古诗词

远别离

胡应麟

远别离,古有之。yuǎn bié lí,gǔ yǒu zhī。
不见牵牛星,荧荧河汉湄。bù jiàn qiān niú xīng,yíng yíng hé hàn méi。
黄姑弄杼轴,锦石为支机。huáng gū nòng zhù zhóu,jǐn shí wèi zhī jī。
招要自成匹,永永不相疑。zhāo yào zì chéng pǐ,yǒng yǒng bù xiāng yí。
终朝卧阊阖,折花事游嬉。zhōng cháo wò chāng hé,zhé huā shì yóu xī。
逡巡怒上帝,立遣东西驰。qūn xún nù shàng dì,lì qiǎn dōng xī chí。
天孙尚尔尔,世人了可知。tiān sūn shàng ěr ěr,shì rén le kě zhī。
酌君一杯酒,听我歌别离。zhuó jūn yī bēi jiǔ,tīng wǒ gē bié lí。
君不见重瞳堕地气食牛,扫除六合朝诸侯。jūn bù jiàn zhòng tóng duò dì qì shí niú,sǎo chú liù hé cháo zhū hóu。
美人娇爱置金屋,彭城著绣夸遨游。měi rén jiāo ài zhì jīn wū,péng chéng zhù xiù kuā áo yóu。
时危势屈走垓下,楚歌四面兴仇雠。shí wēi shì qū zǒu gāi xià,chǔ gē sì miàn xīng chóu chóu。
蛾眉倏忽化黄土,拔山力尽乌江头。é méi shū hū huà huáng tǔ,bá shān lì jǐn wū jiāng tóu。
君不见隆准布衣奋三尺,蹙项诛秦四海一。jūn bù jiàn lóng zhǔn bù yī fèn sān chǐ,cù xiàng zhū qín sì hǎi yī。
淮阴菹醢百虑空,掌上娇儿夜啼泣。huái yīn jū hǎi bǎi lǜ kōng,zhǎng shàng jiāo ér yè tí qì。
回身楚舞涕泗横,黄鹄摩天招不得。huí shēn chǔ wǔ tì sì héng,huáng gǔ mó tiān zhāo bù dé。
未央美人居厕中,地下谁呼宠姬戚。wèi yāng měi rén jū cè zhōng,dì xià shuí hū chǒng jī qī。
古来豪杰流,往往称二子。gǔ lái háo jié liú,wǎng wǎng chēng èr zi。
裂眦摧天关,五岳任驱使。liè zì cuī tiān guān,wǔ yuè rèn qū shǐ。
徘徊一妇人,竟作别离死。pái huái yī fù rén,jìng zuò bié lí sǐ。
何况蚩蚩辈,畴能不罹此。hé kuàng chī chī bèi,chóu néng bù lí cǐ。
房帷仅咫尺,陷阱如丘山。fáng wéi jǐn zhǐ chǐ,xiàn jǐng rú qiū shān。
不信别离苦,焉知行路难。bù xìn bié lí kǔ,yān zhī xíng lù nán。
荆榛莽闺闼,对面生尤愆。jīng zhēn mǎng guī tà,duì miàn shēng yóu qiān。
逝将舍之去,去去适荆蛮。shì jiāng shě zhī qù,qù qù shì jīng mán。
荆蛮非我乡,念欲还长安。jīng mán fēi wǒ xiāng,niàn yù hái zhǎng ān。
载歌别离曲,使人叹息摧朱颜。zài gē bié lí qū,shǐ rén tàn xī cuī zhū yán。
远别离,何匆匆。yuǎn bié lí,hé cōng cōng。
浮世狭,难为容。fú shì xiá,nán wèi róng。
胡不醉我美酒三千钟。hú bù zuì wǒ měi jiǔ sān qiān zhōng。
蒲萄之酿紫花泼,绿尊翠杓春溶溶。pú táo zhī niàng zǐ huā pō,lǜ zūn cuì biāo chūn róng róng。
两手持蟹螯,拍浮玉缸中。liǎng shǒu chí xiè áo,pāi fú yù gāng zhōng。
落叶有时合,明珠有时逢。luò yè yǒu shí hé,míng zhū yǒu shí féng。
人生把酒当尽醉,回头万事成虚空。rén shēng bǎ jiǔ dāng jǐn zuì,huí tóu wàn shì chéng xū kōng。
项刘两竖子,龌龊非莫雄。xiàng liú liǎng shù zi,wò chuò fēi mò xióng。
天孙与河鼓,儿女徒忡忡。tiān sūn yǔ hé gǔ,ér nǚ tú chōng chōng。
二妃从游已百岁,湘水底事流啼红。èr fēi cóng yóu yǐ bǎi suì,xiāng shuǐ dǐ shì liú tí hóng。
屈原李白俱谩语,谑浪分明欺乃公。qū yuán lǐ bái jù mán yǔ,xuè làng fēn míng qī nǎi gōng。
大人虎变挟宇宙,傍日月驾双飞龙。dà rén hǔ biàn xié yǔ zhòu,bàng rì yuè jià shuāng fēi lóng。
黄童姹女永相逐,周游八极乘罡风。huáng tóng chà nǚ yǒng xiāng zhú,zhōu yóu bā jí chéng gāng fēng。
安能低眉折腰局促,相若辕下驹守樊笼。ān néng dī méi zhé yāo jú cù,xiāng ruò yuán xià jū shǒu fán lóng。
远别离,何匆匆。yuǎn bié lí,hé cōng cōng。
安能低眉折腰局促,相若辕下驹守樊笼。ān néng dī méi zhé yāo jú cù,xiāng ruò yuán xià jū shǒu fán lóng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

