古诗词

饮马长城窟

胡应麟

饮马长城窟,长城多白骨。yǐn mǎ zhǎng chéng kū,zhǎng chéng duō bái gǔ。
白骨纵横如雪山,风吹飞沙马不前。bái gǔ zòng héng rú xuě shān,fēng chuī fēi shā mǎ bù qián。
借问何人骸,暴露置其间。jiè wèn hé rén hái,bào lù zhì qí jiān。
云是当时秦王筑城卒,被驱什九亡黄泉。yún shì dāng shí qín wáng zhù chéng zú,bèi qū shén jiǔ wáng huáng quán。
膏血饲蝼蛄,肌肉喂乌鸢。gāo xuè sì lóu gū,jī ròu wèi wū yuān。
惟有白骨存,安能复持还。wéi yǒu bái gǔ cún,ān néng fù chí hái。
歇马上长城,睹此重辛酸。xiē mǎ shàng zhǎng chéng,dǔ cǐ zhòng xīn suān。
令我中气咽,徘徊不能言。lìng wǒ zhōng qì yàn,pái huái bù néng yán。
男儿立功名,介胄辞上官。nán ér lì gōng míng,jiè zhòu cí shàng guān。
横行万里外,勒勋赴燕然。héng xíng wàn lǐ wài,lēi xūn fù yàn rán。
黄金络马头,白玉饰马鞭。huáng jīn luò mǎ tóu,bái yù shì mǎ biān。
胡不奋长剑,平沙漠,款服诸部落,勒石燕然入长安。hú bù fèn zhǎng jiàn,píng shā mò,kuǎn fú zhū bù luò,lēi shí yàn rán rù zhǎng ān。
生封定远侯,冢墓象祁连。shēng fēng dìng yuǎn hóu,zhǒng mù xiàng qí lián。
胡为老死长城下,白骨支撑玉门关。hú wèi lǎo sǐ zhǎng chéng xià,bái gǔ zhī chēng yù mén guān。
黄榆翳衰草,一望徒漫漫。huáng yú yì shuāi cǎo,yī wàng tú màn màn。
子孙不复知,悲鸣裂肠肝。zi sūn bù fù zhī,bēi míng liè cháng gān。
肠肝痛欲裂,子孙无柰何。cháng gān tòng yù liè,zi sūn wú nài hé。
至今长城下,白骨年年多。zhì jīn zhǎng chéng xià,bái gǔ nián nián duō。
存亡信有命,壮士悲蹉跎。cún wáng xìn yǒu mìng,zhuàng shì bēi cuō tuó。
闵彼长城卒,聊作长城歌。mǐn bǐ zhǎng chéng zú,liáo zuò zhǎng chéng gē。
长城歌,歌莫哀,秣余马,登轮台。zhǎng chéng gē,gē mò āi,mò yú mǎ,dēng lún tái。
轮台浮云极天开,我马玄黄以豗尵。lún tái fú yún jí tiān kāi,wǒ mǎ xuán huáng yǐ huī tuí。
当时班定远,鬓发焦黄埃。dāng shí bān dìng yuǎn,bìn fā jiāo huáng āi。
皓首博侯封,慈亲溘蒿莱。hào shǒu bó hóu fēng,cí qīn kè hāo lái。
其人至今亦白骨,定远之荣安在哉。qí rén zhì jīn yì bái gǔ,dìng yuǎn zhī róng ān zài zāi。
何异长城卒,埋胔长城隈。hé yì zhǎng chéng zú,mái zì zhǎng chéng wēi。
不如驱我马,舍之归去来。bù rú qū wǒ mǎ,shě zhī guī qù lái。
五花一掷换美酒,竹林痛饮忘疑猜。wǔ huā yī zhì huàn měi jiǔ,zhú lín tòng yǐn wàng yí cāi。
双眼瞢腾向天白,飞行八极骑龙媒。shuāng yǎn méng téng xiàng tiān bái,fēi xíng bā jí qí lóng méi。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

夜登金华绝顶慨然有怀作步虚词五章

胡应麟

左揖龟台右木公,仙坛瑶草暮茸茸。zuǒ yī guī tái yòu mù gōng,xiān tán yáo cǎo mù rōng rōng。
金华自有骑羊客,漫许留侯事赤松。jīn huá zì yǒu qí yáng kè,màn xǔ liú hóu shì chì sōng。

戏赠贞吉中尉兼柬唐惟良

胡应麟

来鹏姓僻人希睹,司马名成帝未闻。lái péng xìng pì rén xī dǔ,sī mǎ míng chéng dì wèi wén。
独有故人先识面,豫章前殿旧将军。dú yǒu gù rén xiān shí miàn,yù zhāng qián diàn jiù jiāng jūn。

喻邦相即署中建楼题曰信美索诗为赋四绝

胡应麟

胡床明月坐高秋,碧瓦朱甍大海头。hú chuáng míng yuè zuò gāo qiū,bì wǎ zhū méng dà hǎi tóu。
十二危阑宾从满,一时传作庾公楼。shí èr wēi lán bīn cóng mǎn,yī shí chuán zuò yǔ gōng lóu。

