古诗词

饮马长城窟

胡应麟

饮马长城窟,长城多白骨。yǐn mǎ zhǎng chéng kū,zhǎng chéng duō bái gǔ。
白骨纵横如雪山,风吹飞沙马不前。bái gǔ zòng héng rú xuě shān,fēng chuī fēi shā mǎ bù qián。
借问何人骸,暴露置其间。jiè wèn hé rén hái,bào lù zhì qí jiān。
云是当时秦王筑城卒,被驱什九亡黄泉。yún shì dāng shí qín wáng zhù chéng zú,bèi qū shén jiǔ wáng huáng quán。
膏血饲蝼蛄,肌肉喂乌鸢。gāo xuè sì lóu gū,jī ròu wèi wū yuān。
惟有白骨存,安能复持还。wéi yǒu bái gǔ cún,ān néng fù chí hái。
歇马上长城,睹此重辛酸。xiē mǎ shàng zhǎng chéng,dǔ cǐ zhòng xīn suān。
令我中气咽,徘徊不能言。lìng wǒ zhōng qì yàn,pái huái bù néng yán。
男儿立功名,介胄辞上官。nán ér lì gōng míng,jiè zhòu cí shàng guān。
横行万里外,勒勋赴燕然。héng xíng wàn lǐ wài,lēi xūn fù yàn rán。
黄金络马头,白玉饰马鞭。huáng jīn luò mǎ tóu,bái yù shì mǎ biān。
胡不奋长剑,平沙漠,款服诸部落,勒石燕然入长安。hú bù fèn zhǎng jiàn,píng shā mò,kuǎn fú zhū bù luò,lēi shí yàn rán rù zhǎng ān。
生封定远侯,冢墓象祁连。shēng fēng dìng yuǎn hóu,zhǒng mù xiàng qí lián。
胡为老死长城下,白骨支撑玉门关。hú wèi lǎo sǐ zhǎng chéng xià,bái gǔ zhī chēng yù mén guān。
黄榆翳衰草,一望徒漫漫。huáng yú yì shuāi cǎo,yī wàng tú màn màn。
子孙不复知,悲鸣裂肠肝。zi sūn bù fù zhī,bēi míng liè cháng gān。
肠肝痛欲裂,子孙无柰何。cháng gān tòng yù liè,zi sūn wú nài hé。
至今长城下,白骨年年多。zhì jīn zhǎng chéng xià,bái gǔ nián nián duō。
存亡信有命,壮士悲蹉跎。cún wáng xìn yǒu mìng,zhuàng shì bēi cuō tuó。
闵彼长城卒,聊作长城歌。mǐn bǐ zhǎng chéng zú,liáo zuò zhǎng chéng gē。
长城歌,歌莫哀,秣余马,登轮台。zhǎng chéng gē,gē mò āi,mò yú mǎ,dēng lún tái。
轮台浮云极天开,我马玄黄以豗尵。lún tái fú yún jí tiān kāi,wǒ mǎ xuán huáng yǐ huī tuí。
当时班定远,鬓发焦黄埃。dāng shí bān dìng yuǎn,bìn fā jiāo huáng āi。
皓首博侯封,慈亲溘蒿莱。hào shǒu bó hóu fēng,cí qīn kè hāo lái。
其人至今亦白骨,定远之荣安在哉。qí rén zhì jīn yì bái gǔ,dìng yuǎn zhī róng ān zài zāi。
何异长城卒,埋胔长城隈。hé yì zhǎng chéng zú,mái zì zhǎng chéng wēi。
不如驱我马,舍之归去来。bù rú qū wǒ mǎ,shě zhī guī qù lái。
五花一掷换美酒,竹林痛饮忘疑猜。wǔ huā yī zhì huàn měi jiǔ,zhú lín tòng yǐn wàng yí cāi。
双眼瞢腾向天白,飞行八极骑龙媒。shuāng yǎn méng téng xiàng tiān bái,fēi xíng bā jí qí lóng méi。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

题朱光禄园中杂景十首江蓠馆

胡应麟

感君刺臂恩,聊此休六翮。gǎn jūn cì bì ēn,liáo cǐ xiū liù hé。
夜来警露声,时堕清音栅。yè lái jǐng lù shēng,shí duò qīng yīn zhà。

