古诗词

冬至

杨爵

气转初阳觉尚微,强吾羸病掩圜扉。qì zhuǎn chū yáng jué shàng wēi,qiáng wú léi bìng yǎn huán fēi。
寂静真源须探取,盈虚妙应自相依。jì jìng zhēn yuán xū tàn qǔ,yíng xū miào yīng zì xiāng yī。
两年长夜独悲感,一点丹怀孰与欷。liǎng nián zhǎng yè dú bēi gǎn,yī diǎn dān huái shú yǔ xī。
邈想周文幽困里,先天衍作后天机。miǎo xiǎng zhōu wén yōu kùn lǐ,xiān tiān yǎn zuò hòu tiān jī。

杨爵

明陕西富平人,字伯珍,一字伯修。二十岁始读书,常边耕边读。同郡韩邦奇录为弟子。嘉靖八年进士。授行人,擢御史。奉使湖广,见饥民割尸肉为食,还言虽周公制作尽复于今,亦无补于饥寒之众。郭勋用事,世宗经年不视朝,日夕建斋醮。而大臣夏言、严嵩以元旦微雪,作颂称贺。爵乃上书极谏,忤帝,下诏狱拷讯几死。历五年获释,抵家甫十日,复逮系狱,又三年始释。卒谥忠介。有《杨忠介集》、《周易辨说》等。 杨爵的作品>>

猜您喜欢

和紫阳先生韵八首

杨爵

思量宜是犴中人,感动君王恐未真。sī liàng yí shì àn zhōng rén,gǎn dòng jūn wáng kǒng wèi zhēn。
十载每怀当世事,一躯何惜老来身。shí zài měi huái dāng shì shì,yī qū hé xī lǎo lái shēn。
恩深愿作沟渠骨,罪重难为草莽臣。ēn shēn yuàn zuò gōu qú gǔ,zuì zhòng nán wèi cǎo mǎng chén。
此日存心都莫道,好将余喘听明神。cǐ rì cún xīn dōu mò dào,hǎo jiāng yú chuǎn tīng míng shén。

和紫阳先生韵八首

杨爵

艰危还作囚系人,之死难忘一念真。jiān wēi hái zuò qiú xì rén,zhī sǐ nán wàng yī niàn zhēn。
长路奔寻吾旧处,满门哭送此残身。zhǎng lù bēn xún wú jiù chù,mǎn mén kū sòng cǐ cán shēn。
风高吹冷辽东帽,天远愁劳杞国臣。fēng gāo chuī lěng liáo dōng mào,tiān yuǎn chóu láo qǐ guó chén。
却忆范滂千古上,当年不祭狱中神。què yì fàn pāng qiān gǔ shàng,dāng nián bù jì yù zhōng shén。

和紫阳先生韵八首

杨爵

远寄新诗劳故人,为吾点点见情真。yuǎn jì xīn shī láo gù rén,wèi wú diǎn diǎn jiàn qíng zhēn。
匡时乐道百年志,燕塞秦关万里深。kuāng shí lè dào bǎi nián zhì,yàn sāi qín guān wàn lǐ shēn。
绿水青山供逸士,朝云暮雨伴囚臣。lǜ shuǐ qīng shān gōng yì shì,cháo yún mù yǔ bàn qiú chén。
眼前光景真如梦,一望天涯即损神。yǎn qián guāng jǐng zhēn rú mèng,yī wàng tiān yá jí sǔn shén。

和紫阳先生韵八首

杨爵

多难悠悠忆美人,美人心兴出天真。duō nán yōu yōu yì měi rén,měi rén xīn xīng chū tiān zhēn。
早梅白马山中兴,雪夜扁舟物外身。zǎo méi bái mǎ shān zhōng xīng,xuě yè biǎn zhōu wù wài shēn。
可少感怀抽逸思,空教流泪惜王臣。kě shǎo gǎn huái chōu yì sī,kōng jiào liú lèi xī wáng chén。
采苓若到首阳下,俯仰乾坤有鬼神。cǎi líng ruò dào shǒu yáng xià,fǔ yǎng qián kūn yǒu guǐ shén。

和紫阳先生韵八首

杨爵

十年空拟白头人,浅劣原非见道真。shí nián kōng nǐ bái tóu rén,qiǎn liè yuán fēi jiàn dào zhēn。
只有狂愚为世指,更无明哲以全身。zhǐ yǒu kuáng yú wèi shì zhǐ,gèng wú míng zhé yǐ quán shēn。
动疏自可遭罗网,夙好徒劳惜谏臣。dòng shū zì kě zāo luó wǎng,sù hǎo tú láo xī jiàn chén。
三木伴中思伐木,幽情转觉一伤神。sān mù bàn zhōng sī fá mù,yōu qíng zhuǎn jué yī shāng shén。

和紫阳先生韵八首

杨爵

自笑率由异古人,冥冥不解卷舒真。zì xiào lǜ yóu yì gǔ rén,míng míng bù jiě juǎn shū zhēn。
无劳强自营千虑,有补何妨死一身。wú láo qiáng zì yíng qiān lǜ,yǒu bǔ hé fáng sǐ yī shēn。
用世总难轻涉世,良臣谁愿作忠臣。yòng shì zǒng nán qīng shè shì,liáng chén shuí yuàn zuò zhōng chén。
枉教昼旦空忧念,百代虚盈属鬼神。wǎng jiào zhòu dàn kōng yōu niàn,bǎi dài xū yíng shǔ guǐ shén。