喻邦相即署中建楼题曰信美索诗为赋四绝

胡应麟

画槛雕阑瞰越城,平湖十里最分明。huà kǎn diāo lán kàn yuè chéng,píng hú shí lǐ zuì fēn míng。
公馀半卷珠帘坐,四百楼台弄晚晴。gōng yú bàn juǎn zhū lián zuò,sì bǎi lóu tái nòng wǎn qíng。

喻邦相即署中建楼题曰信美索诗为赋四绝

胡应麟

婵娟一片起檐牙,影落临安十万家。chán juān yī piàn qǐ yán yá,yǐng luò lín ān shí wàn jiā。
丝竹管弦清夜满,何如迁客在长沙。sī zhú guǎn xián qīng yè mǎn,hé rú qiān kè zài zhǎng shā。

喻邦相即署中建楼题曰信美索诗为赋四绝

胡应麟

不道青衫客异邦,钱塘江外是浔阳。bù dào qīng shān kè yì bāng,qián táng jiāng wài shì xún yáng。
扁舟若趁滕王宴,一夜南风到豫章。biǎn zhōu ruò chèn téng wáng yàn,yī yè nán fēng dào yù zhāng。

灵洞山房杂咏为赵太史题五首古洞栖霞

胡应麟

石磴岧峣挂紫烟,芙蓉万朵石羊眠。shí dèng tiáo yáo guà zǐ yān,fú róng wàn duǒ shí yáng mián。
寻仙不用卢敖杖,双跨虬龙入洞天。xún xiān bù yòng lú áo zhàng,shuāng kuà qiú lóng rù dòng tiān。

灵洞山房杂咏为赵太史题五首古洞栖霞

胡应麟

鸟道千盘压翠微,中峰突兀锁烟霏。niǎo dào qiān pán yā cuì wēi,zhōng fēng tū wù suǒ yān fēi。
天风两袖扪萝上,不道金丹白日飞。tiān fēng liǎng xiù mén luó shàng,bù dào jīn dān bái rì fēi。

灵洞山房杂咏为赵太史题五首古洞栖霞

胡应麟

十尺幽轩锁碧桃,三山罗列画屏高。shí chǐ yōu xuān suǒ bì táo,sān shān luó liè huà píng gāo。
登临忽忆吾家近,万仞扶桑压巨鳌。dēng lín hū yì wú jiā jìn,wàn rèn fú sāng yā jù áo。

灵洞山房杂咏为赵太史题五首古洞栖霞

胡应麟

萧然行橐赋归农,琴鹤斋前但故踪。xiāo rán xíng tuó fù guī nóng,qín hè zhāi qián dàn gù zōng。
莫道岭南无长物,罗浮携得最高峰。mò dào lǐng nán wú zhǎng wù,luó fú xié dé zuì gāo fēng。

灵洞山房杂咏为赵太史题五首古洞栖霞

胡应麟

万籁无声昼寂寥,小亭徐坐看花飘。wàn lài wú shēng zhòu jì liáo,xiǎo tíng xú zuò kàn huā piāo。
前山何处来人语,一片归云下晚樵。qián shān hé chù lái rén yǔ,yī piàn guī yún xià wǎn qiáo。

客有至自吴门者传周公瑕媵人将就馆喜而为诗询之

胡应麟

台深铜雀锁斜阳,高唱将雏待凤凰。tái shēn tóng què suǒ xié yáng,gāo chàng jiāng chú dài fèng huáng。
筵上不须重顾曲,吴门今是老周郎。yán shàng bù xū zhòng gù qū,wú mén jīn shì lǎo zhōu láng。

读方侨山人集二绝

胡应麟

廿载寒溪曳短筇,何人携酒日相从。niàn zài hán xī yè duǎn qióng,hé rén xié jiǔ rì xiāng cóng。
林中偶遇飞觞客,把臂无劳觅仲容。lín zhōng ǒu yù fēi shāng kè,bǎ bì wú láo mì zhòng róng。

读方侨山人集二绝

胡应麟

尚记蝉声过别枝,韶卿亦与谢翱期。shàng jì chán shēng guò bié zhī,sháo qīng yì yǔ xiè áo qī。
流风莫叹诸方尽,五字重吟铁马诗。liú fēng mò tàn zhū fāng jǐn,wǔ zì zhòng yín tiě mǎ shī。

日暮风起仲嘉戴一布帽复落赋此嘲之兼呈汪司马

胡应麟

谷口天风起暮笳,笙歌催客咽流霞。gǔ kǒu tiān fēng qǐ mù jiā,shēng gē cuī kè yàn liú xiá。
亦知阃内非宣武,布帽何须落仲嘉。yì zhī kǔn nèi fēi xuān wǔ,bù mào hé xū luò zhòng jiā。