǎo yì xiàng gān quán。

过苏生期歌者小谢不至戏作

胡应麟

寂寞看花兴,彷徨伐木歌。jì mò kàn huā xīng,páng huáng fá mù gē。
虚闻莺出谷,未见鹊填河。xū wén yīng chū gǔ,wèi jiàn què tián hé。
暮雨当窗断,春星入户多。mù yǔ dāng chuāng duàn,chūn xīng rù hù duō。
明朝携小谢,池草梦如何。míng cháo xié xiǎo xiè,chí cǎo mèng rú hé。

云岭真松卷为崔母杨孺人题

胡应麟

朗月悬西极,高风劲北堂。lǎng yuè xuán xī jí,gāo fēng jìn běi táng。
云松千尺秀,冰蘖万年芳。yún sōng qiān chǐ xiù,bīng niè wàn nián fāng。
跨凤春情杳,丸熊夜漏长。kuà fèng chūn qíng yǎo,wán xióng yè lòu zhǎng。
惠文看哲胤,飞诏下明光。huì wén kàn zhé yìn,fēi zhào xià míng guāng。

云岭真松卷为崔母杨孺人题

胡应麟

一醮悲前事,三迁训后贤。yī jiào bēi qián shì,sān qiān xùn hòu xián。
即今衣绣日,犹是断机年。jí jīn yī xiù rì,yóu shì duàn jī nián。
黄鹤瑶池下,青鸾玉座传。huáng hè yáo chí xià,qīng luán yù zuò chuán。
蚤知骢马客,风化遍淮瀍。zǎo zhī cōng mǎ kè,fēng huà biàn huái chán。

赠騄儿

胡应麟

騄儿才五岁,意气欲凌霞。lù ér cái wǔ suì,yì qì yù líng xiá。
骨已徵千里,书应诵五车。gǔ yǐ zhēng qiān lǐ,shū yīng sòng wǔ chē。
神清珠在握,体润玉无瑕。shén qīng zhū zài wò,tǐ rùn yù wú xiá。
莫作鸡群拟,终当胜阿爷。mò zuò jī qún nǐ,zhōng dāng shèng ā yé。

送邬子远还京口

胡应麟

倦索长安米,言寻旧鹤群。juàn suǒ zhǎng ān mǐ,yán xún jiù hè qún。
传家中宪业,负笈太玄文。chuán jiā zhōng xiàn yè,fù jí tài xuán wén。
客路樱桃雨,归帆杜若云。kè lù yīng táo yǔ,guī fān dù ruò yún。
卜居何日事,携尔大江濆。bo jū hé rì shì,xié ěr dà jiāng fén。

赠胡孝廉昌世

胡应麟

旅食渭桥边,青萍僦舍悬。lǚ shí wèi qiáo biān,qīng píng jiù shě xuán。
骊珠溟海握,骏足蓟台捐。lí zhū míng hǎi wò,jùn zú jì tái juān。
谒帝留孤愤,逢人话太玄。yè dì liú gū fèn,féng rén huà tài xuán。
凭收嫁时泪,会有惜婵娟。píng shōu jià shí lèi,huì yǒu xī chán juān。

赠璚树为顾朗生

胡应麟

艳色真琼树,丰肌倍玉环。yàn sè zhēn qióng shù,fēng jī bèi yù huán。
红妆停夜月,翠黛压春山。hóng zhuāng tíng yè yuè,cuì dài yā chūn shān。
飞凤秦台下,游龙洛浦还。fēi fèng qín tái xià,yóu lóng luò pǔ hái。
相思几攀折,遮莫鬓毛斑。xiāng sī jǐ pān zhé,zhē mò bìn máo bān。

临淮席上蔡生乞诗作时王山人在坐

胡应麟

龙阳君已贵,一笑眼能青。lóng yáng jūn yǐ guì,yī xiào yǎn néng qīng。
玉树标前砌,金茎梦后庭。yù shù biāo qián qì,jīn jīng mèng hòu tíng。
声驰千里骥,歌送五侯鲭。shēng chí qiān lǐ jì,gē sòng wǔ hóu qīng。
莫以安期旧,揶榆蔡克灵。mò yǐ ān qī jiù,yé yú cài kè líng。