古诗词

即事

杨爵

衰危亲杖屦,步履转彷徨。shuāi wēi qīn zhàng jù,bù lǚ zhuǎn páng huáng。
地作临池湿,天从入夜凉。dì zuò lín chí shī,tiān cóng rù yè liáng。
清飙轻燕室,云影暗幽堂。qīng biāo qīng yàn shì,yún yǐng àn yōu táng。
孤念萧萧在,闲同岁月长。gū niàn xiāo xiāo zài,xián tóng suì yuè zhǎng。

杨爵

明陕西富平人,字伯珍,一字伯修。二十岁始读书,常边耕边读。同郡韩邦奇录为弟子。嘉靖八年进士。授行人,擢御史。奉使湖广,见饥民割尸肉为食,还言虽周公制作尽复于今,亦无补于饥寒之众。郭勋用事,世宗经年不视朝,日夕建斋醮。而大臣夏言、严嵩以元旦微雪,作颂称贺。爵乃上书极谏,忤帝,下诏狱拷讯几死。历五年获释,抵家甫十日,复逮系狱,又三年始释。卒谥忠介。有《杨忠介集》、《周易辨说》等。 杨爵的作品>>

猜您喜欢

春兴八首次韵

杨爵

山连蓟北见逶迤,小径通天傍险陂。shān lián jì běi jiàn wēi yí,xiǎo jìng tōng tiān bàng xiǎn bēi。
隐谷长蔓多细草,悬崖短干少松枝。yǐn gǔ zhǎng màn duō xì cǎo,xuán yá duǎn gàn shǎo sōng zhī。
习浮鸥子随波逝,憩树牧儿逐影移。xí fú ōu zi suí bō shì,qì shù mù ér zhú yǐng yí。
老去登临无健力,白头空惜此低垂。lǎo qù dēng lín wú jiàn lì,bái tóu kōng xī cǐ dī chuí。

赠泰和刘洗心秀才洗心兄晴川翁同予系狱洗心自泰和奔来问赋此以慰之

杨爵

谏草传来自可惊,仓皇策马上燕京。jiàn cǎo chuán lái zì kě jīng,cāng huáng cè mǎ shàng yàn jīng。
一腔忠荩君臣义,万里风霜兄弟情。yī qiāng zhōng jìn jūn chén yì,wàn lǐ fēng shuāng xiōng dì qíng。
日迈已能扶世道,月征真不愧天明。rì mài yǐ néng fú shì dào,yuè zhēng zhēn bù kuì tiān míng。
江南韡韡看棠棣,春雨春花已满庭。jiāng nán wěi wěi kàn táng dì,chūn yǔ chūn huā yǐ mǎn tíng。

赠泰和刘洗心秀才洗心兄晴川翁同予系狱洗心自泰和奔来问赋此以慰之

杨爵

学问须先会洗心,洗心于道最能深。xué wèn xū xiān huì xǐ xīn,xǐ xīn yú dào zuì néng shēn。
仁义英华成事业,庙堂根脚自山林。rén yì yīng huá chéng shì yè,miào táng gēn jiǎo zì shān lín。
祖先原委家传远,兄弟芳名世所钦。zǔ xiān yuán wěi jiā chuán yuǎn,xiōng dì fāng míng shì suǒ qīn。
得志知君存素履,岂同流辈但缨簪。dé zhì zhī jūn cún sù lǚ,qǐ tóng liú bèi dàn yīng zān。

迁榻次韵

杨爵

十载潜身一草茅,兴来谁意向芳郊。shí zài qián shēn yī cǎo máo,xīng lái shuí yì xiàng fāng jiāo。
六经愚腐散尘几,三径荒凉卧竹稍。liù jīng yú fǔ sàn chén jǐ,sān jìng huāng liáng wò zhú shāo。
垣寂秋深风落果,梁闲春到燕衔巢。yuán jì qiū shēn fēng luò guǒ,liáng xián chūn dào yàn xián cháo。
衰年至此真无似,尽把疏狂任世嘲。shuāi nián zhì cǐ zhēn wú shì,jǐn bǎ shū kuáng rèn shì cháo。