偶作二首

杨爵

一念心灰万事休,无涯岁月此幽囚。yī niàn xīn huī wàn shì xiū,wú yá suì yuè cǐ yōu qiú。
九州衰梦从吾息,十载长纶偶自收。jiǔ zhōu shuāi mèng cóng wú xī,shí zài zhǎng lún ǒu zì shōu。
遇可乐天须解乐,谓无忧世是深忧。yù kě lè tiān xū jiě lè,wèi wú yōu shì shì shēn yōu。
遣怀幸有韦编在,聊向羲皇境上游。qiǎn huái xìng yǒu wéi biān zài,liáo xiàng xī huáng jìng shàng yóu。

乙巳年孟夏十九日大司马联峰先生初度同难王子言具酒邀予四人为先生寿坐中联句得五言古风七言律各一篇其二

杨爵

难中此日逢初度,岳降曾逢生甫申。nán zhōng cǐ rì féng chū dù,yuè jiàng céng féng shēng fǔ shēn。
雷雨经纶占大手,风云遭际愧贤绅。léi yǔ jīng lún zhàn dà shǒu,fēng yún zāo jì kuì xián shēn。
伊周事业应无分,黄夏渊源却有真。yī zhōu shì yè yīng wú fēn,huáng xià yuān yuán què yǒu zhēn。
愿得八荒开寿域,普天稽首诵尧仁。yuàn dé bā huāng kāi shòu yù,pǔ tiān jī shǒu sòng yáo rén。

酌酒联句

杨爵

天涯今日共幽囚,各为当年天下忧。tiān yá jīn rì gòng yōu qiú,gè wèi dāng nián tiān xià yōu。
消息知宜观大易,浮沉总付与清秋。xiāo xī zhī yí guān dà yì,fú chén zǒng fù yǔ qīng qiū。
风雷自是交相助,声气何须更别求。fēng léi zì shì jiāo xiāng zhù,shēng qì hé xū gèng bié qiú。
醉里悠然尘世外,相看真是泛虚舟。zuì lǐ yōu rán chén shì wài,xiāng kàn zhēn shì fàn xū zhōu。

看花联句其二

杨爵

与君斯邂逅,一叶报新秋。yǔ jūn sī xiè hòu,yī yè bào xīn qiū。
名姓谁知道,心情见尔俦。míng xìng shuí zhī dào,xīn qíng jiàn ěr chóu。
盍簪如有像,丽泽复何求。hé zān rú yǒu xiàng,lì zé fù hé qiú。
珍重朋来义,相期到白头。zhēn zhòng péng lái yì,xiāng qī dào bái tóu。

看花联句其二

杨爵

每过花前动我思,雨余复见长新枝。měi guò huā qián dòng wǒ sī,yǔ yú fù jiàn zhǎng xīn zhī。
乾坤生意原无尽,物理乘机默与移。qián kūn shēng yì yuán wú jǐn,wù lǐ chéng jī mò yǔ yí。
向日一心终自赤,盈园诸品独无缁。xiàng rì yī xīn zhōng zì chì,yíng yuán zhū pǐn dú wú zī。
耐寒松柏千年秀,与尔同当天下奇。nài hán sōng bǎi qiān nián xiù,yǔ ěr tóng dāng tiān xià qí。

看花联句其二

杨爵

粉墙斜倚似含思,真蕊倾阳正满枝。fěn qiáng xié yǐ shì hán sī,zhēn ruǐ qīng yáng zhèng mǎn zhī。
雨露时从天上降,根荄曾向圃中移。yǔ lù shí cóng tiān shàng jiàng,gēn gāi céng xiàng pǔ zhōng yí。
无边心事终怀赤,满眼风尘不受缁。wú biān xīn shì zhōng huái chì,mǎn yǎn fēng chén bù shòu zī。
雅态自堪供玩赏,何须解语始为奇。yǎ tài zì kān gōng wán shǎng,hé xū jiě yǔ shǐ wèi qí。

看花联句其二

杨爵

谁云仁远未之思,物迩还怜一两枝。shuí yún rén yuǎn wèi zhī sī,wù ěr hái lián yī liǎng zhī。
开落随时皆自得,晦明向日更难移。kāi luò suí shí jiē zì dé,huì míng xiàng rì gèng nán yí。
虽无脂粉容常艳,便出淤泥色不缁。suī wú zhī fěn róng cháng yàn,biàn chū yū ní sè bù zī。
一种天香元自异,姚黄魏紫未为奇。yī zhǒng tiān xiāng yuán zì yì,yáo huáng wèi zǐ wèi wèi qí。

复酌送巽峰出狱联句

杨爵

共倾一盏送君行,不尽幽圜此日情。gòng qīng yī zhǎn sòng jūn xíng,bù jǐn yōu huán cǐ rì qíng。
尘世偶然开笑口,丈夫宁肯负平生。chén shì ǒu rán kāi xiào kǒu,zhàng fū níng kěn fù píng shēng。
岂为湖海新宾主,当是乾坤老弟兄。qǐ wèi hú hǎi xīn bīn zhǔ,dāng shì qián kūn lǎo dì xiōng。
天际轻阴旋即散,他年还共论诚明。tiān jì qīng yīn xuán jí sàn,tā nián hái gòng lùn chéng míng。

怀绪山

杨爵

残屋食不足,扁舟乐有余。cán wū shí bù zú,biǎn zhōu lè yǒu yú。
北风如解意,寄我常相思。běi fēng rú jiě yì,jì wǒ cháng xiāng sī。