题朱光禄园中杂景十首江蓠馆

胡应麟

鼓吹出层颠,恍奏钧天乐。gǔ chuī chū céng diān,huǎng zòu jūn tiān lè。
气慑阮嗣宗,声从半空落。qì shè ruǎn sì zōng,shēng cóng bàn kōng luò。

题朱光禄园中杂景十首江蓠馆

胡应麟

中天搆层台,登临何快哉。zhōng tiān gòu céng tái,dēng lín hé kuài zāi。
披襟一长啸,万里雄风来。pī jīn yī zhǎng xiào,wàn lǐ xióng fēng lái。

张伯起幼予邀集别墅观白公石戏赠

胡应麟

峥嵘十尺幽,谁辨白公留。zhēng róng shí chǐ yōu,shuí biàn bái gōng liú。
试唤香山丈,时时解点头。shì huàn xiāng shān zhàng,shí shí jiě diǎn tóu。

题画四首樵

胡应麟

半亩疏烟合,危峰落照含。bàn mǔ shū yān hé,wēi fēng luò zhào hán。
苍茫白云里,有路入终南。cāng máng bái yún lǐ,yǒu lù rù zhōng nán。

题画四首樵

胡应麟

禾黍满前村,桑麻自成邑。hé shǔ mǎn qián cūn,sāng má zì chéng yì。
千古桃花源,秦人馀古迹。qiān gǔ táo huā yuán,qín rén yú gǔ jì。

题画四首樵

胡应麟

平野何苍苍,空林动寒影。píng yě hé cāng cāng,kōng lín dòng hán yǐng。
扣角晚归来,斜阳堕西岭。kòu jiǎo wǎn guī lái,xié yáng duò xī lǐng。

题画四首樵

胡应麟

隔岸远山色,苍茫生暮愁。gé àn yuǎn shān sè,cāng máng shēng mù chóu。
孤舟烟雨际,独占楚江秋。gū zhōu yān yǔ jì,dú zhàn chǔ jiāng qiū。

憩陈从训湘竹榻戏题

胡应麟

大梦全忘日,清音半杂云。dà mèng quán wàng rì,qīng yīn bàn zá yún。
蘧然修竹里,恍忽下湘君。qú rán xiū zhú lǐ,huǎng hū xià xiāng jūn。

嘲老杜

胡应麟

笑杀杜陵狂,题诗欲断肠。xiào shā dù líng kuáng,tí shī yù duàn cháng。
宁知谪仙子,捧研在沉香。níng zhī zhé xiān zi,pěng yán zài chén xiāng。

伯起园池中鸂鶒数十头甚驯扰戏赠二首

胡应麟

暂去三冬候,重来六月中。zàn qù sān dōng hòu,zhòng lái liù yuè zhōng。
何如陇山翼,空忆主人翁。hé rú lǒng shān yì,kōng yì zhǔ rén wēng。

伯起园池中鸂鶒数十头甚驯扰戏赠二首

胡应麟

为笑支公鹤,凌云杳莫攀。wèi xiào zhī gōng hè,líng yún yǎo mò pān。
羡他池上翼,飞去复飞还。xiàn tā chí shàng yì,fēi qù fù fēi hái。

余既赋瞻堂十景矣而意有未尽复三绝句写之古柏

胡应麟

翠盖何亭亭,苍虬舞天半。cuì gài hé tíng tíng,cāng qiú wǔ tiān bàn。
恍忽真人游,金支夜璀璨。huǎng hū zhēn rén yóu,jīn zhī yè cuǐ càn。

余既赋瞻堂十景矣而意有未尽复三绝句写之古柏

胡应麟

㶁㶁幽岩泉,源流自东鲁。guó guó yōu yán quán,yuán liú zì dōng lǔ。
中有杏树坛,莫认桃花坞。zhōng yǒu xìng shù tán,mò rèn táo huā wù。

余既赋瞻堂十景矣而意有未尽复三绝句写之古柏

胡应麟

一柱障中流,洪涛渺难越。yī zhù zhàng zhōng liú,hóng tāo miǎo nán yuè。
已见回百川,何论倒三峡。yǐ jiàn huí bǎi chuān,hé lùn dào sān xiá。