杂咏五首

杨爵

闲步幽阶伴夕阳,尘埃眺望总无疆。xián bù yōu jiē bàn xī yáng,chén āi tiào wàng zǒng wú jiāng。
风吹古柏栖鸦乱,雪掩寒山狡兔藏。fēng chuī gǔ bǎi qī yā luàn,xuě yǎn hán shān jiǎo tù cáng。
半世生涯真类梦,几年毛发已成霜。bàn shì shēng yá zhēn lèi mèng,jǐ nián máo fā yǐ chéng shuāng。
凭谁再取新春酒,日放长歌任老狂。píng shuí zài qǔ xīn chūn jiǔ,rì fàng zhǎng gē rèn lǎo kuáng。

杂咏五首

杨爵

独倚圜扉对日斜,缅怀松竹已成赊。dú yǐ huán fēi duì rì xié,miǎn huái sōng zhú yǐ chéng shē。
迷途岂但千程远,脚步空留百代嗟。mí tú qǐ dàn qiān chéng yuǎn,jiǎo bù kōng liú bǎi dài jiē。
时系铁镣甘罪戾,漫吟风景是生涯。shí xì tiě liào gān zuì lì,màn yín fēng jǐng shì shēng yá。
残砖阁火烧沙釜,也类山村野店家。cán zhuān gé huǒ shāo shā fǔ,yě lèi shān cūn yě diàn jiā。

杂咏五首

杨爵

有脚阳春到处通,金吾气色转寒松。yǒu jiǎo yáng chūn dào chù tōng,jīn wú qì sè zhuǎn hán sōng。
壮心迥出存亡外,残魄逍遥化理中。zhuàng xīn jiǒng chū cún wáng wài,cán pò xiāo yáo huà lǐ zhōng。
寂感胸怀惊岁月,孤危踪迹倚苍穹。jì gǎn xiōng huái jīng suì yuè,gū wēi zōng jì yǐ cāng qióng。
羊裘一片随朝暮,兴与云山野老同。yáng qiú yī piàn suí cháo mù,xīng yǔ yún shān yě lǎo tóng。

杂咏五首

杨爵

濡险悠悠岁月频,强延一息又逢春。rú xiǎn yōu yōu suì yuè pín,qiáng yán yī xī yòu féng chūn。
天空斜日雁留影,地迥煦风草弄新。tiān kōng xié rì yàn liú yǐng,dì jiǒng xù fēng cǎo nòng xīn。
内圣外王同贯合,身谋国计总相因。nèi shèng wài wáng tóng guàn hé,shēn móu guó jì zǒng xiāng yīn。
忧怀转作元亨处,此是人心一念真。yōu huái zhuǎn zuò yuán hēng chù,cǐ shì rén xīn yī niàn zhēn。

杂咏五首

杨爵

天降穷阨浩无垠,金吾㭱锁伴儒臣。tiān jiàng qióng è hào wú yín,jīn wú hé suǒ bàn rú chén。
久遭危患心犹泰,运转亨机思欲频。jiǔ zāo wēi huàn xīn yóu tài,yùn zhuǎn hēng jī sī yù pín。
要信乐天为乐土,须知忧世是忧身。yào xìn lè tiān wèi lè tǔ,xū zhī yōu shì shì yōu shēn。
有诗吟咏忘颠沛,仿佛羲皇境上人。yǒu shī yín yǒng wàng diān pèi,fǎng fú xī huáng jìng shàng rén。

