古诗词

秋仲龚方伯旷适园社集蜀客雷樵阳全真适至分得先字

孙继皋

蒲柳怯秋先,秋风水郭偏。pú liǔ qiè qiū xiān,qiū fēng shuǐ guō piān。
过从乘暇日,摇落感流年。guò cóng chéng xiá rì,yáo luò gǎn liú nián。
尊俎同人乐,烟霞静者缘。zūn zǔ tóng rén lè,yān xiá jìng zhě yuán。
暮颜疑可驻,野客坐谈玄。mù yán yí kě zhù,yě kè zuò tán xuán。

孙继皋

明常州府无锡人,字以德,号柏潭。万历二年进士第一。除修撰。官至吏部侍郎,摄铨事,论救诸谴谪官,无所避讳。神宗嫡母陈太后梓宫发引,帝称疾不送,遣官代行,继皋上疏极谏,忤旨。及三殿失火,大臣请去者,皆慰留,独继皋致仕去,卒赠礼部尚书。有《宗伯集》、《柏潭集》。 孙继皋的作品>>

猜您喜欢

戏调浦进士

孙继皋

春风面面翠钿新,一片兰心好自亲。chūn fēng miàn miàn cuì diàn xīn,yī piàn lán xīn hǎo zì qīn。
明日探花曲江院,知君遥属意中人。míng rì tàn huā qū jiāng yuàn,zhī jūn yáo shǔ yì zhōng rén。

戏调浦进士

孙继皋

下却高楼欲别难,如花容貌倚栏干。xià què gāo lóu yù bié nán,rú huā róng mào yǐ lán gàn。
悬知簪绂无多日,云雨翻将梦里看。xuán zhī zān fú wú duō rì,yún yǔ fān jiāng mèng lǐ kàn。

题钱生册

孙继皋

宫墙花发映垂杨,白马青衫满路光。gōng qiáng huā fā yìng chuí yáng,bái mǎ qīng shān mǎn lù guāng。
游遍晋陵人共指,少年经术是钱郎。yóu biàn jìn líng rén gòng zhǐ,shǎo nián jīng shù shì qián láng。

题钱生册

孙继皋

岸岸流莺树树啼,春晴风日锦标齐。àn àn liú yīng shù shù tí,chūn qíng fēng rì jǐn biāo qí。
最怜天畔池塘梦,尽逐芳菲衬马蹄。zuì lián tiān pàn chí táng mèng,jǐn zhú fāng fēi chèn mǎ tí。

题钱生册

孙继皋

解说天门秘九关,广寒高处几人攀。jiě shuō tiān mén mì jiǔ guān,guǎng hán gāo chù jǐ rén pān。
君今踏得芹宫月,千丈丹梯在此间。jūn jīn tà dé qín gōng yuè,qiān zhàng dān tī zài cǐ jiān。

题钱生册

孙继皋

不知衿佩未为荣,自是云霄第一程。bù zhī jīn pèi wèi wèi róng,zì shì yún xiāo dì yī chéng。
赋就金门明主召,青袍不解误儒生。fù jiù jīn mén míng zhǔ zhào,qīng páo bù jiě wù rú shēng。

嵩阳宫汉封将军柏

孙继皋

苍龙为干石为纹,鼎立亭亭傲白云。cāng lóng wèi gàn shí wèi wén,dǐng lì tíng tíng ào bái yún。
麟阁勋名今已尽,独留人说汉将军。lín gé xūn míng jīn yǐ jǐn,dú liú rén shuō hàn jiāng jūn。

嵩阳宫汉封将军柏

孙继皋

玉检金泥事惘然,苍崖翠柏自年年。yù jiǎn jīn ní shì wǎng rán,cāng yá cuì bǎi zì nián nián。
不知异日甘泉树,可在仙人雨露边。bù zhī yì rì gān quán shù,kě zài xiān rén yǔ lù biān。

吕翁祠

孙继皋

长松落落草芊芊,共指仙翁大道边。zhǎng sōng luò luò cǎo qiān qiān,gòng zhǐ xiān wēng dà dào biān。
底是世人呼不醒,纷纷车马拜祠前。dǐ shì shì rén hū bù xǐng,fēn fēn chē mǎ bài cí qián。

吕翁祠

孙继皋

仙翁何日梦邯郸,梦尽荣华午未残。xiān wēng hé rì mèng hán dān,mèng jǐn róng huá wǔ wèi cán。
我已尘中三十载,劳劳方叹路行难。wǒ yǐ chén zhōng sān shí zài,láo láo fāng tàn lù xíng nán。

吕翁祠

孙继皋

黄沙占路春风吹,白日真仙出世时。huáng shā zhàn lù chūn fēng chuī,bái rì zhēn xiān chū shì shí。
梦觉可知还是梦,人间留却吕翁祠。mèng jué kě zhī hái shì mèng,rén jiān liú què lǚ wēng cí。

照眉池

孙继皋

君王当日爱蛾眉,照见蛾眉是此池。jūn wáng dāng rì ài é méi,zhào jiàn é méi shì cǐ chí。
一自深宫春草没,空馀纤月下清漪。yī zì shēn gōng chūn cǎo méi,kōng yú xiān yuè xià qīng yī。

送许山人还句吴

孙继皋

杨花飞尽水悠悠,君到江南麦正秋。yáng huā fēi jǐn shuǐ yōu yōu,jūn dào jiāng nán mài zhèng qiū。
倘记故人离别处,远烟芳草不胜愁。tǎng jì gù rén lí bié chù,yuǎn yān fāng cǎo bù shèng chóu。

送陈稚登游南雍

孙继皋

江南江北桃李花,金陵游子初离家。jiāng nán jiāng běi táo lǐ huā,jīn líng yóu zi chū lí jiā。
眼中相识尽相送,腰下新悬是莫耶。yǎn zhōng xiāng shí jǐn xiāng sòng,yāo xià xīn xuán shì mò yé。

送陈稚登游南雍

孙继皋

一诺千金与万金,头颅未老义何深。yī nuò qiān jīn yǔ wàn jīn,tóu lú wèi lǎo yì hé shēn。
信陵已远平原死,持向何人一片心。xìn líng yǐ yuǎn píng yuán sǐ,chí xiàng hé rén yī piàn xīn。