古诗词

己酉赴试白下病归得杂咏五首

郑胤骥

清晨理舟楫,白门溯浩浣。qīng chén lǐ zhōu jí,bái mén sù hào huàn。
人涉邛独不,为复需吾伴。rén shè qióng dú bù,wèi fù xū wú bàn。
廿年困驱驰,此日路初换。niàn nián kùn qū chí,cǐ rì lù chū huàn。
事习巧慧多,老近节缩贯。shì xí qiǎo huì duō,lǎo jìn jié suō guàn。
嵚奇久笑人,自欺亦可叹。qīn qí jiǔ xiào rén,zì qī yì kě tàn。
静敛安新懦,进取悼昔悍。jìng liǎn ān xīn nuò,jìn qǔ dào xī hàn。
烈士营世业,小人偷自玩。liè shì yíng shì yè,xiǎo rén tōu zì wán。
此理夙已区,彼我两不窜。cǐ lǐ sù yǐ qū,bǐ wǒ liǎng bù cuàn。
人世多寒灰,贵贱会须判。rén shì duō hán huī,guì jiàn huì xū pàn。
贵人盛颜色,贱士众所漫。guì rén shèng yán sè,jiàn shì zhòng suǒ màn。
贵人乘高车,贱士难款段。guì rén chéng gāo chē,jiàn shì nán kuǎn duàn。
一一件所欲,非贵孰输灌。yī yī jiàn suǒ yù,fēi guì shú shū guàn。
谓吾勿慕此,何为复此算。wèi wú wù mù cǐ,hé wèi fù cǐ suàn。
心知非其分,聊从性所玩。xīn zhī fēi qí fēn,liáo cóng xìng suǒ wán。
帝城风物佳,山水环几案。dì chéng fēng wù jiā,shān shuǐ huán jǐ àn。
得之众所遗,多之亦无患。dé zhī zhòng suǒ yí,duō zhī yì wú huàn。
不然两俱负,真无解颜汗。bù rán liǎng jù fù,zhēn wú jiě yán hàn。
达人贵天游,此理非河汉。dá rén guì tiān yóu,cǐ lǐ fēi hé hàn。
猜您喜欢

长蘅被放有怀

郑胤骥

今年春榜新,声党多捷中。jīn nián chūn bǎng xīn,shēng dǎng duō jié zhōng。
本谓子不疑,顾乃独脱空。běn wèi zi bù yí,gù nǎi dú tuō kōng。
才名廿年余,犹复成虚哄。cái míng niàn nián yú,yóu fù chéng xū hǒng。
荣名偶然事,儿女浪飞动。róng míng ǒu rán shì,ér nǚ làng fēi dòng。
货贵恒不售,材大亦难用。huò guì héng bù shòu,cái dà yì nán yòng。
想子能洗然,此理未须讽。xiǎng zi néng xǐ rán,cǐ lǐ wèi xū fěng。
乖人易为感,触事心更恫。guāi rén yì wèi gǎn,chù shì xīn gèng dòng。
昨年颇惊弓,念子因思痛。zuó nián pǒ jīng gōng,niàn zi yīn sī tòng。
羡子胸盘纡,八九吞云梦。xiàn zi xiōng pán yū,bā jiǔ tūn yún mèng。
辞画何淋漓,多能信天纵。cí huà hé lín lí,duō néng xìn tiān zòng。
造物相逗女,终亦困嘲弄。zào wù xiāng dòu nǚ,zhōng yì kùn cháo nòng。
日日想容辉,时时计飞鞚。rì rì xiǎng róng huī,shí shí jì fēi kòng。
市物憎肉食,未阙幽人供。shì wù zēng ròu shí,wèi quē yōu rén gōng。
脱粟不论价,蔬笋直如送。tuō sù bù lùn jià,shū sǔn zhí rú sòng。
底须愁禄养,家园足清俸。dǐ xū chóu lù yǎng,jiā yuán zú qīng fèng。
三径久已扫,迟子相过从。sān jìng jiǔ yǐ sǎo,chí zi xiāng guò cóng。
秋共牛渚饮,寒同灞桥冻。qiū gòng niú zhǔ yǐn,hán tóng bà qiáo dòng。
策杖临长风,乘舟溯枯葑。cè zhàng lín zhǎng fēng,chéng zhōu sù kū fēng。
子谈如倒囷,我饮欲倾瓮。zi tán rú dào qūn,wǒ yǐn yù qīng wèng。
惟知仲长乐,肯作阮生恸。wéi zhī zhòng zhǎng lè,kěn zuò ruǎn shēng tòng。
春来物色佳,荏苒遂季仲。chūn lái wù sè jiā,rěn rǎn suì jì zhòng。
已复为子闰,慎勿妄倥偬。yǐ fù wèi zi rùn,shèn wù wàng kōng zǒng。