赠友人

杨爵

种德羡君能有终,皇天日锡庆无穷。zhǒng dé xiàn jūn néng yǒu zhōng,huáng tiān rì xī qìng wú qióng。
膝前稚子丰神秀,堂上双亲福寿隆。xī qián zhì zi fēng shén xiù,táng shàng shuāng qīn fú shòu lóng。
谁共声通千古上,更留恻切万方中。shuí gòng shēng tōng qiān gǔ shàng,gèng liú cè qiè wàn fāng zhōng。
几回遇别此何地,惆怅乾坤眼底空。jǐ huí yù bié cǐ hé dì,chóu chàng qián kūn yǎn dǐ kōng。

与晴川饮用杜工部韵

杨爵

十年游乐有山溪,堪笑功名一旦迷。shí nián yóu lè yǒu shān xī,kān xiào gōng míng yī dàn mí。
身世三春留犴狴,梦魂五夜到秦西。shēn shì sān chūn liú àn bì,mèng hún wǔ yè dào qín xī。
养心幸得逢良友,披卷还须作筌蹄。yǎng xīn xìng dé féng liáng yǒu,pī juǎn hái xū zuò quán tí。
墙上半樽清酒在,与君同要醉如泥。qiáng shàng bàn zūn qīng jiǔ zài,yǔ jūn tóng yào zuì rú ní。

与晴川饮用杜工部韵

杨爵

幽圜无处访清溪,幸有高人启我迷。yōu huán wú chù fǎng qīng xī,xìng yǒu gāo rén qǐ wǒ mí。
共坐敛襟还共起,堪东随步又堪西。gòng zuò liǎn jīn hái gòng qǐ,kān dōng suí bù yòu kān xī。
百年心事羞轮盖,一日西风陷马蹄。bǎi nián xīn shì xiū lún gài,yī rì xī fēng xiàn mǎ tí。
寄语西台同志友,老狂依旧醉如泥。jì yǔ xī tái tóng zhì yǒu,lǎo kuáng yī jiù zuì rú ní。

病起述怀用杜工部韵

杨爵

春日悠悠病已痊,狱中再得数残年。chūn rì yōu yōu bìng yǐ quán,yù zhōng zài dé shù cán nián。
天光远照来檐隙,良友频怜到卧边。tiān guāng yuǎn zhào lái yán xì,liáng yǒu pín lián dào wò biān。
无似懒将闲帙展,有时还是抱愁眠。wú shì lǎn jiāng xián zhì zhǎn,yǒu shí hái shì bào chóu mián。
感怀骨肉应分念,百口悬悬心在燕。gǎn huái gǔ ròu yīng fēn niàn,bǎi kǒu xuán xuán xīn zài yàn。

见童子头插苦菜花索观之作二律

杨爵

秾英仿佛类秋菊,先饱无涯春露滋。nóng yīng fǎng fú lèi qiū jú,xiān bǎo wú yá chūn lù zī。
隐隐一般神色好,煌煌几点化工奇。yǐn yǐn yī bān shén sè hǎo,huáng huáng jǐ diǎn huà gōng qí。
开来可伴囚中眼,采去能疗天下饥。kāi lái kě bàn qiú zhōng yǎn,cǎi qù néng liáo tiān xià jī。
闻说牡丹多艳丽,让他生长洛阳池。wén shuō mǔ dān duō yàn lì,ràng tā shēng zhǎng luò yáng chí。

见童子头插苦菜花索观之作二律

杨爵

真颜淡淡淡而浓,坐见百花色自空。zhēn yán dàn dàn dàn ér nóng,zuò jiàn bǎi huā sè zì kōng。
惟有仰天倾白日,也堪随地伴东风。wéi yǒu yǎng tiān qīng bái rì,yě kān suí dì bàn dōng fēng。
肯因蓟野门前黑,不向燕山雨后红。kěn yīn jì yě mén qián hēi,bù xiàng yàn shān yǔ hòu hóng。
但虑圣朝宽我去,无人解尔此奇容。dàn lǜ shèng cháo kuān wǒ qù,wú rén jiě ěr cǐ qí róng。
3291234567»