古诗词

赠姬太仆太仆旧滕令也滕陷太仆死之赠今官子琨为户部郎乞诗赠焉

申佳允

天荒尘日霾,谷撼沙风谡。tiān huāng chén rì mái,gǔ hàn shā fēng sù。
寒戍吹悲笳,严城拂迅镞。hán shù chuī bēi jiā,yán chéng fú xùn zú。
群甝积野丛,万狸窜厓渎。qún hán jī yě cóng,wàn lí cuàn yá dú。
妖虹繁炎飙,兵焰毒龟麓。yāo hóng fán yán biāo,bīng yàn dú guī lù。
紏桓鸟兽讧,刀戟烟云缩。tǒu huán niǎo shòu hòng,dāo jǐ yān yún suō。
三日黯琴凫,孤军惨髅髑。sān rì àn qín fú,gū jūn cǎn lóu dú。
楼橹横危埤,韔弓悬磬婺。lóu lǔ héng wēi pí,chàng gōng xuán qìng wù。
嚼龈喷雪寒,渍血溅霜肃。jué kěn pēn xuě hán,zì xuè jiàn shuāng sù。
紫电气阴森,青史星光昱。zǐ diàn qì yīn sēn,qīng shǐ xīng guāng yù。
强哉昔常山,岿然今太仆。qiáng zāi xī cháng shān,kuī rán jīn tài pū。
猜您喜欢

秋日有怀

申佳允

秋水连天际,鹜飞带晚霞。qiū shuǐ lián tiān jì,wù fēi dài wǎn xiá。
景中人不见,惆怅咏蒹葭。jǐng zhōng rén bù jiàn,chóu chàng yǒng jiān jiā。

秋日有怀

申佳允

室迩宁分水,人遐似隔山。shì ěr níng fēn shuǐ,rén xiá shì gé shān。
苍苔馀蔓草,谁与叩柴关。cāng tái yú màn cǎo,shuí yǔ kòu chái guān。

秋兴集古

申佳允

秋色正潇洒,高斋闻雁来。qiū sè zhèng xiāo sǎ,gāo zhāi wén yàn lái。
我心渺无际,随意坐莓苔。wǒ xīn miǎo wú jì,suí yì zuò méi tái。

秋兴集古

申佳允

明月高秋迥,徘徊只自知。míng yuè gāo qiū jiǒng,pái huái zhǐ zì zhī。
凉风吹夜雨,摇荡菊花期。liáng fēng chuī yè yǔ,yáo dàng jú huā qī。

秋兴集古

申佳允

日暮秋风起,遥闻横笛音。rì mù qiū fēng qǐ,yáo wén héng dí yīn。
凭高何限意,萧瑟动寒林。píng gāo hé xiàn yì,xiāo sè dòng hán lín。

秋兴集古

申佳允

升高临四野,秋色老梧桐。shēng gāo lín sì yě,qiū sè lǎo wú tóng。
索莫竟何事,清川思不穷。suǒ mò jìng hé shì,qīng chuān sī bù qióng。

秋兴集古

申佳允

白露沾人袂,秋风落日斜。bái lù zhān rén mèi,qiū fēng luò rì xié。
忧来谁共语,烂醉是生涯。yōu lái shuí gòng yǔ,làn zuì shì shēng yá。

秋兴集古

申佳允

野树苍烟断,人闲月影清。yě shù cāng yān duàn,rén xián yuè yǐng qīng。
山空松子落,淅沥度秋声。shān kōng sōng zi luò,xī lì dù qiū shēng。

秋兴集古

申佳允

寂寞书斋里,萧萧送雁群。jì mò shū zhāi lǐ,xiāo xiāo sòng yàn qún。
弹琴复长啸,情发为知音。dàn qín fù zhǎng xiào,qíng fā wèi zhī yīn。

秋兴集古

申佳允

天际秋云薄,床前明月光。tiān jì qiū yún báo,chuáng qián míng yuè guāng。
无由一化羽,回立白苍苍。wú yóu yī huà yǔ,huí lì bái cāng cāng。

生子回文

申佳允

明月映弧桑,凤麟钟气香。míng yuè yìng hú sāng,fèng lín zhōng qì xiāng。
擎杯喜夜永,熳烂启祯祥。qíng bēi xǐ yè yǒng,màn làn qǐ zhēn xiáng。

古意

申佳允

纤纤弄玉盆,月挂垂杨树。xiān xiān nòng yù pén,yuè guà chuí yáng shù。
盆中影似郎,几回捉不住。pén zhōng yǐng shì láng,jǐ huí zhuō bù zhù。

古意

申佳允

郎去几时还,抛奴情忒寡。láng qù jǐ shí hái,pāo nú qíng tè guǎ。
咒郎鹦鹉嗔,频叫哥哥打。zhòu láng yīng wǔ chēn,pín jiào gē gē dǎ。

题画

申佳允

独伴奚奴行,为予拖竹杖。dú bàn xī nú xíng,wèi yǔ tuō zhú zhàng。
云深游兴阑,扶尔青山上。yún shēn yóu xīng lán,fú ěr qīng shān shàng。

题画

申佳允

兀坐不张琴,仰看山色渺。wù zuò bù zhāng qín,yǎng kàn shān sè miǎo。
其中音自看,尘世知者少。qí zhōng yīn zì kàn,chén shì zhī zhě shǎo。