古诗词

冉子祠

申佳允

烟火寥寥瓜井村,秋风落日伯牛坟。yān huǒ liáo liáo guā jǐng cūn,qiū fēng luò rì bó niú fén。
岿然老树碑阴矗,岚影波光拂垄云。kuī rán lǎo shù bēi yīn chù,lán yǐng bō guāng fú lǒng yún。
仰止斯人名不腐,科悬德行书悬谱。yǎng zhǐ sī rén míng bù fǔ,kē xuán dé xíng shū xuán pǔ。
平原宾客气如虹,沙草榛芜何处土。píng yuán bīn kè qì rú hóng,shā cǎo zhēn wú hé chù tǔ。
半世车尘历落中,九京赢得郓侯封。bàn shì chē chén lì luò zhōng,jiǔ jīng yíng dé yùn hóu fēng。
一抔伏腊惊樵牧,灵雨春滋卉木秾。yī póu fú là jīng qiáo mù,líng yǔ chūn zī huì mù nóng。
传浴温泉事恍忽,石青篆碧探残碣。chuán yù wēn quán shì huǎng hū,shí qīng zhuàn bì tàn cán jié。
闻风兴起古今情,何问衣冠何问骨。wén fēng xīng qǐ gǔ jīn qíng,hé wèn yī guān hé wèn gǔ。
猜您喜欢

秋日有怀

申佳允

秋水连天际,鹜飞带晚霞。qiū shuǐ lián tiān jì,wù fēi dài wǎn xiá。
景中人不见,惆怅咏蒹葭。jǐng zhōng rén bù jiàn,chóu chàng yǒng jiān jiā。

秋日有怀

申佳允

室迩宁分水,人遐似隔山。shì ěr níng fēn shuǐ,rén xiá shì gé shān。
苍苔馀蔓草,谁与叩柴关。cāng tái yú màn cǎo,shuí yǔ kòu chái guān。

秋兴集古

申佳允

秋色正潇洒,高斋闻雁来。qiū sè zhèng xiāo sǎ,gāo zhāi wén yàn lái。
我心渺无际,随意坐莓苔。wǒ xīn miǎo wú jì,suí yì zuò méi tái。

秋兴集古

申佳允

明月高秋迥,徘徊只自知。míng yuè gāo qiū jiǒng,pái huái zhǐ zì zhī。
凉风吹夜雨,摇荡菊花期。liáng fēng chuī yè yǔ,yáo dàng jú huā qī。

秋兴集古

申佳允

日暮秋风起,遥闻横笛音。rì mù qiū fēng qǐ,yáo wén héng dí yīn。
凭高何限意,萧瑟动寒林。píng gāo hé xiàn yì,xiāo sè dòng hán lín。

秋兴集古

申佳允

升高临四野,秋色老梧桐。shēng gāo lín sì yě,qiū sè lǎo wú tóng。
索莫竟何事,清川思不穷。suǒ mò jìng hé shì,qīng chuān sī bù qióng。

秋兴集古

申佳允

白露沾人袂,秋风落日斜。bái lù zhān rén mèi,qiū fēng luò rì xié。
忧来谁共语,烂醉是生涯。yōu lái shuí gòng yǔ,làn zuì shì shēng yá。

秋兴集古

申佳允

野树苍烟断,人闲月影清。yě shù cāng yān duàn,rén xián yuè yǐng qīng。
山空松子落,淅沥度秋声。shān kōng sōng zi luò,xī lì dù qiū shēng。

秋兴集古

申佳允

寂寞书斋里,萧萧送雁群。jì mò shū zhāi lǐ,xiāo xiāo sòng yàn qún。
弹琴复长啸,情发为知音。dàn qín fù zhǎng xiào,qíng fā wèi zhī yīn。

秋兴集古

申佳允

天际秋云薄,床前明月光。tiān jì qiū yún báo,chuáng qián míng yuè guāng。
无由一化羽,回立白苍苍。wú yóu yī huà yǔ,huí lì bái cāng cāng。

生子回文

申佳允

明月映弧桑,凤麟钟气香。míng yuè yìng hú sāng,fèng lín zhōng qì xiāng。
擎杯喜夜永,熳烂启祯祥。qíng bēi xǐ yè yǒng,màn làn qǐ zhēn xiáng。

古意

申佳允

纤纤弄玉盆,月挂垂杨树。xiān xiān nòng yù pén,yuè guà chuí yáng shù。
盆中影似郎,几回捉不住。pén zhōng yǐng shì láng,jǐ huí zhuō bù zhù。

古意

申佳允

郎去几时还,抛奴情忒寡。láng qù jǐ shí hái,pāo nú qíng tè guǎ。
咒郎鹦鹉嗔,频叫哥哥打。zhòu láng yīng wǔ chēn,pín jiào gē gē dǎ。

题画

申佳允

独伴奚奴行,为予拖竹杖。dú bàn xī nú xíng,wèi yǔ tuō zhú zhàng。
云深游兴阑,扶尔青山上。yún shēn yóu xīng lán,fú ěr qīng shān shàng。

题画

申佳允

兀坐不张琴,仰看山色渺。wù zuò bù zhāng qín,yǎng kàn shān sè miǎo。
其中音自看,尘世知者少。qí zhōng yīn zì kàn,chén shì zhī zhě shǎo。