芥浮阁二首

郑胤骥

结庐翳城市,亦足成隐居。jié lú yì chéng shì,yì zú chéng yǐn jū。
耽寂乃非性,习贯亦晏如。dān jì nǎi fēi xìng,xí guàn yì yàn rú。
时有素心人,谈笑同草蔬。shí yǒu sù xīn rén,tán xiào tóng cǎo shū。
且喜足莞簟,幸不碍图书。qiě xǐ zú guǎn diàn,xìng bù ài tú shū。
高原涌积翠,好风起庭除。gāo yuán yǒng jī cuì,hǎo fēng qǐ tíng chú。
竹景散窗纸,花香浮衣裾。zhú jǐng sàn chuāng zhǐ,huā xiāng fú yī jū。
睥睨夜月永,几阁朝云徐。pì nì yè yuè yǒng,jǐ gé cháo yún xú。
漫兴差笔墨,放步但菑畬。màn xīng chà bǐ mò,fàng bù dàn zāi shē。
静爱佛龛幽,闲狎老农愚。jìng ài fú kān yōu,xián xiá lǎo nóng yú。
宇宙岂不广,闭门徒趑趄。yǔ zhòu qǐ bù guǎng,bì mén tú zī jū。
周容空尔为,中心实难诬。zhōu róng kōng ěr wèi,zhōng xīn shí nán wū。
头颅久冉冉,次第及髭须。tóu lú jiǔ rǎn rǎn,cì dì jí zī xū。
世味差能薄,何为复忍濡。shì wèi chà néng báo,hé wèi fù rěn rú。
与世淡无事,夏屋空渠渠。yǔ shì dàn wú shì,xià wū kōng qú qú。
所以古人言,吾亦爱吾庐。suǒ yǐ gǔ rén yán,wú yì ài wú lú。

芥浮阁二首

郑胤骥

东风入林闾,春事看已馥。dōng fēng rù lín lǘ,chūn shì kàn yǐ fù。
镜里发方华,樽中酒初绿。jìng lǐ fā fāng huá,zūn zhōng jiǔ chū lǜ。
日将萧洒意,静与良辰逐。rì jiāng xiāo sǎ yì,jìng yǔ liáng chén zhú。
最宜檐萧萧,偏怜昼穆穆。zuì yí yán xiāo xiāo,piān lián zhòu mù mù。
抚几摊故书,听泉到新瀑。fǔ jǐ tān gù shū,tīng quán dào xīn pù。
高歌偶当窗,什箸或村塾。gāo gē ǒu dāng chuāng,shén zhù huò cūn shú。
往来地自偏,俯仰天如沐。wǎng lái dì zì piān,fǔ yǎng tiān rú mù。
畏闻剥喙声,愁柬问事牍。wèi wén bō huì shēng,chóu jiǎn wèn shì dú。
惟余二三子,相寻来不速。wéi yú èr sān zi,xiāng xún lái bù sù。
亦知四壁空,忍使两峰蹙。yì zhī sì bì kōng,rěn shǐ liǎng fēng cù。
聊复安容膝,未省辞脱粟。liáo fù ān róng xī,wèi shěng cí tuō sù。
饱食幸无事,此外百不欲。bǎo shí xìng wú shì,cǐ wài bǎi bù yù。
少游哀大志,老聃戒为目。shǎo yóu āi dà zhì,lǎo dān jiè wèi mù。
每笑学弈人,所思在鸿鹄。měi xiào xué yì rén,suǒ sī zài hóng gǔ。
斯言差我心,傲名非傲俗。sī yán chà wǒ xīn,ào míng fēi ào sú。

送程孟阳楚游

郑胤骥

自君有楚役,离念日以旋。zì jūn yǒu chǔ yì,lí niàn rì yǐ xuán。
今兹遂行迈,那免相迍邅。jīn zī suì xíng mài,nà miǎn xiāng zhūn zhān。
接欢已成暂,后会方欲悭。jiē huān yǐ chéng zàn,hòu huì fāng yù qiān。
前夕把君诗,不觉为泫然。qián xī bǎ jūn shī,bù jué wèi xuàn rán。
平生相从乐,转为忧所缘。píng shēng xiāng cóng lè,zhuǎn wèi yōu suǒ yuán。
子性快游览,杖屦本翩翩。zi xìng kuài yóu lǎn,zhàng jù běn piān piān。
楚中况名胜,山水天下传。chǔ zhōng kuàng míng shèng,shān shuǐ tiān xià chuán。
此中亦聊尔,于子良亦便。cǐ zhōng yì liáo ěr,yú zi liáng yì biàn。
风景岁欲暮,放舟枫叶寒。fēng jǐng suì yù mù,fàng zhōu fēng yè hán。
远寒晕晴颊,微霜点秋颠。yuǎn hán yūn qíng jiá,wēi shuāng diǎn qiū diān。
神闲妙磅礴,笔墨烟霞鲜。shén xián miào bàng bó,bǐ mò yān xiá xiān。
胸中芥蒂心,荡尽为长川。xiōng zhōng jiè dì xīn,dàng jǐn wèi zhǎng chuān。
蹇予久落落,触途多拘牵。jiǎn yǔ jiǔ luò luò,chù tú duō jū qiān。
终年缩身首,有似蚕营绵。zhōng nián suō shēn shǒu,yǒu shì cán yíng mián。
天地亦大矣,蹙蹙步武间。tiān dì yì dà yǐ,cù cù bù wǔ jiān。
人生欲何为,宁不亦可怜。rén shēng yù hé wèi,níng bù yì kě lián。
何当长相从,披云老溪岩。hé dāng zhǎng xiāng cóng,pī yún lǎo xī yán。
愿子无他赠,愿子安食眠。yuàn zi wú tā zèng,yuàn zi ān shí mián。
世路今方难,古心空自鞭。shì lù jīn fāng nán,gǔ xīn kōng zì biān。
1912