古诗词

怀友

杨爵

相逢在缧绁,岁序两推移。xiāng féng zài léi xiè,suì xù liǎng tuī yí。
论难思洪古,胸怀各洞披。lùn nán sī hóng gǔ,xiōng huái gè dòng pī。
朝朝同暮暮,切切与偲偲。cháo cháo tóng mù mù,qiè qiè yǔ cāi cāi。
音容今万里,西望日嗟咨。yīn róng jīn wàn lǐ,xī wàng rì jiē zī。

杨爵

明陕西富平人,字伯珍,一字伯修。二十岁始读书,常边耕边读。同郡韩邦奇录为弟子。嘉靖八年进士。授行人,擢御史。奉使湖广,见饥民割尸肉为食,还言虽周公制作尽复于今,亦无补于饥寒之众。郭勋用事,世宗经年不视朝,日夕建斋醮。而大臣夏言、严嵩以元旦微雪,作颂称贺。爵乃上书极谏,忤帝,下诏狱拷讯几死。历五年获释,抵家甫十日,复逮系狱,又三年始释。卒谥忠介。有《杨忠介集》、《周易辨说》等。 杨爵的作品>>

猜您喜欢

过淮阴祠二首其一

杨爵

遥忆当年拒蒯生,将军心事自分明。yáo yì dāng nián jù kuǎi shēng,jiāng jūn xīn shì zì fēn míng。
可怜宇宙无穷恨,尽在中宵悲树声。kě lián yǔ zhòu wú qióng hèn,jǐn zài zhōng xiāo bēi shù shēng。

读微子篇

杨爵

开卷悠悠忆昔贤,知将人事委苍天。kāi juǎn yōu yōu yì xī xián,zhī jiāng rén shì wěi cāng tiān。
千年王子忧心在,老泪而今堕简编。qiān nián wáng zi yōu xīn zài,lǎo lèi ér jīn duò jiǎn biān。

夜初

杨爵

半窗月色下长宵,照此无穷客虑遥。bàn chuāng yuè sè xià zhǎng xiāo,zhào cǐ wú qióng kè lǜ yáo。
最是感凄一段意,北风落木夜萧萧。zuì shì gǎn qī yī duàn yì,běi fēng luò mù yè xiāo xiāo。

闻说赤肚仙口号

杨爵

跳落深坑已数年,才知半世总狂颠。tiào luò shēn kēng yǐ shù nián,cái zhī bàn shì zǒng kuáng diān。
几时抛却人间事,去到密云学浪仙。jǐ shí pāo què rén jiān shì,qù dào mì yún xué làng xiān。

谢郭平安惠衣

杨爵

赐服见君怜我深,范滂感愧故人心。cì fú jiàn jūn lián wǒ shēn,fàn pāng gǎn kuì gù rén xīn。
圜中纵有孤臣泪,珍重不教沾素襟。huán zhōng zòng yǒu gū chén lèi,zhēn zhòng bù jiào zhān sù jīn。

题扇

杨爵

适得天边月半轮,将来故作手中珍。shì dé tiān biān yuè bàn lún,jiāng lái gù zuò shǒu zhōng zhēn。
但看一阵清风起,扫尽中原万里尘。dàn kàn yī zhèn qīng fēng qǐ,sǎo jǐn zhōng yuán wàn lǐ chén。

人有犯晴川者以此慰之

杨爵

一片西飞一片东,浮云终不碍长空。yī piàn xī fēi yī piàn dōng,fú yún zhōng bù ài zhǎng kōng。
人间变态闲来往,何与无涯胸度中。rén jiān biàn tài xián lái wǎng,hé yǔ wú yá xiōng dù zhōng。

遣兴五首

杨爵

白日回光迷远山,风烟薄暮早春寒。bái rì huí guāng mí yuǎn shān,fēng yān báo mù zǎo chūn hán。
几回点检累臣罪,一疏欲期天下安。jǐ huí diǎn jiǎn lèi chén zuì,yī shū yù qī tiān xià ān。

遣兴五首

杨爵

十载幽溪把钓竿,却教桎梏倚门阑。shí zài yōu xī bǎ diào gān,què jiào zhì gù yǐ mén lán。
葛藟灭顶皆天降,事到今朝死亦安。gé lěi miè dǐng jiē tiān jiàng,shì dào jīn cháo sǐ yì ān。

遣兴五首

杨爵

桎梏真知行路难,况逢九九有余寒。zhì gù zhēn zhī xíng lù nán,kuàng féng jiǔ jiǔ yǒu yú hán。
忠猷总是邦家虑,死亦今朝心自安。zhōng yóu zǒng shì bāng jiā lǜ,sǐ yì jīn cháo xīn zì ān。

遣兴五首

杨爵

但为当年耻素餐,反成世事日艰难。dàn wèi dāng nián chǐ sù cān,fǎn chéng shì shì rì jiān nán。
而今死事得其所,归到黄泉心始安。ér jīn sǐ shì dé qí suǒ,guī dào huáng quán xīn shǐ ān。

遣兴五首

杨爵

幽囚罪是吐忠肝,日见逻人向北探。yōu qiú zuì shì tǔ zhōng gān,rì jiàn luó rén xiàng běi tàn。
圣主无劳关虑切,微臣不以死为难。shèng zhǔ wú láo guān lǜ qiè,wēi chén bù yǐ sǐ wèi nán。

六月六日

杨爵

六月六日杀蠹虫,无衣可出哭吾穷。liù yuè liù rì shā dù chóng,wú yī kě chū kū wú qióng。
聊将囚板阶前晒,一物光辉与世同。liáo jiāng qiú bǎn jiē qián shài,yī wù guāng huī yǔ shì tóng。

独酌十首

杨爵

春来病未放清歌,惹得春风不甚和。chūn lái bìng wèi fàng qīng gē,rě dé chūn fēng bù shén hé。
偶酌燕山一杯酒,满怀诗兴若江河。ǒu zhuó yàn shān yī bēi jiǔ,mǎn huái shī xīng ruò jiāng hé。

独酌十首

杨爵

老夫不是爱长歌,恐把流光混里过。lǎo fū bù shì ài zhǎng gē,kǒng bǎ liú guāng hùn lǐ guò。
一啸胸中无限量,古今天地在包罗。yī xiào xiōng zhōng wú xiàn liàng,gǔ jīn tiān dì zài bāo luó。