古诗词

狱中慰章秀才

杨爵

万事总由命,宜须安受之。wàn shì zǒng yóu mìng,yí xū ān shòu zhī。
但求一念是,莫叹百忧罹。dàn qiú yī niàn shì,mò tàn bǎi yōu lí。
窘迫宜自处,将来做广居。jiǒng pò yí zì chù,jiāng lái zuò guǎng jū。
乐天境界上,得到是男儿。lè tiān jìng jiè shàng,dé dào shì nán ér。

杨爵

明陕西富平人,字伯珍,一字伯修。二十岁始读书,常边耕边读。同郡韩邦奇录为弟子。嘉靖八年进士。授行人,擢御史。奉使湖广,见饥民割尸肉为食,还言虽周公制作尽复于今,亦无补于饥寒之众。郭勋用事,世宗经年不视朝,日夕建斋醮。而大臣夏言、严嵩以元旦微雪,作颂称贺。爵乃上书极谏,忤帝,下诏狱拷讯几死。历五年获释,抵家甫十日,复逮系狱,又三年始释。卒谥忠介。有《杨忠介集》、《周易辨说》等。 杨爵的作品>>

猜您喜欢

送尹商衡都黄门出狱

杨爵

数月同幽难,一朝慨别离。shù yuè tóng yōu nán,yī cháo kǎi bié lí。
送行无喜色,居险有忧思。sòng xíng wú xǐ sè,jū xiǎn yǒu yōu sī。
好结诗书伴,不为贫贱移。hǎo jié shī shū bàn,bù wèi pín jiàn yí。
山林吾素志,应筮丈夫需。shān lín wú sù zhì,yīng shì zhàng fū xū。

怀友

杨爵

圜中春早到,含泪送心知。huán zhōng chūn zǎo dào,hán lèi sòng xīn zhī。
何处相思切,归来独坐时。hé chù xiāng sī qiè,guī lái dú zuò shí。
诗书还有分,患难总无期。shī shū hái yǒu fēn,huàn nán zǒng wú qī。
俯仰千年事,哲人若在兹。fǔ yǎng qiān nián shì,zhé rén ruò zài zī。

怀友

杨爵

相逢在缧绁,岁序两推移。xiāng féng zài léi xiè,suì xù liǎng tuī yí。
论难思洪古,胸怀各洞披。lùn nán sī hóng gǔ,xiōng huái gè dòng pī。
朝朝同暮暮,切切与偲偲。cháo cháo tóng mù mù,qiè qiè yǔ cāi cāi。
音容今万里,西望日嗟咨。yīn róng jīn wàn lǐ,xī wàng rì jiē zī。

送尹商衡都黄门出狱

杨爵

需极乘时起,文明及早开。xū jí chéng shí qǐ,wén míng jí zǎo kāi。
经猷小自预,功业大期来。jīng yóu xiǎo zì yù,gōng yè dà qī lái。
气运机方动,人谋预可回。qì yùn jī fāng dòng,rén móu yù kě huí。
两肩刚骨上,□□□三才。liǎng jiān gāng gǔ shàng,sān cái。

哭翟尚书

杨爵

昨夕云长别,今晨余一丘。zuó xī yún zhǎng bié,jīn chén yú yī qiū。
身亡及此地,国步为分忧。shēn wáng jí cǐ dì,guó bù wèi fēn yōu。
一品恩犹在,百年事已休。yī pǐn ēn yóu zài,bǎi nián shì yǐ xiū。
圜阶遥拜下,双泪不能收。huán jiē yáo bài xià,shuāng lèi bù néng shōu。

哭翟尚书

杨爵

人世谁无死,哭君吾倍伤。rén shì shuí wú sǐ,kū jūn wú bèi shāng。
大臣属手足,司马近帘堂。dà chén shǔ shǒu zú,sī mǎ jìn lián táng。
岂意履危险,错思铭太常。qǐ yì lǚ wēi xiǎn,cuò sī míng tài cháng。
尸留狱户外,残稿蔽斜阳。shī liú yù hù wài,cán gǎo bì xié yáng。

送人出狱

杨爵

昨暮动相问,今朝奈子何。zuó mù dòng xiāng wèn,jīn cháo nài zi hé。
别怀增慷慨,回首欲滂沱。bié huái zēng kāng kǎi,huí shǒu yù pāng tuó。
一隙苍天在,百年忧境多。yī xì cāng tiān zài,bǎi nián yōu jìng duō。
共怜宇宙内,世道类江河。gòng lián yǔ zhòu nèi,shì dào lèi jiāng hé。

赠人

杨爵

困里逢君一月春,同方不觉自相亲。kùn lǐ féng jūn yī yuè chūn,tóng fāng bù jué zì xiāng qīn。
文章早已添声价,德义犹思与日新。wén zhāng zǎo yǐ tiān shēng jià,dé yì yóu sī yǔ rì xīn。
有意动时成性僻,未安心处是吾真。yǒu yì dòng shí chéng xìng pì,wèi ān xīn chù shì wú zhēn。
必须俯仰先知愧,然后能为无愧人。bì xū fǔ yǎng xiān zhī kuì,rán hòu néng wèi wú kuì rén。