感事二首

胡应麟

五亩荒犹客,彷徨素发侵。wǔ mǔ huāng yóu kè,páng huáng sù fā qīn。
年华趋老大,诗思入沈深。nián huá qū lǎo dà,shī sī rù shěn shēn。
绝域舟车梦,危途剑戟心。jué yù zhōu chē mèng,wēi tú jiàn jǐ xīn。
飘飘灞陵雪,无赖入衣襟。piāo piāo bà líng xuě,wú lài rù yī jīn。

感事二首

胡应麟

滥逐齐门好,真逢蜀道难。làn zhú qí mén hǎo,zhēn féng shǔ dào nán。
百忧攒鬓底,孤愤叠眉端。bǎi yōu zǎn bìn dǐ,gū fèn dié méi duān。
布被翻霜薄,绨袍绽雪寒。bù bèi fān shuāng báo,tí páo zhàn xuě hán。
苍筤富春渚,老尽钓鱼竿。cāng láng fù chūn zhǔ,lǎo jǐn diào yú gān。

过杨不弃索其丹青适大雪盈尺即席题

胡应麟

怪底春城雪,从君笔下飘。guài dǐ chūn chéng xuě,cóng jūn bǐ xià piāo。
飞花藏远寺,古树折平桥。fēi huā cáng yuǎn sì,gǔ shù zhé píng qiáo。
驴背吟方剧,龙团兴未销。lǘ bèi yín fāng jù,lóng tuán xīng wèi xiāo。
倪迂倘留客,清閟日相邀。ní yū tǎng liú kè,qīng bì rì xiāng yāo。

期曹能始登岱二首

胡应麟

一尊高馆暮,下榻意偏勤。yī zūn gāo guǎn mù,xià tà yì piān qín。
旅兴穷燕雪,归装促岱云。lǚ xīng qióng yàn xuě,guī zhuāng cù dài yún。
箫传双凤吹,剑合二龙文。xiāo chuán shuāng fèng chuī,jiàn hé èr lóng wén。
何限赓酬事,无令洛下闻。hé xiàn gēng chóu shì,wú lìng luò xià wén。

期曹能始登岱二首

胡应麟

夙订金兰社,聊辞玉笋班。sù dìng jīn lán shè,liáo cí yù sǔn bān。
片帆同挂海,双屐互登山。piàn fān tóng guà hǎi,shuāng jī hù dēng shān。
梅柳争春发,松萝结夏攀。méi liǔ zhēng chūn fā,sōng luó jié xià pān。
天门和梁甫,声振白云间。tiān mén hé liáng fǔ,shēng zhèn bái yún jiān。

再赋

胡应麟

飘然逐朋好,来过百花潭。piāo rán zhú péng hǎo,lái guò bǎi huā tán。
雪照蓝田画,风生碣石谈。xuě zhào lán tián huà,fēng shēng jié shí tán。
落梅俄塞北,飞絮讵江南。luò méi é sāi běi,fēi xù jù jiāng nán。
极目招提上,同云遍郁蓝。jí mù zhāo tí shàng,tóng yún biàn yù lán。