春兴八首次韵

杨爵

才见春光转上林,锦台微冷尚萧森。cái jiàn chūn guāng zhuǎn shàng lín,jǐn tái wēi lěng shàng xiāo sēn。
风回蓟野有时息,雾隐燕山尽日阴。fēng huí jì yě yǒu shí xī,wù yǐn yàn shān jǐn rì yīn。
燕语莺啼圜内景,江湖廊庙老来心。yàn yǔ yīng tí huán nèi jǐng,jiāng hú láng miào lǎo lái xīn。
更深还有愁人处,门内柝声门外砧。gèng shēn hái yǒu chóu rén chù,mén nèi tuò shēng mén wài zhēn。

春兴八首次韵

杨爵

疏窗照日影初斜,可奈囚居此岁华。shū chuāng zhào rì yǐng chū xié,kě nài qiú jū cǐ suì huá。
传世从来无赤子,通天空忆有浮槎。chuán shì cóng lái wú chì zi,tōng tiān kōng yì yǒu fú chá。
依依遥见城边柳,袅袅忽闻塞上笳。yī yī yáo jiàn chéng biān liǔ,niǎo niǎo hū wén sāi shàng jiā。
诗句漫成还有用,将来幽地赏春花。shī jù màn chéng hái yǒu yòng,jiāng lái yōu dì shǎng chūn huā。

春兴八首次韵

杨爵

共坐圜门向日晖,开襟更觉暖风微。gòng zuò huán mén xiàng rì huī,kāi jīn gèng jué nuǎn fēng wēi。
葵生已露根头品,鸿渐还成天际飞。kuí shēng yǐ lù gēn tóu pǐn,hóng jiàn hái chéng tiān jì fēi。
将此孤怀频点检,肯教素步自相违。jiāng cǐ gū huái pín diǎn jiǎn,kěn jiào sù bù zì xiāng wéi。
纷纷无奈争春物,绿干红芳一样肥。fēn fēn wú nài zhēng chūn wù,lǜ gàn hóng fāng yī yàng féi。

春兴八首次韵

杨爵

三载艰危叹白头,可堪吾志在春秋。sān zài jiān wēi tàn bái tóu,kě kān wú zhì zài chūn qiū。
自怜贾谊一腔泪,空作张衡四段愁。zì lián jiǎ yì yī qiāng lèi,kōng zuò zhāng héng sì duàn chóu。
适意时看阶下草,奋飞终愧水边鸥。shì yì shí kàn jiē xià cǎo,fèn fēi zhōng kuì shuǐ biān ōu。
美人踪迹今何在,杕杜犹存古雍州。měi rén zōng jì jīn hé zài,dì dù yóu cún gǔ yōng zhōu。

春兴八首次韵

杨爵

认得西铭如下棋,茫茫宇内尽堪悲。rèn dé xī míng rú xià qí,máng máng yǔ nèi jǐn kān bēi。
顾予颠沛真无似,空惜盈虚自有时。gù yǔ diān pèi zhēn wú shì,kōng xī yíng xū zì yǒu shí。
燕羽轻风还??,春晖惊眼又迟迟。yàn yǔ qīng fēng hái huò huò,chūn huī jīng yǎn yòu chí chí。
艰难惆怅怀千古,采采榛苓是所思。jiān nán chóu chàng huái qiān gǔ,cǎi cǎi zhēn líng shì suǒ sī。

春兴八首次韵

杨爵

十年佳趣在青山,潇洒襟怀出世间。shí nián jiā qù zài qīng shān,xiāo sǎ jīn huái chū shì jiān。
心上一真原未泯,眼前万类总相关。xīn shàng yī zhēn yuán wèi mǐn,yǎn qián wàn lèi zǒng xiāng guān。
缅怀周道今何事,寤寐哲人多厚颜。miǎn huái zhōu dào jīn hé shì,wù mèi zhé rén duō hòu yán。
归去再寻千古上,耕莘老叟与同班。guī qù zài xún qiān gǔ shàng,gēng shēn lǎo sǒu yǔ tóng bān。

春兴八首次韵

杨爵

斯文千古是谁功,由彼陶唐立大中。sī wén qiān gǔ shì shuí gōng,yóu bǐ táo táng lì dà zhōng。
措履敢从浮世好,几微深愧古人风。cuò lǚ gǎn cóng fú shì hǎo,jǐ wēi shēn kuì gǔ rén fēng。
衢连柳过圜墙绿,苑隔桃侵屋宇红。qú lián liǔ guò huán qiáng lǜ,yuàn gé táo qīn wū yǔ hóng。
潦倒还思泾渭上,丝纶闲钓有渔翁。lǎo dào hái sī jīng wèi shàng,sī lún xián diào yǒu yú wēng。
3291234567»