题梦竹卷为吴孝父山人

胡应麟

亭午华胥国,翛然万玉长。tíng wǔ huá xū guó,xiāo rán wàn yù zhǎng。
吹箫疑嶰谷,捩柁即潇湘。chuī xiāo yí xiè gǔ,liè duò jí xiāo xiāng。
雾色偏笼座,风声半入廊。wù sè piān lóng zuò,fēng shēng bàn rù láng。
何当挈刘阮,斗酒日相将。hé dāng qiè liú ruǎn,dòu jiǔ rì xiāng jiāng。

江村卷为吴太学题

胡应麟

新安江色近,一曲抱村幽。xīn ān jiāng sè jìn,yī qū bào cūn yōu。
日暖蘼芜岸,风恬杜若洲。rì nuǎn mí wú àn,fēng tián dù ruò zhōu。
亭台通鹤径,篱落系渔舟。tíng tái tōng hè jìng,lí luò xì yú zhōu。
四百滩头路,将因到子猷。sì bǎi tān tóu lù,jiāng yīn dào zi yóu。

题张文仲母孀节卷

胡应麟

截发甘扃户,同心怅结缡。jié fā gān jiōng hù,tóng xīn chàng jié lí。
百年蒿里梦,五夜柏舟诗。bǎi nián hāo lǐ mèng,wǔ yè bǎi zhōu shī。
熊胆含辛日,鸳衾入梦时。xióng dǎn hán xīn rì,yuān qīn rù mèng shí。
斑衣张仲在,好为赋瑶池。bān yī zhāng zhòng zài,hǎo wèi fù yáo chí。

过皦生斋中即席题

胡应麟

萧然一凭几,兀坐万缘空。xiāo rán yī píng jǐ,wù zuò wàn yuán kōng。
旧茗犹含绿,新梅半著红。jiù míng yóu hán lǜ,xīn méi bàn zhù hóng。
山疑摹北苑,石拟赠南宫。shān yí mó běi yuàn,shí nǐ zèng nán gōng。
好觅金波句,清尊后夜同。hǎo mì jīn bō jù,qīng zūn hòu yè tóng。

别章敏学

胡应麟

青丝绾朱榼,追送潞河浔。qīng sī wǎn zhū kē,zhuī sòng lù hé xún。
寂寞穷途泪,支离故国心。jì mò qióng tú lèi,zhī lí gù guó xīn。
晨炊投古戍,晚宿寄荒林。chén chuī tóu gǔ shù,wǎn sù jì huāng lín。
何限浮云色,双龙入梦深。hé xiàn fú yún sè,shuāng lóng rù mèng shēn。

同徐文明六客集竹里馆时余太学为主人

胡应麟

屈指春光半,寻芳兴未穷。qū zhǐ chūn guāng bàn,xún fāng xīng wèi qióng。
竹溪偕六逸,花墅挟双童。zhú xī xié liù yì,huā shù xié shuāng tóng。
剧饮妨归骑,清歌落断鸿。jù yǐn fáng guī qí,qīng gē luò duàn hóng。
遥看燕市月,冉冉入帘栊。yáo kàn yàn shì yuè,rǎn rǎn rù lián lóng。

入长安路逢徐文明苍头持新作见贻和答

胡应麟

轻寒策羸马,䠥?向风尘。qīng hán cè léi mǎ,bié xiè xiàng fēng chén。
筑问燕山社,帆留潞水津。zhù wèn yàn shān shè,fān liú lù shuǐ jīn。
浮沉金騕袅,飞动石麒麟。fú chén jīn yǎo niǎo,fēi dòng shí qí lín。
纵目春明外,花朝万树新。zòng mù chūn míng wài,huā cháo wàn shù xīn。

过徐文明邸适陈长芳在坐作

胡应麟

款段春风里,频游兴独狂。kuǎn duàn chūn fēng lǐ,pín yóu xīng dú kuáng。
抽毫寻孝穆,卧榻对元方。chōu háo xún xiào mù,wò tà duì yuán fāng。
云似飞天姥,霞疑挂石梁。yún shì fēi tiān lǎo,xiá yí guà shí liáng。
芙蓉双灿烂,乍夜梦干将。fú róng shuāng càn làn,zhà yè mèng gàn jiāng。

载过曹能始时能始入长安余暮留斋头翌日题诗壁上

胡应麟

夜扫陈蕃室,春云绣褥温。yè sǎo chén fān shì,chūn yún xiù rù wēn。
敢言龙卧榻,无复凤题门。gǎn yán lóng wò tà,wú fù fèng tí mén。
西笑非吾事,南迁亦主恩。xī xiào fēi wú shì,nán qiān yì zhǔ ēn。
长门会题赋,汉武欲消魂。zhǎng mén huì tí fù,hàn wǔ yù xiāo hún。